Em Tính Dễ Thương Chết Anh Hả?

chương 36

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Không biết đã thất thần bao lâu, cuối cùng Kiều Thất Tịch cũng tỉnh táo lại. Bây giờ sự chú ý của cậu đang tập trung vào thứ khiến cậu ngạc nhiên nhất, Otis thật sự có ham muốn ứ ừ với cậu?

Tất cả những khả năng cảm nhận thế giới bên ngoài đã rụng sạch.

Ý nghĩ đã kéo cậu về với thực tế, cậu ngửi thấy mùi tanh nhàn nhạt trong không khí.

Mặc dù đã được Otis xử lí sạch sẽ nhưng với khứu giác kinh ngạc của gấu Bắc Cực thì vẫn có thể ngửi được một xí.

Kiều Thất Tịch bình tĩnh lại một lần nữa, suy nghĩ của cậu hiện giờ đã rối như tơ vò. Cậu không biết phải nói gì nữa. Đây không phải lần đầu tiên Otis làm thế này, cậu không biết loại hành vi này của gấu Bắc Cực.

Gấu nhỏ xấu hổ đến độ cuộn hết cả ngón chân, cảnh cáo bản thân phải nín lại, không được hít, không được thở, đừng để ý đến cái mùi khó tả kia trong không khí.

Tuy nhiên, nhiều khi càng cấm bản thân làm điều gì thì bạn sẽ càng có xu hướng mất kiểm soát.

Cuối cùng thì gấu nhỏ cũng từ bỏ việc kiểm soát chiếc mũi mình và bắt đầu ngốc nghếch phân biệt các mùi trong không khí. Đã không phân loại được gì còn ngửi thấy… một mùi khác?

Cái này quen lắm, là cà phê nè.

Ngạc nhiên luôn.

Sao giữa trời tuyết chốn vùng cực lại có mùi cà phê nhỉ.

Gấu nhỏ ngay lập tức bị thu hút bởi mùi này liền nhanh chóng rời khỏi vòng tay của Otis, gác cằm lên lưng hắn, chớp chớp cặp mắt tròn xoe để xác định phương hướng của mùi.

Thơm quá.

Điều đầu tiên gấu nhỏ nghĩ đến đó là cà phê này ngon ghê, lâu lắm rồi cậu chưa được uống. Sau đó cậu nghĩ ra một câu hỏi quan trọng, có mùi cà phê ở đây tức là xung quanh đây có người.

Chỉ không biết là ai, là đội nghiên cứu khoa học hay nghiên cứu động vật.

Nghĩ đến điều này, Kiều Thất Tịch sững người vì bây giờ cậu là động vật mà.

Ông nội ơi, không phải là đang quay phim tài liệu đấy chứ?

Sau khi nhớ lại chiếc máy quay bằng đá pha ke mà họ đã gặp trước đó, lại còn có vị trí GPS mà trạm cứu hộ đang nắm giữ, cậu thấy khả năng mình và Otis trở thành diễn viên chính của một bộ phim tài liệu là rất cao.

Kiều Thất Tịch hóa đá tại chỗ, đầu óc tràn ngập suy tư: Đây không thể là một đoàn quay phim tài liệu được! Nếu thế cậu sẽ phải giết người diệt khẩu, không thì chuyện này sẽ cực kỳ dở đó.

Tất nhiên đây chỉ là nói đùa thôi. Phóng đại chút xíu để thể hiện tâm trạng bạo lực hiện tại của cậu thôi ý mà.

Đầu tiên phải xác định xem những người này có phải đang quay phim tài liệu hay không, cái này không khó, lẻn lại gần xem một chút là được.

Không phải là Kiều Thất Tịch không có ý nghĩ đây là người xấu, nhưng trực giác cậu cho thấy những người kia không có ác ý.

Cũng không giống những kẻ săn trộm, nếu là kẻ săn trộm thì bọn họ đã có đầy cơ hội rồi.

Hơn nữa Otis cũng đã trải qua đau thương từ bọn săn trộm, sự nhạy bén của hắn với nguy hiểm sẽ cao hơn.

Tóm lại, Kiều Thất Tịch cực kỳ để ý xem có phải mấy người kia đang quay phim cậu và Otis không, cuối cùng cậu quyết định tự đi kiểm tra.

Gấu nhỏ bò thẳng qua chiếc lưng to kia. Otis vẫn đang bận bịu với công việc vệ sinh thấy thế thì lập tức đi theo gấu nhỏ, phát hiện ra cậu đi về hướng có con người thì túm gáy cậu lại không cho đi.

Đồng thời một âm thanh trầm phát ra từ cổ họng hắn để cảnh cáo.

Kiều Thất Tịch dịch ra là: Em đừng đi, nguy hiểm lắm.

Lần này thì cậu ngạc nhiên phát hiện ra thế mà Otis cũng nói dối.

Đầu tiên, nếu nó thực sự nguy hiểm thì Otis sẽ không lếu lều với cậu như lúc nãy mà đã dẫn cậu đi lâu rồi.

Thứ hai, nếu nó thực sự nguy hiểm thì họ cũng đã có rất nhiều cơ hội rời đi, nhưng Otis lại vững vàng ở lại thánh địa nghỉ ngơi mà hắn đã tìm rất lâu này, như thể những con người kia không đủ đe dọa để hắn phải nhấc mông lên tìm chỗ khác.

“Ohhhhh” Otis có thể nói dối thì cậu cũng có thể giả vờ khóc đúng không?

“…” Otis nhìn gấu nhỏ đang khóc lóc lăn lộn om sòm trên mặt đất, trông hắn có vẻ hơi mờ mịt và bất đắc dĩ.

Là một chàng gấu Bắc Cực trẻ, với những kiến thức mà hắn đã tích lũy thì không có tình huống như phim thế này.

Những người kia không có ác ý, Otis cảnh cáo cậu nguy hiểm là vì hắn không muốn gấu nhỏ tiếp xúc với con người.

Hắn đã bị tổn thương bởi con người, cũng đã nhận được sự giúp đỡ của con người. Tuy trong lòng không có thành kiến nhưng cũng không muốn dính líu đến họ.

Gấu nhỏ đang làm nũng trong tuyết, làm sao Otis có thể cưỡng lại chứ. Bình thường những lúc thế này thì hẵn sẽ dỗ dành hoặc tìm đồ ăn cho cậu, nhưng đây lại là sau khi lếu lều, hắn với gấu nhỏ vừa lăn lộn trong tuyết xong.

Đừng nói phải thỏa mãn trí tò mò của cậu, ngay bây giờ nếu gấu nhỏ có cắn hắn một cái, hắn cũng sẽ không nhíu mày.

Kiều Thất Tịch cảm thấy Otis đang dịu dàng cong người lại, đồng thời phát ra âm thanh ý kiểu: “Chịu em rồi.” thì ngừng khóc ngay lập tức, không chỉ ngưng khóc mà còn lập tức bò rồi đứng lên.

Thân hình mập mạp của cậu đi theo hương cà phê, tò mò và cảnh giác tiến về nó.

Otis bước ba, bốn bước để ngăn cản gấu nhỏ nhưng bây giờ chỉ có thể kiên nhẫn theo sau như là vệ sĩ riêng của cậu.

Lúc này, nhóm chụp ảnh đã thất thần thật lâu vì bức ảnh họ mới chụp được.

Từ lúc họ xem Otis chống tay lên lưng gấu nhỏ rồi từ từ chuyển động đến khi kết thúc đến nay đã là nửa tiếng trôi qua mà họ vẫn chưa kịp tiêu hóa hết chỗ thông tin này.

Chỉ có vài từ trong tiếng Anh dùng để miêu tả sự ngạc nhiên mà nãy giờ bọn họ cũng đã lặp đi lặp lại vô số lần rồi.

Lặp đi lặp lại, ăn bì lí vơ bồ.

Bấy giờ, hai con gấu vừa mới diễn xong cảnh thân mật kia đang đi về phía thiết bị.

“Ôi không, chúng phát hiện ra chúng ta rồi.” Cả nhóm đồng loạt lấy tay che miệng. Chắc là giọng bọn họ to quá nên hấp dẫn sự chú ý của hai chú gấu Bắc Cực này.

“Nhóm trưởng, bây giờ phải di chuyển sao?” một thành viên nhóm thấp giọng hỏi một cách lo lắng.

“Khó chọn lựa quá…” Nhóm trưởng tiếp tục theo dõi máy quay và lắc lắc đầu. Lý do anh ta nói điều này vì Alexander trong ống kính quá đáng yêu. Từ giây phút mà cậu nằm bò trên lưng Otis nhìn về phía này, cậu đã chiếm trọn ống kính rồi.

Nếu họ có cơ hội rời đi, họ sẽ quay về chiếc xe việt dã kia.

Nhưng những bước chân đáng yêu của Alexander và biểu cảm của cậu đã một mực hấp dẫn nhóm trưởng và làm tan chảy trái tim anh ta: “Alexander đáng yêu quá đi mất, chắc chắn bé con đang tò mò về chúng ta nhưng lại sợ hãi gặp phải nguy hiểm nên mới rón rén bước đi như động vật họ mèo đi săn vậy.”

“Đi săn ư?” các thành viên hoảng sợ: “Nhóm trưởng anh ở lại nhé bọn tôi về trước đây.”

“Hèn vậy, nhưng tôi nghe nói Alexander rất thân thiện với mọi người mà.” Nhóm trưởng nói.

“Alexander thân thiện thì có tác dụng gì? Chủ yếu là Otis kìa, đừng quên là nó đang trong thời kỳ động dục, không thân thiện lắm đâu.” Các thành viên bất đắc dĩ nhắc nhở.

“Nhưng nó vừa mới thoải mái xong.” Phát ngôn xảo trá của nhóm trưởng khiến mọi người không thể cãi nổi.

Có lẽ đây chính là tinh thần phiêu lưu xứng đáng được tặng huy chương vàng của nhóm trưởng.

Nhóm trưởng của họ không tự tin một cách mù quáng, anh ta cẩn thận quan sát tình trạng của Otis. Anh chàng cao to này vừa mới thoải mái xong, đang dịu dàng nhìn Alexander nên còn chẳng thèm để ý đến con người nữa kìa.

Khi Kiều Thất Tịch ngày càng đến gần hơn, thị giác rất tốt của cậu có thể nhìn thấy thiết bị quay chụp.

Không dám tin luôn, thật sự là một đoàn làm phim tài liệu về động vật.

Tin này tồi quá.

Ngoài cảm thấy ngại ngùng và xấu hổ ra thì Kiều Thất Tịch cũng rất lo lắng. Xin lỗi nhé tôi đã cung cấp thông tin phake cho tổ quốc.

Ah, nhưng mà điều quan trọng là nó có thể bị xóa không nhỉ?

Đi, đi mà quay mấy con gấu trắng nghiêm túc ấy, làm ơn.

Kiều Thất Tịch nghĩ thầm, hai người bọn họ một lớn một bé đều chẳng đứng đắn gì cho cam.

Phía bên kia đoàn làm phim, họ thấy gấu trắng nhỏ tự nhiên đứng lên khóc lóc om sòm với Otis, cũng không tiến thêm bước nào về phía này nữa.

Chàng gấu như quái vật khổng lồ bên cạnh gấu nhỏ, bình tĩnh đứng trong tuyết, chịu đựng những cái đập không ngừng của cậu lên người mình, thậm chí còn quay đầu liếm mũi của gấu nhỏ.

Nhóm trưởng hào hứng hô lên: “Ra xem Alexander đánh Otis này.”

Những thành viên vừa rời đi lập tức quay trở lại, hào hứng xúm quanh đó.

“Trông Otis không đau lắm nhỉ?”

“Đây có được xem là bạo lực gia đình không?”

“Không đâu, là làm nũng đó.”

Mọi người vẫn còn đang xoắn xuýt vì mối quan hệ kì dị của hai gấu, giờ thấy màn nuông chiều dỗ dành trong tuyết này thì đột nhiên cảm thấy có lẽ Otis đã trót yêu Alexander mất rồi.

Dù Alexander mới có hai tuổi rưỡi, dù cả hai đứa đều là gấu đực.

Nếu bọn chúng thực sự có tình cảm với nhau thì đây cũng là một câu chuyện tình đáng được chúc phúc.

“Đồng tính” là điều không hiếm thấy ở thế giới động vật, cho đến giờ đang có hơn loài đang có hành vi này.

Điều gây ngạc nhiên duy nhất ở Otis và Alexander là trước đó Otis đã nuôi cậu như con mình.

Không ai ngờ rằng mối quan hệ đó lại trở thành thế này.

Nghĩ đến đoạn clip ấy ấy kia có khả năng sẽ được chiếu trên TV, Kiều Thất Tịch ngạt thở mà ngã ngửa cả ra nền tuyết. Cậu giận quá nên phải trút giận lên Otis thôi.

Dù sao thì Otis cũng là kẻ đầu têu.

Bây giờ cậu muốn tránh khỏi cái camera này càng sớm càng tốt, quay lưng đi luôn.

Hiển nhiên là không thể tiếp tục ở lại đây được nữa. Cậu đeo chiếc thùng vàng sắp bị tuyết chôn vùi lên rồi rời đi ngay trong đêm.

Otis sẽ không ghét bỏ gấu nhỏ tùy hứng, hắn cun cút theo sau gấu con đang tức giận, bất kể cậu định đi đâu.

Hình ảnh hai con gấu trắng nhạt dần trong ống kính.

Đã theo dõi được tiếng rồi. Bọn họ sẽ tạm thời cắm trại tại đây, ngủ một lát và ngày mai lại theo dõi tiếp, đồng thời… sẽ ghi chép lại tin tức mới nhất và cập nhật tình trạng của cả hai.

Otis cọ xát Alexander trong thời kỳ động dục?

Đúng, rất kinh ngạc phải không nhưng trước mắt cũng chưa thể đưa ra kết luận được. Phải tiếp tục theo dõi.

Đây là thái độ của mọi người ở trạm theo dõi, cũng là tâm trạng của Kiều Thất Tịch ngay bây giờ, cậu thấy hành động này lặp lại một hay hai lần cũng chưa nói lên điều gì cả.

Chỉ vì cái này thôi mà nói Otis có ham muốn tình dục với cậu thì kết luận qua loa quá rồi. Có thể nay mai thôi Otis sẽ tìm thấy gấu cái hắn thích không chừng.

Đến lúc đó thì phỏng đoán của cậu sẽ rất buồn cười.

Suy cho cùng thì loại chuyện này rất hiếm, ai mà tin nổi.

Vì thế nên Kiều Thất Tịch cho rằng tốt nhất là cậu nên yên lặng theo dõi tình hình thay vì vội vàng bỏ nhà ra đi, cậu phải tích cực tìm đối tượng cho Otis mới được.

Nếu có thể thì cậu hy vọng Otis không thích mình.

Gặp gấu cái một lần một năm mới là chuyện đúng đắn mà gấu đực nên làm.

Nếu thích cùng giới tính thì tương lai sẽ phát triển sao? Còn không có gấu con nữa chứ.

Kiều Thất Tịch nghĩ thầm: Otis ngốc nghếch, làm gì có chyện yêu đương ở vùng cực này chứ. Làm một con gấu vua thủy tề ở đây có phải thơm không?

Ý chỉ gặp được nhiều gấu cái.

Sau khi thoát khỏi ống kính của con người, bọn họ tìm thấy chỗ ngủ mới.

Yên ổn mà ngủ một giấc.

Sau khi thức dậy, hai con gấu tiếp tục hướng đến ngọn núi tuyết phủ kia.

Gấu trắng tìm bạn tình dựa vào mùi hương để tìm ra đối tượng chúng thích nhất. Mùi này không phải mùi không tắm rửa quanh năm suốt tháng mà là mùi hormone đặc trưng của mỗi con gấu.

Gấu cái tìm đối tượng là đực cũng vậy, mùi hương có thể chỉ ra con gấu đực này có mạnh mẽ hay không, có xứng đáng làm đối tượng kết đôi hay không.

Ví dụ như Otis – thanh niên vừa mới trưởng thành, đã trải qua hai lần “xuất xưởng” nên mùi hương của hắn cũng đã thay đổi ít nhiều.

Nếu hắn không nhận được sự chú ý của gấu cái trước khi trưởng thành, thì hắn – người đã có khả năng sinh sản sẽ trở thành đối tượng của những con gấu cái chủ động đi tìm bạn tình.

Những con gấu trắng cái đang trong thời kỳ phát tình đã đánh hơi được Otis từ khoảng cách rất xa. Chúng thích anh gấu này vì mùi hương của hắn rất mạnh mẽ.

Thậm chí bỏ cả liêm sỉ mà đi tìm.

Khi ba con gấu đụng nhau tại một con đường tuyết chật hẹp, con gấu cái mãi mới tìm được đối tượng yêu thích trong lòng thì lại hơi ngỡ ngàng. Có vẻ như nó đang thắc mắc sao lại có cả gấu chưa thành niên ở đây.

Kiều Thất Tịch đánh hơi, ngay lập tức nhận ra đây là một con gấu cái. Cũng đúng thôi, nhìn cơ thể nhỏ bé kia là biết. Đây là chuyện tốt nha, cậu cảm giác vậy.

Gấu nhỏ chạy theo Otis, người mà vốn không thèm liếc mắt đến con gấu cái kia, cậu lấy mông huých huých người hắn, kêu: “Ohhhh”

Vợ anh kìa, còn chạy đi đâu vậy?

Đừng chạy nữa!

Otis không thèm phản ứng lại, cũng không có vẻ gì là để ý đến con gấu cái kia.

Gấu đực cũng có tiêu chuẩn lựa chọn bạn tình nhé. Nếu đối phương không đạt chuẩn thì nó còn chả thèm lại gần.

Kiều Thất Tịch nhìn Otis vô tình bước đi, lại nhìn con gấu cái đã lặn lội cả ngàn dặm xa xôi kia, nghĩ rằng chắc không phù hợp rồi.

Ờ thì, biết làm sao.

Chỉ có thể nói rằng trong thế giới động vật thì nữ theo đuổi nam không được ưa chuộng cho lắm.

Con gấu cái kia cũng không lằng nhằng, nó thấy Otis có vẻ không thích mình thì cũng quay xe đi luôn.

Không lâu sau đó, họ gặp phải một con gấu cái khác cao hơn con lúc nãy.

Kiều Thất Tịch so sánh một cách nghiêm túc và cảm thấy điều kiện của con gấu cái này tốt hơn con vừa xong. Không những lông trắng, mặt mày xinh xắn, tính cách cũng bạo dạn hơn nữa.

Con gấu cái này rất thích Otis nên đi thẳng về phía này.

Cái này thì…

Kiều Thất Tịch hơi lo, cậu ngay lập tức nghĩ đến việc có nên trốn đi trước hay không.

Cậu nhìn xung quanh, trơ trọi hết cả làm gì có chỗ nào nấp, đành phải đội Tiểu Hoàng lên đầu vậy, chừa lại cái khe để nhìn thôi. Xem xem gấu Bắc Cực hẹn hò với nhau kiểu gì.

Chỉ thấy con gấu cái đáng yêu kia đi đến cách họ m thì nằm xuống, bày ra vẻ mặt quyến rũ, ngửa bụng về phía Otis.

Kiều Thất Tịch sốc tận nách: Chị gái này phạm quy!

Đúng là mở mang tầm mắt.

Ai mà chịu nổi chiêu này chứ?

Ánh mắt gấu nhỏ chuyển sang Otis. Cậu nghĩ, đối tượng tốt thế này mà còn chê, hay là đang chờ đối tượng tốt hơn nữa?

Otis kén chọn quá rồi nha.

Ngoài ra, gấu Bắc Cực cũng không phải chỉ có thể chọn một bạn tình duy nhất. Nếu Otis thích thì có thể hẹn hò với cô này, cả với cô trước đó nữa.

Không chỉ có Kiều Thất Tịch mà cả đoàn làm phim bên kia cũng đang đợi Otis chấp nhận thiện chí của con gấu cái.

Bây giờ nếu Otis ưng ý con gấu cái đáng yêu này thì giả thuyết hắn gay sai hoàn toàn rồi.

Ngược lại nếu nó từ chối gấu cái thì…

To chuyện đấy.

Kiều Thất Tịch nín thở, giây phút này không dám hi vọng cũng không thể cầu nguyện. Dù Otis có lựa chọn thế nào cậu cũng đâu có tác động được.

“Rống…” Otis quay đầu về gấu con mãi không chịu đi, thì thầm một tiếng thật trầm như thúc giục gấu con đi theo mình.

Trừ hành động đó ra thì hắn không thèm liếc con gấu cái đang nằm trên tuyết kia lấy một cái.

Cả đoàn quay phim lặng thinh, tất cả đều ngạc nhiên.

Theo lý mà nói thì gấu trắng đực đâu có kén chọn lắm nhỉ. Kể cả mới nhìn đã không thích cũng phải ngửi một cái đã rồi hẵng quyết định chứ.

Lại nhìn Otis, gấu khác phái mà cũng không gây hứng thú cho hắn à, nhìn thế nào cũng thấy gay %.

Cùng lúc đó, Kiều Thất Tịch liêu xiêu đuổi theo Otis. Điều kiện tốt thế này mà cũng không thích nữa?

Thế Otis thích cái gì?

Câu hỏi trong đầu cậu liên tục thay đổi, cuối cùng tập trung thành một câu duy nhất: Otis thích gấu cùng giới à? Lại còn là gấu vị thành niên nữa?

Các cụ có câu, không thử sao biết.

Nếu muốn biết thì hỏi đi.

Mặc dù gấu trắng không thể giao tiếp bằng từ ngữ nhưng trao đổi bằng cơ thể cũng được.

Kiều Thất Tịch một lòng muốn tìm ra sự thật, chỉ là cách này… cậu nhìn tấm lưng to tướng của Otis rồi chần chừ, mình có thật sự muốn làm điều này không?

Ờ rồi, lỡ bị camera quay lại thì sao?

Gấu nhỏ nhìn xung quanh. Không tin, đi nãy giờ làm gì có camera.

Hơn nữa với điều kiện ánh sáng thế này thì chất lượng ảnh cũng không thể tốt được.

Mặt dày cỡ này cũng vẫn hơi xấu hổ chút.

Chủ yếu là có một số câu hỏi mãi mà không có đáp án sẽ gây bứt rứt lắm hiểu khum.

Kiều Thất Tịch nghĩ vậy, một giọng nói trong tim cậu vang lên, nếu cậu phát hiện ra Otis thực sự thích mình thì cậu có thể chấp nhận việc yêu đương với một con gấu Bắc Cực không?

Đây chính là vấn đề.

Kiều Thất Tịch nghiêm túc suy nghĩ về nó. Nếu không có sự cố ngoài ý muốn thì Otis sẽ là là mối ràng buộc sâu sắc nhất trong sự nghiệp làm gấu của cậu, và là mối ràng buộc duy nhất tồn tại. Suy cho cùng, cậu chẳng thể nào gặp được con gấu thứ hai đặc biệt thế này.

Nếu như phải tay trong tay già đi, Kiều Thất Tịch cũng không phản đối Otis.

Điều kiện tiên quyết là Otis phải chắc chắn chọn cậu, là tình yêu, không phải loại tình cảm khác, cũng không thể thay đổi thất thường, hôm nay thích cái này mai thích cái khác.

Thật là kỳ cục khi đã là gấu Bắc Cực rồi mà còn bị tổn thương tình cảm.

Gấu nhỏ nghĩ mãi về nó, cho đến khi họ gặp con gấu cái thứ ba chủ động đến tìm Otis, cậu không để ý nên đâm sầm vào hắn.

Hả? Lại nữa? Lần thứ ba rồi này?

“…” có nên nói rằng Otis có sức hút không giới hạn không?

Trong khoảng thời gian ngắn đến thế mà đã có ba con gấu cái lặn lội vì hắn.

Đoàn làm phim nấp ở một đụn tuyết cạnh đó cũng nghĩ vậy. Không hổ là Otis đầy người hâm mộ khắp nơi trên thế giới có khác. Chàng gấu này thật sự là gu của nhiều gấu cái đến mùa sinh sản.

Gấu ái mộ số ba cũng rất thiện chí, đang chờ phản hồi của Otis.

Gấu nhỏ cũng vậy. Với tâm trạng hỗn độn, cậu đi phía sau Otis để hắn có thể trân trọng con gấu cái kia hơn.

Nhưng thẳng gấu sắt thép Otis lại nghĩ rằng gấu nhỏ đang sợ, mà lỗi là tại con gấu cái kia dám dọa bé.

Hắn lập tức hết vui.

Không ai có thể nhìn thấy ánh mắt hung dữ của Otis trong màn tuyết, nhưng cả người lẫn gấu đều nghe được tiếng hắn gầm.

Đối tượng thụ hưởng là con gấu cái kia.

Tất cả người và gấu ở đây kiểu: Ồ quao. Thứ đầu tiên phản ứng lại điều này là con gấu cái kia, nó rời đi ngay lập tức vì sẽ rất nguy hiểm cho nó nếu tiếp tục ở lại.

Đoàn quay phim cạnh đó không hiểu tiếng gấu cũng thấy được rằng Otis đang tức giận.

“…”

Otis đúng là chàng gấu lạnh lùng không hiểu chuyện yêu đương. Hắn đã liên tục từ chối con cái bày tỏ lòng ngưỡng mộ với hắn rồi đấy.

Nếu không phải hôm qua còn thấy hắn cọ xát với Alexander, mọi người còn nghĩ hắn không được.

Rất được luôn ý chứ, nhưng đối tượng không phải gấu cái mà là gấu nhỏ đực.

Ngẫm lại thì mắt chọn gấu của Otis được phết, Alexander chả đáng yêu nhất thì ai.

Kiều Thất Tịch lại sững sờ, sao anh lại bỏ đi nữa?

Cậu có thể tự an ủi mình rằng đó là vấn đề xác suất. Tìm bạn tình thì đương nhiên phải làm phép so sánh rồi.

Nhưng Otis thậm chí còn không cho đối phương cơ hội thả thính, cái này cực kỳ vô lí ok?

Suy nghĩ đầy cám dỗ này lại nảy ra trong đầu Kiều Thất Tịch một lần nữa.

Quên đi, quên đi.

Thử đi, thử đi.

Kiều Thất Tịch bỏ xô nhỏ trên đầu xuống, đội thứ ngốc nghếch này ảnh hưởng đến sự thể hiện của cậu.

Cậu nhớ lại hành động của hai con gấu cái trước đó, thật sự thì đến cả cậu cũng muốn động lòng luôn.

Ơ ơ không được, mị còn trẻ.

Gấu nhỏ chạy đến trước mặt Otis, vứt phăng cái xô, nằm ra đất, lộ bụng ra, nghiêng đầu nhìn Otis.

“…” Otis: sững sờ.jpg

Không chỉ Otis ngỡ ngàng, nguyên đoàn làm phim cũng ngơ ngác và bật ngửa.

Omg omg omg!

Xem ra cảnh này khó quên đây.

Thành viên đoàn làm phim hú hét như điên: Ối trời ạ, hóa ra là hai đứa yêu nhau. Tuyệt vời, mối quan hệ này quá tuyệt vời!

Mặc dù họ là gấu Bắc Cực, họ đã yêu nhau sau khi gặp gỡ.

Không thể không nói đây là một kỳ tích.

Xuyên giới tính, xuyên tuổi tác.

Alexander thậm chí còn chưa trưởng thành nhưng đã biết dùng cách thu hút của gấu cái để làm nũng với Otis.

Ai chịu cho thấu?

Mọi người đoán rằng, Otis nhận được lời thổ lộ chân thành và tha thiết của gấu nhỏ thế kia chắc hẳn đang bối rối lắm.

Lần này mọi người còn mong chờ phản ứng của Otis hơn mấy lần trước.

Thời khắc của sự thật đã đến.

Cả Kiều Thất Tịch và đoàn làm phim đều nghĩ vậy.

Otis tiêu chuẩn cao đứng hình mất vài giây sau đó hắn tạo ra một âm thanh trầm thấp thoải mái, nghe tần suất thì thấy khá vui.

Sau đó hắn tiến lại gần gấu nhỏ, cả cơ thể to lớn nằm hẳn xuống, ôm gấu nhỏ lăn lăn trên tuyết.

Mặt với mũi Kiều Thất Tịch đều bị Otis liếm vui vẻ.

Lúc này Kiều Thất Tịch tự an ủi mình, chơi thôi, đây là Otis đang chơi với mình mà.

Bình thường cũng thế này còn gì.

Tuy nhiên mới lăn được hai vòng thì chân nhỏ của cậu tình cờ chạm phải Otis nhỏ chả biết đã loe ngoe ngỏng dậy từ lúc nào.

Điều này làm tâm lý cậu sụp đổ, đi cùng đó là hoảng loạn, cậu sợ làm bị thương Otis nhỏ.

Otis không mấy quan tâm, có vẻ hắn chịu được cái chân mập mạp của cậu.

Có thể thấy rằng hắn đang cực kỳ hạnh phúc, khác hẳn với lúc gầm vào mặt con gấu kia lúc nãy.

Kiều Thất Tịch không biết động tác này không đơn giản chỉ để lấy lòng, dịch chính xác hơn thì đây là hành động cầu hoan.

Nếu gấu đực đồng ý thì bọn chúng sẽ tới công chuyện luôn.

Nhưng hiển nhiên đây không phải chỗ thích hợp để làm mấy việc thân mật.

Otis muốn đứng dậy ngay để tiếp tục đi về hướng đỉnh núi với gấu nhỏ.

Nhưng hắn lại không nỡ từ bỏ cơ hội được ôm hôn cậu nên hắn ôm cậu chơi trong tuyết thật lâu.

Tình yêu của hắn với gấu nhỏ đã nở rộ trong gió và tuyết.

Sự thật như sắt thép ngay trước mắt khiến Kiều Thất Tịch cuối cùng cũng phải thừa nhận.

Đúng là Otis có ham muốn tình dục với mình.

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio