Sáng hôm sau
Trong một căn phòng chỉ toàn là sắc hồng. Nơi đó có một nàng công chúa với mái tóc mài nâu trà đang say giấc. Bỗng một tiếng điện thoại vang lên. Cô gái liền với tay lấy chiếc điện thoại trên cái bàn gần giường.
- Oáp... Alo. Ai vậy??
- Bạn còn ngủ hả Sakura?- Một giọng nói mượt mà từ đầu giây bên kia đó chính là Tomoyo.
- Hôm nay là chủ nhật mà.- Sakura còn mớ ngủ nói.
- Vì hôm nay là chủ nhật nên mình mới gọi cho bạn đó.
- Vậy bạn gọi mình có chuyện gì?
- À hôm nay mình rủ bạn đi công viên chơi ấy mà.
- Ừm vậy mình đi liền. Mà mấy giờ đi?
- h nha? Rủ thêm Syauran nữa nha.
- Ừm.
Rồi Sakura bật dậy đi làm VSCN rồi sang pgongf của Syauran rủ anh đi chơi và anh đã đồng ý. Rồi hai người họ đi đến công viên khi đến đó thì thấy Tomoyo và Eriol đã đến rồi.
- Tomoyo!- Sakura hét lên khi nhìn thấy Tomoyo. Sakura và Syauran chạy đến chỗ hai người.
- Chào bạn Sakura. Chào bạn Li.- Tomoyo vui vẻ.
- Chào bạn Sakura. Chào bạn Syauran.- Eriol nói và khoác tay Syauran.
- Chào.- Syauran lạnh lùng nói và hất tay Eriol.
- Bạn bè mà làm gì ghê vậy.- Eriol nói.
- Thôi tụi mình đi thôi.- Tomoyo cắt ngang cuộc nói chuyện.
Rồi cả người đi vào công viên chơi. Họ chơi hết trò này rồi đến trò nọ chỉ toàn là những trò cảm giác mạnh. Mọi người nhìn ai cũng mệt nhưng chỉ có Sakura là vẫn còn rất hưng phấn. Chơi được nữa tiếng thì Tomoyo lên tiếng:
- Sakura à! Mình xin lỗi bạn nha. Giờ mình và Eriol phải đi trước rôi.- Tomoyo hối lỗi.
- Ai vậy?- Sakura nói.
- Tại tụi mình có chuyện mà. Thôi mình đi đây.- Tomoyo nói rồi kéo Eriol đu mà ko kịp để cho Sakura nói một tiếng nào.
- Họ đi rồi. Giờ chúng ta làm gì đây.- Sakura quay qua hỏi Syauran.
- Thì chơi tiếp thôi. Hay chơi trò kia đi.- Syauran nói và chỉ tay về phía " Ngôi nhà ma "
- Ko.- Sakura run rẩy nói.
- Ko cũng phải đi.- Syauran nói rồi kéo Sakura vào " Ngôi nhà ma ". Kéo một hồi lâu thì con heo kia mới chịu vào. Đi vào Sakura nhìn thấy mất cái xác chết treo đầy căn phòng rồi đến một cái xác đi đến trước mặt họ.
- AAAAAAA... AAAA- Sakura hét toáng lên và nắm chặt tay của Syauran. Biết cô như vậy anh đã ko dẫn cô vào đây. Anh an ủi:
- Cô chỉ cần nhắm mặt lại rồi đi theo tôi là được.- Nghe vậy Sakura cảm thấy đỡ sợ hơn rồi cả hai người đi thẳng về phía trước. Ra khỏi nhà ma Sakura thở phào nhẹ nhỏm.
- Tôi muốn dẫn cô đến chỗ này.- Syauran nói.
- Đi đâu??????- Sakura hỏi.
- Vậy có đi hay ko.
- Đi thì đi.
Rồi Syauran dẫn Sakura đến một khu vườn vô cùng xình đẹp với đầy cây cối, hoa lá. Nhưng thé làm Sakura ấn tượng nhất chính là cây hoa anh đào sững sững giữa sân. Rồi cô ngân nga bài hát:
Anata ni Deaete Yokatta
sakura sakura aitai yo iya da kimi ni ima sugu aitai yo”
daijoubu mou nakanaide watashi wa kaze anata wo tsutsundeiru yo
“sakura sakura aitai yo iya da kimi ni ima sugu aitai yo”
arigatou zutto daisuki watashi wa hoshi anata wo mimamori tsuzukeru
anata ni deaete yokatta hontou ni hontou ni yokatta
koko ni mou irenakunacchatta mou ikanakucha HONTO GOMEN ne
watashi mou hitori de tooi tokoro ni ikanakucha
doko e? tte kikanaide nande? tte kikanaide HONTO GOMEN ne
watashi wa mou anata no soba ni irarenakunatta ( bài Sakura Ânta ni deaede yokatta)
Syauran nhìn ngắm thiên thần đang đùa giởn trước mắt của mình. Bỗng anh tiến lại gần Sakura và nói:
- Toii đã hứa với bản thán là chỉ đưa người con gái mình yêu đến nơi này.
Sakura đang vui đùa thì bỗng nhiên dừng lại và ngước nhìn người người con trai đang đứng trước mắt mình.
- Anh yêu em, Sakura.- Syauran nói với giọng nói nhẹ nhàng ko giống như trước, cứ như người đang đứng trước mắt cô và người cô hay cãi nhau là hai con người hoàn toàn khác nhau.
- Em cũng yêu anh.
Thế là họ cùng trao nhau một nụ hôn nhẹ nhàng như sự khởi đầu của một tình yêu đẹp. Liệu tình yêu ấy có tồn tại mãi mãi.