Buổi tối hôm đó cô đã suy nghĩ rất nhiều, cô không biết giờ tình cảm của cô đối với anh là gì?, nếu là bốn năm trước họ có thể đến với nhau mà không lo lắng gì, nhưng giờ giữa họ đã có quá nhiều thứ, quá nhiều khoảng cách.
Anh nói đúng tình cảm là thứ không thể gượng ép, vậy cô có phải là đang gượng ép chính mình không?. Có rất nhiều thứ cô quả thật không hiểu được….
Hôm sau cô tạm biệt mọi người trở về thành phố, lúc đi bà cô chỉ mỉm cười rồi bảo thỉnh thoảng hãy về thăm bà, cô đang xúc động vì bà thông cảm cho cô, cảm xúc đang dâng trào liền bị ông anh họ đẹp trai của cô phá rối “ Tiểu Linh anh sẽ nhớ em lắm, hay bây giờ anh về chung với em nháááá?” Hoàng Kỳ nắm tay cô kéo kéo.
“ Anh họ kính mến, anh có chất giọng tốt đấy sao không đi thi The Voice đi ?” Cô dịu dàng nhìn Hoàng Kỳ, cái nhìn vô cùng trìu mến đó khiến Hoàng Kỳ lạnh cả sống lưng.
“ Hihihi anh đùa ấy mà” Hoàng Kỳ nhìn điệu bộ đó của cô cũng biết nếu còn tiếp tục, đảm bảo hình phạt sẽ là làm osin của cô tháng vậy chẳng khác nào bảo anh đi chết, anh đành cười cho qua.
Lần này trở về cô không đi máy bay mà lại đi tàu lửa, lúc cô nói cô muốn đi tàu lửa anh liền bật cười nói “ em nghĩ kỹ rồi à?”,
Cô không nói gì lơ đễnh nhìn đi nơi khác, đến lúc lên xe cô mới nhớ ra “ anh định về cùng tôi?”
“ công việc tôi cũng đã hoàn thành rồi, em nghĩ tôi còn ở lại đây làm gì?” anh ngừng động tác đang chuyển đồ quay đầu nhìn cô. Cô không trả lời xoay người bước lên tàu, dọc đường đi cô cứ hý hoáy ngắm cảnh vật bên ngoài, ở mỹ có tàu thật đấy nhưng toàn là tàu cao tốc, mỗi lần chạy cứ như chẳng thấy được gì bên ngoài, nhìn mà hoa cả mắt chóng cả mặt. Bây giờ thì tốt thật, tàu lửa chậm thật đấy nhưng lại có thể từ từ mà ngắm bên ngoài, cô cảm thấy cũng không tệ như mọi người hay nói.
Anh biết cuộc sống mấy năm nay của cô chắc chắn rất không thoải mái, ở mỹ không là nhà cao tần thì là những khu công nghiệp làm gì có được khung cảnh yên bình như vậy. Anh thấy cô vui vẻ trong lòng tự nhiên cũng rất thoải mái, thái độ của cô đối với anh hiện giờ cũng đã tốt hơn khi cô vừa trở về. Một mặt nào đó anh biết cô có lẽ đã chấp nhận anh rồi.
“ Em thích cảnh vật ở đây không?” anh lên tiếng.
Cô nhìn ra ngoài vui vẻ trả lời giọng nói có một chút mơ mộng “ Đương nhiên rồi, nếu sau này có cơ hội chắc chắn em sẽ mua một căn nhà ở đây, hằng ngày hít thở không khí trong lành thế này chắc chắn sống cũng sẽ thọ hơn” cô nhắm mắt tận hưởng,
Anh nhìn cử chỉ cùng giọng điệu của cô cũng biết cô thật sự rất thích cảnh vật ở đây, sống ở thành phố lâu như vậy cái không khí ngột ngạt đó, cô thích nơi này cũng rất đúng. Anh cũng không nói gì nữa xoày đầu cùng nhìn ra ngoài, từng thứ từng thứ lướt qua mắt họ, có lẽ anh sẽ mãi nhớ chuyến đi này, chuyến tàu lửa đầu tiên anh đi cùng cô.
Ban ngày tiêu hao bao nhiêu là calories ban đêm cô lại không ngủ được, cô không biết tàu lửa lại khó ngủ như vậy, cứ như có hàng đống ổ gà phía dưới đường gay vậy, lại thêm tiếng máy cứ xình xịch xình xịch cô vừa nhắm mắt lại bị đánh thức, cô bực dọc nhìn đồng hồ “ chỉ mới có : AM, làm sao đây, mình đâu có biết đi tàu lửa lại khó ngủ vậy chứ?hazzz” cô ngồi dậy mở vali lấy laptop ra, ở đây đừng nói là wifi ngay cả một cột sóng cũng không có, cô không thể onl cũng không thể nghe nhạc, chỉ có thể chơi game, ngồi mò mẩn một lúc cô mới phát hiện, trên máy cô ngay cả một game chơi được cũng không có “ Kỳ lạ nha?” cô thường ngày không phải vô vị đến thế chứ. Cô cũng chỉ có thể chơi game có sẵn trên máy thôi “ Mahjong à, chơi thử xem sao”
Cứ nghĩ là game gì nào ngờ lại là tìm hình giống nhau, cô cũng kiền trì ngồi chơi, mấy cái hình cứ xanh xanh đỏ đỏ khiến cô nhìn đến hoa mắt, chơi một lúc cô buông máy tính thở dài “ game gì vậy chứ, đúng là hại não mà” nhìn đồng hồ : AM, cô nghĩ chơi xong sẽ ngủ được nhưng chơi xong cô còn tỉnh hơn “ Giờ làm sao đây?” cô để laptop sang một bên, nhìn phía đối diện.
Anh vốn vĩ đã rất đẹp nhưng khi nhìn từ góc độ này cô mới phát hiện lực hấp dẫn của anh không tầm thường chút nào, cô tiến đến gần ngồi xuống nhìn anh, cô quả thật rất muốn sỉ vả bản thân, ngay cả cô cũng muốn xem thường mình. Rõ ràng là không quan tâm anh nhưng khi vừa nhìn thấy khuôn mặt anh liền không thể dời mắt” Đúng là làm xấu hổ tổ tông mà, sau lại có một đứa cháu gái mê sắc đến vậy chứ”
Cô đang đấu tranh tư tưởng dữ dội, vốn không hề biết có người đang nhìn mình. Thấy nét mặt muốn cười lại chuyển thành mếu máo cuối cùng là hối lỗi của cô anh rất muốn hỏi cô thật sự đang nghĩ cái gì. Lúc cô đang chơi game anh vốn đã thức, muốn hỏi cô “ vì sao lại không ngủ?” liền thấy cô bước đến ngồi gần anh, anh liền nhắm mắt xem cô muốn làm gì, mãi một lúc không thấy cô nói hay có động tác gì, anh liền mở mắt lại thấy ngay cái bộ dạng đấu tranh tư tưởng của cô, cô nữa đêm không ngủ chạy đến ngồi gần anh để đấu tranh tư tưởng, anh cuối cùng không nhịn được liền cốc vào trán cô “ em vì sao không ngủ lại chạy sang đây?”
Cô đang chiến đấu với mớ hỗn độn trong đầu nghe được giọng anh liền giật mình ngả ra phía sau, anh thấy vậy liền nắm lấy tay cô kéo lại “ Em không sao chứ?”
“ Không...sao tôi không sao” cô quả thật muốn tìm một cái lỗ để chui xuống, ngắm trộm lại bị phát hiện, có chuyện nào lại xấu hổ hơn chuyện này không chứ. Cô đứng lên quay trở lại giường của mình, ngồi xuống nhìn ra cửa sổ, trong gian không bật đèn nếu không anh chắc sẽ nhìn thấy khuôn mặt ửng hồng của cô.
Anh ngồi dậy cùng nhìn ra cửa sổ, quả thật hiện giờ anh cũng không thể ngủ được nữa. Anh chuyển tầm nhìn sang cô “ đây là lần đầu em đi tàu lửa phải không?”
Cô đang say sưa ngắm mảng trời đầy sao kia nghe thấy anh hỏi liền giật mình, xoay qua nhìn anh “ cũng không hẳn dường như lúc nhỏ có đi một lần” cô mơ hồ trả lời. Anh thở dài trong lòng” không ngờ trí nhớ của cô lại kém đến vậy”. Anh không nói gì nữa mãi một lúc sau khi thấy cô dùng tay xoa xoa đầu anh mới bước đến chỗ cô “ em mệt rồi phải không?”
“ Một chút” cô miễn cưỡng trả lời, nãy giờ đầu cô chứ xoay mồng mồng, chắc là tác hại của mấy trò chơi lúc nảy đây mà cộng thêm tiếng xình xịch của động cơ tàu khiến đầu cô hơi choáng một tí.
“ Anh giúp em ngủ, cách này rất có hiệu quả, nằm xuống đi” anh dịu dàng đỡ nói.
Cô không biết anh định làm gì nhưng cũng nghe theo, cũng không còn sức mà cãi lại. Bây giờ quả thật anh có nổi thú tính cô cũng không thể cản, mà bản chất của anh hai chữ thú tính chắc cũng không có đất sống nên cô cũng không lo ngại gì làm theo lời anh.
Anh lấy trong túi ra một lọ hương để bên cạnh cô rồi lấy hay tay xoa nhẹ lên hai thái dương của cô “ có thấy dễ chịu không?”
“ rất dễ chịu, làm sao anh biết cách này vậy?”
“ trước đây anh có xem một vài báo cáo về mùi hương giúp dễ ngủ, anh đã mua một ít các loại hương đó phòng khi không ngủ được, nghe nói cộng thêm việc massage sẽ tăng thêm hiệu quả”
Cô quả thật thán phục anh, ngay cả việc giúp dễ ngủ cũng chi tiết như vậy. Hương thơm thoang thoảng dịu ngột cộng thêm động tác dịu dàng của anh cô thiếp đi lúc nào không hay, ngay cả trong mơ cô cũng cảm nhận được sự dịu dàng đó……
Mahjong- trò chơi mạt chược của trung quốc, nhưng được cải biên thành game tìm hình trên Windows và của PC