Trong rừng cây gần thành trì của Sesshoumaru có hai người đang đánh nhau. Một người mặc bộ y phục màu tím than, thân thể phủ một tầng da rắn cả đầu cũng là của rắn vung kiếm đánh về phía thiếu niên vận y phục màu đỏ, tóc trắng mắt hoàng phách(nhận ra ai chưa). Thiếu niên tay cầm Thiết Toái Nha vung lên đỡ kiếm một cách nặng nề. “Kang” một tiếng TTN bị hất văng. Thiếu niên – Inuyasha hoảng sợ nhìn tên xà yêu kia tiến lại gần, trong lòng rủa thầm. Cái quái gì lại trùng lợp thế cơ chứ. Mấy hôm trước từ xa trở về thành vì có chuyện cần nói với ai-mà-ai-cũng-biết-là-ai đấy. Ai ngờ gần tới nơi rồi thì từ đâu nhảy ra tên xà yêu này. Định đánh nhanh để vào thành thì thấy có gì đó không ổn mới nhớ ra hôm nay là sóc nguyệt (trăng non) bản thân sẽ bị mất đi yêu lực. Bóng tối dần xâm chiếm không gian, Inuyasha hoàn toàn mất hết yêu lực chỉ có thể cầm vỏ TTN lập kết giới bảo hộ. Đôi con ngươi hoàng phách trở thành màu nâu, tóc đen xõa vai, trông vạn phần xinh đẹp. Xà yêu bị hóa thân này làm cho si mê sinh tà tâm muốn có cậu.
Xà yêu nở nụ cười khả ố ngồi xuống ngoài kết giới đôi mắt bẩn thỉu thèm khát nhìn cậu.
Tâm cậu đột nhiên run lên hoảng sợ lẫn ghê tởm, đầu óc hỗn loạn. Khi tâm đang loạn thành một đoàn thì hình ảnh của hắn chắn ngang tâm trí cậu – Sesshoumaru. Không hiểu sao cậu có cảm giác hắn sẽ cứu cậu. Khi ngĩ về hắn tâm cậu thật bình yên. Hắn cho cậu sự bảo vệ bình an, chỉ cần là cậu đang gặp nguy hiểm – hắn sẽ tới bảo vệ cậu. Bỗng tiếng xà yêu kéo cậu ra khỏi suy nghĩ:
- Ngươi thật là xinh đẹp
Cậu nỗ lực ngăn lại cảm giác buồn nôn trào lên ở cổ họng. Ta khinh vào! Nhan sắc của ta tới lượt ngươi bình phẩm sao!?(ngạo kiều thụ nhỉ?):
- Chỉ cần ngươi làm người của ta, ta sẽ cho ngươi vinh hoa phú quý cả đời hưởng – xà yêu không chút che giấu giã tâm đề nghị
Cậu không tránh khỏi buồn nôn nhìn xà yêu khinh bỉ vậy mà vào mắt xà yêu lại là câu dẫn. Lui về sau một chút, cậu hỏi:
- Ngươi là ai?
Xà yêu cười khả ố trả lời:
- Ta là Đại Xà Yêu Vương, thuộc hạ của Vương Tôn
Khóe môi cậu không tự chủ co rút. Cậu thề cậu hứa cậu đảm bảo tên này là lính mới chứ ở Tây quốc ai chẳng biết cậu. Nghĩ một lát, vài tia giảo hoạt lóe lên trong mắt:
- Ngươi muốn có ta? – cậu cười khả ái
- Đúng vậy – xà yêu bị nụ cười của cậu làm cho mê muội, gật đầu như giã tỏi
- Vậy ngươi đưa ta vào thành đi
Xà yêu liền gọi thuốc hạ tới đưa cậu vào thành...
Sesshoumaru-sama của chúng ta hôm nay ít việc nên nhàn rỗi mún đi dạo. Bất quá, vị mama đại nhân nào đó lại tới bắt sama đi coi mắt khiến sama khó chịu đá lão Jaken ở lại chịu trận rồi vi vu tận nơi nào. Định vào tửu lâu quen thuộc thì bắt gặp hình bóng hắn ngày nhớ đêm mong. Cậu mất yêu lực trở thành con người, cả người bọng trong áo rộng trông thật mảnh mai. Khuôn mặt giận dữ đáng yêu vô cùng nhưng hắn đang tự hỏi “ TÊN KHỐN NÀO DÁM TRÓI CẬU”.
Cậu là rất giận đây! Con rắn chết tiệt đó dám trói cậu. Cậu cựa quậy muốn gỡ dây trói thì nó càng siết chặt, vài đoạn siết vào da thịt làm cậu đau mà nhăn mặt. Bỗng “vút” một cái dây trói trên người cậu rơi xuống, cơ thể còn được một tầng ấm áp. Một cỗ khí tức quen thuộc quấn lấy cậu. Là hắn đã tới cứu cậu. Cậu ngước mặt nhìn hắn, gương mặt băng lãnh soái khí nhìn nghiêng càng sắc xảo. Hắn cầm Bạo Toái Nha chĩa vào xà yêu gầm gừ:
- Muốn chết?
- Vương Tôn tha mạng... thần không biết đã phạm tội gì – xà yêu vội quì xuống run rẩy nói
Mặt hắn cang ngày càng đen, sát khí bừng bừng tụ vào BTN:
- Bắt trói em trai ta mà nói không.có.tội
- Thần không biết, thần thật sự không biết đó là Vương Tử thưa sama. Xin người tha mạng, Vương Tôn – xà yêu giật mình hoảng sợ, người này cư nhiên là Vương Tử sao?
- Xử - hắn nói với nam tử phía sau rồi một đường ôm người về cung
Nam tử phía sau tuốt kiếm một cái rồi thu kiếm, xà yêu phía sau hắn đã mất đầu.
End chap
Kí tên: Rika