[Fanfic TFBOYS] Có Lẽ Anh Không Giỏi Yêu

chương 13

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Tối hôm đó, bằng những lời lẽ mời gọi, Thiên Tỉ cuối cùng cũng đã nghe thấy câu nói đồng ý bé nhỏ của Hạ Nhược Tâm về tư cách làm diễn viên tham gia bộ phim này.

Hiện tại Hạ Nhược Tâm đang đứng ở sân chơi gần tòa chung cư đợi Thiên Tỉ dẫn mình tới chỗ đoàn làm phim. Chuyện Thiên Tỉ nhờ cô đóng vai phụ cho bộ phim này đã cách đây từ mấy hôm trước.

Lúc đó Hạ Nhược Tâm còn được anh chỉ dẫn cách vào cảm xúc nhân vật sao cho diễn đạt hay nhất. Hôm nay cô cũng chọn cho mình một bộ quần áo cực kì thoải mái, một chiếc váy ren xanh màu trời nhẹ nhàng đến đầu gối kết hợp với đôi giày Vans cổ điển da người kèm với chiếc mũ tai bèo nhỏ gọn. Hạ Nhược Tâm còn mang thêm một chiếc cặp nhỏ đeo lên vai, trong đó cô đựng một số đồ quan trọng của mình như mắt kính, điện thoại, kịch bản của bộ phim, ví tiền,…

“Nhược Nhược, đi thôi.”- Hạ Nhược Tâm thấy Thiên Tỉ từ xa xa vẫy tay về phía cô. Hạ Nhược Tâm thấy thế liền lon ton cái chân chạy về phía Thiên Tỉ, để anh dẫn cô đến đoàn làm phim nhân ngày đầu tiên cô đóng bộ phim này.

Nội dung bộ phim này Hạ Nhược Tâm cũng đã nghiên cứu kĩ lưỡng suốt cả tuần qua rồi. Bộ phim có tên là “Bất hủ hư vinh”. Nghe tên có vẻ là một bộ phim cổ đại nhưng thục chất lại là bộ phim về thời hiện đại. Thiên Tỉ được đề cử là nhân vật chính của bộ phim này đồng hành cùng nữ diễn viên đang nổi tiếng Ái Na. Còn Hạ Nhược Tâm thì vẫn là một diễn viên tương lại trong bộ phim này thuộc số nhân vật phụ. Bất hủ hư vinh kể về tuổi trẻ của người bạn, với dàn diễn viên gồm có Thiên Tỉ vào vai chính cùng Ái Na, còn Hạ Nhược Tâm và người bạn diễn khác có tên là Vương Tuấn Khải và Vương Nguyên-hình như có lần Thiên Tỉ đã kể về cậu ấy cho cô nghe.

Bộ phim này nói về tuổi trẻ ngông cuồng, nổi loạn của người bạn với bao tình huống dở khóc dở cười đôi khi phan chút tình yêu tuổi thanh xuân hay những khoảng khắc cảm động khó có thể cầm được nước mắt…

Thành phố Bắc Kinh

Sau một hồi được anh quản lí của Thiên Tỉ cho đi nhờ xe, Hạ Nhược Tâm cùng Thiên Tỉ cuối cùng cũng đã đến trường quay. Đối với Thiên Tỉ, anh đã tiếp xúc quá nhiều với nghệ thuật nên cảnh tượng trường quay như thế nào đối với anh cũng là bình thường. Còn với Hạ Nhược Tâm thì sao, đây là lần đầu tiên cô được vào một trường quay với cảnh tượng nhiều người bận rộn qua lại ầm ĩ để bố chí cảnh quay, sắp xếp đồ đạc,…

Cứ nhiều người như vậy là Hạ Nhược Tâm lại run run người, cô tạo thế đứng co ro người lại với nhau vì hoảng sợ, với cái tinh thần hiện tại của cô thì buổi diễn đầu tiên này hiện có suôn sẻ được hay không. Đang nghĩ ngợi liên hồi thì Hạ Nhược Tâm được Thiên Tỉ kéo tay đi chào hỏi đạo diễn cùng dàn diễn viên sẽ đóng bộ phim này. Thiên Tỉ dắt Hạ Nhược Tâm vào một căn phòng, trong đó có khá là nhiều người khiến mắt Hạ Nhược Tâm cứ nhắm tịt lại còn Thiên Tỉ dắt cô đi đâu thì cô không quan tâm, lúc này đây cô chỉ có sợ và sợ.

“Chào đạo diễn, đây là người mà cháu nói với bác. Cậu ấy là Hạ Nhược Tâm-bạn của cháu.”- Hạ Nhược Tâm nghe được Thiên Tỉ nói “Chào đạo diễn”

Biết mình đã đến chỗ của đạo diễn rồi nên cô mở mắt ra. Trước mặt cô đang là một người chắc đã qua tuổi rồi những sự minh mẫn vẫn còn thể hiện rõ với đôi mắt sao xa cho thấy bác đạo diễn này đã là người nhiều năm trong nghề. Thấy bầu không khí sau khi Thiên Tỉ giới thiệu Hạ Nhược Tâm cho đạo diễn- biết mình cũng nên chào hỏi lại đạo diễn cho đứng lẽ nên Hạ Nhược Tâm cúi người xuống góc độ:

“Cháu chào bác, cháu là Hạ Nhược Tâm. Mong bác giúp đỡ.” Hạ Nhược Tâm nhắm mắt khi chào.

“Chào cháu, Thiên Tỉ đã giới thiệu cháu cho bác rồi. Thiên Tỉ nói diễn xuất của cháu rất phù hợp với hình ảnh nhân vật trong bộ phim này. Bác rất mong cháu sẽ làm được như lời Thiên Tỉ nói.”

Đạo diễn vừa cười vừa nói:

“Sắp tới lúc diễn rồi,cháu vào thay bộ đồ học sinh đi, bác vẫn còn việc!”

Nói xong, đạo diễn đi về phía cửa ra vào, xen lần vào dòng người đang ồn ào kia.

Bỗng từ đầu đó có một bàn tay từ sau luồn qua mắt của Hạ Nhược Tâm rồi úp chặt lại vào mắt cô nên hiện giờ trong mắt Hạ Nhược Tâm là một khoảng tăm tối.

“Đoán xem ai đây?”-Một giọng nói vảnh vanh ở gần cô lên tiếng, giọng nói này nghe sao mà đậm chất trẻ con luôn nên Hạ Nhược Tâm chắc chắn đó không phải là Thiên Tỉ.

Mà Hạ Nhược Tâm bẩm sinh ra là một người cạch mặt người lạ cơ mà. Vốn dĩ người này cô còn không biết là ai đã vô năng trêu trọc cô thế này khiên trong phân tậm hiện tại của cô tràn trề tức giận.

“Vương Nguyên, cậu làm cô ấy giận kìa.”

Thiên Tỉ ở bên cạnh Hạ Nhược Tâm thấy sắc mặt của cô càng ngày chuyển biến xấu nên đã vội bỏ tay Vương Nguyên đang làm cái vẻ mặt vô tội kia ra khỏi mặt Hạ Nhược Tâm.

Thấy Thiên Tỉ giải vây cho mình, mắt cô cuối cùng cũng đã nhìn thấy ánh sáng. Quy sang nhìn kẻ đã trêu mình, khi nhìn mặt cái cậu tên là Vương Nguyên mà Thiên Tỉ nói, Hạ Nhược Tâm bất ngờ. Cậu bạn này hình như trạc tuổi cô và Thiên Tỉ thì phải nhưng sao mà thần thái khác hẳn Thiên Tỉ vậy. Mặt cậu ta tuy có để kiểu tóc khác giống Thiên Tỉ nhưng mà biểu lộ mặt của cậu ta lại là một dáng vẻ đáng yêu, tinh nghịch không như Thiên Tỉ cao lãnh mà cô hay thấy đâu.

“Chào cậu, chắc cậu là Hạ Nhược Tâm. Thiên Tỉ đã kể cho tớ về cậu. Hạ Nhược Tâm, cậu nhìn dễ thương vậy sao mà lại làm bạn với cái tên hạc đầy đầu này được cơ chứ. Chắc phải có cái gì đó sai sai nên mới vậy ha”

Vương Nguyên mỉm cười tít mắt về phía Hạ Nhược Tâm mà không biết rằng có anh mắt sát khí đầy đầy đang hướng về phía cậu.

“Cậu nói gì?” – Thiên Tỉ dặn ra từng chứ, xem ra cói vẻ tức giận với cụm từ “Hạc đầy đầu” được phum ra từ mồm Vương Nguyên thối tha kia lắm.

“Ấy ấy, tớ có nói gì đâu.”-Vương Nguyên thấy mình sắp phạm vào những điều mà bản thân không nên làm với Thiên Tỉ, nếu không thì cậu có mà chết! Hạ Nhược Tâm từ nãy sao khi nhìn thấy Vương Nguyên, mặt cô vẫn còn ngơ ngơ như không hiểu chuyện thì từ xa xa lại truyền ra một giọng nói của ai đó.

“Này mấy đứa đang làm gì vậy”- Hạ Nhược Tâm quay sang thấy một bóng người khá là cao đang đi đến phía mình cùng Thiên Tỉ và Vương Nguyên.

Khi đến gần về phía cô, chàng trai này bỗng làm vẻ mặt ngạc nhiên rồi từ tốn mỉm cười với Hạ Nhược Tâm, khi đó cô để ý rằng người này khi cười để lộ ra cái răng khểnh xinh xinh giống y hệt cô.

“Chào em, anh là Vương Tuấn Khải, em có thể gọi anh là Khải ca vì anh lớn hơn em và Thiên Tỉ, Vương Nguyên tuổi. Liệu em có phải là Hạ Nhược Tâm- cô diễn viên mà Thiên Tỉ có đề cử với đạo diễn để đóng cặp đôi với anh hay không?”

Vâng, đó chính là Vương Tuấn Khải, cậu đến trường quay khá là muộn nên khi vào phòng diễn viên thì cậu có thấy hai thằng em trong nhóm đang trò chuyện với ai đó nên tiến lại gần hơn, cậu đã xuýt bị hớp hồn bởi cô gái trước mắt.

Một cô gái có đôi mắt xanh biếc to tròn, làn da trắng không một vết mụn, mái tóc màu hạt dẻ và gương mặt trái xoan càng làm nỏi bật hình thái người của cô. Chẳng lẽ đây là cô gái mà mấy lần Thiên Tỉ cho anh xem ảnh người bạn mà thằng nhóc bảo là bạn thân thiết đây ư. Nó có lừa tình anh không vậy? Bởi vì cô gái trước mặt Khải ca hiện tại có khi còn xinh hơn trong ảnh nữa cơ chứ.

“Chào anh Vương Tuấn Khải. Chào cậu, Vương Nguyên. Mình là Hạ Nhược Tâm.”

Sau khi đợi Vương Tuấn Khải giới thiệu xong về bản thân, không nhanh không chậm. Hạ Nhược Tâm trả lời cùng một lúc hai câu giới thiệu của Vương Nguyên và Vương Tuấn Khải. Bổng cô để ý, hình như đăng sau Vương Tuấn Khỉa có một bóng người lấp sau đó thì phải. Mắt Hạ Nhược Tâm tò mò nhướng mắt ra sau, thì bỗng nhiên!!!!!!!!!

“ÒA, sao nào ngạc nhiên chứ? Chào cậu, tớ là Ái Na, chúng ta sẽ là bạn diễn trong bộ phim lần này!”

Từ đằng sau lưng của Vương Tuấn Khải bỗng có một cô gái chạy nhào ra làm Hạ Nhược Tâm giật mình lùi về đằng sau mấy bước. Khi hết hoảng sợ rồi cô mới nhìn về phía cô gái xưng danh Ái Na kia. Quả là một cô gái xinh đẹp, đôi mắt hai mí to tròn long lanh với cái môi dùng son màu cherry đỏ mọng kia nhìn chung quy thật là đáng yêu a.

“À, tớ nghe nói cậu là người bạn thân thiết của Thiên Tỉ gần đây phải không? Còn tớ thì lại là bạn thanh mãi trúc nhã từ khi còn nằm tã của Thiên Tỉ rồi cơ”- Ái Na tít mắt nói.

“Đó là khi chúng ta còn nhỏ.”- Thiên Tỉ thấy bộ mặt cười tươi của Ái Na mà lấy làm chán ghét liền buông một câu khiến mặt Ái Na nghe xong liền xịu xuống, trông có vẻ oan ức lắm.

“Oa, bây giờ mới để ý nha, hình như mắt Hạ Nhược Tâm màu xanh thì phải, đã thế còn xanh biếc luôn. Chắc cậu là còn lai hả?”- Vương Nguyên bỗng nhìn chằm chằm vào mắt Hạ Nhược Tâm và ánh lên sự bất ngờ.

Vì Hạ Nhược Tâm là người mới nên dù khuôn mặt ỉu xìu của Ái Na có thế nào đi chăng nữa thì cũng chẳng ai lấy làm để ý, vì hiện tại, ba chàng trai trước mặt chỉ dán anh mắt về phía Hạ Nhược Tâm để làm quen trò chuyện. Rồi họ lại dẫn Hạ Nhược Tâm đi chào hỏi từng thành viên của đoàn làm phim, Hạ Nhược Tâm thấy xem ra mình cũng đã để lại ấn tượng tốt cho mọi người rồi.

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio