Nắm lấy một bãi đất đen giơ lên trước mặt mình. Eothur nhíu một bên mí mắt và quan sát nó thật kỹ, đây là những dấu vết của một đàn thú hoang vừa di chuyển ngang qua khu vực này. Một chút sau, hắn buông lỏng tay khiến cát bụi tự động trở về với mặt đất, nghiêng đầu nhìn xung quanh mình.
Những đám cỏ dài đã có chỗ bị đạp mạnh lên, vài trong số chúng bị bẹp dí sát với mặt đất. Điều này chứng tỏ rõ ràng cho Eothur, chúng là những sinh vật có trọng lượng khá nặng, khoảng ngang tầm gấp đôi, gấp ba cân ký của hắn gộp lại.
“ Không, không hẳn vậy. “
Eothur bác bỏ lại ý nghĩ trong đầu mình. Trước mặt hắn là có thêm một số dấu chân nhỏ hơn. Nếu như vậy thì đây là một gia đình,...
“ Xem ra đây có thể là một gia đình lợn rừng, khoảng tầm từ đến con, trong đó có một con cực kỳ to lớn. ”
Số lượng của lũ chúng cũng không phải là ít chút nào. Có lẽ Eothur cần phải thay đổi hướng di chuyển của mình, và tránh xa các khu vực rậm rạp nhiều cây cối, hang hốc nhỏ.
Nhất là khi hắn đang ở trong khu vực lãnh địa của chúng, và hang của chúng có thể sẽ nằm gần đây trong vòng bán kính một vài cây số.
Ngoài ra hắn cũng cần phải cẩn thận. Vì một cuộc tập kích của lợn rừng rất nhanh và rất nguy hiểm, chỉ cần trúng một cái ủi đất của nó, ngay cả một con gấu to khỏe cũng chưa chắc gì có thể chịu đựng nổi. Nói gì là một cơ thể người phàm bình thường.
“ Rầm,... “ Vừa đứng thẳng người dậy, Eothur chợt nghe thấy tiếng của cây cối ngã xuống đất. Nó bắt nguồn từ phía đông, cách đây khoảng bước chân.
“ Chuyện gì vậy? “ Đề phòng, Eothur thọt tay vào trong chiếc áo choàng, chuẩn bị nắm lấy con dao sẵn sàng phóng bất cứ lúc nào.
“ Bịch bịch,... “ Tiếng bước chân chạy cũng bắt đầu xuất hiện, phía sau đó là ” Ụt ịt,... Ụt ịt “.
“ Rầm “ Lại thêm một cái cây bị đổ xuống đất.
Từ trong đám cây thực vật mọc đến ngang vai Eothur đang dần dần bị tách ra làm đôi. Có thứ gì đó đã di chuyển tới bãi đất trống mà hắn đang đứng.
Một giây,... hai giây,... ba giây,... nó sắp đến rồi.
“ A,... a a a “ “ Bụp “ Xuất hiện trước mặt Eothur là một bóng người lùn tịt, cao khoảng chỉ đến ngang hông của hắn. Trong chớp nhoáng, hắn thấy được ông ta có một bộ râu dài màu nâu, tay đang cầm một cây rìu có chiều dài ngang với cơ thể ông.
Ông ta là một,... người lùn.
Vừa thoát khỏi đám cây che tầm mắt, vị người lùn đang hốt hoảng này mắc phải một rễ cây cao khoảng Inch. Ông té ngã, lăn dưới đất như một quả bóng tròn đến tận trước người Eothur.
“ Chết tiệt,... đám cây khỉ khô này!!! “ Vừa đứng dậy vị người lùn liền đã chửi lớn. Không thèm để ý có người đang đứng trước mặt ông.
Mất một giây sau, ông ta phát hiện có người đứng trước liền hỏi. “ Ồ,... loài người, ngươi là ai? “
“ Tôi là,... “ Eothur nhíu mày, vẫn chưa thả lỏng tay, tính nói. Nhưng đã có một âm thanh cắt đứt giọng của hắn, âm thanh. “ Ụt Ịt,... “
“ MẸ NÓ,...!!! Chạy đi,...!!! “ Vừa nghe được, tay người lùn liền cong đít lên bỏ chạy, mặc kệ vũ khí đang bị rớt dưới đất.
Có cảm giác không ổn sắp xảy ra, Eothur cũng bỏ chạy theo phía sau vị người lùn kia. Và trong một khoảng khắc nhỏ, hắn quay đầu lại nhìn.
“ Khỉ thật,... một con lợn rừng!!! “
Phía sau hai người bọn họ là một con lợn rừng to khỏe,... thậm chí thân hình của nó phải to bằng cỡ một con ngựa thật thụ, cộng thêm là những bắp thịt rắn chắc, hai cái răng nanh uốn cong đang dính đầy đất do các cú ủi trong cơn tức giận.
“ Khốn nạn vãi,... “ Vừa bỏ chạy Eothur vừa tiếp tục chửi thề trong đầu mình.
Như phát hiện có đến tận hai kẻ thù của mình. Con lợn rừng càng tức giận lên, âm thanh từ nó không ngừng phát ra. “ Ụt ịt,... “
Bốn cái chân đầy cơ bắp nó vượt qua những đám cỏ một cách dễ dàng. Trong chốc lát, nó đã gần đuổi kịp hai người bọn họ.
Cảm nhận hơi thở của con quái vật đồ sộ từ sau lưng, Eothur tăng mạnh thêm sức vào đôi chân. Hắn vượt qua được người lùn đang với đôi chân ngắn ngủn mà tốc độ chạy không hề yếu ớt gì cả.
“ Tách ra,... “ Eothur thét lên khi vượt qua ông ta.
Và theo dấu hiệu của tiềm thức, vị người lùn đột nhiên rẽ vào phía bên trái, Eothur thì rẽ về phía bên phải. Khi trước mặt hai người họ là một cây cổ thụ lớn.
“ Rầm,... “ Con quái vật đâm thẳng vào đó, khiến cái cây cũng phải lung lay thật là mạnh. Những cành cây, lá cây rơi xuống đất ào ạt, còn khủng khiếp hơn cả con gấu đen va vào thân cây Eothur thấy lần trước.
Lợn rừng lắc cái đầu của mình vì cú va chạm mạnh, sự đau đớn càng khiến nó tức giận quay đầu nhìn hai bên. Biết kẻ nào chọc mình đầu tiên, nó liền chạy về phía bên trái đuổi theo người lùn.
...
Cảm nhận sau lưng mình không có dấu hiệu bị theo đuổi, Eothur dừng bước chân lại thở hồng hộc. Con quái vật này chẳng thua kém gì với con gấu đen, người sói mà hắn từng giết cả,... đều thuộc loại kẻ thù khó chơi.
Gấu đen thì to khỏe, nhưng tốc độ di chuyển chậm chạp.
Người sói nhanh nhẹn, có trí khôn nhưng da thịt lại không trâu bằng hai con quái vật kia.
Lợn rừng trâu bò, mặc dù đổi hướng di chuyển khá vụng về. nhưng mỗi khi tấn công thì tốc độ của nó rất nhanh, chỉ thua người sói hai đến ba phần.
Tất cả chúng đều là những sinh vật có bản năng sinh tồn chết chóc nguy hiểm. Nhưng trên thế giới này không có thứ gì gọi là mạnh nhất, luôn có điểm yếu của nó.
Eothur giết chết gấu đen là nhờ tấn công bất ngờ, với khi đó nó cũng đang bị thương. Hay khi thực hiện các cuộc đi săn, hắn cùng một số hiệp sĩ, chiến binh bao vây con gấu lại, dùng mũi tên triệt hạ từ từ.
Người sói thì Eothur dùng kiếm cộng thêm những mũi tên của Ewen và cả thuốc độc của người Druedain.
Còn lợn rừng,... Eothur nhớ về một thời khi còn trong doanh trại. Với những cuộc đi săn dũng cảm và mạnh mẽ của các chiến binh Rohan hay khi ở Dol Amroth cùng các hiệp sĩ Thiên Nga.
Đối phó với chúng không phải là những thanh kiếm, cung tên bình thường. Mà là loại vũ khí đặc biệt, giáo săn lợn, có độ dài khoảng hai mét, lưỡi thì hai mặt, và một thanh sắt phía sau.
Khi đối đầu với lợn rừng, chúng sẽ luôn dùng phương thức là lao đến tấn công. Người cầm giáo sẽ cắm chuôi xuống đất, và thanh ngang sẽ ngăn cản nó tiếp cận được họ.
Mũi giáo dài sẽ xiên vào người nó, kết liễu mạng sống của sinh vật này một cách từ từ. Tuy nói thì dễ nhưng đã làm mới có thể biết nó nguy hiểm đến chừng nào, như đang khiêu vũ trên lưỡi hái của tử thần.
Bởi thế chỉ có những kẻ can đảm như các chiến binh, hiệp sĩ là luôn thích thú với trò này.
Mà con vừa đuổi theo Eothur hồi nãy, nó khá khủng khiếp. Con to nhất mà hắn từng nhìn thấy trên đời, thế nên hắn cũng xếp nó vào một trong những con quái vật nguy hiểm nhất mà hắn từng đối đầu.
Tất nhiên số một của bảng danh sách này vẫn là người sói lần trước. Trí tuệ cộng thêm hoang dã,... rất khủng khiếp.
Còn một điều mà Eothur không biết được, thật ra con người sói lần trước hắn đối đầu không phải là một con bình thường. Nó là con khỏe nhất, mạnh nhất trong đàn vào thời nay. Và tên này đang đi về hướng Mordor, tìm kiếm chúa tể bóng tối để xin được phục vụ rồi bằng cách nào đó,... nó gặp họ.
“ A,...a, cứu, cứu với! “ Tiếng của người lùn vang rộng khắp nơi, đánh thức Eothur lại.
“ Vãi cứt,...! “ Eothur quay đầu nhìn về hướng đó rồi chửi thề.
Tại sao Eothur lại chửi, vì người lùn kia đang chạy tới trước mặt của hắn cách bước, phía sau ông ta vẫn là con lợn rừng kia.
“ Ụt Ịt,.. “ Sự tức giận khiến nó ngày càng điên cuồng thêm.
Người lùn cố gắng chạy vòng vèo qua những cái cây, nhưng vẫn không đủ để con lợn có thể từ bỏ ông ta. Do chạy quá lâu nên ông ta cũng đang dần cạn sức lại, và khi cách Eothur chỉ khoảng thước, tốc độ ông chậm đi rất nhiều lần.
“ Cứu,... “ Giọng ông ta thều thào, khô khan như đã nhiều tháng trời không uống một giọt nước.
“ Đùng ” Ông núp mình sau một cái cây, nó va mạnh vào. Lần này ông không đủ sức để chạy thoát nổi được nữa.
Thấy người sắp chết mà không cứu. Đó không phải là phương châm của Eothur. Hơn nữa khi họ gặp nhau, người lùn đã thét lớn báo hiệu cho hắn là hãy chạy đi, một lời nhắc nhở thiện ý.
“ Hazz... “ Eothur vọt thẳng tới. Khi con lợn vẫn đang bị choáng váng sau cú va chạm, phần đầu nó gần như có thể thấy được những tia máu bám vào bộ lông đen.
Nó đã bị thương sau những cú lừa của Eothur và người lùn.
“ Ụt ịt,... “ Lần này kẻ thù nó sẽ không thể thoát được.
“ Phập,... “ Một con dao nhỏ đâm trúng lớp da dày như một cây kim đâm vào một tấm nệm cứng.
Tuy là không gây sát thương lớn gì, nhưng đủ để Eothur hấp dẫn sự tức giận của nó vào bản thân mình. Cái ánh mắt quen thuộc mỗi khi lũ quái vật nhìn hắn lại một lần nữa xuất hiện, ánh mắt tràn đầy tơ máu.
Eothur thấy vậy liền quay đầu bỏ chạy, lẩn trốn qua những chỗ bụi rậm và có vật chắn. Cùng với đó, đầu óc của hắn không ngừng vận chuyển, tính toán mọi thứ.
“ Một thanh trường kiếm,... không đủ để hạ được lợn rừng, trừ khi một nhát là chết,... Thật ra hình như là có thể,... nếu đâm trúng vào trái tim nằm ở phía sau vai trái của nó,... hoặc xuyên sọ,... không cái này còn khó hơn là đâm trái tim từ bên sườn. “
…
Sau khi chạy được một đoạn ngắn, Eothur liền mất dấu vết của con lợn rừng.
“ Quái lạ, nó đâu mất rồi. “ Hắn dừng lại nhìn xung quanh mình, phát hiện toàn là cây cỏ mọc xum xuê.
Cách chưa đầy mét, con lợn đang ẩn mình trong bụi cỏ, bàn chân nó cào xuống mặt đất như đang lấy đà,… hơi thở từ cái lỗ mũi phun ra rất nhẹ nhàng.
“ Quác,… quác,… quác “ Một con quạ từ đâu bay tới, nó đậu trên cành nhìn xuống con lợn rừng.
Âm thanh đấy như là một tín hiệu báo động, ngay lập tức con lợn rừng phóng ra khỏi đám cỏ. Hai chiếc sừng cong của nó chĩa vào Eothur, húc sạch những gì đang cản đường giữa nó và hắn.
Eothur từ khi nghe tiếng quạ kêu thì đã biết có điềm xui sắp đến, hắn liền xoay người thoát chạy. Vòng qua một cái cây buộc cho con lợn phải giảm tốc độ lại, không những vậy các vết thương cũng đã khiến nó mệt lử cả người làm tốc độ, sức lực cũng không còn như lúc ban đầu.
Cả hai lại tiếp tục một đuổi, một chạy. Cho đến khi Eothur thấy được một cành cây đang chìa ra ở trên cao, một cành cây chắc chắn, hắn nhảy mình lên hai tay bám lấy nó, hai chân thì thu gọn vào người như đuôi tôm co lại vào thân.
“ Ụt ịt,… ụt ịt,… “ Con lợn rừng vượt qua hắn ở bên dưới. Nó dừng lại thở mạnh nhưng không rời đi, mà đứng yên ở đó.
“ Ê, tao ở đây… “ Một cục đá từ đâu ra chọi vào đầu nó.
“ Ở đây,… “ Âm thanh và cục đá đó lại một lần xuất hiện. Điều đó khiến nó tức giận, xoay người thành vòng tròn.
“ Tao ở đây… “ Lần này thì chủ nhân âm thanh đó đã hiện thân. Người lùn tay cầm viên đá nhỏ ném vào đầu nó.
“ Hừ,… hừ,… “ Eothur thấy nó dồn ánh mắt tập trung vào người lùn, không để ý tới phía trên cao.
“ Chà,… căng đây. “ Hai tay thả ra, Eothur nhảy người lên con quái vật đang thở dốc vì mệt mỏi và tức giận. Cú lực từ trên cao giáng xuống đã khiến nó bị mất thăng bằng cơ thể, rồi hắn ôm chặt nó, tay rút con dao từ bên hông ra.
Do trường kiếm không thích hợp sử dụng vào lúc này. Eothur cũng không rút ra mà nhanh trí dùng con dao còn đang cắm trên người nó.
Sự đau đớn lại một lần nữa kích thích con lợn rừng. Nó liên tục vùng vẫy cơ thể mình, hắn thì nhanh chóng đâm mạnh con dao vào sườn, rồi vặn lấy.
Người lùn nhảy ra ngoài trước mặt nó và khiêu khích. Khiến sự tập trung nó hướng vào phía trước, dùng hết sức cuối cùng của bản thân tạo ra đòn tấn công chết chóc.
Trên lưng đã giảm lắc lư, Eothur có thời cơ để rút con dao thêm lần nữa. Hắn đâm mạnh vào phía sau vai trái của nó, nhưng lớp da dày đã ngăn cản con dao tiến vào trái tim.
Thấy người lùn đang đứng trước nguy cơ chết chóc. Eothur kéo người mình nghiêng về một bên, ngã xuống đất, đồng thời khiến đòn tấn công bị chệch hướng.
Tuy đòn tấn công đã bị chệch, nhưng phần hông của nó vẫn va vào người lùn. Làm cho ông ta bay ra ngoài, nằm dưới đất cách một hai mét gần đó.
Rút ra Bloodblade, Eothur vội vàng chạy tới con quái vật đang cố gắng đứng dậy, nó bị nằm nghiêng về bên phải. Rồi đâm mạnh thanh kiếm xuống trái tim, kết thúc mọi chuyện.