FOG [Điện Cạnh]

chương 60

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Giọng Dư Thuý từ phòng phát sóng trực tiếp của Thời Lạc truyền ra, phòng phát sóng trực tiếp của Thời Lạc bùng nổ cả lên.

[ Khóc, cuộc đời tui thế mà được nghe giọng Dư thần từ phòng trực tiếp của Evil...Quay về lại hai tháng trước, giết tui tui cũng không tin. ]

[ Xem phát sóng trực tiếp của Thời thần, cần phải có một trái tim tốt chống đỡ được nhấp nhô đời người... ]

[ Làm nhóm fan bọn tui sợ có vui không có vui không? ]

[ Nhóm fan tụi tui thật sự rầu thúi ruột...]

[ Làm fan của cái chiến đội này thật quá khó khăn, mỗi ngày đều phải lo lắng Trị Liệu Sư và Tay Đột Kích bất hoà. ]

[ Xem phát sóng trực tiếp không phải xem kỹ thuật sao? Fan cả ngày đều lo lắng mấy cái gì. ]

[ Là tới xem kỹ thuật, thuận tiện hi vọng tuyển thủ quan hệ hài hoà không được? ]

[ Fan bọn tôi lo lắng cho chiến đội nhà mình có gì sai? ]

[ Không trách fan mẫn cảm, chiến đội Whisper quá dễ xảy ra chuyện, vận số chiến đội Dư thần của tui thật sự không tốt. ]

[ Không trách fan mẫn cảm + ]

[ Không trách fan mẫn cảm +, vận may của mấy người FS này đều không tốt, mỗi ngày đều lo lắng kinh sợ cảm thấy một giây sau sẽ trở thành chiến đội xui xẻo giải tán. ]

[ Không trách fan mẫn cảm +, tui luôn cảm thấy không khí giữa hai người này không đúng, nói không được, chỉ là thấy là lạ. ]

[ Nói tỉ mỉ thật sự hơi hơi lạ...Thái độ của Dư thần đối với Evil vẫn luôn rất say đắm, năm đó tự tổn hại tám trăm nhẫn tâm để Evil ở lại là người này, bây giờ tiêu chuẩn kép khắp nơi với Evil cũng là người này. ]

[ Thái độ Dư thần của đằng ấy đối với Thời nhãi con của tụi tui vẫn luôn rất say đắm, từ hai năm trước đã là như vậy. ]

[ Đừng hỏi, đó chỉ là tình cảm sâu sắc với trẻ con. ]

[ Đừng hỏi, đó chỉ là chăm sóc đặc biệt dành riêng cho tuyển thủ mình tự tay đưa vào giới. ]

[ Đừng hỏi, đó chỉ là tình đồng đội của Free chỉ tồn tại giữa Dư thần và Thời nhãi con. ]

Thời Lạc vội vàng nhìn thoáng qua màn đạn, ho khan, tiếp tục nhấn xếp trận.

Dư Thuý bên kia cũng nhấn, Dư Thuý cố ý trêu Thời Lạc, tiếp tục xếp trận vẫn tự mình chơi phần mình, thẻ trải nghiệm Thần Hoả không thèm đòi lại, Thời Lạc nghiến răng, bảo Dư Thuý vú em cho mình thì lại ngượng ngùng, yêu cầu Dư Thuý không được xem mình là bạn trai là Thời Lạc, không cho Dư Thuý đối xử quá tốt với mình lúc phát sóng trực tiếp cũng là Thời Lạc, người ta chỉ thành thật làm theo mà thôi, mình đòi ngược đi ngược lại thật quá ra vẻ.

Thời Lạc tự đẩy mình vào chỗ chết tự mình chịu, mỗi một trận đều xem như mình không có Trị Liệu Sư, mang trọng trách huấn luyện, Thời Lạc không thể không thao tác cực hạn, Dư Thuý bên kia giết người đến vui vẻ, hai người cứ như vậy xếp trận đôi , trận, thế mà kì tích duy trì thắng liên tiếp, xếp hạng một đường tăng thẳng lên.

"Quầy rầy mọi người một chút." Lúc giờ rưỡi Chu Hoả vào phòng huấn luyện, "Tôi chuẩn bị đi ngủ, nói trước với mọi người sắp xếp của ngày mai và một tiếng gần đây, đang mở phát sóng trực tiếp thì phiền đóng camera và micro lại, chỉ một ít thời gian thôi."

Mọi người nghe lời làm theo, kéo tai nghe xuống, mắt vẫn đặt lên màn hình máy tính, một lòng hai việc, không hề làm lỡ.

"Dư Thuý Thời Lạc hai cậu không ồn ào mâu thuẫn chứ?" Chu Hoả trước tiên ân cần hỏi, "Tôi mới vừa liếc mắt nhìn màn đạn trong phòng trực tiếp của Thời Lạc, làm sao lại nói hai cậu cãi nhau?"

Mặt Thời Lạc hơi nóng, hàm hồ nói, "Không có, đang chơi thôi."

"Vậy là được, một là ngày mai...À không, qua giờ rồi, đã là ngày mai." Chu Hoả vỗ vỗ đầu, "Ngày mai cùng thi đấu thường quy với NSN, sân thi đấu của NSN cũng ở Thượng Hải, không cần dậy sớm, nhưng vẫn phải chú ý nghỉ ngơi, buổi tối không được ngủ quá muộn, trong mùa giải này chạm trán lần đầu tiên, không thể xem thường, người trên diễn đàn đã bắt đầu nói chuyện qua lại, một hồi phân tích chuyên nghiệp tôi cũng phải tin, fan NSN và fan của chúng ta đều đang âm thầm phân cao thấp, mọi người cố gắng một chút, tốt nhất là có thể duy trì thắng liên tiếp của chúng ta."

"Bắt đầu thi đấu thường quy đã qua một thời gian dài, bây giờ nhìn quán quân mùa giải trước Saint vẫn rất ổn định, thi đấu thường quy quyết định thi đấu playoffs, thi đấu playoffs quyết định tiêu chuẩn thi đấu thế giới, chỉ có hai tiêu chuẩn, Saint duy trì trạng thái bây giờ lấy được tiêu chuẩn không khó, còn lại một không phải là NSN thì chắc là chúng ta, năm đầu xây dựng đội, không nên có dã tâm lớn như vậy, thế nhưng không cần tôi nói, tuyển thủ đều muốn đến thi đấu thế giới, trong lòng mọi người đều nắm chắc."

Chu Hoả dứt lời lại nói, "Còn có là..."

Chu Hoả thở dài nói, "Tôi nói trước với các cậu, tránh cho các cậu tự nghe được lại tức giận hơn, cái chiến đội Thánh Kiếm kia, mới vừa nãy, nói hết chuyện hẹn thi đấu với khu thi đấu chúng ta ra rồi, bị người ta vượt biển dạy dỗ, mắng các cậu khó nghe thế nào, có thể tưởng tượng được."

"Không nhắc tới chúng ta, bọn họ không có mặt mũi nhắc đến." Chu Hoả cạn lời đầy mặt, "Nguyên nhân rất đơn giản, sau chuyện với chúng ta, Thánh Kiếm đàng hoàng được mấy ngày, sau đó đưa từng cái hẹn với các chiến đội trong khu thi đấu chúng ta ra một lần, toàn thắng."

Chu Hoả bật cười, "Hẹn toàn bộ từng đội từng đội một? Bọn họ có bệnh không?"

"Bọn họ phát Twitter, đính kèm hình ảnh thành tựu thắng toàn bộ khu thi đấu Trung Quốc." Chu Hoả từ bỏ, bất đắc dĩ nói, "Bọn họ cũng không nói sai, chúng ta đúng thật không thắng bọn họ, hơn nữa...Có sao nói vậy, ngày đó thật sự đánh không ổn, tỷ lệ chúng ta thắng không lớn."

Thời Lạc lạnh lùng nói, "Không thì hẹn lại một lần?"

"Tôi bên này không muốn hẹn lại, đương nhiên ý kiến của tôi chỉ là thứ yếu, Thánh Kiếm bên kia cũng rõ ràng tỏ vẻ không muốn hẹn nữa, lúc trước tôi châm chọc mỉa mai quản lý của bọn họ xong bọn họ cũng tỏ vẻ đã rèn luyện tốt, nói chúng ta là chiến đội mới thành lập phải rèn luyện, còn có cả một tuyển thủ chưa có kinh nghiệm thi đấu thế giới."

Thời Lạc là người duy nhất chưa có kinh nghiệm thi đấu thế giới không lên tiếng, nổ súng thu đầu người.

Puppy cảm thấy không đúng lắm, quay đầu nhìn về phía Chu Hoả, "Không phải...Tại sao Thánh Kiếm thả cái rắm gì chúng ta bên này đều biết? Bọn họ nói chuyện diễn đàn còn trong nháy mắt cũng mắng?"

"Trọng điểm ở đây." Chu Hoả liếc mắt nhìn Thời Lạc, lại thoáng liếc nhìn Dư Thuý, nói, "Xui xẻo kiểu gì, trước lúc Thánh Kiếm phát Twitter một tiếng, Tay Bắn Tỉa ROD NSN cũng phát một weibo, chúc mừng sinh nhật bạn gái, đính kèm tấm ảnh cậu ta cùng bạn gái thổi nến."

Lão Kiều líu lưỡi, "Xong, chọc vào tổ ong vò vẽ."

"Không muốn giảng đạo lý với bọn nhổ nước bọt, cho dù ROD có giải thích, không phải ngày hôm nay bọn họ hẹn thi đấu luyện tập với Thánh Kiếm, tháng này cậu ta cũng xin nghỉ, mà bọn nhổ nước bọt không quan tâm, các cậu thua thi đấu là do không đánh đàng hoàng, không đánh đàng hoàng là không muốn thắng, tại sao không muốn thắng? Đầy đầu đều là chuyện yêu đương chứ sao."

Chu Hoả cười khổ, "Có logic không? Không có logic, vậy có người tin không? Nhiều lắm."

"Diệt sạch khu thi đấu, mọi người vốn cảm thấy uất ức muốn tìm chỗ phát tiết, ROD cũng chỉ là xui xẻo, giẫm vào đầu súng, weibo của cậu ta đã bị nổ tung rồi."

"Cho nên..."

Chu Hoả vẫn không nhìn lại Dư Thuý với Thời Lạc, giống như chỉ thuận miệng nói đến, "Tôi nhắc nhở mọi người một chút, gần đây tốt nhất đừng phát weibo, đặc biệt đừng phát gì liên quan tới giải trí, chết nhất không phải là đột nhiên công khai mình qua lại với ai, cơn giận của mọi người còn chưa vơi đi, chúng ta không nên đi làm pháo hôi, gần đây nhất định phải đăng weibo thì tận lực phát gì đó liên quan đến huấn luyện, tôi với mấy quản lý quen thân của mấy chiến đội khác cũng đã bớt giận, bị đánh phải nghiêm, chúng ta đúng thật bị người khác dạy dỗ, gần đây nên thành thật, weibo chính thức của câu lạc bộ cũng sẽ cố gắng phát weibo các cậu vất vả huấn luyện, hoá giải bầu không khí một chút."

Chu Hoả nhìn màn hình Thần Hoả cách mình gần nhất, "Không cần nhìn màn đạn trong phát sóng trực tiếp, dẫn dắt nhịp điệu không thiếu, lúc phát sóng trực tiếp đừng nhắc đến cái này, ngày hôm nay quá muộn, mấy sóng gió còn chưa ấp ủ thật, ngày mai tất nhiên sẽ thảo luận càng nhiều hơn, chúng ta không rước lấy phiền toái này."

Chu Hoả có ý ngầm chỉ, "Thật sự có cái gì không liên quan đến huấn luyện thi đấu, lại rất muốn công khai, cũng đè xuống trước, chờ qua cái sóng gió này rồi lại công khai sau."

Thời Lạc vốn cũng không có ý định công khai, biết Chu Hoả nói cho mình với Dư Thuý nghe, nói thẳng, "Tôi rõ ràng."

Chu Hoả cười cười, "Vậy là được rồi, mọi người cứ huấn luyện, đừng bị ảnh hưởng."

Trong giới luôn như vậy, thắng khen thua mắng, mấy cái yêu thương cảm hoá đều vô dụng, không có thành tích bị mắng thành chó cũng là bình thường, mọi người đã quen thuộc từ lâu, không cảm thấy làm sao, cứ như trước tự mình đánh phần mình.

Đến lúc giờ, lão Kiều giống như thường ngày đẩy cửa phòng huấn luyện cao giọng nhắc nhở, "Đang xếp trận thì huỷ, vẫn còn đang đánh thì đánh cho xong rồi đừng tiếp tục xếp trận, đi ngủ đi!"

Thời Lạc với Dư Thuý vừa vặn kết thúc một trận, Thời Lạc kéo tai nghe xuống không tiếp tục xếp trận, cũng không tắt máy.

Thời Lạc liếc mắt quét nhìn Puppy với Thần Hoả, Puppy huỷ xếp trận tắt máy, Thần Hoả xếp trận ngẫu nhiên cùng đội với Tiểu Quân Vạn Trọng Sơn, hai người đang giết sảng khoái.

Thời Lạc mở Tiêu Tiêu Nhạc ra, như có như không vuốt vuốt.

(Là game chơi tương tự như Candy Crush ấy, mình chả biết phải dịch ra tiếng Anh thế nào mới đúng, nên thôi mình để tên Trung luôn.)

Thời Lạc thổi kẹo cao su bùm bụp, thầm nghĩ chỉ nói không công khai, lại không nói không thể lén lút làm chút gì đó.

Dư Thuý bên kia đóng tài khoản game, trước khi tắt máy nhìn Thời Lạc đang tự kỷ chơi Tiêu Tiêu Nhạc, trong nháy mắt rõ ràng Thời Lạc đang nghĩ gì, mắt Dư Thuý loé ra một vệt ý cười không dễ phát hiện, cũng không tắt máy, tiện tay dọn dẹp mấy cái giấy ghi vô dụng lúc xem lại video đấu tập.

Tốc độ tay Thời Lạc rất nhanh, chơi hết mười trận Tiêu Tiêu Nhạc nhìn Thần Hoả, trận kia còn chưa đánh xong.

Thời Lạc cau mày, "Còn chưa đánh xong?"

"Hả?" Thần Hoả quay đầu nhìn nhìn Thời Lạc, thắc mắc không hiểu, "Chưa đánh xong, không phải...Cậu chờ tôi làm cái gì?"

Thời Lạc buồn bực tiếp tục chơi Tiêu Tiêu Nhạc không lên tiếng, thầm nghĩ tôi có điên mới nửa đêm không ngủ chờ anh.

Dư Thuý ngồi một bên chơi di động nhẹ giọng nở nụ cười.

Thời Lạc nhìn màn hình máy tính, nghe tiếng cười khẽ kia của Dư Thuý lỗ tai thoáng đỏ.

Mình là đang chờ Thần Hoả cút đi, ở phòng huấn luyện chiếm tiện nghi Dư Thuý!

Không cho công khai còn không cho chiếm tiện nghi luôn hả? !

Ra khỏi cửa phòng huấn luyện lầu hai là ký túc xá của tuyển thủ, lại đi vào trong là ký túc xá của lão Kiều và Chu Hoả, cùng một tầng người ở, ngoại trừ Chu Hoả thì tất cả đều là cú mèo tinh lực dồi dào.

Mỗi ngày giờ tắt máy, gọi thức ăn ngoài thì gọi thức ăn ngoài, lên lầu xuống lầu lấy trái cây thì lấy trái cây, ra ra vào vào đều có mấy con mắt, dù là đến phòng Dư Thuý hay kéo Dư Thuý đến phòng của mình, đi vào đi ra rất dễ bị người khác phát hiện, chỉ có phòng huấn luyện, những người này đi ra ngoài chắc chắn không trở về.

Thời Lạc từ hôm qua đã nghẹn dùng sức muốn làm cái gì đó, ngày hôm nay bị Dư Thuý âm thầm chòng ghẹo, máu nóng hơn ngày thường, bây giờ đầy đầu đều là đóng dấu vị Trị Liệu Sư nào đó, không biết làm sao trong phòng này còn có người! ! !

Thời Lạc chơi tiếp hai trận Tiêu Tiêu Nhạc, Thần Hoả còn chưa đánh xong.

"Anh rốt cục đã được chưa? !" Thời Lạc không nhịn được nữa, nhìn Thần Hoả nói, "Anh...Thế này, anh đứng lên! Tôi đánh thay anh."

"Tại sao?" Thần Hoả sợ hết hồn, chấm hỏi đầy đầu, "Cậu đánh thay người ta đến nghiện? Lúc trước đánh thay Dư Thuý một trận chưa đủ, còn muốn giành quyền lợi với tôi?"

"Tôi không cần." Thần Hoả vừa đánh vừa từ chối, "Nói cho cậu biết rõ, tài khoản đây là vợ nhỏ của tôi, là vợ nhỏ đã mất nay lại tìm được, tôi độc thân năm, lớn thế này theo tôi đến bây giờ chỉ có cái tài khoản này, người khác không thể chạm vào."

Thần Hoả nói có sách mách có chứng, "Đừng nói chi tài khoản tôi còn là tài khoản nữ! Cho cậu vào chơi, cậu nghe lời này thấy có được không?"

Thời Lạc ngẩn ra, "Tài khoản ai mà không phải vợ nhỏ của mình? Không phải đều như vậy? Chuyện này thì sao? Tài khoản của Dư Thuý cũng bị tôi chơi qua, thì làm sao? !"

"Làm sao? Cậu nói làm sao?" Thần Hoả che bàn phím của mình, nói năng có khí phách, "Tài khoản của cậu ta không còn sạch sẽ nữa! Ô uế! ! !"

Vị Trị Liệu Sư nào đó đang chơi điện thoại di động nhìn màn hình chẳng hề phản bác, gật gật đầu, "Ừm, tôi ô uế."

"Cậu vào chơi tài khoản người khác đến nghiện thì cậu lén đi luyện thay đi, tuyển thủ nhà nghề, Tay Đột Kích đứng đầu nước mùa giải trước, cậu muốn làm luyện thay chẳng phải một tháng thu được cả trăm vạn sao?" Thần Hoả điều khiển vợ nhỏ của mình, bĩu môi lẩm bẩm, "Đừng đánh chủ ý lên vợ nhỏ của tôi, tôi đánh xong tốt ván này có thể lấy điểm, tăng điểm không dễ, đừng quấy rối tôi."

Thời Lạc bị Thần Hoả chọc tức đau phổi, nhìn lại bên cạnh ngồi ổn định vững vàng, thấy không sờ được Dư tra nam, trong lòng phát cáu, phiền lòng nói, "Nhìn anh đánh khó khăn mới chịu giúp anh, không cần thì thôi."

Thời Lạc tắt máy trở về ký túc xá của mình, Thần Hoả yên lòng, còn đang nhỏ giọng suy đoán, "Không đo lòng tốt, mình dùng đùi cũng có thể đoán được cậu ta suy nghĩ cái gì, Thời Lạc chắc chắn là muốn mình rơi điểm, nhãi con vẫn luôn nhằm vào mình."

Dư Thuý đã quyết định lần xếp đội đôi tiếp theo sẽ thả cho Thần Hoả một con đường sống không nói gì, đứng dậy cũng trở về ký túc xá của mình, lúc đi ngang qua người Thần Hoả, Dư Thuý tiện tay ấn Thần Hoả nổ liên tiếp mấy phát súng.

Đoàng đoàng đoàng một trận tiếng súng, Thần Hoả trong nháy mắt bị bại lộ vị trí, vừa chửi ầm Dư Thuý vừa cuống quýt tìm vật chắn.

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio