Ngọc, Mai, Vân là những người sung sướng nhất, vừa cảnh cáo, dằn mặt được nó, lại được chứng kiến cảnh nó và hắn cái nhau té tát
Nhìn tay nó chảy máu hắn cũng chẳng vui gì, nhưng lại ghét cái cảm giác nó thân thiết với người khác. Gục mặt xuống bàn lúc này hắn mới để ý có mùi ớt, nồng nặc. Từ những chiếc banh xà lam mà ra, cảm giác cay nồng, hắn bắt đầu thấy lo lắng nhiều hơn, hối hận vì những lời mình nói nhưng chưa bao giờ vì hối lỗi mà hắn hạ mình xin lỗi
-------------------
- “Cốc cốc cốc”_Nó gõ cửa phòng hiệu trưởng
- Mời vào_Giọng nói từ trong vọng ra
Mở cửa đi vào nó cúi chào
- Em chào thầy
- Tiểu thư_Ông Chính khá bất ngờ, vì không có ai ở đó nên xưng hô đúng phép
- Thầy không phải gọi như vậy đâu ạ_Nó nhẹ nhàng
- Tiểu thư xuống đây có việc gì không?_Thầy Hiệu trưởng
- Thầy cho em xem băng ghi hình của các camera ngầm ở các lớp được không ạ?_Nó
- Được, nhưng có chuyện gì sao?_Ông Chính
- Vâng , chỉ là một số chuyện nhỏ thôi ạ_Nó
- Cô chờ một chút_Hiệu trưởng cầm điện thoại gọi xuống phòng bảo vệ, một lúc sau bảo vệ mang lên một đống băng ghi hình của các lớp nhưng nó chỉ chọn và lấy ra băng ghi các hoạt động lớp A
- Tiểu thư cứ xem tự nhiên, tôi có việc ra ngoài một chút_hiệu trưởng cúi đầu theo nghi thức “Hoàng gia” và bước ra khỏi phòng
Bật máy tính lên, nó cho ngay cuộn băng vào, bộ mặt quen thuộc, những thủ đoạn ấy chỉ có bọn chúng mới nghĩ ra. Thực hiện một số hành động khác bằng máy tính rồi nó tới một địa điểm xác định
-------------------------------
- Sao chỉ có đứa mình được gọi đi_Vân
- Chắc tại thầy giáo biết bọn mình là fan khủng của B-Boy_Nhỏ Ngọc tự sướng
- Không phải suy nghĩ nhiều, được lên phòng anh ấy từng học là hạnh phúc lắm rồi, không khéo mình là người đầu tiên sau các B-Boy lên đấy ý chứ_Mai cười sung sướng
- Mình phải làm vài bức ảnh up lên face mới được_Ngọc theo đà nhỏ bạn
- Tao thấy cứ làm sao ý, đang trong giờ học lại gửi thông báo mà lại là đứa mình, hay là chuyện hồi sáng_Vân nhăn mặt
- Mày có bị làm sao không thế, nghĩ toàn những thứ vớ vẩn_Mai hết lườm lại nguýt
- Được rồi, đến đó nhanh đi_Ngọc giục
Đến tòa nhà Trung tâm, cả tiến lên tầng trên, nơi hotboy hàng đầu Star World đã học vài ba buổi
- Chỗ này hiện đại hơn cả chỗ mình học nữa_Ngọc
- Chuyện, mày nghĩ anh Khánh học ở đây lại không hiện đại chắc_Mai
- Thiết kế đẹp thật đấy, người sang trọng có khác_Nhỏ Vân được đứa bạn khai thông thế bế tắc giờ tươi tỉnh hẳn
- Nhưng lên đây làm gì, không lẽ chỉ lên chơi_Mai thắc mắc
- “Duỳnh”_Cánh cửa do bị tác động đóng sập lại
Theo phản xạ nhỏ cùng quay lại
- Mày_Nhỏ Mai như cấm khẩu khi trông thấy nó
- Tao làm sao?_Nó từ từ tiến lại
- Sao mày lại ở đây?_Ngọc chanh chua
- Sao tao lại không được ở đây_Nó lạnh lùng nói
- Hay là mày muốn bị bọn này xử ‘ĐẸP”_Sau vài giây trấn tĩnh Mai lấy lại vẻ ghê gớm vốn có
- “XỬ ĐẸP”_Nó nhấn giọng: - Đẹp như thế này à_Nó nhìn vào vết thương ở tay
- Ý mày thế là sao?_Ngọc
- Mày nói liên thiên vừa thôi_Mai lúc này mới nói được một câu
- “Bốp”_Muốn xử đẹp à, để tao dậy à học_Nó tát thẳng vào mặt nhỏ Mai- Trung tâm và là đầu mối của mọi rắc rối nó phải đón nhận
- Con ranh, sao mày giám_Chưa kịp phản ứng thì nhỏ đã bọ nó túm tóc giật thật mạnh xuống đo sàn. Vân và Ngọc lao tới cứu đồng đội nhưng : “Bốp....Bốp” Mỗi con nhận một phát tát mạnh đến nỗi hằn nguyên vẹn ngón tay nó trên mặt
- Con khốn nạn mày giám giả danh thầy hiệu trưởng, tao sẽ không để ày yên ổn rời khỏi đây đâu_Nhỏ Ngọc một tay ôm má nhưng vẫn cố “chăn chối”
- Mày làm được gì thì cứ tự nhiên, tao không cản đâu_Nó hờ hững đáp
Không chịu thua vì nghĩ nó chỉ co một mình lại đang bị đau tay, nhỏ Mai vùng dậy lao đến định vật ngã nó nhưng kết quả nhỏ lại thêm một lần đau đớn nằm bẹp dưới sàn vì cú vô lê quá đẹp của nó. Ngọc và Vân lùi lại, mặt trắng bợt, nó không tiếp tục đánh, phần vì tay đang rất rát do hiệu ứng của ớt, phần nữa là không muốn tốn sức cho những kẻ chả ra sao
- Còn muốn học ở đây thì tốt nhất giữ kín thứ đó vào, nếu có lần sau thì tao cũng không đảm bảo mọi chuyện sẽ nhẹ nhàng như hôm nay đâu_Nó nhém cuộn băng ghi lại toàn bộ hành động từ gắn banh xà lam, bôi ớt của nhỏ đó xuống cạnh chỗ Mai rồi quay đi