[Fanfic BTS - Kookie] Em Là Của Riêng Anh

chương 5: ánh mắt, nụ cười (p2)

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

- Lợn thối ơi, dậy đi fansign, mày mà không dậy là tao đi trước đấy! – Nhỏ búng cái mũi nhỏ của nó

Nó bật dậy, lật đật chạy vào phòng tắm. Hôm nay nó diện đẹp lắm!! chiếc legging rách gối, chiếc áo phông rộng kẻ đen trắng kèm theo là chiếc mũ lưỡi trai đen đội ngược. Trông chất lừ!!

Nó đi với nhỏ thì trông đứa chả đối xứng nhau gì, nó thì vậy mà nhỏ thì lại diện váy trễ vai nhẹ nhàng, dịu dàng.

Vừa đến cửa ra vào, soát vé đập ngay vào mắt đứa là hình ảnh em út của nhóm đứng tươi cười tỏ vẻ cute kêu gọi đồng bào ARMY mua vé. Ôi chộ ôi, cái khu đấy đông nghịt người còn cái bên bán vé bình dân thì….vắng tanh như chùa bà đanh

Nó nhìn qua phía Idol của mình cách rụt rè bỗng… Kook nở nụ cười – nụ cười làm tan chảy trái tim của biết bao cô gái rồi cả ánh mắt đó…ánh mắt tinh nghịch nhưng vẫn rất ấm áp.

Trái tim nó…đập nhanh hơn bình thường!!

Quay qua quay lại không thấy nhỏ đứng cạnh mình nữa mà con nhóc ấy đã nhoi nhoi ra đòi mua vé.

JK: Ơ, Mijen ( tên tiếng Hàn của nhỏ), anh tưởng đã đưa cho em và Shanie ( tên tiếng Hàn của nó) vé rồi mà!

Cái câu Gold Maknae thốt ra làm làm cả nhóm fangirl ở đó đứng ngồi không yên quay qua quay lại tìm kiếm nhân vật bí ẩn mang tên “ Shanie “

JK: Shanie, ra đây!

Cậu thấy nó, lại nở nụ cười làm nó ngây ngốc, đứng như trời trồng, không màng thế sự. Ngay cả khi được Kook đi tới nắm tay dắt lại quầy vé nó vẫn cứ thế mà ngẩn ngơ không quan tâm đến hàn ngàn ánh mắt ghen tị dường như chứa thuốc nổ đang ném về phía mình.

Fan thấy vậy được thể khoe giọng. Hightnote các bác ạ, cái giọng thì nó như cái đinh đâm thẳng vào màng nhĩ người nghe

Vê đao nhà mình không chịu nổi vất bỏ hình tượng hét lên như mấy bà bán hàng ngoài chợ:

V: Nào nào mọi người, nếu không nhanh là tụi anh phải vào trong chuẩn bị cho fansign đấy.

Fan: Oppa

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio