Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Thông báo trước khi up fict " watp của mình: khongngoc
/ Face mình lại bị báo cáo tiếp và hiện tại: KHÔNG THỂ ĐĂNG LINK ĐÍNH KÈM.
Nên mình sẽ chỉ thông báo thời gian up fict và khi đã up fict mà không có link. Các bạn vui lòng bấm theo dõi watp của mình để nhận được thông báo khi ra fict mới.
/ mình CỰC KỲ MONG MỎI+ KHUYẾN KHÍCH các bạn cap lại những đoạn hay, câu hay trong Fict của mình và đăng đi khắp nơi giới thiệu giúp mình – nhưng phải ghi nguồn.
/ mình đặc biệt hạnh phúc khi các bạn cmt thả muối vào fict cho mình, đừng ngại, cứ bung hết sức nha vì tớ cũng bỉ vỏ không kém gì các bạn hớt:)))
Ngữ cảnh Fict : là sự tiếp nối của fict và
Vui lòng đọc từ chap tránh khó hiểu
Cháp này không đọc riêng lẻ được.
========================//===================================
Thực sự, đây chỉ là một phần nhỏ trong kế hoạch của Kla.
Kla tính toán, nếu như cậu nói với Techno rằng cậu không thể từ chối những người con gái khác, bởi lý do chưa thể công khai mối quan hệ của cậu và Techno.
Thì chỉ cần đánh đúng điểm yếu của Techno - đơn thuần ngây ngốc: làm Techno ghen, càng ghen nhiều, lại càng tốt, đến một điểm nào đó, ắt hẳn Techno sẽ tự mình bộc lộ cho mọi người thấy: Cậu chính là người đã có chủ!.
Nhưng, Kla nào có ngờ, mới chỉ đi được một phần nhỏ của kế hoạch... thì Techno lại thực sự xảy ra chuyện....
-------------------
Can đang còn nhảy nhót những điệu không thể gọi thành tên, thì Tin chán nản ngáp ngắn ngáp dài kéo cậu một đường về lều:
- Tin, tôi vẫn còn đang nhảy mà?
- Nhảy sao? Tôi thấy cậu là đang phá hoại điệu nhảy của mọi người đó,
- Ơ.. tôi cũng chỉ mới dẫm lên chân của mấy người thôi mà?
- Mau, đi ngủ đi, mệt chết rồi!
Tin sau một ngày lái xe, dựng lều, còn mất sức sau buổi trưa ở hồ nữa, thật sự rã rời, chẳng cần quan tâm đến ai nữa. Vừa nằm xuống mắt liền lim dim.
Can cũng vậy đó!, gì chứ ngủ thì cậu không bao giờ chê! Cũng bèn nằm xuống bên cạnh Tin, ngáy o o, quên trời quên đất.
Trong khi Kla thì vẫn đang mải miết cười tạm biệt và trao đổi số điện thoại của mình cho mấy chị bên khoa thanh nhạc.
Khi thấy Tin và Can kéo nhau về lều.
Có một đám con gái liền cười hí hí mà hích nhau, đồng loạt đứng dậy, một đường thẳng tới chiếc lều mục tiêu. trên mặt đứa nào đứa nấy thiếu điều viết ra mấy chữ:
Cả bọn núp sau cái gốc cây gần lều nhất. Bàn bạc:
- Kìa, mày đó, nhẹ nhàng nhất đám, lại gần đó đi!
- Ok luôn! cực phẩm ngàn năm mới có lần nếu có hi sinh cũng đáng!
- Nếu có gì ngon thì ra hiệu để bọn tao tới đấy
- Rồi, rồi, biết rồi, mà liệu có bị phát hiện không?
- Bị phát hiện thì đã sao?.tao đ" nhịn được nữa. Đi, cả nhóm cùng xông lên đi!
- Không được, sẽ gây tiếng ồn.
- Vậy, hay là – mày mang máy quay lại đó đi.
- Máy quay?. được được, chờ tao ở đây..
- Suỵt, nhẹ nhẹ thôi đấy không là hỏng ăn!
Một đứa con gái rình mò lại gần lều, thật muốn mọc ra đôi mắt thần mà xuyên thủng được cái bạt vải kia.
- Chị đang làm gì vậy?
- Á!.
Kla vừa chuẩn bị vào trong lều, vui vẻ mà thưởng thức một màn giận dỗi của Techno.Thì lại thấy một đám con gái lóc nhóc đứng sau cái cây, một bà chị còn rón rén tiến tới gần lều, thật sự khó hiểu. Bà chị kia ấy thế mà lại không run một tý nào. Ra hiệu đồng bọn tiến đến, kéo Kla vào cùng chỗ gốc cây đó. Kla hoảng hồn, có tới- bà chứ không ít!
- Em tên Kla đúng không?
- Có chuyện gì không? – Kla lấy lại vẻ mặt điềm tĩnh
- Suỵt, nhỏ tiếng thôi!
- Bọn chị không có ý xấu đâu, chỉ là, chỉ là.... Hì hì
- Chỉ là?
- Chỉ là muốn xem chút tình hình của Tin mặt lạnh và chú ngỗng Can thôi!
- Đúng đó, Kla,em có muốn xem cùng không?
- Xem cùng? Hai người họ sao?
- Đúng đó! ở trường bọn chị cũng hay chụp trộm ảnh nhưng mà chưa bao giờ có cơ hội tới gần cả!
- ..........!!!!!!!!
Rồi. Kla đã hiểu. Hủ. đích xác là hủ.
Kla đã nghe lắm truyền thuyết về cái giống nòi này, nhưng bây giờ thì đích thị đã rơi trúng ổ, quả là biến thái xuyên quốc gia!, mình và P"No đúng là phải cẩn thận hơn mới được!
Kla cố nặn ra một nụ cười tươi, định trả lời, nhưng... nhưng.. đột nhiên mặt sắt lại... mẹ kiếp.. nếu hai tên đó có thực sự làm ăn gì nhau trong lều... vậy.. P"no sẽ được làm khán giả xem trực tiếp -live trym sao?.Nếu không thì cũng đi được đâu giữa cái chốn rừng rú này chứ!
Không ổn!
Kla bung tay ra khỏi mấy bà hủ, lập tức xông tới lều.
Mấy bà kia thế mà mặt dày hơn cả thép, lại còn đi theo, tay lăm lăm cái máy chụp hình.
- Roạt!
Kla gần như muốn xé cái cửa lều.
Tiếng động mạnh làm Tin nhỏm dậy. Can thì đang trong mộng đẹp giờ trừ phi ném cậu xuống sông chứ còn chút âm thanh này mà nhằm nhò gì. Can chui tọt vào lòng Tin, gác thẳng chân lên cậu nhỏ của Tin.
- Tạch!
- Tạch!
- Tạch!
Mấy tiếng chụp ảnh liên tiếp làm Tin vô cùng khó hiểu. Đúng là có vợ như Can, trên đời này chuyện gì cũng có thể xảy ra!.
Kla vừa mở cửa lều đảo mắt nhìn qua không thấy người, liền hỏi Tin:
- P"no đâu?
- P"No?
Tin bỏ cái chân của Can đang gác ngang người mình ra, ngồi hẳn dậy:
- Cậu dẫn theo đám con gái vào đây rồi hỏi Techno đâu!. Kla! Cậu bị hỏng não à?
- Anh!!
- Còn sao nữa?. Không thấy người, từ tối rồi, hình như đi về phía sau lều.
- Sau lều?
- Đúng vậy, sao? Không phải nhảy nhót với mấy đứa bên khoa thanh nhạc vui lắm sao? Lạc mất cả người yêu mà không biết!
Tin cười khinh bỉ, chuẩn bị nằm xuống thì lại bị cái đám nhao nhao ở ngoài hét đến không thể chịu nổi /;
- Mẹ nó sướng quá!.
- Tao đã bảo rồi, ở cái lều này có hai đôi!
- Ô mai gớt!., Kla với P"no là một đôi!
- Mẹ nó sao sướng quá vậy nè!. trai đẹp yêu nhau hết đi cho thiên hạ được nhờ!
Kla gần như không nghe thấy tiếng của mấy bà chị kia nữa,
P"No... P"No... anh có thể đi đâu được vào giờ này kia chứ!
Trời đất... những cảnh tượng ngày Techno bị tên Max bắt lại lần lượt hiện về trong trí óc của Kla, đôi chân Kla như hoảng loạn mà lao về phía sau lều....
Liên tục gọi thất thanh:
- P"no...
- P"no... anh ở đâu?
Tiếng gọi lạc giọng của Kla khiến Tin không thể nào ngủ nổi nữa, Tin nhìn thoáng qua đồng hồ: gần h đêm!. Chết tiệt. Linh tính không lành, cũng bật dậy mà chạy theo hướng Kla mà không quên với tay lấy cái ba lô của Kla, thằng nhóc này thâm nho như vậy, trong ba lô chắc chắn có thứ dùng đến!.
Trong khi bao nhiêu người đang lo tới mức mất ngủ, thì Can vẫn giữ nguyên một chân lý nhất định: Trừ phi là quẳng thẳng xuống sông. Còn không thì không bao giờ tỉnh!.
Thất hủ nữ - đứa con gái thấy Kla và Tin lao ra khỏi lều, không cần phải nói, mà như một, liền lao theo:
- Kịch tính như thế mà không xem thì không xứng đáng làm hủ!
- Hoàng tử cứu công chúa trong rừng.. à nhầm... cứu trai trong rừng!!
- Thú vị quá!. xông lên chúng bay!
Kla liên tục gọi điện vào số máy của Techno....
Một cuộc...
Hai cuộc....
Không có ai nghe máy....
Tin đã đuổi kịp đến, không nói nhiều, đưa cho Kla cái ba lô.:
- Không liên lạc được sao?
- Vẫn chưa....
Kla khá sững người, định mở tay kéo khóa thì cả một đám đứa con gái bật đèn pin từ điện thoại lên, soi sáng.
Thấy vẻ mặt căng thẳng của Kla và Tin, cả bọn cũng không hó hé nhiều.Chỉ ra vẻ gật gật đầu, đồng tình ủng hộ.
Kla mở khóa ba lô, lấy ra hai cái đèn pin. Tin nhanh chóng cầm lấy một cái,
Soi lên cái bản đồ, định vị vị trí mình đang đứng và tìm những con đường mòn xung quanh..
Trong khi đó, điện thoại Kla vẫn liên tục gọi tới số của Techno....
--------------------
Techno sau khi bị trượt chân, lăn xuống vệ rừng mất một đoạn, đầu đập vào một gốc cây nhỏ, không đến nỗi toác đầu chảy máu, nhưng cũng đủ để cho cậu ngất xỉu.
Cũng may là khu rừng này khá bằng phẳng, nếu dốc thêm một chút, không khéo Techno sẽ được vinh dự làm phân bón cho cây mất!
Cũng không biết tiếng chuông điện thoại trong túi quần reo liên tiếp tới lần thứ bao nhiêu thì Techno bắt đầu có vẻ tỉnh lại... đôi mắt khẽ mở....
Đau quá....
Đầu bị đập khiến cậu khá choáng váng,
Tiếng chuông vẫn tiếp tục reo... liên hồi,...
Phải mất một lúc, Techno mới có thể run run đưa bàn tay trầy xước của mình với vào túi quần: Là Kla.... Kla....
Kla... tại sao em... luông xuất hiện trong những lúc anh cần tới em nhất...
Rực rỡ.. như cầu vòng xuất hiện trên bầu trời sau những cơn mưa...
Techno thật muốn gọi...Nhưng cổ họng thì lạnh giá như bị đóng băng... không sao có thể cất tiếng lên được:
- ......
Kla và Tin cùng đám thất hủ đang men theo con đường mòn, liên tiếp vang tiếng gọi:
- Techno, P"no...
- P"no... Dai đẹp ơi...
- Con dở mày gọi cái gì đó?
- À, quên mọe mất! thói quen, thói quen..
- Techno... P"no....
Bỗng Kla dừng lại, có tín hiệu nghe máy!
Tin lập tức rút điện thoại ra, gửi định vị xác nhận đường đến vị trí số máy của Techno
Kla vô cùng sốt ruột:
- P"no.. anh đang ở đâu?
- .......!
- P"No, anh sao rồi? có nghe được tiếng em nói không?
Phải mất một lúc, Kla mới nghe được tiếng động phía bên kia:
- Anh... bị... té..
- Bị té sao? Trời ơi. P"no... anh đang ở đâu?
- ......Ưm.. Kla... anh... ở... một gốc cây!
- Một gốc cây?
- P"No.......
Mấy bà hủ nhao nhao:
- Một gốc cây?
- Ở trong rừng chỗ nào mà chả là gốc cây!
- Im mồm xem nào!
Tin nhắn tới: đã có kết quả định vị.
Tin đưa máy cho Kla, Kla vừa nhìn theo bản đồ trên điện thoại, vừa trấn an Techno:
- P"no, em thấy được chỗ anh rồi, anh cứ ngồi đó!
- Chờ em, chờ em một lát... một lát thôi....
- P"No, anh đừng di chuyển., em sẽ tới đó ngay!
Techno cố gượng ngồi dậy, sương đêm trong rừng làm những vết trầy gần như tê dại không còn quá đau... nhưng...
- A!,.. cái chân bị trật khớp rồi!.Đau quá...
- Tay cũng chảy máu nữa...
- Trời ạ.. nếu biết ghen thôi mà lại ra cái nông nỗi này,đau cả chân lẫn đầu...... Haiz... khổ quá đi mà!
Thực sự thì cũng không quá khó kiếm khi đã biết được hướng đi, vì đây cũng chỉ là rừng trồng, không phải là rừng nguyên sinh sâu thẳm gì, nên chỉ phút sau, cả đám đã có mặt.
Kla như lao tới chỗ Techno, ôm chầm lấy thân hình đã đẫm sương đêm ấy vào trong lòng:
- P"no... em ở đây, không sao,.. không sao rồi.
- Kla... thật tốt!
- Anh có bị thương ở đâu không?
- anh không sao... chỉ là lạnh...
Kla không nói một lời cởi chiếc áo khoác của mình trùm qua người Techno, ôm chặt như muốn khảm thân hình nhỏ bé đó, vào sâu trong lòng mình:
- Hãy dùng hơi ấm của cơ thể em, được chứ?
- Kla.....
Techno chưa kịp cảm nhận hơi thở ấm áp của Kla thì bị mấy ánh sáng chói chiếu vào mắt làm cậu khẽ nhăn mặt.
-Tách, tách, tách!
- Quay đi, quay phim đi!
- Hôn đi! Ôi giời ơi hôn đi!
- Hôn đi! lẹ lên! làm phát coi! Mạnh dạn lên!
Ánh đèn Flash sáng chói làm Techno khẽ giật mình:
- Trong rừng cũng có phóng viên sao?
- Không đâu, P, no, đó là những cái râu eng teng.
- Râu eng teng?
Kla không đáp, chỉ cười rồi nhẹ nhàng nâng Techno dậy. Techno gần như không thể đứng vì cái chân đau:
- Kla, anh.. bị trật chân rồi!
- Không sao, em sẽ cõng anh....
- ........,
- Ô thế không hôn à?
- Ít ra cũng phải được một phát chứ?
- Đã mắc công chạy tới tận đây, năn nỉ đó hôn một cái thôi!
Kla nhìn về phía mấy bà hủ một lát. Hôn sao? Ý kiến tốt. Nếu như vậy.... có thể để cả thế giới biết, chúng ta, là cầu vòng của nhau.
Kla nửa quỳ, đặt xuống môi Techno – một nụ hôn thật sâu. Đôi môi, nhẹ mút lấy một chút mùi cỏ khô còn vương lại.!
- Ưm...
Tin nhíu mày.
bà hủ, máu bị rút sạch, không còn một hạt, đứng như cây khô đã chết queo giữa cánh đồng hoang. Sau đó, đồng thanh gào rú vang một góc rừng:
- AAAAAAAAAAAAAAAAAAA!!!!!!!!
- DKM nó quá đã đi!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!
- Sướng chết tôi rồi!!!!!!!!!!!!!
- Máu, máu... ai cho tao máu/???
- Truyền thái y................................!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!
- Hu hu, tao khóc, tao khóc, nhất định tao phải khóc.....
Kla buông Techno vẫn còn đờ đẫn bởi nụ hôn bất ngờ đó, nhẹ nhàng, đặt Techno lên lưng, cõng về lều
Chốn rừng sâu lạnh giá, có một đôi gò má đã bắt đầu ửng đỏ, khi trải người trên tấm lưng rộng và bờ vai rắn chắc...
Kla... nếu là em... anh nghĩ, mình có đủ dũng cảm đối diện với mọi thứ!
Kla... em có nghe thấy tiếng trong lồng ngực của anh không?
Techno thì thầm vào tai Kla:
- Kla... anh, yêu em...
- P"No... em cũng vậy....
-
Sương lạnh nhưng cõi lòng không lạnh
Cảnh vật chẳng nên thơ nhưng lòng lại thấm tình....
Tin lắc đầu, bất đắc dĩ xách cái túi theo sau.
Còn thất hủ cô nương live trym không thiếu một cảnh nào trực tiếp lên trên toàn các trang mạng xã hội, rồi hội nhóm của đội bóng, hội nhóm của trường.... Post được lên đâu là Post sạch sẽ!
Từ việc giải cứu ra sao đến hôn như thế nào, cõng về nhà như thế nào...tất cả, chỉ có thêm mà không có bớt!
E hèm... nhưng cũng không cần quá tới mức cái ảnh Can gác chân lên giữa cậu nhỏ của Tin mà cũng đăng lên chứ?
Rồi thì cả cái tướng ngủ xấu khủng khiếp của Can nữa,
Trời ạ, cứ phải gọi là tanh bành!
----------------
Còn đây là tâm sự của Can não nho:
- Thời thế bây giờ khó hiểu thật!
Mới qua một đêm mà không biết có chuyện gì xảy ra nữa!
Lều thì đã chật, lại tận người ngủ, thế nhưng lại đặt bốn cái ba lô ở giữa để ngăn cách khiến mình cứ phải dính vào người Tin.
Tin với em trai ngoan Kla sáng nay lại còn cười với nhau.!
Lúc đầu mình còn tưởng là mình chưa tỉnh ngủ. Đến khi tỉnh ngủ rồi lại thấy có gì không đúng!
Hay là hai người đó có gian tình? Hay là thế thật, không có lẽ P"No vì giữ Kla mà oánh nhau với Tin đến độ trầy trụa hết cả mặt mũi, cổ chân lại còn băng bó thế kia?
Mà thế thì cũng không đúng lắm!
Vì sáng nay Kla dìu Techno đi ăn sáng, cả cái đám trăm con người cứ nhìn họ cười khúc khích, còn trêu chọc cái gì mà "chàng "công chúa té trong rừng!!.
P"No thế mà lại đỏ mặt nhỉ?
Còn Kla thì sung sướng tới mức cứ nhìn chằm chằm vào P"No lâu lâu lại đưa tay chạm lên vết thương nhỏ trên trán P"No nữa...
Thật là khó hiểu mà?
Có cái gì mà cười chứ? Nếu mình bị đau ở chân thì Tin cũng sẽ dìu mình như thế thôi!.
Mà có thật Tin sẽ dìu mình không? Can lắc lắc đầu,thôi, không thử được, mình không bị đau chân mà hắn còn dám... nếu mình thực sự bị đau chân, hắn lại lợi dụng mà cưỡng...
À mà thôi!
Đi trồng cây cái đã!.
Bonus thêm một phân đoạn:
Sau khi về,
Can tới nhà thăm Techno, dòm trước ngó sau chỉ thấy có Type. Can liều mạng hỏi:
- P"no,... vậy là... anh với Kla.. là thật sao?
- Ù ui, không phải chứ, sao mà P"No cũng gay vậy trời!
- Can!
Type ở gần đó gõ lên đầu Can:
- Cả trường đều biết rồi đó, mày còn hỏi nữa!
- Ý, P"type, vậy là thật sao?
- Cái thằng này!
- Vậy... vậy.. giống như em với Tin hả? là thật sao?. P"No!
Hết chịu nổi, Techno đành phải lên tiếng"
- Đúng rồi! là thế đó! Hài lòng chưa? Mày tới thăm tao hay tới tra khảo tao vậy!
- Em chỉ muốn biết thôi mà?
- Mà.... Vậy ai nằm trên ai nằm dưới?
- Hai người đã " làm " nhau chưa?
- Có đau mông lắm không? Ài nha.. Tin...
Type không để nói hết, liền nhéo tai Can, xách lên:
- Á!!!!!! P"type đau tai em quá!
- Cho bớt xàm cái mồm lại!
- Em hỏi có gì mà sai sao? P"no là đội trưởng đội bóng. Kla lại là một cậu bé ngoan, em nhìn cũng biết P"No ở trên rồi! suýt, đau quá!
- Cốp!
Type gõ một phát nữa lên đầu Can.
- Sao mày ngu quá vậy Can!. Đâu phải ai cao hơn cũng là công, ai thấp hơn cũng là thụ..... như tao..
- Như anh/? P"type... đừng nói với em.. là anh cũng nằm dưới nhé!
- ............!!!!!!!!!
- Cút!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!
Tiếng nói đồng thanh của Techno và Type vang lên khiến Can suýt bay cả tim:
- Sao lại khó hiểu như vậy?
- Rõ ràng em hỏi Tin vì sao em phải nằm dưới? Tin đã nói với em vì em thấp hơn! Em rõ ràng là thấy...
- Can!
- P"type, gì nữa?
- Nếu mày không tự biến khỏi đây. Hôm nay anh mày sẽ đóng vai ác. Đạp mày bay thẳng xuống cổng đó!
- Thôi! Em thôi, em thôi!
Can chấp nhận uất ức đi về nhà. Vụ này xem ra bữa nào phải hỏi lại Kla ngoan ngoãn mới được!.Rồi, cứ thế đi!.
============//===========
Hoàn fict . Hoàn chương bảy sắc cầu vòng.
Ôi giời ơi fict k chữ ta đẻ trong ngày.
Sụn lưng sụn vai, gãy tay hết rồi!
Tứ chi không còn gì hoạt động nổi.!