Mấy ngày hôm sau, Eothur lại một lần nữa được mời đến gặp Cirdan. Lần này tâm trạng hắn thấp thỏm hơn trước nhiều lần, có lẽ là do khi đã biết về thân phận thật sự của ông, một nhân vật đã tồn tại xuyên suốt lịch sử của Trung Địa. Trải qua cả cuộc chiến thịnh nộ và vô vàn những cột mốc thời gian khác.
Địa điểm gặp mặt thì vẫn như cũ. Tại xưởng làm việc của ông.
“ Thật vui cho một kẻ lữ hành như tôi có thể gặp mặt được ngài, Cirdan huyền thoại. “ Eothur cúi thấp lưng mình xuống, tay phải để ngang ra.
“ Nếu ta nhớ không lầm thì lần trước cậu bỏ chạy khi gặp ta thì phải... “ Cridan vuốt râu đáp.
Eothur trong lòng tràn đầy nghi ngờ, một người sống lâu như vậy cũng biết nói đùa à, hay đây là mở đầu cho ác ý nào đó.
“ Có thể là do trời khi đó quá tối, hơn nữa tôi không nghĩ mình có thể gặp được một nhân vật như ngài vào thời điểm đấy. “ Nghĩ ngợi trong một đến hai cái nháy mắt, Eothur khôn khéo lựa từ mà đáp lại.
Cirdan khẽ cười không thành tiếng, ông nói ra một câu châm ngôn nào đấy của mình.
“ Cuộc sống luôn chứa đầy những điều bí ẩn, kỳ diệu, và sự trùng hợp đến một cách “ ngẫu nhiên “. “
Eothur không hiểu rõ cho lắm. Song Cirdan như cảm ứng được nên đã giải thích.
“ Cho dù đã tồn tại qua nhiều thời đại khác nhau. Nhưng ta vẫn luôn bất ngờ với những chuyện xảy ra ở hiện tại mà không dự đoán được. “
Eothur gật đầu nhẹ. Rồi muốn vào thẳng trọng tâm của cuộc nói chuyện nên hỏi.
“ XIn hỏi, ngài gọi tôi là có chuyện gì sao? “
“ Ồ,... “ Thay vì trả lời, Cirdan tự nhiên thốt lên. Ánh mắt ông nhìn chằm chằm vào ngực của Eothur.
Hắn cũng cúi đầu xuống để nhìn, phát hiện chiếc nhẫn của Ewen đã bị lộ ra khỏi chiếc áo sơ mi trắng đang mặc trên người.
“ Ewen đã đưa nó cho cậu. “ Cirdan chỉ tay hỏi.
“ Phải thưa ngài. “ Eothur hơi tò mò vì sao ông ấy lại thốt lên khi thấy nó nên tìm hiểu.
“ Nó có lai lịch gì thưa ngài? “
Cirdan lắc đầu một chút rồi gật đầu.
“ Chúng ta vừa đi dạo vừa nói chuyện đi. “ Không cần Eothur đồng ý, ngài đã cất bước di chuyển. Hắn nhanh chóng đi theo phía sau.
“ Nhẫn Tirius,... “ Đi được một đoạn Cirdan mới cất lời.
“ Tirius,...? “ Theo phía sau, Eothur nghe được liền lặp lại từ đó.
“ Phải, ngôn ngữ người Noldor. “
“ Nó có nghĩa là gì thưa ngài? “Tò mò hắn hỏi tiếp.
“ Nghĩa là,... “
...
Mất gần đến cả tiếng đồng hồ, Eothur đã nghe được hoàn chỉnh về sự tồn tại của chiếc nhẫn. Thứ này từng là một trong những món bảo bối, bảo vật mà khi xưa Feanor đã làm ra.
Về Feanor là ai? Eothur cũng chẳng biết. Cũng may là Cirdan đã giải thích tường tận mọi thứ cho hắn nghe, thậm chí có cả sự ra đời của người Elves.
Trước sự tồn tại của mặt trời và mặt trăng. Vào thời đại hai chiếc cây khổng lồ phát sáng, loài Elves đã được thức tỉnh trong khu rừng Cuivienen và phát triển sinh sống ở đấy.
Melkor, chúa tể bóng tối đầu tiên đã phát hiện ra những đứa con của Thượng Đế. Hắn ta đã sai khiến những linh hồn ác độc, xấu xa tới để do thám và gây ra những nỗi ám ảnh kinh hoàng. Buộc tổ tiên người Elves đã phải bỏ chạy, một số thì ngoan cường ở lại.
Valar Orome là người đầu tiên phát hiện ra loài Elves ở Trung Địa trong các Valar, ông đã đặt tên cho bọn họ là “ Eldar “ những đứa con của vì sao. Về sau ông đã quay trở về vùng đất bất tử để đưa tin cho Manwe.
Sau đó dẫn đến cuộc chiến của Valinor và chúa tể bóng tối lần đầu tiên, cuối cùng họ đã chiến thắng nhanh chóng.
Người Elves được khuyên nhủ bởi Orome là hãy di cư tới vùng đất bất tử. Và họ đã chia thành ba đoàn khác nhau với mỗi thủ lĩnh khác biệt.
Một trong ba đoàn được dẫn dắt bởi Finwe, và đã đến thứ hai.
Ở Valinor, Finwe trở thành vua của bọn họ. Và họ cũng được gắn với cái tên là Noldor.
Con trai của Finwe là Feanor, ông ta là một người con cực kỳ xuất chúng, một thợ rèn, người chế tạo cực kỳ tài ba, học trò giỏi nhất của Valar Aule.
Người đã chế tạo ra ba viên ngọc Silmalrils
...
Sau khi nghe hết, Eothur hơi ngỡ ngàng.
Chiếc nhẫn này là đại diện cho tình yêu của loài Elves và bằng cách nào đó nó đã về đến tay Cirdan. Ông truyền cho Ewen và giờ thì đến tay hắn.
Biết người đối diện mình là một trong những chủ nhân của chiếc nhẫn. Eothur lập tức giật nó ra khỏi sợi dây chỉ, đưa cho Cirdan nhưng ông không nhận lấy mà nói.
“ Ta đã trao cho Ewen và Ewen trao cho cậu. Từ nay nó là của cậu chứ không phải là của ta. “ Cirdan nghiêm mặt nhìn hắn nói, ông từ chối rất thẳng thừng.
“ Nhưng,... “
“ Eothur,... cậu có tôn trọng Ewen không? “
“ Có,... “ Eothur đáp lại nghe như muỗi kêu.
“ Vậy thì giữ chiếc nhẫn đi. “
Nói xong câu đó, Cirdan xoay người tiếp tục quan sát những người học trò đang làm việc. Eothur cứ thế tiếp tục đi theo phía sau ông.
“ Nhìn những con thuyền này xem, chúng thật là tuyệt vời phải không? “ Không cần nghiêng đầu, ông ta vẫn mở miệng nói chuyện.
“ Chúng là những tác phẩm hoàn mỹ. “
“ Cậu quá khen chúng rồi,…, một tác phẩm thì chẳng bao giờ là hoàn mỹ,… thuyền chắc, thuyền đẹp,… nhưng nếu thiếu người vận hành thì nó vẫn mãi là một thứ vô dụng, tồn tại mà không vì mục đích nào thì vô nghĩa hơn cả một cái cây bình thường,…
Nó chỉ hoàn mỹ khi có những người Elves trên đó. Tiến thẳng về Thiên Quốc Valinor, thực hiện một mục tiêu cao thượng.”
Dừng vài hơi, Cirdan bỗng than thở.
“ Đáng tiếc,… cháu gái ta sẽ không lên chúng. “
“ Sao,… “
“ Ta chưa đọc lá thư đó, nên cậu không cần phải lo. Nó là cháu ta,… ta tại sao lại không hiểu nó chứ.
Nhưng quan trọng ở đây là,… cậu,… hoàng tử xứ Rohan sẽ làm gì sau khi đọc nó? “
Eothur hoàn toàn im lặng, dừng bước chân mình lại. Mấy ngày hôm nay hắn cũng đã suy nghĩ rất nhiều về vấn đề này, mình sẽ làm gì? Tiếp tục giả vờ như chưa từng đọc, đi thật xa rồi nàng sẽ tự quên mình.
Nhưng Cirdan và trái tim đã nói. “ Nàng sẽ thực hiện những gì nàng nói. “ Điều đó khiến Eothur lâm vào một vòng tròn lẩn quẩn của tâm trí, không biết nên làm gì cả.
“ Cậu vẫn chưa có đáp án đúng không? “
Cơ thể Eothur tự động phản xạ gật đầu nhẹ.
“ Vậy tại sao không làm một việc gì đó, để mình bình tĩnh lại như chuyển đồ giúp ta vậy… “
“ Chuyển đồ? “
“ Một người đưa thư,… thế nào nhận lời không? “ Cirdan nhìn hắn với ánh mắt bình tĩnh,… có vẻ ông đã có một kế hoạch nào đó chăng.
Sự thật là Cirdan cũng chẳng có gì cả. Trong khi Eothur đang suy tư về mối tình thì ông lao đầu truy tìm tất cả những dấu hiệu, những mẩu tin ngắn ngủn của các Valar.
Từ sự chuyển biến của gió, các vì sao,… rồi vận dụng hết thuật chiêm tinh của mình. Ông phát hiện ở phương xa phía đông, sẽ là con đường mà ông cần hướng dẫn cậu ta đi.
Eothur ngây thơ không biết gì về mình đã tiến vào ” tròng “ của Cirdan và một số Valar phương xa. Hắn đơn thuần cảm thấy mình cũng nên thực hiện chuyến đi, khi đã bình tĩnh quay về đây cũng không sao nên gật đầu đồng ý.
…
Ba ngày sau cuộc trò chuyện,… Eothur rời khỏi Grey Havens. Ngoài những hành trang bình thường, hắn còn mang theo một cái túi đựng, hành lý màu nâu, được làm làm bằng da khá to lớn. Hắn thật sự rất hối hận vì đã đồng ý lời của Cirdan.
Trong này ngoài lá thư của ông ta gửi đến Rivendell, đến tận tay của lãnh chúa Elrond. Xin nhắc lại là đưa tận tay. Còn lại là những lá thư của các người Elves khác nhau, họ gửi cho các bạn bè quanh vùng phương tây này, thấy thuận tiện nên nhờ Eothur gửi dùm.
“ Đáng lẽ ra mình nên từ chối,… “ Eothur cắn răng nói trong đầu, nhưng nghĩ lại dù sao chỉ là tiện đường thôi nên không sao cả. Biết đâu có gì đó hay ho trong các cuộc gặp gỡ thì sao nên đã bình tĩnh trở lại, nhiệt huyết như thường.
Trước khi tới điểm giao thư đầu tiên, Eothur nhìn lại bảng thuộc tính của mình.
Tính danh: Eothur
Huyết Thống: Human - (???)
Kỹ Năng:
Kiếm Thuật: Lv Tinh Thông (%)
Bắn cung: Lv Cao Cấp (%)
Chiến Đấu Tay Không: Lv Tinh Thông (%)
…
Thiên Phú: Ngôn Ngữ Tinh Thông,???,???.
Khoảng thời gian từ khi tạm biệt Tithirg đến giờ đã trôi qua khá lâu. Kiếm thuật của hắn vẫn được rèn luyện thường xuyên. Cùng với đó là hấp thu tất cả những kiến thức của các chiến binh loài người khác nhau mà hắn gặp trên đường khiến nó đẩy cao đến %.
Đáng buồn đến mức đó là nó không thể tăng thêm được nữa. Như thiếu một yếu tố mấu chốt nào đó để thành Lv.
Đó là những gì hắn phán đoán, nhưng hắn vẫn lo sợ nhất là Lv đã Max bảng thuộc tính, thế thì thôi rồi.
Về cung thuật thì tiến bộ không nhiều lắm, chỉ có chiến đấu tay không là vẫn đang giữ mức độ tăng chậm chậm.
Ngoài ra là cơ thể hắn cũng đạt đến khoảng , lần người Rohan bình thường. Một bước tiến lớn trên con đường tăng sức chiến đấu.
Nhìn bảng thuộc tính một vài giây, rồi Eothur bắt đầu lên đường hành nghề người đưa thư.
…
Một khoảng thời gian sau. Eothur đang di chuyển trên cánh rừng nhỏ, mục tiêu của hắn là một ngôi nhà gỗ đâu đó nằm ờ bờ rừng phía đông.
Từ lúc rời khỏi Grey Hanves đến bây giờ, hắn đã giao gần một phần ba số lượng thư từ trong túi, gặp gỡ nhiều người bạn của loài Elves khác nhau. Trong đấy thậm chí có cả một ông già phàm trần tầm tuổi,…
Thế là Eothur cũng đã có các cuộc gặp gỡ rất là thú vị. Và có lần hắn cũng gặp lại người quen khi đang giao thư cho đối phương. Tay thương nhân bán bia ở Forlond.
Bây giờ ông ta có cuộc sống rất khá giả, việc bán bia cho người lùn lần trước đã giúp ông giàu lên một cách nhanh chóng, nhưng đồng nghĩa khiến cho những thương nhân khác biết tin này.
Thành ra tất cả ai có hàng trên tay đều chạy tới bán cho người lùn, khiến giá bia ở đó giảm xuống vài lần. Bất quá, ông ta nói là không lo, giờ ông sẽ đợi hàng ra và sẽ chuyển buôn tới Gondor.
Ông còn kể về người bạn, bây giờ đã mở rộng xưởng gấp lần, thế mà vẫn chưa đủ nguồn cung cấp nữa,…
Hai người họ nói chuyện với nhau gần cả một ngày trời rồi tạm biệt nhau. Cuộc sống là vậy, không bữa tiệc nào không tàn, không cuộc gặp gỡ nào là không kết thúc.
Làm Eothur không ngờ đến là nghề đưa thư lại có khá nhiều điều hay ho như vậy, được nghe những câu chuyện thú vị,… không kém gì với việc phiêu lưu mạo hiểm.
“ Dừng lại. “ Khi sắp đến ngôi nhà nhỏ bé làm bằng gỗ, Eothur nghe được tiếng vọng. Rồi theo hướng ánh mắt mình nhìn, hắn phát hiện ở sau nhà có người đàn ông cởi trần, to khỏe.
Tay ông cầm lấy cây rìu, cùng với đó là những khúc gỗ nhỏ tròn bên cạnh. Dưới đất thì là những miếng gỗ đã bị xẻ đôi ra.
“ Cậu là ai? “ người đàn ông để hai tay đặt lên cán, đứng thẳng người hỏi.
“ Một người lữ hành, một học giả,… một người đưa thư. “ Eothur nói đùa với ông ta, như những lần hắn thường làm khi gặp mọi người.
Còn ông ta thì nhướng mày lên khi nhìn thấy thanh trường kiếm ẩn hiện bên trong chiếc áo choàng che người Eothur.
“ Người đưa thư nào lại cầm kiếm chứ? “ Giọng ông lộ vẻ cảnh giác.
“ Tôi khác bọn họ, tôi còn là một người lữ hành. “
“ Vậy ai đưa thư cho tôi? “ Người đàn ông hỏi.
“ Một nguời Elves tên Firon. “ Eothur nhanh chóng đáp lại.
Người đàn ông kia nghe được cái tên liền giãn nhẹ hai bờ vai đang gồng lên.