:pm nó mới chịu lết xác về nhà, mở cửa lớn ra mọi thứ như lần nữa chìm sâu vào sự im lặng, trong nhà vắng tanh ko còn bóng người bất giác nó suy nghĩ _ " Có phải Gia Bảo đang đi tìm nó ko hay đang ăn mừng cạnh người con gái khác " _ Nó cố lắc đầu xua tan mọi muộn phiền, nó lết xác lên phòng rồi thả mình vào chiếc giường êm ái, chiếc giường này là nơi nó thấy thoải mái nhất vậy mà sao bây giờ lại trở thành lạnh lẽo, nước mắt lăn dài trên gò má ửng hồng của nó, nó tự trách rằng tại sao lại ngốc đến thế đi yêu người trước giờ chưa từng coi mình ra gì, nhắm mắt lại nó cố đưa mình vào giấc ngủ để xua tan đi nỗi đau trong tim
------------ Tại bar -------------
Tiếng nhạc xập xình xen lẫn tiếng hò hét của đám thanh niên, tại góc khuất nào đó trong bar
Anh trai, ngồi mình hả uống với em ly nào _ cô nàng tiến tới bàn hắn, cùng với chất giọng điệu đà vang lên
Hắn ngước lên nhìn cô ta từ trên xuống dưới thân hình thì chẳng đẹp là mấy, mặc đồ thì hở hang lại còn uốn ẹo khiến hắn thấy nổi da gà
Biến _ Hắn lạnh lùng đáp trả cô ta
Thôi mà anh đẹp trai, anh đang bực hả để e uống với a ly nha _ Cô ta tự động ngồi xuống rót ly rượu rồi đưa cho hắn
Tôi nói cô biến _ Chất giọng lạnh lùng lại vang lên
Sao anh lại nóng tính vậy _ Cô ta vuốt ve lên cằm hắn
Cô nghe ko hiểu tiếng người sao _ Hắn gạt tay cô ta ra hất khỏi người mình bị lực mạnh lên cô ta ngã nhào ra đất
A....anh, dám đẩy tôi anh có biết tôi là ai ko _ Cô ta lên tiếng quát lớn
Chưa để cho cuộc trò chuyện đi tới hồi kết thì có tiếng người phụ nữ khác vang lên
Tố Nhi cô đi ra ngoài được rồi _ Uyển uyển lên tiếng đuổi cô ta
Cô ta cũng đành ngoan ngoãn đứng dậy chỉnh chu lại quần áo rồi đi ra, lúc này Uyển uyển mới tiến về phía hắn ngồi xuống
Uống rượu giải sầu ko tốt đâu _ Uyển uyển đưa đôi mắt sắc bén về hắn
Em tới đây làm gì _ Hắn cầm ly rượu lên uống cạn
Tới để giúp anh giải sầu _ Uyển uyển lấy chai rượu lên rót ra ly rồi đưa cho hắn, trái với cô Tố Nhi kia hắn đón nhận ly rượu rồi uống cạn ko còn giọt, Uyển uyển thì đạt được mục đích lên cười thầm trong bụng
Hắn với Uyển uyển cứ uống tới hết chai này lại tới chai kia, uống cho tới khi người hắn say mềm ra cô ta mới chịu đưa hắn về nhà mình
------------- :pm -----------
Tách tách _ Tiếng máy ảnh vang lên từng giây từng phút khiến cho cả căn phòng chỉ có tiếng " tách "
Nằm trên giường với hắn Uyển uyển ko khỏi mừng thầm nụ cười nửa miệng nở trên môi cô
Anh sẽ là người của em _ Uyển uyển nói thầm vào tai hắn, hắn chỉ hơi nhíu mày lại vì đã quá say
----------- :am tại biệt thự nhà nó -----------
Những tia nắng đầu tiên chiếu qua khe cửa sổ, nó thì vẫn đang quấn mình trong chiếc chăn ấm áp, trong đầu thì vẫn đang miên man hình ảnh về hắn, ngồi bật dậy nó thấy đầu mình đau nhức toàn thân mỏi nhừ, đôi mắt thì đỏ hoe vì khóc, làm vscn xong nó cố lết cái xác xuống nhà bếp, vừa xuống tới chân cầu thang thì tiếng chuông cửa nhà vang lên
Kính coong _ Nó uể oải bước tới cửa lớn, cửa vừa mở nó đã nhìn thấy khuôn mặt lo lắng của đám bạn, nó quay người đi thẳng ra ghế sofa ngồi xuống
Vy, chuyện hôm qua ko phải như bà nghĩ đâu _ Kiều Anh lên tiếng giải thích
Đúng đó _ Băng Nhi đan xen tay vào rồi nói tiếp _ " Thực ra...." _ Chưa nói xong Băng đã bị nó cướp lời
Ko cần đâu, mọi người tới là tôi vui rồi ko cần phải giải thích _ Chất giọng của nó có hơi khàn do khóc quá nhiều
Mà bà ăn gì chưa tôi đi nấu cho bà chút gì đó nha _ Kiều Anh tuy trong lòng thì bồn chồn nhưng vẫn cố tỏ ra tươi cười để an ủi nó
Um _ Nó buông câu " Um " ngắn gọn cho Kiều rồi lấy điều khiển bật tivi lên xem
Kênh thời sự h sáng nay nhà báo đã công khai về việc con trai tổng giám đốc Trần đã ở trong khách sạn cùng với tiểu thư Phan, được biết rằng cô Phan từng là bạn gái cũ của anh Trần, nhưng anh Trần lại là người đã có gia đình việc gì đã khiến cho anh qua đêm với người bạn gái cũ, phải chăng tình yêu của anh đối với cô Phan vẫn còn _ Tiếng loa tivi phát lên khiến cả đám chết lặng, nhỏ Kiều vừa bê nồi cháo lên nhìn thấy tấm ảnh trên tivi mà ko khỏi ngạc nhiên, tấm ảnh đã chứng minh tất cả hình ảnh hắn nằm đó cũng người con gái lại lần nữa in đậm vào trong tâm trí của nó, căn phòng đột nhiên im lặng đến đáng sợ
Choang _ Cái nồi trên tay Kiều rơi xuống, chắc bởi vì cô quá lo lắng cho nó
Vy, chuyện này chắc chắn là có hiểu nhầm, chắc chắn là có người gài bẫy _ Kiều Anh hớt hải giải thích
Chắc chắn là có ai đó ganh ghét lên mới ghép ảnh linh tinh _ Băng Nhi kéo cánh tay nó
Bỏ mặc những tiếng nói đó nó chạy thẳng lên phòng đóng sầm cửa lại, đứa bạn thì cắm đầu chạy theo nhưng quá chậm cửa phòng đã bị nó khóa lại
Trà Vy bà phải tin tôi, thật sự là Bảo huynh ko làm chuyện này _ Kiều Anh ủy khuất nói với nó
Những chuyện này là do mình Uyển uyển làm ra, bà đừng vì như vậy mà nghi ngờ Gia Bảo _ Băng Nhi nói
M.n đi đi tôi ko muốn nghe gì nữa _ Tiếng nó nói đan lẫn với tiếng nấc
Thôi được rồi, đi thôi để cho em ấy yên tĩnh lúc _ Dương ca kéo Kiều với Băng lại
Ko khí trở lên yên lặng nghe rõ cả tiếng nó khóc, cả bọn chỉ biết nhọc tâm mà cắn răng chịu đựng