Em Thuộc Về Tôi

chương 29: valentine

Truyện Chữ
Trước
Sau
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

--------- :am tại biệt thự nhà nó ---------

Chết rồi, muộn học mất rồi _ Nó hấp tấp lao từ trên giường phi vào phòng tắm làm vscn

Hắn đang yên tĩnh làm đồ ăn trong bếp đột nhiên nghe thấy tiếng chân voi chạy rầm rầm từ trên nhà phi xuống, hắn bước tới phòng chính dựa lưng vào tường nhìn ngắm nó đang loay hoay đeo cặp sách

Em làm gì vậy _ Hắn cười khẩy nhìn nó

Sao giờ này anh còn ở nhà : rồi đó, muộn học rồi _ Nó cuống cuồng nói

Stop _ Hắn bắn luôn tiếng anh _ " Anh biết bây giờ là : nhưng hôm nay đâu phải đi học " _ Hắn nâng gọng kính nhìn cô vợ

Ko phải đi học? _ Nó ngơ ngác nói lại câu hắn vừa nói

Hôm nay là chủ nhật cô nương ơi _ Hắn phì cười nhìn nó nói

Aizz, làm em cuống hết cả lên _ Nó uể oải quẳng cái cặp xuống ghế sofa, rồi cũng thả mình xuống ghế nghỉ ngơi luôn

Hắn cười cười rồi đi vào bếp bưng đồ ăn lên đặt xuống bàn

Đúng là đồ ngốc _ Hắn nói xong liền đưa tay ra búng cái vào trán nó

Anh mới ngốc _ Nó phụng phịu nói

Thôi ăn đi, dù gì cũng dậy rồi tí anh đưa đi chơi _ Hắn nhéo vào cái mũi của nó

Thật á _ Nó hớn hở cười tít mắt tay cũng ko quên nhiệm vụ gỡ tay hắn ra khỏi mũi

À Gia Bảo anh biết hôm nay là ngày gì ko _ Nó hớn hở nói

Ko _ Hắn lạnh lùng đáp trả

A....anh, nói chuyện với anh thật mất hứng quá đi _ Nó bĩu môi lại

Vậy em nói xem hôm nay là ngày gì _ Hắn lấy dĩa đút cho nó miếng thịt

Ko nói đâu, bí mật _ Nó cười rạng rỡ nhìn hắn _ " Mà sao hôm nay anh lại đeo kính " _ Nó thắc mắc nhìn cái kính trên mặt hắn

Ngẫu hứng _ Hắn trả lời ngắn gọn

Công nhận nha, đeo kính vào nhìn handsome, cool hẳn _ Nó bịt mồm lại ngăn cho bản thân ko cười thành tiếng

Dĩ nhiên, anh là đẹp nhất rồi _ Hắn tự đắc đưa tay lên vỗ ngực mình

Tự luyến _ Nó buông câu thẳng thừng khiến hắn cứng họng

Em mới nói gì hả _ Hắn quay lại lườm nó bằng nửa con mắt

Em có nói gì đâu _ Nó đưa tay vẫy vẫy trước mặt hắn làm ra vẻ mình vô tội

Lâu nay anh ko dậy nên em được nước làm tới rồi đúng ko _ Hắn cười nham hiểm tiến về phía nó

Ko, em rất là ngoan _ Nó đứng bật dậy hét lên rồi cầm cái cặp chạy lên phòng

Đồ ngốc _ Hắn ôm mặt che đi cái sự ngại ngùng của mình ( Mặt dày như anh mà cũng biết xấu hổ ạ)

Cốc cốc _ Hắn đang loay hoay dọn dẹp trong bếp thì tiếng gõ cửa vang lên, nó lúc này cũng từ cầu thang đi xuống, đồng phục giờ cũng được thay ra thành áo bông đen cổ rộng và quần legging đen

Tới ngay _ Nó đi từ cầu thang ra cửa chính

Yo _ Nhỏ Kiều đứng sẵn ở ngoài đợi đứa nó

Sao m.n tới đây _ Nó nói rồi kéo cửa lớn cho tụi bạn vào

Rủ bà đi chơi nè _ Băng Nhi cười hớn hở

Đi chơi á, tôi cũng vừa thay quần áo chuẩn bị đi chơi đây _ Nó vui vẻ quay lại nhìn hắn

Đợi chút anh thay đồ đã _ Hắn như hiểu ra ý nó liền đi lên phòng thay đồ

------------ Tại công viên nước ------------

Tại sao valentine năm nay lại vào đúng mùa đông vậy _ Nó than vãn

Trách sao được trời định rồi ko thay đổi được nữa đâu _ Nhỏ Kiều vui vẻ nhảy nhót khắp nơi, nơi này tới nơi kia ko ngừng

Tới rồi kìa _ Băng Nhi huých tay nó với Kiều

Um, Kiều đi ra đây với bạn chút tí quay lại _ Nhỏ Kiều hí hửng đút cái gì đó vào tay Băng với nó rồi chạy đi

Dương ca chúng mình đi ra kia mua nước đi _ Băng Nhi ko chần chừ nói xong liền kéo Dương đi luôn

Tình huống gì đây _ Hắn như có phần hiểu ra ý đồ tách nhóm của tụi nó

Đi theo em _ Nó hí hửng nói

Em lại định làm trò gì nữa đây _ Hắn sờ lên cái tay của nó đang che mắt hắn lại

Cứ theo em rồi sẽ biết _ Nó bịt mắt hắn bằng cái khăn rồi dẫn đi

Anh mở mắt được chưa _ Hắn hỏi

Khoan đừng cởi khăn vội _ Nó cầm công tắc bên cạnh chặt ở trong tay rồi mới dám bỏ khăn che mặt của hắn ra

Cái khăn vừa rơi xuống đã khiến hắn ngạc nhiên, cảnh tượng trước mắt hắn là ngọn núi cao nhìn xuống là những ngôi nhà xếp tầng, bên cạnh là đám cỏ cây được bao phủ bởi dây đèn led, ở chỗ nó và hắn đứng có cái cây được cắt tỉa thành hình trái tim dựng thẳng, bên dưới là những bông hoa hồng được xếp thành hình trái tim

Em làm cái này sao _ Hắn cười hiền nhìn nó

Um, anh thích ko _ Nó ngượng ngùng hỏi hắn

Ko _ Hắn im lặng chút rồi lên tiếng _ " Mà là rất thích " _ Hắn nở nụ cười làm lộ ra cái răng khểnh và núm đồng tiền

May quá đi em còn nghĩ anh sẽ ko thích khoa trương quá _ Nó đưa tay đặt lên ngực rồi thở phào nhẹ nhõm

Hôm nay là valentine _ Hắn nói

Đúng vậy em muốn làm cái gì đó cho anh vào ngày valentine _ Nó ngượng ngùng nói

Anh chỉ cần em là đủ rồi _ Hắn mỉm cười nhìn nó

Em tưởng anh đã quên ngày hôm nay _ Nó chợt nhớ ra ngày hôm nay đã hỏi hắn về vụ valentine mà hắn mực ko thèm nhớ

Anh làm sao có thể quên được ngày hôm nay, hôm nay ko những là ngày valentine mà còn là kỉ niệm cưới của chúng mình _ Hắn mỉm cười rồi quỳ xuống, lấy chân làm trụ để quỳ

Anh cũng có món quà muốn tặng em _ Hắn nói rồi móc trong túi ra chiếc hộp nhỏ

Nó như ko tin vào mắt mình, nhìn chiếc hộp trong tay hắn nó ko khỏi ngạc nhiên và hạnh phúc

Trà Vy, em có đồng ý lấy anh làm ck ko _ Hắn mỉm cười mở chiếc hộp ra, trong hộp là chiếc nhẫn đính pha lê, trên mặt đá còn có khắc chữ BV

E....m, em đồng ý _ Nó ko ngăn được giọt nước mắt của mình, nước mắt này ko phải vì đau buồn hay khổ tâm mà là nước mắt của sự hạnh phúc và vui vẻ

Hắn mỉm cười đeo chiếc nhẫn lên tay nó rồi đứng dậy đặt lên môi nó nụ hôn, bao nhiêu thứ tình cảm khó nói nay đã được truyền qua nhau bằng nụ hôn ấm áp và hạnh phúc, tay nhỏ của hắn linh hoạt nắm lấy tay nó rút ra vật nhỏ nhắn gì đó, đèn led từ bụi cây bên cạnh và cây trái tim nơi nó và hắn đứng đột nhiên phát sáng lên, hóa ra nãy giờ nó chần chừ là do ko biết có nên bật sáng cái đèn này lên ko, giữa bầu trời đêm đầy sao có con người hạnh phúc đang trao nhau những nụ hôn ngọt ngào

--------------- Về phía Dương và Băng Nhi ----------------

Đi theo em _ Băng Nhi kéo Dương đến thảm cỏ xanh mướt, thỉnh thoảng dưới màn đêm lại có vài bông hoa bồ công anh bay lượn trong gió

đứa em lại định bày trò gì đây _ Dương nhìn Băng nói

Um, hôm nay là valentine em muốn tặng anh thứ _ Băng Nhi ngại ngùng nói

Là gì vậy _ Dương hỏi

Thứ là socola em cùng nhỏ kia làm vào tối hôm qua _ Băng Nhi lấy trong túi ra cái hộp nhỏ phảng phất mùi socola

Là tự em làm sao, thơm lắm _ Dương nói xong liền mở hộp kẹo ra ăn thử cái _ " Rất ngon " _ Anh rối rít khen nhỏ

Thật sao _ Băng Nhi hí hửng cười tươi

Vậy cái thứ _ Dương nói

Um, cái thứ .... Cái đó...._ Băng Nhi ngập ngừng ko dám nói

Cái thứ hãy để anh nói hộ cho _ Dương mỉm cười nhìn Băng _ " Trước giờ anh chưa từng tiếp xúc với cô gái nào quá gần gũi ngoại trừ Vy và Kiều, anh luôn cho rằng đứa nó là những đứa em gái bé nhỏ của anh, anh rất kiệm lời khi ở gần con gái nhưng kể từ khi quen em, anh đã thấy được con gái cũng ko tới nỗi quá tệ, em cho anh cảm thấy cuộc sống của mình có ý nghĩa hơn, và mỗi khi ở gần em anh chỉ muốn được chạm vào em nhiều hơn, khi ở xa thì chỉ muốn được gặp em thật nhanh, anh ko biết có phải anh là con người kì quặc trong mắt em hay ko nhưng anh chỉ muốn nói điều rằng: Anh Yêu Em _ Câu nói vừa dứt Dương đã kéo Băng lại hôn lên đôi môi mềm mại và ngọt như kẹo của cô, Băng thì cứ đứng im lặng ở đó mặc cho anh hôn những lời anh vừa nói ra cô vẫn chưa kịp định hình được, bây giờ anh lại còn hôn cô khiến cô bối rối lại càng bối rối hơn

----------- Về phía Kiều -----------

Nhỏ đang lang thang trên chiếc cầu nhìn ra trung tâm thành phố, mình bước đi trên cây cầu lòng cảm thấy hơi cô đơn, cô tự ngẫm lại tình cảm của chính mình sao lại bi thương tới vậy, cứ thả hồn theo gió mãi thì đèn bên cầu thắp sáng lên đưa cô về với hiện tại

Kiều Anh _ Tiếng nói thân quen vang lên cô quay đầu lại nhìn người ở phía xa xa kia, vì đèn led bên hắt vào nên ko thể nhìn rõ được người đứng trên cầu là ai

Phong _ Kiều Anh nói, dù có thế nào thì giọng nói của Phong cũng đã in đậm trong tâm trí Kiều

Um, là tôi _ Phong tiến về phía nơi nhỏ đang đứng tay cầm bó hoa

Có chuyện gì _ Kiều nói

Chuyện về Uyển uyển bà đã hiểu nhầm tôi rồi _ Phong trầm ngâm trả lời

Nếu là chuyện đó thì tôi đi trước _ Kiều quay lưng đi thẳng nhưng bị giọng nói của Phong làm chôn chân ở đó

Thực ra trước giờ tôi ko hề yêu Vy, tôi làm vậy là để bà ghen, Uyển uyển cũng là quân cờ của tôi và Gia Bảo cô ta vì tiền tài mà muốn chiếm lấy Gia Bảo, kế hoạch của cô ta bị phá hủy cũng do tôi và Gia Bảo dựng lên, cái hôm ở trên núi khi bà tỏ tình tôi rất muốn đồng ý nhưng vì thực hiện kế hoạch tôi ko thể nói được, khi bà chạy đi bà có biết tim tôi đau thế nào ko, tôi luôn muốn được nói với bà dù chỉ lần, nhưng ông trời lại ko đáp ứng yêu cầu cho tôi _ Phong tuôn tràng nói với Kiều

Vậy ông nói đi, điều mà ông muốn nói là gì _ Kiều kìm nén ko cho nước mắt rơi ra

Điều mà tôi muốn nói là _ Phong im lặng lúc rồi lên tiếng _ " ANH YÊU EM " _ lời tỏ tình chôn vùi trong tim bấy lâu nay đã được truyền đạt tới tai người mà cậu yêu

Nước mắt bất chợt ko kìm được mà lăn ra nhỏ quay lại chạy tới ôm trầm lấy anh, người nhìn nhau lúc rồi cũng đặt lên đôi môi nhau nụ hôn ngọt ngào xen lẫn hạnh phúc

Tình yêu đôi lúc đâu cần phải nói ra bằng lời, đơn giản là chúng ta cũng có thể lẳng lặng bảo vệ và chăm sóc lấy người mình yêu

Truyện Chữ
Trước
Sau
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio