Em Thuộc Về Tôi

chương 1-2: vị hôn phu

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

am nó đang cuống cuồng chạy đi chạy lại tìm đồ

“ Cốc cốc “

Ai vậy _ nó đang đau khổ mặc váy lên cũng quên luôn phép tắc lịch sự thường ngày

Bà chủ gọi tiểu thư xuống ạ _ cô người hầu đứng ngoài nói vọng vào

Ừ! Tôi xuống đây cô đi trước đi _ nó nói với giọng xua đuổi

p sau nó có mặt trước cầu thang

Xuống rồi đó hả ăn cơm rồi đi chứ con _ mẹ nó thấy nó liền chỉ chỉ vô cái ghế kế bên

Thôi ạ _ nó đi dần dần xuống trước cửa rồi ngồi đeo giày

Có cần tiền không tháng này con cũng đã nhét hết tiền vô lợn rồi còn gì _ bà điềm tĩnh nói với nó

Con sẽ mượn nhỏ Kiều Anh _ nói xong nó ngồi im lúc rồi nói tiếp _ “ mẹ không cần lo cho con đâu “ _ nó đứng phắt dậy đi thẳng ra ngoài, mẹ nó khuôn mặt lại hé lộ nỗi buồn

Tiểu thư buổi sáng vui vẻ _ tiếng mấy cô người hầu và bảo vệ canh gác vang lên, âm thanh này nó đã quá quen thuộc, nó mơ ước có được cuộc sống giản dị như bao người khác, vậy mà ông trời lại cứ thích làm trái với ý nó, đang mân mê thì tiếng còi xe của nhà nó vang lên, nhìn lại đồng hồ nó mới chợt nhớ ra mình sắp muộn học, nó chạy thật nhanh ra xe, rồi nói bác tài lái nhanh, trước hành động trẻ con của nó khiến ai cũng phải bật cười, ngồi trên xe nó cứ lo nhỏ Kiều Anh không đợi mình, được đoạn đường thì xe bị xịt lốp chiếc xe mất đà cũng may bác tài kịp ngăn chặn xém tí là cái thân xác nó tiêu tan rồi, nó ngước lên nhìn bác tài rồi hỏi

Bác có sao không ạ _ nó nhìn bác tài với ánh mắt lo lắng

Dạ tôi không sao, tiểu thư có sao không _ bác hỏi lại nó

Dạ cháu không sao _ nói vậy thôi chứ bác tài vẫn phải quay lại nhìn nó lượt rồi mới yên tâm “ xe có sao không bác “ _ nó lo lắng vì sợ bị muộn học và nhỏ Kiều Anh còn đang đứng đợi nó trước cửa sau, bác tài đi xuống nhìn chiếc xe lượt rồi ló đầu qua cửa kính nói với nó

Xin lỗi tiểu thư xe bị xịt lốp, hay tôi gọi chiếc taxi khác cho cô nhé _ bác nhìn nó với ánh mắt đợi chờ

Dạ thôi cháu sẽ đi bộ, trường cũng gần đây bác sửa xong thì đi về luôn đi _ nó suy nghĩ giờ mà đợi gọi taxi thì biết bao giờ nó mới đến được trường, nói xong nó chạy mạch tới trường, cổng trường giờ đã đóng nó rón rén đi vô bụi cây sau sân trường, nơi Kiều Anh đang đứng đợi cửa, thấy nó Kiều Anh vẫy tay liền

Bà đi hay bò mà lâu vậy _ Kiều Anh trách móc nó

Thôi cho xin lỗi đi mà _ nó đứa tay lên véo vô mặt làm ra vẻ tội nghiệp

Mà sao nhễ nhại mồ hôi thế này _ Kiều Anh bất ngờ khi thấy đồ nó ướt sũng

Mở cửa cho tôi vô đi rồi tôi nói cho _ Bây giờ Kiều Anh mới giật mình liền mở cửa cho nó vào rồi đứa phi thẳng lên lớp, trước cửa lớp A là vị tiểu thư lén lút nhìn trộm, tụi nó chỉ chỏ về phía cánh cửa đối diện là nơi giáo viên ngồi ra hiệu cho lớp trưởng

Không có ai đâu _ nhỏ nói theo hành động rồi tụi nó mới yên tâm bước vào, đang hí hửng bên ngoài thì nghe tiếng chân tụi nó sợ hãi chạy thẳng vào lớp, vừa ngồi xuống cái bàn thì cô vô

May ghê _ Kiều Anh hí hửng cười “ tan học bà định đi đâu không” Tôi mới phát hiện có shop quần áo mới đẹp còn đang sale _ nó quay lại nhìn Kiều Anh cách thú vị

Cũng được tan học tụi mình đi

---------------Tan học---------------

( Thấy chị kia làm cắt đoạn lên cũng bắt chiếc, sợ viết nhiều người ta thấy xàm không thích)

Tụi nó quyết định đi tới quán mà nó mới tìm thấy, vừa bước vào cửa là sự chào đón niềm nở của các nhân viên trong cửa hàng, nhỏ Kiều Anh nhìn cái gì cũng thích còn nó thì vẫn chưa ưng cái nào, đang lang thang tìm đồ thì điện thoại nó reo, nó bắt máy lên nghe

Alo _ nó nói giọng hết sức điềm tĩnh

Chuyện ta nói với con, con quyết định được chưa _ Ba nó có vẻ sốt ruột

Nếu vì chuyện đó thì ông đừng gọi cho tôi nữa _ nó định cúp máy thì ba nó nói tiếp

Coi như ta xin con, con hãy vì gia đình họ Phạm ta và vì mẹ con đi _ Ba nó van xin nó

Ông còn biết nghĩ tới mẹ tôi sao, nếu biết quan tâm tới mẹ tôi thì trước kia sao ông còn làm ra chuyện thất đức như vậy _ nó cố gắng kìm nén

Ta biết trước kia ta đã sai, nhưng ta chỉ xin con yêu cầu này thôi _ Ba nó im lặng không dám nói gì nữa, ngẫm nghĩ lúc thì nó cũng quyết định lên tiếng

Được rồi tối nay tôi sẽ tới _ chưa để ba nó kịp nói hay vui mừng thì nó đã tắt máy, ba nó ở nhà nửa vui nửa buồn

Ê bà sao đứng đó kiếm được món gì chưa, tôi kiếm được quá trời _ Kiều Anh hí hửng cấm mấy cái túi toàn quần áo mắc tiền

Tôi về trước đây _ Nó nhìn nhỏ Kiều Anh với ánh mắt buồn rầu

Chuyện đính hôn hả bà _ Kiều Anh cũng buồn lây cho nó, nó chỉ biết gật đầu nó sợ khi nói ra lại càng khiến cho sự việc tồi tệ hơn “ Thôi đừng buồn cố lên tôi sẽ ủng hộ bà “ _ Kiều Anh đưa tay lên nắm tay nó làm ra vẻ rất chắc chắn, nó bật cười rồi đứa chia tay nhau tại quán nó bắt taxi đi thẳng về nhà, đẩy cửa ra nó đã hối hả nói với cô người hầu

Cô lên chuẩn bị đồ cho tôi đi, tối nay tôi phải đính hôn_cô hầu chạy thật nhanh lên trên phòng rồi lấy nước các đồ dùng cá nhân, trang sức cho nó, nó bước lên chỉ nhìn lướt qua tủ đồ rồi lấy luôn bộ, vì đối với nó đính hôn cũng chẳng quan trọng nó chỉ sống với hắn vài tháng rồi chia tay, không có tình cảm lên cũng không nhất thiết phải chỉnh tề

p sau nó đã có mặt tại nơi sẽ diễn ra lễ đính hôn của nó với người nó không quen, bộ váy trắng đuôi cá tinh khiết làm tôn lên cái làn da trắng và body siêu chuẩn của nó , thấy nó mẹ nó vẫy tay liền, càng tiến về gần mẹ nó càng nhìn ra được cái dáng người cao ráo của người con trai với bộ vet đen, vừa đặt chân tới nơi nó đã lễ phép cúi xuống chào hỏi bố mẹ hắn

Cháu chào bác _ nó nhìn người rồi nở nụ cười tươi, hắn tuy không ngước lên nhưng cũng biết là nó đang cố tình diễn kịch “ chào anh “ _ nó cúi xuống nhìn người đang ngồi ghế sopha dưới chỗ nó đứng

Chào _ hắn ngước lên nhìn nó từ trên xuống dưới rồi cười nụ cười nửa miệng, khiến nó chỉ muốn xông vào cào chết hắn

Mẹ nó: Ngồi đi Vy _ nó lễ phép ngồi xuống bên cạnh hắn, trong suốt buổi nói chuyện giữa gia đình nó với hắn không nói với nhau câu, mặc cho ba mẹ bàn chuyện đám cưới tụi nó chỉ ngồi chơi game với nghe nhạc

----------------Ngày đám cưới--------------

Nó miễn cưỡng đứng trước ánh đèn khoác tay ba nó người mà cả cuộc đời này nó hận nhất, vừa đi trên thảm đỏ ông Phạm thủ thỉ vào tai nó vài điều

Khi ta trao tay con cho thiếu gia nhà họ Trần cũng là lúc con không còn là đứa trẻ biết hận thù nữa, hãy sống thật hạnh phúc đây là điều ta có thể bù đắp cho con và mẹ, trước khi người trẻ có cơ hội tiễn người già thì ta chỉ còn biết làm vậy thôi, chúc con hạnh phúc và xin con hãy quên đi cái quá khứ đau thương ấy mà sống tốt, đừng vì thù hận mà phá hủy cuộc đời thanh xuân của con, sau khi vào nhà người ta thì phải nhường nhịn ck, có chuyện gì thì hãy nói với ba mẹ đừng tự làm cho bản thân đau khổ _ ông rớt nước mắt chỉ mong cho con hiểu ra rằng ông đã thay đổi không còn là ông của ngày xưa nữa

Tôi biết rồi _ nó trong lòng ấm ức nhưng phải kìm nén, vừa trao tay cho chú rể là nó không muốn rời tay ba nó chút nào, ba nó điềm tĩnh vỗ vào tay nó an ủi rồi bước về chỗ ngồi bên cạnh mẹ nó, tiếng người chủ hôn vang lên

Anh Trần Gia Bảo anh có đồng ý lấy cô Phạm Trà Vy làm vk không

Con đồng ý _ hắn không quan tâm lên trả lời luôn mà không do dự

Cô Phạm Trà Vy cô có đồng ý lấy anh Trần Gia Bảo làm ck không

p p rồi p m.n chờ đợi câu trả lời của nó

Con đồng ý _ tiếng vỗ tay vang lên khắp lễ đường

Cô dâu và chú rể có thế hôn nhau _ nó đang lo lắng nhìn vô đôi mắt hút hồn của hắn mà không để ý môi hắn và nó đã chạm nhau từ lúc nào, sau hôn lễ tụi nó chia tay ba mẹ đi về căn nhà được thiết kế riêng cho vck, căn nhà được làm bằng đá trắng nhìn rất sang trọng, bước vô trong nó phải trầm trồ khen ngợi quên cả sự xuất hiện của hắn, hắn tiến lại ghế sopha ngồi theo dáng ông hoàng rồi lên tiếng

Sau khi đám cưới tôi có vài điều kiện muốn nói _ hắn nhìn nó im lặng lúc rồi lên tiếng “ . Không xâm phạm quyền tự do của nhau, . Vì chỉ là vck trên tấm giấy tờ lên không ngủ chung, . Không được đụng tới tài sản riêng của tôi, trên đó có căn phòng cô thích ở phòng nào thì ở _ hắn đứng dậy đi thẳng lên phòng không kịp để nó bập bẹ

Nó mệt mỏi lên phòng, không kịp thay quần áo đã lăn lên giường ngủ luôn

~~~~~~~~~~~~Mời các bạn đón xem tập sau~~~~~~~~~~~

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio