Trans:tranngocbicstrong
Edit: Wallace
Nằm sâu trong đất liền cách bờ biển phía Tây của xứ Wales một vài dặm và bên trái đảo Anglesey là một ngôi làng nhỏ nằm nép mình bên một khoảng rừng thưa. Đứng từ trên sườn dốc nhìn xuống ngôi làng như một trang viên bề thế.Tòa nhà bằng đá xám nhìn xuống ngôi làng như người mẹ bảo vệ những đứa con của mình với con mắt cảnh giác.
Ngôi làng nằm phơi mình giữa ánh nắng ấm áp của mặt trời giữa hè. Trái lại, trang viên trên ngọn đồi lại là một di tích trông lạnh lẽo và gớm guốc, mặc dù được ánh nắng rọi vào những bức tường xám xù xì.Những lữ khách ngang qua vùng quê này thường có ấn tượng giống nhau về sự lạnh lẽo ấy.Ấn tượng đó đến nay vẫn không khác biệt là mấy.
Một người đàn ông lạ mặt từ từ tiến về ngôi làng, hướng ánh mắt cảnh giác về phía trang viên.Tuy nhiên những hành động của hắn sớm gây ra sự chú ý từ sự bảo vệ của người mẹ trên ngọn đồi.Sự lo lắng của hắn dần dần biến mất và thay vào đó là cảm giác sẽ có một vận may đến với hắn.Hơn một lần hắn đảo mắt khắp ngôi làng, đôi mắt khắc nghiệt của hắn đang đắm chìm trong khung cảnh yên tĩnh thanh bình, có một tá hoặc hơn nhưng căn nhà tranh nằm sát nhau, những đứa trẻ chạy từ chỗ này sang chỗ kia, chúng đang chơi những trò chơi của trẻ nít, và những người phụ nữ - ah, những người phụ nữ!Hắn nhanh chóng phát hiện được hoặc người mà hắn thích.Họ thậm chí vẫn không chú ý đến hắn, vì họ còn đang bận rộn với những công việc hàng ngày của mình.Hắn mặc một chiếc quần nịt tất nhưng đã sờn rách, với một tấm da sói bẩn thỉu phủ bên ngoài áo khoác, thật khó có thể tin vào mắt hắn.Không có một người đàn ông nào trong tầm nhìn của hắn, không một người nào. Và những người phụ nữ thì rất nhiều, và đủ mọi độ tuổi! Có thể hắn tình cờ bước vào một ngôi làng Amazon cổ xưa chăng? Nhưng không đúng, có những đứa trẻ, con trai cũng như con gái.Những người đàn ông chắc hẳn đang làm việc ở nơi nào đó phía đông, vì hắn không trông thấy ai trên con đường mà hắn đi.
“ Tôi có thể giúp gì cho ngài không?”
Giật mình, hắn nhảy lại, rồi ngay lập tức quay về phía một cô gái với gương mặt rạng rỡ và nụ cười tò mò, hắn đoán cô gái này không thể ít hơn tuổi.Cô hoàn toàn phù hợp với sở thích của hắn, với mái tóc màu nâu vàng được tết lại gọn gàng và đôi mắt to màu lục trên một khuôn mặt ngây thơ, dịu dàng.Ánh mắt hắn nhìn xuống ngay lập tức, cô gái không phù hợp với những ý định tán tỉnh của hắn, nhưng ngay lúc đó bộ ngực căng tròn của cô ép chặt vào cái áo sơ mi màu nâu, cặp hông rộng và săn chắc gây nên sự nhức nhối nơi háng hắn.
Khi thấy hắn không đáp lại, cô vui vẻ nói tiếp.” Đã nhiều tháng rồi kề từ khi có một lữ khách đến với chúng tôi – không kể lần cuối cùng khi những người từ đảo Anglesey qua tìm kiếm những ngôi nhà mới cho họ.Ngài cũng đến từ Anglesey phải không?”
“Vâng, cũng không hẳn như vậy” cuối cùng hắn cũng trả lời. Ôi, hắn có thể nói cho cô biết nối phiền muộn của hắn nếu hắn tỉnh táo, nếu hắn có cách của mình và hắn không cần những kẻ lắng nghe với vẻ cảm thông nhưng cô sớm đã có đủ những vấn đề của riêng mình rồi. “Những người đàn ông trong làng đang ở đâu vậy? Tôi thậm chí không thấy cả những ông già sử dụng thời gian rảnh rỗi của họ.”
Trong khoảng khắc cô gái cười buồn bã: “ sự việc xảy ra cách đây năm. những người lớn tuổi đều mắc phải dịch sốt, và họ đã qua đới.Rất nhiều người cả già lẫn trẻ đều chết năm đó.” Sau đó nụ cười của cô bừng sáng.” Sáng nay có dấu vết của một con lợn rừng, và những người đàn ông còn lại đã đuổi theo nó.Tối nay sẽ có một bữa tiệc, và ngài có thể tham gia cùng.”
Sự tò mò đã thúc giục hắn hỏi.” Nhưng không có cánh đồng nào để chăm sóc sao? Hoặc là một con lợn rừng quan trọng hơn?”
Cô gái không bối rối và cười khúc khích.”Ngài chắc hẳn là một người đàn ông đến từ biển cả, hoặc ngài sẽ biết rằng cây trồng được trồng vào màu xuân và thu hoạch vào mùa thu, và được giữ lại một ít để làm hạt giống
Hắn thoáng cau mày: ” Và cô đang mong chờ những người đàn ông quay trở về sớm phải không?”
“ Oh, không, trừ khi họ có thể bắt được nó,” Cô cười.” Họ sẽ muốn kéo dài cuộc đuổi bắt, và hưởng thụ nó nhiều hơn. Không thường có con lợn rừng chạy vào gần đây.”
Nét mặt hắn dịu lại một chút, và đôi môi mỏng của hắn chuyển thành nụ cười toe toét.”Thế tên cô là gì, cô gái?”
“Enid,” cô trả lời một cách dễ dàng.” Và cô có một người chồng phải không, Enid?”
Cô đỏ mặt đáng yêu, ánh mắt cô hạ xuống.” Không, thưa ngài, tôi sống cùng cha tôi.”
“ Và ông ấy đang đi cùng những người khác?”
Đôi mắt xanh của cô ánh lên với một tiếng cười nữa.”Ông ấy không muốn lỡ mất cuộc đuổi bắt đâu!”
Sự thực này thật là tốt, hắn vui sướng nghĩ trước khi nói tiếp.” Tôi đã đi một quãng đường xa và ánh mặt trời buổi sáng lại quá chói chang. Enid. tôi có thể nghỉ lại trong nhà của cô được không?”
Thoạt đầu cô trông lo lắng.”Tôi – Tôi không – “
“Chỉ vài phút thôi mà, Enid,” Hắn nhanh chóng thêm vào.
Cô suy nghĩ một lúc.” Tôi chắc chắn rằng bố tôi không ngại đâu,” cô đáp, và quay lại dẫn đường.
Nơi cô ở thực sự nhỏ: chỉ có phòng duy nhất, với một bức tường được dùng để tạm ngăn cách chiếc giường ngủ được đặt trong một góc của sàn đất.Một lò sưởi bằng đá đen chiếm một bức tường; chiếc ghế mộc và một cái bàn được đặt ở phía trước nó. chiếc ly thanh nhã được làm thủ công với đá quý khảm ở trên được đặt trên bàn.Chúng đã lọt vào mắt hắn.Chúng đáng giá một gia tài nhỏ;hắn không thể hiểu được làm thế nào mà chúng lại có mặt trong căn nhà xoàng xĩnh này.
Enid quan sát ánh mắt tò mò của người đàn ông vào những món quà cô đã nhận được từ chủ nhân của trang viên khi cô làm việc cho trang viên ấy.Người lạ cao lớn này không đẹp trai, nhưng cũng không đến nỗi xấu. Và mặc dù hắn rõ ràng có vẻ nghèo nhưng hắn có một tấm lưng mạnh mẽ và là một người chồng có thể lo liệu tốt cho cô. Cô đã có rất ít cơ hội để tìm kiếm một người chồng trong số những người đàn ông của cô, cho dù tất cả những người đủ diều kiện cũng đã cố quyến rũ cô,và mặc dù họ không tìm thấy sự ngu ngốc ở cô, họ cũng không lấy cô làm vợ vì họ biết rằng bạn bè của họ cũng đã được nếm thử cô.
Enid mỉm cười với chính mình khi cô triển khai kế hoạch. Cô sẽ nói chuyện với cha cô khi ông quay trở về và trình bày kế hoạch của mình với ông. Ông sẽ đồng cảm với hoàn cảnh của cô và mong muốn có một chàng rể để giúp mình trong việc đồng áng.Họ sẽ cùng nhau dụ dỗ người đàn ông lạ mặt ở lại một thời gian.Sau đó Enid sẽ sử dụng mưu mẹo của mình để hắn cầu hôn cô. Lần này, phải rồi, lần này cô sẽ có cuộc hôn nhân đầu tiên và sau đó vui chơi.Cô sẽ không mắc thêm một sai lầm nào nữa trong hàng dài những sai lầm của cô.
“ Ngài có muốn một chút rượu cho cơn khát của ngài không, thưa ngài?”cô hỏi ngọt ngào, hướng sự chú ý của hắn đến cô nhiều hơn.
“Ồ, điều đó thật tuyệt vời” hắn đáp lại, và kiên nhẫn chờ cô đưa chiếc ly cho hắn.
Hắn lo lắng nhìn cánh cửa đang mở, rồi lại nhìn bức tường phía bên cạnh, hắn nhanh chóng uống hết cốc rượu. Không nói một từ, hắn di chuyển đến cái cửa và xoay nó sao cho che lấp ánh mặt trời. Hắn biết rằng cánh cửa không được làm với mục đích bảo vệ, mà chỉ đơn thuần để chống lạnh và nóng, phù hợp với mục đích của hắn, với đôi mắt tò mò.
“ Sáng này ngày càng nóng,’ hắn đưa ra lời giải thích, và cô gái chấp nhận ngay, không một chút sợ hãi.
“Ngài có muốn ăn chút gì đó không, thưa ngài? Tôi sẽ không mất nhiều thời gian để chuẩn bị cho ngài.”
“Vâng, cô thật tốt bụng,” hắn trả lời, đôi môi mỏng của hắn chuyển thành một nụ cười biết ơn. Nhưng hắn phải thú nhận với bản thân rằng thức ăn có thể chờ nhưng thắt lưng hắn thì không thể.
Cô quay lưng lại với hắn và đi đến lò sưởi.Ngay lúc đó hắn rút con dao từ dưới áo chẽn của mình ra và lén lút tiến đến phía sau cô.Thân hình thấp của Enid cứng lại khi con dao chạm vào cổ họng cô và người đàn ông ép chặt lưng cô vào ngực hắn.Như bao cô gái ở cùng độ tuổi, lúc này cô không lo cho cơ thể mình nhưng lại lo sợ cho cuộc sống của cô.
“ Đừng có hét, Enid, hoặc tôi sẽ làm cô đau,” hắn nói chậm rãi, một tay sờ nắm bộ ngực căng tròn của cô.” Và sẽ không một ai đến để giúp đỡ cô. Đó là tất cả những gì tôi muốn, không hơn”
Enid giữ lại tiếng khóc nghẹn ngào, nghĩ tới kế hoạch mới được lập ra cùng với những lời hắn vừa nói. Như một giấc mơ bất ngờ trở thành hiện thưc - cuối cùng cô cũng có một người chồng.
Một chút về phía nam của ngôi làng, một dáng người đang đơn độc đi qua khu rừng, và đang lẩm bẩm theo mỗi bước đi trên đường. Đã một lúc lâu từ khi con ngựa hất chàng trai xuống, nhưng chàng trai vẫn đang giữ chặt và giơ lên một nắm đấm nhỏ,lớn tiếng nguyền rủa,”Đây sẽ là một ngày buồn tẻ trước khi ta đưa người trở lại, con ngựa được cưng chiều ạ!”
Tự hào với nhiều vết bầm tím trên đầu sau khi chàng trai bị hất ngã, và với một bàn tay ép chặt chống lại sự khó chịu, chàng trai tiếp tục tiến vào làng.
Biết trước có một nơi để nghỉ ngơi, chàng trai ngẩng đầu kiêu hãnh và chịu đựng những cái nhìn tò mò của dân làng.
Một người phụ nữ tiến lại, và không nói ra câu hỏi thực sự - Chuyện gì đã xảy ra với con ngựa của người vậy – thay vào đó bà nói,” Chúng ta có một vị khách, Bren.Enid đã tiếp đón anh ta.”
Đôi mắt xám điềm tĩnh hướng về phía căn nhà của Enid và rồi quay lại với người phụ nữ.”Tại sao họ lại muốn riêng tư?”
Người phụ nữ mỉm cười với vẻ hiểu biết.” Người biết Enid mà”
“ Đúng vậy, nhưng cô ấy không giúp đỡ những người lạ.”bg-ssp-{height:px}
Không một từ nào khác được chàng trai nói ra, với thanh kiếm trong tay, băng qua khoảng cách ngắn để đến ngôi nhà tranh của Enid và mở hé cảnh cửa ra. Phải mất một lúc đôi mắt xám ánh bạc của chàng trai mới điều chỉnh được để quen với bóng tối trong ngôi nhà. Nhưng ngay sau đó chúng chiếu thẳng vào cặp đôi ở góc phòng - vẫn không hay biết sự có mặt của chàng. Người đàn ông lạ mặt đang cưỡi trên Enid, cặp hông thon của hắn đang ấn mạnh vào trong như một con lợn rừng đang động đực.
Thoạt nhiên đôi mắt xám nhìn vào hai người đang cuốn lấy nhau như bị thôi miên, người đàn ông đang chìm sâu giữa hai bắp đùi căng cứng của người phụ nữ, tiếng càu nhàu và rên rỉ vang lên từ góc nhà. Nhưng ngay sau đó tia sáng bạc lóe lên trong đôi mắt xám, và giống như những đám mây báo hiệu cơn bão đang đến, đôi mắt chàng trai tối lạivà chăm chú vào con dao trên tay người đàn ông lạ mặt.
Không suy nghĩ gì, chàng trai băng qua căn phòng với những bước dài có chủ định và giơ thanh kiếm lên, sau đó khéo léo chém vào phía sau người lạ mặt. Một tiếng hét sửng sốt vang lên xuyên qua căn nhà, và người đàn ông co rúm lại nhảy khỏi Enid và trườn xa khỏi kẻ tấn công.
Enid há hốc miệng vì khinh ngạc khi cô nhìn thấy lý do khiến cho người đàn ông lạ mặt nhảy ra.”Bren, người đang làm gì ở đây thế?”
Chàng trai dừng lại, chân đứng dạng ra và trả lời không xúc cảm,”Đây là may mắn, tôi đoán vậy, tôi bị con ngựa nhỏ mà tôi gọi là Willow ném xuống, hoặc tôi có thể không đến kịp để thực thi công lý. Hắn ta ép buộc cô phải không?”
“Đúng vậy,” Enid trả lời với tiếng khóc thổn thức không ngừng làm cơ thể cô rung lên.
“Cô gái này không còn là một trinh nữ!” Hắn thốt ra tức giận, đưa cả hai tay lên trên mông đang chảy máu.
Đây chắc chắn không phải là cha cô gái, nhưng hắn đúng là một chàng trai, và là một chàng trai rất trẻ bởi âm vực cao trong giọng nói của hắn .Chàng trai này rõ ràng không ở trong làng, vì vẻ ngoài giàu có với cái áo khoác được thêu lộng lẫy phủ bên ngoài áo chẽn bằng vải, nó phù hợp với đôi mắt giận dữ của người mặc. Thanh kiếm rất gần hắn không giống với thứ hắn đã từng nhìn thấy: một thanh đao chắc chắn, nhưng mỏng khác thường và nhẹ, với màu xanh sáng lấp lánh và đỏ của đá quý được khảm trên cán kiếm.
“ Cô ấy không còn là trinh nữ không có nghĩa ngươi được phép chiếm lấy cô ấy. Đúng, Ta biết Enid là một người rất thoải mái với khoái cảm của mình,” Chàng trai nói, sau đó thêm vào với một giọng thấp hơn, “Nhưng chỉ những gì mà cô ấy chọn.Cô ấy đã chào đón ngươi, và ngươi đã đáp lại cô ấy với thái độ không thể nói được. Sẽ có sự trừng phạt phải không, Enid?Chắc hẳn ta sẽ chặt đứt đầu hắn và đưa nó cho cô đá, hay có lẽ làm teo lại bộ phận ở vị trí kiêu ngạo lúc trước đó ?”
Hắn thổi phì phì với sự xúc phạm.” Ta sẽ băm vằm trái tim của ngươi, thằng nhãi!”
Tiếng cười khúc khích đến từ những phụ nữ tụ tập trên con đường trong khi nghe thấy tiếng hét. Gương mặt của người đàn ông đang trần truồng trở thành xám ngoét lại vì cơn thịnh nộ.Thêm vào hơn nữa sự nhục nhã của hắn, chàng trai cũng tham gia cùng với những người khác với tiếng cười ngân nga của mình.Sau đó,làm tất cả moi người ngạc nhiên, Enid nói một cách căm phẫn.” Bren, người không nên chế nhạo anh ấy .”
Tiếng cười đột nhiên ngừng bặt, và chàng trai bắn về phía Enid một cái nhìn khinh khỉnh.”Tại sao vậy, Enid? Kẻ lạ mặt này rõ ràng nghĩ rằng là địch thủ của tôi.Tôi, người đâm con lợn rừng đầu tiên khi chỉ mới tuổi, và đã giết những con vật ăn xác thối vô dụng cùng với cha tôi khi chúng gây hại cho làng của cô.Tôi, người đã cầm kiếm trên tay từ lúc đi những bước đầu tiên, người đã luyện tập siêng năng với sự nghiêm túc lúc có chiến tranh.Kẻ làm nhục phụ nữ này lại nghĩ rằng hắn có thể cắt trái tim tôi với thứ đồ chơi trong tay hắn.Hãy nhìn hắn kìa! Dẫu cho hắn có thể cao, nhưng hắn chỉ là một kẻ nhát gan thò lò mũi mà thôi .“
Kết thúc lời lăng mạ là một tiếng gầm lên vì bị sỉ nhục của hắn, và hắn ta nhảy về phía trước, giơ cánh tay cầm con dao lên, với ý định thực hiện sự đe dọa của hắn sớm nhất.Nhưng chàng trai đã không khoác lác một cách dối trá và nhảy sang bên với vẻ uyển chuyển. Một cú vặn nhẹ cánh tay tạo nên một vệt máu dài ngang qua ngực của hắn ta.Tiếp theo là một cú đá bằng chân gây ra vết ửng đỏ phía sau hắn,
“Ngươi có thể không phải là một kẻ nhát gan, nhưng chắc chắn là một tên đần độn vụng về,” chàng trai chế nhạo hắn trong khi hắn bị ném vào phía bức tường đối diện.” Ngươi đã nhận đủ chưa tên hãm hiếp?”
Con dao rơi khỏi tay gã đàn ông khi hắn bị đá vào tường, nhưng hắn nhanh chóng chụp lấy nó và tiếp tục tấn công.Lần này chàng trai trẻ khéo léo lấy thanh kiếm cắt một đường dài từ phía trái, và hắn ta nhìn tức giận vào chữ X được hình thành hoàn hảo bên trên ngực hắn.Những vết thương không sâu, nhưng đủ để che lấp ngực và thân trên với chính máu của hắn,
“ Người đã gây ra những vết thương này, thằng nhóc,” hắn gầm lên.”Kiếm của ta tuy nhỏ, nhưng vẫn gây ra vết chết người!”
Ngay khi đối thủ chỉ cách bước chân, hắn nhìn ngay thấy cơ hội của mình, và nhanh chóng lao về phía cổ họng trắng mỏng manh của đối thủ.Nhưng chàng trai đã bước sang bên với sự dễ dàng của một người đấu bò, di chuyển khỏi đường tấn công của con bò tót.Vết chém từ con dao của hắn xuyên qua không gian , và một giây sau chàng trai đã đập lại tay hắn với một cú choáng váng và sự đổ vỡ khắp căn phòng ngoài tầm kiểm soát.
Hắn nhìn vào bên trái gương mặt Enid, người nhìn chằm chằm vào hắn không một chút thương hại.” Ngươi là đồ ngu! Bren đang đùa bỡn với ngươi.”Hắn nhìn vào sự thật cô nói và tái đi rõ ràng.Và mặc dầu đau đớn vì người đánh bại mình chỉ là một thằng nhóc, bây giờ hắn lại lo sợ cho cuộc sống của mình.Hắn đối mặt với chàng trai và cầu nguyện cái chết sẽ được làm một cách nhanh chóng.
Không thấy một sự nhân từ từ cái nhìn của đôi mắt xám lạnh lẽo, nụ cười đến từ đôi môi mềm, gợi cảm được nhuốm máu của anh ta.
“ Ngươi được gọi tên là gì?”
“Donald- Donald Gillie,” hắn trả lời nhanh chóng.
“ Và ngươi đến từ đâu?”
“Anglesey.”
Khi đề cập đến cái tên đó, đôi mắt xám thu hẹp lại,”Và năm ngoái ngươi có tham gia, khi những tên Viking đángnguyên rủa tấn công đảo Holyhead?”
“ Đúng, đấy quả thật là cuộc thảm sát đó là điều kinh khủng nhất từng thấy và – “
“ Dừng lại! Ta không yêu cầu một bản khai những điều tên con hoang nhà ngươi đã làm. Ngươi biết đấy, Donald Gillie!Cuộc sống của ngươi đang nằm trong tay một cô gái.”Chàng trai quay sang Enid.”Điều gì sẽ xảy ra đây? Ta sẽ kết thúc những ngày hãm hiếp của hắn ở đây và ngay bây giờ?”
“Không!”Enid thở ngấp.
“ Ta sẽ làm hắn tàn tật sau khi đã làm những điều đó với cô?Cắt đứt cánh tay? bên chân?”
“Không!Không, Bren!”
“Công lý phải được thực hiện ở đây, Enid!”Chàng trai nôn nóng ngắt lời.”Công lý của tôi còn nhiều hơn là sự khoan dung của cha tôi.Điều đức ngài Angus làm khi người tìm thấy hắn đang động đực giữa chân cô, là ngài sẽ xiên hắn lên cái cọc và bỏ hắn lại với lũ chó sói.Đúng, tôi có chơi đùa với hắn, nhưng tôi có cách nhìn riêng của mình với tội lỗi của hắn và hắn sẽ phải trả giá cho nó.”Enid nhìn với đôi mắt mở to lo lắng.Donald Gillie đứng với đôi vai trĩu xuống, chờ đợi số phận của hắn.Vầng trán trơn nhẵn của chàng trai trẻ nhăn lại bởi suy nghĩ, sau đó đôi mắt xám vụt lóe lên với một giải pháp.
“ Ta có nó rồi.Ngươi có muốn hắn là một người chồng không, Enid?”
Tiến thì thầm có thể nghe thấp rõ ràng phát ra không lâu sau.
“ Có.”
“ Ngươi sẽ đồng ý với điều đó chứ, Donald Gillie?”Ánh nhìn sắc nhọn của đôi mắt xám xuyên qua hắn.
Hắn ngật đầu.” Vâng, tôi đồng ý” Những từ ngữ được thốt ra.
“Thế được rồi, vậy ngươi sẽ kết hôn,”Chàng trai nói lời nói cuối cùng,”Đây là món hời ngươi đã làm, Donald Gillie.Nhưng ngươi biết đấy. Ngươi không thể nói có ngày hôm nay, nhưng lại nói không vào ngày mai.Đừng làm ta phải hối tiếc vì đã tha cho ngươi một cách dễ dàng.Nếu ngươi có ý định làm hại, hay ruồng bỏ cô ấy, thì sẽ không có một cái lỗ nào sâu đủ để ngươi trốn đâu, ta sẽ tìm thấy ngươi và sửa chữa sai lầm này với cuộc sống của ngươi.”
Hắn không thể vui hơn với sự trừng phạt nhẹ nhàng đó.’Tôi sẽ không làm tổn hại cô gái.”
“ Tốt,” chàng trai trả lời cộc lốc, sau đó quay ra cửa và hét,”Những người phụ nữ, các ngươi có thể đi được rồi. Các ngươi đã có đủ sự giải trí của mình trong ngày.Hãy đi khỏi để hai người này có thể làm quen dần.”Anh quay trở lại và nói,”Enid, hãy tắm gội nhanh cho hắn trước khi cha cô trở về.Cô sẽ phải có nhiều lý do để cho rằng người đàn ông này tốt.”Cha của người đã thực sự nuôi dạy một đứa con trai nhân từ, đức ngài của tôi,” Donald Gillie đáp lại.
Chàng trai cười vui vẻ.” Cha của ta không có con trai.”
Donald Gillie nhìn theo hình dáng đang rời khỏi, sau đó kêu gọi từ Enid cho lời giải thích.” Ý anh ta là gì?”
“Đó không phải là anh ta.”Cô cười lớn với sự bối rối của hắn.”Người tha mạng cho anh chính là quý cô Brenna.”