FOG [ Điện cạnh ]
Mạn Mạn Hà Kì Đa
Chương:
Beta: Sunny
–
Dư Thúy ấn theo dõi acc clone Thời Lạc chưa tới nửa tiếng, Thời Lạc còn đang ngủ mơ, tâm hồn thả bay, acc clone bị cả mạng giày vò mấy tháng đã trồi lên tận top hot search.
Sau chung kết, Thời Lạc đăng tổng cộng bài viết.
Bài viết gần đây nhất là đăng tiếng trước, nội dung vô cùng ám muội:
[ Muốn ngủ, anh ấy không cho mình ngủ...Buồn ngủ gần chết rồi. ]
Dư Thúy thử nhớ lại, hình như lúc đó mình liên tục lăn lộn với Thời Lạc hơn tiếng, thật ra lúc đó tinh thần Dư Thúy cực kì tốt, sở dĩ có thể buông tha Thời Lạc, là bởi vì Tiểu Thời Thần siêu đáng yêu, lúc đó mang theo giọng mũi đè nén, bất đắc dĩ nhỏ giọng nói với Dư Thúy: "Anh ơi, anh có thể để em đi ra ngoài hút điếu thuốc nâng cao tinh thần rồi tiếp tục không..."
Lúc đó Dư Thúy không nhịn được cười ra tiếng, để cho Thời Lạc ngủ, mình chơi điện thoại giết thời gian.
Cái gần thứ hai không ám muội lắm, mà rất buông thả:
[ Trước đây không để ý, xương quai xanh của Whisper rất đẹp. ]
Trên xương quai xanh của Dư Thúy bây giờ còn một dấu răng, Thời Lạc cắn.
Sói con cắn vô cùng mạnh, lúc đó Dư Thúy không nhúc nhích, bảo Thời Lạc có bản lĩnh thì dùng sức lớn hơn một chút, cho anh một cái ký hiệu cả đời, anh tình nguyện.
Không biết làm sao Thời thần vẫn mềm lòng, một lúc lâu cũng không cắn chảy máu thật, lúc thả ra còn nhẹ nhàng hôn một cái, tự mình thấy đau lòng.
Cái đầu tiên còn rất cảm động, Dư Thúy đoán là sau lúc mình nhận phỏng vấn, cảm xúc của Thời Lạc dâng trào, viết một đoạn thật dài:
[ Tuổi trẻ gặp được anh, đã mất lại được gần anh lần nữa, từ lâu đã không còn gì tiếc nuối. Từ nhỏ đến lớn không có thứ gì em có thể đường đường chính chính nói là của mình, cho đến hôm nay, có hai thứ.
Một là vinh dự, hai là bên cạnh anh.
Em cũng không cần anh dùng cách như thế dỗ em vui vẻ.
Em tình nguyện mãi mãi không gặp được ánh sáng, cũng không muốn một mình anh gánh vác hết mọi áp lực. ]
Dư Thúy nhìn bài viết này, có chút đau lòng, nghĩ một lúc, dùng một tay thao tác cực đỉnh cao xua đi bầu không khí bi thương này.
Dư Thúy dùng tài khoản chính của mình trả lời ngay tại đây: [ Không khổ sở, em thấy tất cả. ]
Dư Thúy theo dõi acc clone này có rất nhiều người vẫn chưa thể tin được, mở hot search ra, rất nhiều người còn đang nghi ngờ, fan Free không rõ chân tướng nhắm mắt ngốc nghếch che chở, nói Dư thần chắc chắn cuối cùng đã biết người bị thần kinh này là fan cuồng, quá tò mò mới vào xem thử, sau đó không cẩn thận trượt tay ấn theo dõi.
Một bình luận trả lời của Dư Thúy đã chặt đứt đoạn tất cả đường lui, trực tiếp đóng dấu acc clone này là người yêu của mình.
Dư Thúy bình luận xong rất hài lòng, mỗi một phần mềm giao tiếp của hắn đã sắp nổ đến nơi, Dư Thúy lười giải thích, cài đặt tất cả các phần mềm sang chế độ không làm phiền, tiếp tục chơi game trên điện thoại.
Lại qua tiếng, Thời Lạc ngủ dậy.
Dư Thúy điện thoại gọi tiệm cơm đưa đồ ăn tới, Thời Lạc ngủ không biết trời trăng mây gió, mặt ngấn một dấu áo gối đờ mặt ngồi trên giường, ngây ngẩn một hồi lại gối đầu lên vai Dư Thúy.
Ôn tồn mười mấy phút, Dư Thúy đưa điện thoại đã sạc đầy pin cho Thời Lạc, nói: "Anh xuống lầu chờ lấy đồ ăn, em buồn ngủ thì ngủ thêm một lát."
"Không ngủ nữa." Thời Lạc hít mũi một cái, cầm điện thoại mình lên, cau mày, "Nhiều tin nhắn thế?"
Dư Thúy không nói nhiều, tự mình nhấc áo khoác lên đi xuống lầu.
Thời Lạc ngơ ngác cầm điện thoại lên, mở màn hình, kiểm tra tin nhắn.
Thời Lạc: "...."
Mười phút sau, não Thời Lạc vang lên ong ong.
Thế mà Dư Thúy đã biết acc clone của mình từ lâu...
Mình lại không biết Dư Thúy đã chú ý, mỗi ngày đều đăng các loại ghi chép yêu đương chua cả răng...
Acc clone của mình thì ra đã bị báo cáo cho câu lạc bộ từ lâu...
Một tiếng trước Dư Thúy ấn theo dõi acc clone của mình, cũng thừa nhận đó là người yêu lúc trước Dư Thúy đã công khai...
Não của Thời Lạc còn đau hơn cả các fan...
Các vấn đề cần đối mặt quá nhiều, Thời Lạc tê cả da đầu bỗng chốc không biết nên xử lý thế nào.
Năm đó Quý Nham Hàn bị ép đến bước đường cùng, có lẽ cũng giống như lúc này.
Thời Lạc hít sâu, đấu tranh một phen, mở bình luận trên acc clone của mình ra___
Các fan của Dư Thúy đầu tiên là khiếp sợ rồi đầu óc mờ mịt sau đó là lần lượt theo vào nói chúc mừng chúc mừng, người vốn không biết đến tài khoản này kéo lên kéo xuống lật qua lật lại, hầu hết các fan đều cảm thấy rất ngọt, một ít fan bày tỏ không tán thành lắm đối với hành vi Dư Thúy đưa người yêu đến căn cứ, lại bình phẩm nội dung bài viết, chẳng hạn "Dư Thúy luôn nghĩ cách chặn đường mình" "Không thương lượng với Dư Thúy, một mình nói chuyện hai chúng ta cho ba" "Anh ấy sợ mình lạnh, cởi áo ra ôm mình ngủ" "Anh ấy trách mình bị bệnh không nói cho anh ấy", càng xem càng thấy đối tượng yêu đương này không phải kẻ tầm thường, càng lúc càng thấy không hài lòng.
Người yêu Dư thần là người ngoài giới, ngang nhiên ở căn cứ Free một thời gian dài, không phù hợp quy định thì thôi, còn quyến rũ tuyển thủ làm cho tuyển thủ không cố gắng huấn luyện ảnh hưởng nghiêm trọng đến giờ làm việc nghỉ ngơi của tuyển thủ. Người này ở căn cứ đi tới đi lui cấu kết làm bậy, các tuyển thủ khác nhìn thấy sẽ nghĩ thế nào? Thần Hoả chỉ có vợ nhỏ của mình, mắt thấy người ta show ân ái không tức giận sao? Tức giận làm sao có thể huấn luyện cho tốt? Thời nhãi con của bọn tôi nhỏ như vậy, còn nhỏ đã phải xem những hình ảnh này ảnh hưởng đến thể xác tinh thần thì ai chịu trách nhiệm?
Ba của người này cũng chẳng ra sao, tìm được con rể hoàn mĩ như Dư thần còn không hài lòng, tương lai sợ là Dư thần phải chịu cả tính tình khó ở của ba vợ, sao có thể cơ chứ? Là tuyển thủ bọn tôi nâng trong lòng bàn tay mà lớn lên đó!
Hơn nữa người này cũng có ý châm ngòi gây xích mích tình anh em, "Thần Hoả mặc cái gì cũng khó nhìn", đây là kiểu lời nói chó gì? Tuyển thủ Free chỉ người Free được mắng, một người ngoài dựa vào đâu mà xem thường Thần Hoả, tố chất chắc chắn có vấn đề!
Thời Lạc xem theo trình tự thời gian, càng xem càng cảm thấy đau trán.
Kéo xuống chút nữa, fan cp của Thời Lạc với Dư Thúy sau khi trải qua khiếp sợ lại thiên sang hướng mượn gan hùm, cẩn trọng tỉ mỉ ném ra một khả năng...Nếu như, chỉ là nếu như, cái acc clone này là Thời thần thì sao?
Fan bạn gái Dư Thúy tức giận đến nổ phổi bày tỏ: nếu đó là Thời thần thì đương nhiên là tốt nhất nhưng làm sao có khả năng, tiểu Thời thần cương trực thẳng thắn nhiều năm như vậy, một người vỡ đầu chảy máu cũng không đổ lệ, sẽ léo nha léo nhéo viết thứ này sao? Nghĩ gì thế? Đừng tiếp tục lôi một tuyển thủ trân bảo khác xuống nước nữa, có thể xóa bình luận này đi không, tôi lo lắng Thời nhãi con thấy sẽ tức chết mất.
Fan cp thấp kém bị mắng một trận liền xóa bình luận, mà không quá mười phút, nhóm fan cp dùng tốc độ sét đánh tổng hợp thời gian biểu toàn bộ mùa giải này của Thời Lạc.
Tài khoản chính thức của tuyển thủ một ngày chơi game mấy tiếng, mấy giờ login logout đều có thể tra được từ phía liên minh, càng khỏi phải nói Free có Puppy quanh năm phát sóng trực tiếp, muốn biết mỗi ngày Thời Lạc làm việc nghỉ ngơi thế nào đều dễ như ăn cháo.
Tổng hợp thời gian đăng mỗi bài viết, thời gian đăng bài sáng có trưa có tối có nửa đêm có sáng sớm cũng có, dò mỗi bài viết cùng với thời gian huấn luyện và nghỉ ngơi cùng ngày của Thời Lạc, kỳ tích xuất hiện:
Toàn bộ toàn bộ đều trong thời gian nghỉ ngơi của Thời Lạc, không hề có ngoại lệ.
Điều này đối với người khác có lẽ cũng không có gì, nhưng nếu là tuyển thủ chuyên nghiệp lại rất đáng sợ. Một ngày tuyển thủ không có bao nhiêu thời gian cho mình, tất cả những bài viết đều trùng khít trong thời gian tự do của Thời Lạc, nếu nói là trùng hợp thì tỉ lệ đó thật sự quá nhỏ.
Càng khỏi phải nói Dư Thúy thiên vị Thời Lạc đủ kiểu, Thời Lạc chấp nhất với Dư Thúy đủ loại.
Càng khỏi phải nói ngay từ đầu những đồng đội khác đã bảo căn cứ không có người ngoài.
Càng khỏi phải nói Dư Thúy với Thời Lạc đồng thời biến mất trong hành trình ở Hàng Châu.
Chân tướng chỉ có một, đến lúc này, fan của Thời Lạc tới hóng chuyện người yêu Dư Thúy dần dần có hơi hoang mang.
Những fan lâu năm của Thời Lạc, vẫn hơi hơi hiểu Thời Lạc.
Nhìn tỉ mỉ một chút, mấy dấu chấm kỳ quái kia, mấy câu cảm thán khiến người ta khó hiểu...Quả thật hơi hơi mang phong cách của Thời Lạc.
Trong nhất thời, fan cả chiến đội Free không thể không quan tâm đến chuyện này.
Mọi người muốn có một đáp án.
Dư Thúy rốt cuộc là tìm đến một tiểu yêu tinh không thể bớt lo.
Hay là nhiều năm tâm nguyện khó quên trở thành người yêu.
Bây giờ đặt trước mặt Thời Lạc cũng là hai vấn đề này.
Quẳng đi acc clone bảo bối của mình, trước tiên không nói đến có đau lòng hay không, tất cả mọi người trong giới sẽ cho rằng Dư Thúy tìm đến một tiểu yêu tinh hại dân hại nước có thể phá huỷ chiến đội bất cứ lúc nào.
Hoặc là, dũng cảm một chút, thừa nhận tiểu yêu tinh này chính là mình.
Thời Lạc nhắm mắt lại, giận dỗi xấu hổ muốn chết.
"Bây giờ ăn luôn không?"
Bên ngoài trời mưa, trên người Dư Thúy mang theo từng giọt nước đặt đồ ăn xuống, "Làm sao thế?"
Thời Lạc quay đầu nhìn Dư Thúy, mắt đỏ rực, răng nanh cũng sắp mọc ra đến nơi.
Dư Thúy đi đến trước mặt Thời Lạc, cười nói: "Hay là cắn anh một cái? Cắn đến khi chảy máu thì thôi."
Thời Lạc nhìn chằm chằm dấu răng đỏ trên xương quai xanh của Dư Thúy, không động đậy.
"Em có biết acc clone đó của em đã bị báo cáo đến nỗi sắp mất không, chính em đã nói, dù thế nào cũng không bỏ cái tài khoản đó. Không phải chính em nói, muốn giữ lại một chút ký ức sao?" Dư Thúy ngồi xuống bên cạnh Thời Lạc, "Anh theo dõi rồi, không còn ai báo cáo nữa...Có vui không?"
"Tức giận thì xả ra đi." Dư Thúy kéo cổ tay Thời Lạc, làm bộ muốn đánh lên mặt mình, "Đánh đi, anh không phản kháng đâu."
"Đừng nghịch!" Thời Lạc bây giờ nhìn Dư Thúy chỉ muốn nhảy lầu trước, nghĩ đến nội dung mình đăng trong acc clone đều bị Dư Thúy đọc được quả thật muốn đánh bom căn cứ đồng quy vu tận với mọi người, Thời Lạc đỏ cả mặt lúng ta lúng túng gầm gừ, "Anh xem acc clone của em làm gì? !"
"Không chỉ xem, còn xem toàn bộ, mỗi ngày đều xem." Dư Thúy nắm tay Thời Lạc quơ quơ, giọng rất nhẹ, "Ghi chép lại, ngày hôm nay, mình và Dư Thúy ở bên nhau..."
Thời Lạc nghiến răng, "Em mẹ nó lập tức xóa..."
Dư Thúy mỉm cười, "Xóa có ích gì?"
Dư Thúy nói: "Phải nhớ thật kỹ anh ấy...Cái gì cũng có thể quên, chỉ không được quên người này."
Thời Lạc ngẩn ra.
Dư Thúy nói: "....Anh đối xử với em quá tốt, dỗ dành khiến em tâm nguyện khó yên."
"Cảm đã không sao..." Dư Thúy thuộc lòng cứ như đọc văn, nhẹ giọng tiếp tục nói, "...Quá thích anh ấy, cả đời đều không muốn chia tay Dư Thúy."
"Từ nhỏ đến lớn không có thứ gì em có thể đường đường chính chính nói là của mình, cho đến hôm nay, có hai thứ." Dư Thúy giơ tay vuốt gò má Thời Lạc, một chữ cũng không thiếu, "Một là vinh dự trong tay, hai là được ở bên cạnh anh."
"Xóa đi." Dư Thúy thả lỏng nói, "Anh có thể đọc thuộc từ cái đầu tiên đến cái cuối cùng, em muốn nghe không?"
Thời Lạc cứng lại, cổ họng không hiểu sao cảm thấy chua xót.
Rõ ràng mình chiếm lý, bị Dư Thúy trêu như vậy...Lại hơi hơi cảm động là thế nào?
"Anh..." Thời Lạc dừng lại, nói bé xíu xiu, "Anh nhớ mấy lời ghê răng này làm gì?"
"Không phải cố học thuộc, xem nhiều mà thôi." Dư Thúy giơ tay mân mê tai Thời Lạc, "Có gì phải phiền lòng? Có ai ép em phải nhận cái tài khoản đó là của em đâu?"
Thời Lạc hơi sửng sốt, "Em..."
"Acc clone cứ đăng bài như thường, người khác cảm thấy đó là tiểu yêu tinh cũng được, cảm thấy đó là em cũng được." Dư Thúy thật sự hoàn toàn không thèm để ý người khác nói thế nào, cũng không hiểu Thời Lạc có gì mà phiền lòng, "Người khác nói anh nuôi tiểu yêu tinh thì cứ nói, nói hai chúng ta ở bên nhau cũng không sao, rõ ràng là chuyện người khác thắc mắc, em nhất định phải sốt ruột tìm chân tướng cho người ta làm gì?"
Thời Lạc hơi hoảng hốt.
Không biết có phải mấy ngày hôm nay trôi qua không phân ngày đêm hay không, Thời Lạc trong bỗng chốc cảm thấy Dư Thúy nói rất có lý.
"Vậy...." Thời Lạc mím mím môi, chần chờ nói, "Em, acc clone của em vẫn có thể đăng? Không thừa nhận là em là được?"
"Đương nhiên." Dư Thúy trấn an nói, "Em không thừa nhận, không ai có thể nói đó là em, em ngầu như vậy, ai muốn chết dám đến trước mặt hỏi đó có phải là em hay không?"
Đương nhiên, khả năng lớn nhất là fan đã nhận ra đây là Thời Lạc, mà vì da mặt Thời Lạc mỏng phải giả vờ mù giả vờ không thấy, có điều lời này không cần phải nói ngay với Thời Lạc.
Có lẽ Thời Lạc đói đến nỗi máu lên não không đủ, tin lời Dư Thúy nói linh tinh, nghĩ một lúc buồn bực nói: "Cũng đúng...Ăn, ăn cơm đi."