Nam Bồi cho rằng một công ty lớn như Trác Sâm, ông chủ khẳng định rất nghiêm khắc, giống như tư sản ép buộc nhân viên, bóc lột giá trị thặng dư của bọn họ.
Hoàn toàn không thể làm những việc khác trong giờ làm việc, dù sao bọn họ cũng tính tiền công theo giờ làm việc.
Vì vậy khi nhận được nhiệm vụ này ngày hôm nay, anh ta đã rất năng nổ.
Tuy nhiên, anh ta buộc phải trở về vị trí của mình, lấy trí thông minh và tài năng của mình để hoàn thành nhiệm vụ một cách thỏa đáng, hơn nữa được ông chủ lớn khen ngợi trực tiếp trước mặt người lãnh đạo của anh ta.
Lãnh đạo của anh ta không rõ rằng cho lắm, tưởng là anh ta đã làm được chuyện lớn gì, lúc anh ta rời khỏi văn phòng của chủ tịch, lãnh đạo tươi cười vỗ vai anh ta: " Nam Bồi, cậu làm tốt lắm, tháng này cho cậu một trăm điểm. "
Quan Nam Bồi: "... Cảm ơn giám đốc Lưu. "
Nhưng mà giám đốc Lưu, ông biết tôi đã làm gì sao?
Hiển nhiên là không biết, người lãnh đạo của anh ta nghĩ lại những lời khen ngợi của Triển Thanh Việt, càng nghĩ càng thấy thỏa mãn.
“ Vốn tưởng là cuối năm cậu mới có cơ hội thăng chức, không ngờ anh Triển lại coi trọng cậu như vậy, giữa năm tôi sẽ cân nhắc về việc thăng chức của cậu, anh bạn trẻ, cậu làm rất tốt. "
Quan Nam Bồi: "... "
Tại sao anh ta lại không cảm thấy mong chờ.
" Vì vậy. "
Lãnh đạo của anh ta cuối cùng đã nhớ ra vấn đề chính: " Anh Triển bảo cậu làm gì vậy? "
Quan Nam Bồi: " Viết bản thảo. "
Thật ra cái bản thảo này Triển Thanh Việt, trợ lý của anh hay là thư ký đều có thể viết được, hết lần này đến lần khác chuyện bé xé ra to bắt anh ta ghi, bề ngoài để theo đuổi tính xác thực nhưng thực tế thì...
Chỉ có thể nói rằng tâm tư của người lãnh đạo quá sâu.
Giám đốc Lưu đã không hỏi anh ta bản thảo là gì, ông ta chỉ vỗ vai anh ta và nói: " Con đường rộng mở, tương lại đầy hứa hẹn. "
Quan Nam Bồi: "... "
Sau khi thất nghiệp đi làm tiếp thị Weibo, vậy mà cũng rộng mở hay sao?
Hot search này đã nhanh chóng bị chụp ảnh màn hình cho các bạn cùng lớp thời trung học, và các bạn cùng lớp lập tức thảo luận sôi nổi.
Mọi người đang thảo luận về người nào lại thiếu đạo đức và không biết xấu hổ như vậy, dù sao đêm hôm đó Ninh Thu Thu và bạn trai hư hư ảo ảo anh Triển đã mời người trong lớp bọn họ hai chai rượu công thêm một bữa cơm, tổng cộng hết hơn mười vạn.
Hơn mười vạn này bằng hai năm tiền lương của bạn họ.
Hơn nữa ly rượu kia, một ly tính bằng mấy vạn, hầu hết mọi người chưa bao giờ uống một ngụm, chỉ vì dính đến người bạn nam của Ninh Thu Thu nên họ mới có lộc ăn, bọn họ đều hiểu bữa ăn này là phí ngậm miệng, cho nên ngầm hiểu với nhau nên giữ bí mật về chuyện tình cảm của Ninh Thu Thu.
Thậm chí lớp trưởng còn tag tất cả thành viên để hỗ trợ giữ bí mật, nhưng kết quả vẫn bị lộ ra.
Cái này lộ ra có bao nhiêu hư hỏng, lương tâm sẽ không đau sao?
Quan Nam Bồi lại lần nữa: "... "
A, lương tâm của anh ta thật sự không đau, vẻ mặt lạnh lùng.
Trên Weibo, đám đông ăn dưa thiu trà lạnh, phủi mông rồi đi ăn dưa quần chúng, khi thấy tin tức này, họ lập tức quay trở lại những chiếc ghế nhỏ để tiếp tục ăn dưa.
Đồng thời than thở rằng Ninh Thu Thu đúng là dưa năng suất cao, các loại dưa mới lạ tần tầng lớp lớp hiện lên.
[ Tập đoàn Trác Sâm, tôi sẽ thực hiện câu hỏi khoa học phổ biến này, kẻ trộm trâu bức người công ty, một người bạn học của tôi ở công ty đã khoác lác nửa năm, bây giờ vẫn còn đang khoác lác. ]
[ Mẹ kiếp, đương gia của Trác Sâm thật trẻ tuổi thật đẹp trai nha, tôi ganh tỵ ( Hình ảnh) ]
[ Tại sao mọi đối tượng vụ bê bối của Ninh Thu Thu đều chất lượng như vậy, chẳng lẽ đây là đặc quyền của bạch phú mỹ sao? ]
[ Gào khóc, điều này tốt cho giá trị của cp nha! ]
[ Không được, tôi phải gửi cho các bạn một vài bức ảnh về ông chủ tập đoàn Trác Sâm để cho các người là lưỡi liếm màn hình ( Ảnh - ) ]