Việc một con người có ai đó ở một thế giới khác đi theo không có gì là lạ, họ có thể xấu hay tốt đối với người ấy. Nhưng nhìn cả hai chẳng khác gì nhau điều đó làm tôi tò mò, nếu là người khác chắc là đuổi cô ấy đi nhưng đó là tôi nên không hề mà thậm chí đón cả hai đến sống cùng.
“Em cảm ơn anh! Vì...cho em chỗ ở,bây giờ…thật sự...em không còn nơi nào để đi cả.” Cái giọng vừa cảm kích vừa ngậm ngùi làm tôi nghe thấy thương.
“Cô cẩn thận đó. Đừng tin người lạ như vậy,làm gì có ai giúp người khác dễ dàng như vậy chứ.”
Không một ai nghe thấy kể cả Nga, cô bé kéo vali đi về phía căn nhà của tôi ở sau quán. Lời cảnh báo của thiên thần không được ai chú ý. Thiên thần biểu môi, khoanh tay quay sang tiến lại gần nhìn “ Anh là người tốt hay xấu đây?”,tôi vẫn đứng ở ngay quầy “Từ từ rồi cô sẽ biết thôi”. Cái nhìn nghi ngờ từ một tinh linh chỉ đáng kẹp nách mình làm tôi bật cười một cái ra hơi “ha...”.
Tinh linh nhanh xua tay trước mặt tôi “ Anh nhìn thấy tôi sao?”
“Ờ, dù cô hơi bé nhỏ nhưng tôi vẫn thấy” tay vẫn lau những chiếc tách xinh xinh.
“ Nếu đã như vậy thì...” câu nói dừng lại trên khóe môi mọng anh đào, rồi lặng lướt qua tôi.
“ Tên cô là gì vậy?”
“ Sao lại hỏi tên tôi?” nói là tinh linh thì thật đúng, mới thấy lướt qua giờ ngồi ngay trước mắt tôi.
“ Bây giờ chúng ta là người một nhà rồi. Ít ra cũng phải biết tên chứ. Tôi tên Thiên ”
“Tên...tên...u...” mắt tròn nhìn ngược lên trần nhà rồi cụp xuống “ không có...ai là người một nhà với anh hả? sao tôi phải nói tên cho người lạ chứ”. Cô ấy thều thào “ tôi và anh ở hai thế giới mà” trừng mắt dọa tôi, chắc là nghĩ tôi sợ lắm và rồi biến đi.
Nga đi ra phía trước quầy mím môi, hơi cúi mặt, rồi nhìn tôi “Em...em...à...anh...có việc gì cần em phụ không ạ?”
“Bây giờ em sẽ học việc trước rồi ngày mai bắt đầu làm việc. Công việc chạy bàn không khó chỉ cần em để ý là được.”
…
Nga ít nói, rụt rè, có thể là chưa quen. Ban đêm ăn cơm rồi chui vào phòng đóng cửa. Tôi chỉ biết Nga tuổi, gặp khó khăn và không còn nơi để đi, chỉ vậy thôi và cô bé không nói gì thêm. Người ta sẻ nghĩ tôi quá tin người khi cho một người lạ không quen biết vào sống trong nhà, nhưng tôi trước giờ là vậy đôi khi giác quan nào đó trong tôi cho phép mình tin vào một người mới gặp như Nga, tin rằng cô bé không phải là người xấu. Hơn nữa tôi còn muốn biết điều bí mật giữa Nga và angela.
Đêm đầu tiên, vừa tắm song, người tôi bán nude trong phòng tắm. Đứng lau tóc trước gương tôi hoảng hốt vài giây.
“ A!...trời ơi...đá...áng...sợ...quá” tôi nhìn vào gương mặt đỏ chói như màu son môi với đôi mắt như gấu trúc của angela phản chiếu qua gương. Tuy có bàng hoàng vài giây nhưng câu nói vừa rồi là diễn cho cô ấy xem. Tôi từng thấy những thứ kinh hoàng hơn kia mà (không nhắc đến), không biết angela trước giờ có dọa người không mà nhìn chả có tí kinh nghiệm nào hết.
“ Tôi...tôi...” tôi xoay người lại nhìn thẳng vào angela. “a!...sợ quá đi hà...”.
“ A!aaaaaaaaaaaa!...” angela nhảy cẩn lên, tay thì che mắt “ Đồ biến thái...đồ điên”.