() là ngày tháng , ngày tỏ tình bên Trung. đọc gần giống ‘wo ai ni’
Núi Nguyệt Lượng cũng không có gì đặc biệt, lên đến đỉnh núi có một bãi trống có thể nghĩ ngơi, điều khác với các núi khác là ở đây có một cây cầu hình vòm giống như nham thạch phía trên đầu, nhìn từ xa giống như mặt trăng tỏa sáng, mỗi góc khác nhau có thể nhìn thấy hình dáng không giống nhau.
Leo đến đỉnh núi, mọi người ai nấy đều lấy đồ uống ra bổ sung nước. Trần Vũ Trạch móc ba lô của mình, phát hiện ra nước khoáng đã chuẩn bị hôm qua vẫn còn ở trên xe. Kết quả cậu chỉ có thể trông mong nhìn mọi người xung quanh ừng ực uống nước.
“Mới mở, vẫn chưa uống đâu.”
Hàn Tùng Lạc đưa chai nước vừa mở nắp cho cậu, đây là mua cùng lúc với thời điểm mua đặc sản hôm qua.
Trần Vũ Trạch nói: “Tôi không khát, anh cứ uống đi.”
“Không khát cũng phải uống. Lúc nãy cậu chảy rất nhiều mồ hôi, phải bổ sung nước.”
Trần Vũ Trạch nuốt nuốt nước miếng, nhỏ giọng nói: “Anh uống trước đi, tôi uống sau.”
Hàn Tùng Lạc ngửa đầu uống một ngụm rồi đưa cho Trần Vũ Trạch, Trần Vũ Trạch nhận lấy, kề miệng uống một hớp. Nước mát lạnh ngọt ngào, quan trọng hơn là thần tượng đã uống qua, cho nên càng thêm đặc biệt.
Trên núi Nguyệt Lượng cũng không có gì chơi vui, điều duy nhất có thể làm chính là ngắm cảnh, nhìn xa xa, chụp ảnh. Ở trên đây, người của hai ngành chụp ảnh chung, sau đó tách ra chụp riêng. Chưa tới một tiếng sau, tập thể xuống núi.
Quay về đường cũ, có mấy đồng nghiệp nổi hứng, vừa đi vừa ca hát. Sau đó bộ nhân sự đồng lòng đề cử Hàn Tùng Lạc hát, y không từ chối, hát luôn mấy bài, nhận được sự nhất trí khen ngợi của mọi người.
“Giám đốc Hàn, giọng hát của anh như vậy mà lại không đi tham gia Giọng hát hay thật quá đáng tiếc
“Lần sau công ty tổ chức chương trình nhất định phải kéo anh lên biểu diễn.”
Trần Vũ Trạch nghe bọn họ khen ngợi, trong lòng cũng cảm thấy tự hào. Thần tượng nhà mình được khen khiến cho fan cuồng không tự chủ được hưng phấn.
Weibo mới nhất của Cà chua xào cà chua chỉ có hai chữ: Trở về. Hình kèm theo là toàn cảnh núi Nguyệt Lượng.
Kết thúc chuyến du lịch ba ngày hai đêm, quay trở về thành phố ồn ào náo nhiệt, quay về cuộc sống chín giờ đi năm giờ về. Chỉ khác là khoảng cách giữa Trần Vũ Trạch và thần tượng lại gần thêm. Sau khi tan tầm, đi cạnh cậu luôn là thân ảnh của Hàn Tùng Lạc.
“Gần đây có một quán ăn bán đồ Triều Sán (潮汕), tan tầm có muốn đến thử không?”
“Hôm nay tôi có việc đi ngang qua nhà cậu, tôi đưa cậu về.”
“Cuối tuần này có một bộ phim mới, cùng đi xem không?”
…
Khi ở cùng Hàn Tùng Lạc thỉnh thoảng cũng sẽ nhắc tới chuyện đi Cửu Trại Câu, Trần Vũ Trạch hận không thể biến ngày mai thành mua thu lập tức, sau đó đi du lịch hai người với thần tượng.
Càng tiếp xúc nhiều với Hàn Tùng Lạc, Trần Vũ Trạch càng cảm thấy tình cảm của mình không đúng. Không biết bắt đầu từ bao giờ, phần tình cảm sùng bái thần tượng kia dần biến dạng, muốn gần gũi với y nhiều hơn nữa, một ngày không thấy sẽ bắt đầu nhớ mong.
Mối tình đầu ngọt ngào, nhưng cũng có sợ hãi và lo âu.
Ngày đó, có một đại hội phỏng vấn các CV, mỗi CV có nửa giờ, MC sẽ thu thập các vấn đề mà mọi người muốn biết để hỏi, CV trả lời những câu hỏi đó.
Trần Vũ Trạch ngồi canh trước máy tính, nghe MC phỏng vấn Khán Phong Thính Vũ xong, tiếp theo chính là Cà chua xào cà chua.
MC: “Chào chú Cà chua, hoan nghênh đã đến đại hội phỏng vấn của chúng ta! ^_^ ”
Cà chua xào cà chua: “Chào MC.”
MC: “Hôm nay là , anh có muốn nói gì với mọi người đang ở đây hoặc với người quan trọng của bản thân không?”
Cà chua xào cà chua: “Chúc mọi người có tình sẽ thành thân thuộc.”
MC: “Tôi đã tổng hợp một số vấn đề mọi người trên mạng muốn hỏi, nhưng câu hỏi thì nhiều mà thời gian lại có hạn, vì vậy chỉ chọn hai mươi câu có số người hỏi nhiều nhất. Xin mọi người thông cảm cho. Được rồi, giờ chúng ta đi vào vấn đề chính.”
MC: “Câu hỏi thứ nhất, xin hỏi chú Cà chua đã có người mình thích chưa?”
Cà chua xào cà chua cười cười, “Vấn đề thứ nhất mà đã sắc bén như vậy.”
MC: “Sau này còn sắc bén hơn nữa.”
Trần Vũ Trạch nằm úp sấp trên bàn, lòng thắt chặt, lo lắng Cà chua xào cà chua sẽ trả lời là đã có người thích, và người kia chính là Khán Phong Thính Vũ.
Cà chua xào cà chua: “Có cảm giác đã sa chân vào bẫy.”
MC: “Chú Cà chua đừng đánh trống lảng, xin hãy trả lời câu hỏi thứ nhất, đã có người thích chưa?”
Cà chua xào cà chua trầm ngâm một lát, “Có.”
MC: “Ai?”
Cà chua xào cà chua: “Đây là câu hỏi hay chỉ là MC ngẫu hứng muốn biết.”
MC: “Này không quan trọng, quan trọng là tất cả mọi người đều muốn biết.”
Fan điên cuồng spam khung bình luận.
Á á á tò mò quá tò mò quá()!
()好鸡冻好鸡冻
Chú Cà chua, mau trả lời! Ngân gia muốn biết!
Câu hỏi này nhất định không thể bỏ qua!
Chú Cà chua chú nhanh trả lời đi! Ngân gia chờ sốt ruột lắm rồi…
Trần Vũ Trạch cắn môi lo lắng, lòng có hơi mâu thuẫn, một mặt sợ thần tượng có người yêu, một mặt lại mong thần tượng được vui vẻ hạnh phúc.
MC: “Mọi người đều đang chờ, chú Cà chua nhanh nói đi thôi.”
Cà chua xào cà chua: “Thật ra nói rồi mọi người cũng không biết là ai, huống chi cậu ấy không ở trong giới, tôi không muốn mang phiền phức tới cho cậu ấy.”
MC lập tức đổi câu hỏi, “Vậy anh có thể nói một chút về đặc điểm đặc biệt của người đó không?”
Cà chua xào cà chua: “Câu hỏi này, có trong danh sách không?”
Khí thế của MC giảm bớt: “Có có.”
Cà chua xào cà chua: “Cậu ấy rất hay ngại ngùng, rất lễ phép với người khác.”
MC: “Câu hỏi tiếp theo. Xin hỏi chú Cà chua quen biết người kia như thế nào??”
Cà chua xào cà chua: “Tôi và cậu ấy làm chung trong một công ty, tôi là người phỏng vấn cậu ấy.”
Trần Vũ Trạch ngồi canh trước máy tính ngớ người, hình như có gì đó không đúng.
MC cười trộm, “Cho nên để người đó trúng tuyển là quyết định quan trọng nhất trong cuộc đời anh đúng không?”
Cà chua xào cà chua: “Có lẽ vậy. Lúc đó cậu ấy rất hồi hộp, nói chuyện cũng không rõ, nhưng rất đáng yêu.”
MC: “Nói chuyện không rõ mà cũng được, đây là tư lợi cá nhân. Xem ra anh đối với người ta là nhất kiến chung tình.”
Cà chua xào cà chua: “Không hẳn là nhất kiến chung tình, nhưng đúng là có hảo cảm.”
MC: “Vậy hai người giờ đã chính thức cùng một chỗ?”
Cà chua xào cà chua: “Còn chưa đâu.”
MC: “Vậy hai người đã phát triển đến bước nào rồi? Ôm? Hôn môi? Hay là…”
Cà chua xào cà chua: “Làm phiền MC gửi cho tôi một bản danh sách câu hỏi.”
MC: “o(╯□╰)o Không cho.”
Cà chua xào cà chua: “Vấn đề tiếp theo.”
MC: “Khụ khụ, có phải chú Cà chua vẫn chưa bắt được tiểu thụ vào tay không?”
Cà chua xào cà chua: “Chưa xác định được tính hướng của cậu ấy, tôi sẽ không quấy rầy.”
MC: “Không thể coi thường, thẳng nam gì đó vẫn có thể bẻ cong nha.”
Cà chua xào cà chua: “MC, anh cũng có thể thử bẻ cong bản thân một lần.”
MC khóc không ra nước mắt: “Tôi sai rồi.”
MC: “Tới câu hỏi tiếp theo. Xin hỏi, điều lãng mạn nhất mà chú Cà chua cùng trải qua với người mình thích là gì?”
Cà chua xào cà chua: “Tháng trước đi du lịch, cùng cậu ấy thảo luận về chuyện sẽ đi Cửu Trại Câu.”
MC: “Cửu Trại Câu, tôi cũng muốn đi.”
Trần Vũ Trạch có thể cảm giác được trái tim nằm trong lồng ngực bên trái của mình đang điên cuồng nhảy nhót, loại cảm giác này là lần đầu tiên cậu được trải nghiệm. Ngay cả bản thân cũng không biết diễn tả như thế nào, chỉ biết trái tim của mình sắp nổ tung đến nơi rồi. Hai bàn tay cũng đang run rẩy.
Tác giả có chuyện muốn nói: Một chương thực kích động nha, chậc chậc, ngày mai đăng cục, đoán cũng đoán được