Hôm nay là sinh nhật Quang. Nó chọn xong quà rồi, duy chỉ có một vấn đề : nó phải mặc cái gì?Mất cả buổi chiều không chọn được bộ nào ra hồn, cuống quá nó đành phải gọi điện cầu cứu Như Ý. Sau một hồi tư vấn cũng như lựa chọn của nhà thiết kế Như Ý, người mẫu Mạch Nha đã đủ điều kiện bước lên sàn diễn.
Khoác trên mình một chiếc đầm xòe trắng có tay áo làm bằng ren tinh tế , nó trông như một thiên thần vậy. Như Ý bắt nó diện giày cao gót nhưng nó khóc lóc ỉ ôi rằng không muốn ngã oạch trước bàn dân thiên hạ.Kết quả nó mang giày bệt cho hợp.Bái bai con bạn bằng một nụ hôn nồng cháy…vào má , nó tung tăng đi dự tiệc.
Woa, sinh nhật anh Quang lớn thiệt ha.Là một bữa buffet tuyệt vời.Chỉ nhìn đồ ăn, đồ uống thôi cũng đủ làm nó nuốt nước miếng rồi.Khách , khỏi phải nói, đông như trảy hội. Hơn thế lại toàn trai xinh gái đẹp nhìn sướng cả mắt. Ôi thôi, tại sao nó lại háo sắc thế chứ.Mê trai đã đành, lại còn mê gái nữa chứ. Thật là trẻ không tha, già không thương, trai chả bỏ, gái chả kiềng. Nhân vật chính bữa tiệc xuất hiện trong bộ vest lịch lãm, vô cùng phong độ, đẹp trai.Với nụ cười xua tan băng giá, anh quả thật rất nổi bật.
-Mạch Nha , vào đi, đứng đó làm gì?
Nó giật mình, giọng này quen nha. Ô la la, ra là Trung đại ca.
-Đừng nhìn anh thế.Thu ngay chỗ nước dãi của em đi. Con gái gì mà háo sắc thế.Trung chọc chọc vào trán nó.
-Em không thèm háo sắc với anh nhá.Nó bĩu môi khinh bỉ cái sự tự tin của ông Trung.
-Nói đại là chờ anh đi, còn giả bộ.Thôi ta vào đi.Trung dắt tay nó vô trong.
Mạch Nha không để ý mặc cho ông anh già dắt mũi vô trong.Còn lão Trung thì phê gần chết bởi hắn đang cầm tay người hắn thích nha.
-Quang đại ca, happy birthday.Nó đưa hộp quà cho Quang.
Quang nhận lấy, miệng mỉm cười, dang tay mời nó vào :
-Cảm ơn tiểu thư Mạch Nha, mời em vào.
-Nghe khách sáo quá ha.
-Ok.Vào đi Nha , người ta còn bận tiếp khách , lùa vịt. ( Nói không phải chứ anh cũng là con vịt được ông Quang lùa vào đấy)
Trung dắt tay nó vào , mặc kệ ánh mắt như dao cứa của kẻ chăn vịt kia.
Kết thúc buổi tiệc, nó ra về với cái bụng no căng chứa không biết bao nhiêu là bánh ngọt và nước hoa quả.Mà Trung đại ca công nhận hiểu ý nó ghê, có bao nhiêu món nó thích ăn, anh lấy cho nó hết.Còn bạn Quang, chỉ thấy lon ton chạy hết chỗ nọ sang chỗ kia.Xem ra, tổ chức sinh nhật lớn cũng khổ. Vui chưa thấy đâu, chỉ thấy mệt.
Lúc ra về, nó ngoái lại nhìn cái hộp nhỏ xinh của mình trong núi quà của Quang :
-Em chỉ có chút can đảm đó thôi.
…………….
Quang ngồi bóc quà, công nhận nhiều dã man con ngan. Cầm hộp quà của Mạch Nha_ cái hộp nhỏ xinh có thắt dây nơ hồng, trên cài một tấm thiệp.
“ Sinh nhật vui vẻ.
Mong mọi điều tốt đẹp sẽ đến với anh.
Mạch Nha”
( Thật ngắn gọn , súc tích, đầy ý nghĩa)
Mạch Nha tặng Quang một chiếc mũ Snapback màu đen với logo hình hải tặc D lồi ra nhìn rất ngầu và phong cách. Chợt Quang nhìn thấy…một con hạc giấy.
-Hạc giấy trắng nghĩa là gì ?Quang không hiểu sao hết.Cậu cầm nó lên, ngắm nghía một lúc lâu vẫn không hiểu nó có ý nghĩa gì. Quả là một món quà rất có ý…nghĩ.
- Hay là mai đi hỏi Mạch Nha nhỉ? Vừa nói xong, cậu liền tự đập vào đầu mình: “ Người ta cố ý tặng mà mình không hiểu, còn đi hỏi chẳng là phí công người ta sao? Thôi giữ lại, tìm hiểu sau.”
Nói rồi cậu để con hạc lên bàn học. Còn người gửi , hiện tại vẫn đang thao thức lo lắng không biết phản ứng của cậu thế nào.