Quân Nguyệt Nguyệt đi giày cao gót, kiểu giày này vô cùng mảnh, một cước đá ra không cố gắng thu lực lại, đạp cho Lịch Cách đau nhức, nhưng dù gì anh ấy cũng là một ông chủ lớn, sau khi đứng thẳng, nhìn cô híp mắt, cười ra tiếng, “Là vì nhìn Quân tiểu thư vẫn luôn ngẩn người cho nên chỉ đùa một chút thôi.”
“Quân tiểu thư đừng nóng giận, tôi là người thô kệch, là do tôi đường đột rồi, tôi xin lỗi.” Lịch Cách nói xong còn khẽ khom người về phía Quân Nguyệt Nguyệt, khí chất tràn đầy thân sĩ.
Có điều Quân Nguyệt Nguyệt đâu dễ bị lừa gạt vậy, thái độ của anh ấy rất thành khẩn, đáy mắt lại là cảm xúc trái ngược, có điều cô cũng không để ý, cuộc gặp mặt hôm nay, thân phận này của cô, trên ý nghĩa nghiêm khắc mà nói, chính là hành vi đáng xấu hổ của phụ nữ đã kết hôn rồi ỷ vài trong nhà có tiền còn chưa ly hôn đã tìm người tiếp theo.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Đối phương chắc chắn đã hiểu rõ tình hình của cô, nếu như thái độ cực kỳ tốt với cô, Quân Nguyệt Nguyệt lại khó xử lý, nhưng bây giờ người này lại là Lịch Cách, rõ ràng cho thấy sự không kiên nhẫn thậm chí là khinh thường đối với cô.
Mặc dù Quân Nguyệt Nguyệt không tính là hiểu rõ Lịch Cách quá nhiều, ở mạt thế cũng nghe không ít truyền thuyết về anh, nghe nói anh vô cùng tùy hứng, thuận theo thì sống, so với việc bằng mặt không bằng lòng, Quân Nguyệt Nguyệt lại thích tính cách này hơn, cho dù tính cách bây giờ so với đạo đức sụp đổ sau mạt thế hoàn toàn thả bay không giống nhau, nhưng dù sao cũng là có nguyên do cả.
Lịch Cách lăn lộn tới địa vị này, vì mảnh đất, thật sự cam chịu lấy một người phụ nữ đã kết hôn ư?
Thang máy đến, suy nghĩ của Quân Nguyệt Nguyệt xoay mấy vòng, lại không nói tiếp, cô chỉ nhìn chằm chằm vào hai mắt Lịch Cách, chủ động đi bên cạnh Lịch Cách, nhưng lại từ chối kéo tay anh ấy giống như bạn gái.
Người này, có lẽ có thể nói chuyện hợp tác.
Quân Nguyệt Nguyệt tính toán trong lòng, đi bên cạnh anh ấy tiến về phía tiệc rượu.
Thực ra nói chỗ này là tiệc rượu, thực tế chỉ là một cuộc gặp mặt, người ở đây đều ở Bình Xuyên, ngoại trừ Lịch Cách ra cô không biết ai cả, nâng chén rượu đứng bên cạnh anh, nhìn ông cụ Quân như một con bướm sặc sỡ vô cùng sung sướng xoay vòng bên trong mấy lão già.
Từ lúc bị Quân Nguyệt Nguyệt đạp cho một cái, Lịch Cách vẫn không nhịn được chú ý đến cô, ngay từ đầu anh đã cảm thấy đây là cách người phụ nữ này thu hút mình, dù sao cô để tóc xoăn, mặt mũi và cách ăn mặc của cô, quả thực giống như một cô mèo hoang nhỏ.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Nhưng nếu như là cố ý, chung quy lại cũng phải có mức độ, vừa gặp mặt đã nhìn mình chằm chằm, bây giờ lại nghiêm chỉnh cả tiếng đồng hồ đứng bên cạnh anh không liếc anh một cái cũng không chăm chăm nhìn ông cụ mà chỉ là nhiều lần mở túi xách tay của mình, nhìn điện thoại, rất hiển nhiên cô không muốn đáp lại anh.
Tên Lịch Cách này, lăn lộn trên thương trường, lang thang trong đám người, gặp người nói tiếng người gặp quỷ nói tiếng quỷ, một khi ý thức được Quân Nguyệt Nguyệt không phải giả bộ muốn chơi trò lạt mềm buộc chặt, thật sự không có hứng thú với mình thì lập tức thay đổi thành một người khác.
“Cô đói không? Từ lúc đến còn chưa ăn cái gì, nếu không tôi dẫn cô đi ăn chút đồ?” Giọng nói này hoàn toàn không giống với lúc bắt đầu, Quân Nguyệt Nguyệt không nhịn được nghiêng đầu cảnh giác liếc Lịch Cách một cái.
Lịch Cách bỗng chốc nở nụ cười với cô, biểu lộ ra một chút chân thành như vậy, ấn lên bụng mình nói, “Quả thực tôi cũng chưa ăn, trong này đang réo liên tục đây này.”
Quân Nguyệt Nguyệt thoáng do dự, lại lấy điện thoại ra nhìn một cái, đồng ý, bằng không cô cũng định tìm một cơ hội đàm phán với Lịch Cách một chút, lúc này cũng đúng là cơ hội. Tuy là lần đầu tiên gặp mặt, anh ấy làm không tốt muốn méc lời cô nói cho ông cụ Quân, nhưng bây giờ cô cũng không có biện pháp khác.
Đến lúc này Phương An Ngu vẫn không trả lời tin nhắn của cô, chỉ có điều Phương An Yến đã nhắn lại một tin, nói anh trai cậu đã ngủ, còn lâu Quân Nguyệt Nguyệt mới tin, ngay cả lúc cô ngủ anh cũng không nỡ tắt điện thoại, làm sao có thể không nhận tin nhắn của cô mà đi ngủ cơ chứ?
Quân Nguyệt Nguyệt ở đây ông cụ Quân sẽ không che giấu ý đồ, cho rằng ông cu sẽ có hành động nhưng hiện tại xem ra cô vẫn quá ngu ngốc, xem ra lúc cô vừa mới rời thành phố Khâu Hải, ông ta đã có hành động rồi.
Hiện tại thứ duy nhất cô có thể xác định, chính là ít nhất Phương An Ngu an toàn, nếu không người đầu tiên cô nổi giận sẽ là Phương An Yến, đương nhiên ông cụ Quân chỉ là thương nhân không đến mức thực sự liên quan đến xã hội đen, không có khả năng thật khiến cho Phương An Ngu ra sao, dù sao nhà họ Phương cũng không phải thứ để trang trí.
Về phần ông cụ Quân sẽ dùng biện pháp gì... Quân Nguyệt Nguyệt không thể đoán được.
Cô đi theo sau lưng Lịch Cách, sau khi ra khỏi tiệc rượu thì ngồi thang máy lên tầng cao nhất, tầng này có một nhà hàng, cửa sổ sát đất bốn phía, vô cùng thích hợp ngắm cảnh đêm, thu hết mây ngũ sắc trên bầu trời Bình Xuyên vào mắt, Quân Nguyệt Nguyệt ngồi bên cửa sổ, Lịch Cách đưa menu cho cô, cô đưa tay đẩy xuống, "Bất cứ thứ gì, có thể lót dạ là được, anh chọn đi."
Lịch Cách nhìn cô vẫn mất hồn mất vía, chỉ mấp môi cô, tự chọn món.
Trong lúc đợi đồ ăn, Quân Nguyệt Nguyệt sờ điện thoại một lúc, lại nhắn tin cho Phương An Ngu --- Anh yêu, anh ngủ rồi sao? Nhìn thấy thì phải nhắn lại cho em nhé.
Lịch Cách vẫn thử định nói chuyện với cô nhưng Quân Nguyệt Nguyệt không để cho anh ấy có cơ hội mở miệng đã thấy cô hí hoáy điện thoại. Lịch Cách hơi gượng gạo mở miệng, "Thương hiệu của điện thoại này là gì vậy, nhìn qua rất độc đáo."
"Tổ hợp điện thoại tình yêu thần kỳ thuần thủ công, điện thoại đôi bảo hành sửa chữa tám năm, trên thế giới này đoán chừng chỉ có hai cái... Có phải anh muốn nói cái này không?"
Quân Nguyệt Nguyệt thu di động lại, ngồi đối diện với Lịch Cách, cũng không vòng vo, "Có lẽ anh biết được, lúc trước tôi nổi điên tùy tiện gả cho một người, bây giờ là phụ nữ đã có chồng."
Người đối diện hơi sửng sốt, không ngờ Quân Nguyệt Nguyệt nói trắng ra như vậy, có điều anh ấy bưng chén rượu lên nhẹ nhàng lắc lư, không nói chuyện, chờ lời nói kế tiếp của cô.
"Thực không dám giấu giếm, vốn nhà họ Quân không tới phiên tôi, đáng lẽ là em gái tôi làm chủ, có điều giữa đường xuất hiện chút sai lầm, mới tới tay tôi." Ngón tay cô chạm vào bàn, "Đồ đến tay không có đạo lý không cần, nhưng tôi là người thế nào đây, không có tiền đồ."
Cô nói thẳng thắn, "Ngủ với chồng tôi vài lần, tôi cũng không muốn rời xa anh ấy nữa, bây giờ ông nội tôi bắt tôi ly hôn, Lịch tổng tuấn tú lịch sự, đoán chừng cũng không muốn lấy một người đã từng ly hôn, một người phụ nữ còn có một người khác trong lòng, chán ghét biết bao."
"Cho nên?" Lịch Cách nhìn Quân Nguyệt Nguyệt, trên mặt ngập tràn ý cười.
Cô nói, "Chỉ cần lưỡi anh không dài, không nói những chuyện hôm nay cho ông nội tôi nghe, tôi nghĩ rằng chúng ta có thể hợp tác."
"Cũng chỉ là một mảnh đất mà thôi," Quân Nguyệt Nguyệt nói, "Làm gì cũng không nên liên lụy đến chuyện lớn đời người."
Lịch Cách nở nụ cười, cảm xúc trong mắt không rõ, "Tôi đoán, Quân tiểu thư không biết mảnh đất trong miệng cô, có giá trị bao nhiêu ha?"
"Trong mắt tôi, kiếm tiền, chính là chuyện lớn của đời người." Lịch Cách nhún vai.
"Đoán chừng sơ bộ là mấy trăm triệu, nhưng bỏ vốn khai phá nó cũng tuyệt đối không thể thiếu, sau khi khai phá ngộ nhỡ bên trên bất chợt biến động một cái, đánh dấu làm khu bảo vệ tự nhiên, tất cả đầu tư sẽ giống như nước đổ lá khoai rồi," Quân Nguyệt Nguyệt nói, "Ông nội tôi đã không nói với anh, bên trên sắp có hành động à? Phát hiện cây quý trên miếng đất đó, bằng không thì vì sao những năm vừa rồi ông ấy hoàn toàn không gấp, đột nhiên lại nóng vội?"
Vẻ mặt cân nhắc của Lịch Cách biến mất, lập tức ngồi thẳng, "Điều cô nói là sự thật?"
Quân Nguyệt Nguyệt khoát tay, "Anh không tin cũng không sao, tôi nói cho anh một chuyện, ông nội tôi sắp chết, ung thư dạ dày giai đoạn cuối, tin rằng anh nhất định có cách điều tra được."
Cô nói, "Quả thực nhà họ Quân gia đại nghiệp đại, dù tôi hay em gái làm chủ, cũng quả thực phải dựa vào quan hệ thông gia đến củng cố công ty."
Gia đại nghiệp đại: thường chỉ một người dựng nghiệp bằng hai bàn tay trắng, sau khi trải qua nỗ lực không ngừng thu được thành tựu rất lớn, gia đình và sự nghiệp đều tốt.
"Nhưng đầy là điều kiện tiên quyết để ở lại nhà họ Quân không chút sứt mẻ," Quân Nguyệt Nguyệt nói, "Ông nội tôi già rồi, cả đời gây dựng giang sơn luyến tiếc là chuyện rất bình thường, nhưng thật sự cũng không cần tốn sức bảo vệ tất cả con nhỏ của mình tựa như gà mẹ vậy, tôi và em gái muốn cả đời áo cơm không lo, không cần gia nghiệp lớn như vậy."
"Lịch tổng có dã tâm, biết rõ đó là cơ hội tốt biết bao," Quân Nguyệt Nguyệt đầu độc, "Anh chỉ cần theo giống như nguyện vọng của ông nội tôi, diễn một vở kịch với tôi, mà vẫn còn chưa điều tra thực tế đâu, nửa năm chạy một hạng mục khổng lồ như vậy, là thời gian ngắn ngủi cỡ nào anh cũng biết, hơi kéo dài một chút, dù xảy ra chuyện gì, ông ấy cũng không chịu nổi đâu."
Lịch Cách nhìn Quân Nguyệt Nguyệt, khó có thể tin được có người sẽ ngu xuẩn đến tình trạng này, đến mời anh ấy xơi tái công ty của gia tộc mình, nhưng vẻ mặt cô chân thành khiến Lịch Cách không tìm ra được chút xíu âm mưu nào, tựa như một người phụ nữ làm chuyện dại dột vì tình yêu.
Quân Nguyệt Nguyệt thấy Lịch Cách dao động, thu hồi mồi câu, lại dựa về ghế ngồi, bưng chén rượu ngửi ngửi, nhíu mày, "Một miếng đất thôi, cho dù thu hồi lại toàn bộ đầu tư, trong thời gian ngắn cũng sẽ không có lợi nhuận, cho dù giai đoạn sau quả thực rất khách quan, nhưng Lịch tổng, cả đời người, quá ngắn, anh vì chút tiền này mà bán mình đi, cũng quá khinh thường chính mình rồi."
Nói không chừng ngày nào đó tới mạt thế, anh bán đi cũng chẳng bán được.
"Tôi bán mình đi?" Lịch Cách bị cách nói của Quân Nguyệt Nguyệt chọc cười, cô có thể nói thoải mái như vậy, anh ấy cũng cố kiềm chế, bộc lộ bản tính, "Tôi là đàn ông, tôi..."
Quân Nguyệt Nguyệt, đưa tay ngắt lời Lịch Cách, "Là đàn ông, cho nên dù thế nào cũng không thiệt thòi?"
"Thứ cho tôi nói thẳng, trên giường anh có thể để người khác nằm trên thay anh không?" Quân Nguyệt Nguyệt nói, "Ông nội của tôi vẽ cho anh một cái bánh lớn, trong vài năm xem như không đụng tới thức ăn mặn, anh đã không thể chờ đợi nổi mà muốn tòng trên cổ, anh cẩn thận ngẫm lại, nếu thật sự kết hôn với tôi, cho dù là chán ghét tôi cùng phải giả bộ đó?"
Quân Nguyệt Nguyệt nói, "Vì một hạng mục chưa nhìn thấy hồi báo và viễn cảnh tương lai, ở trên giường hầu hạ người phụ nữ trong lòng nghĩ đến người khác, không phải bán mình thì là cái gì?"
Lịch Cách há to miệng, lại không thể nói ra lời phản bác nào, cô lại nói tiếp, "Ông ta vì bảo đảm cho sau này, có khi còn có thể bắt chúng ta phải sinh một đứa bé trước khi ông ta chết, chậc chậc chậc..."
Quân Nguyệt Nguyệt thở dài, "Đến lúc đó cho dù anh chán ghét, đó cũng là con ruột anh, anh còn muốn hay không? Muốn, thì chịu đựng chán ghét cả đời, có lẽ anh có thể nuôi bảy tám cô tình nhân, nhưng vợ cả vĩnh viễn là tôi, anh ngủ cũng chỉ được ngủ bên cạnh tôi, chết cũng phải chôn cùng chỗ với tôi."
"Nếu không muốn, không dạy dỗ, có thể hoàn toàn nhẫn tâm cũng được, có lẽ con của anh, cũng sẽ biến thành anh tiếp theo."
Quân Nguyệt Nguyệt bắt đầu chỉ trích: "Tuổi còn nhỏ đã ra ngoài lang bạt, chua xót chịu đựng sự khinh bỉ thế nào, khốn khổ tới dường nào, không cần tôi nói, Lịch tổng, anh cũng rất rõ ràng."
"Chẳng qua là con của anh có lẽ không có vận may của anh, nói cho cùng nó cũng không phải một thân một mình, nó còn có người mẹ nâng đỡ không có khả năng được ăn cả, ngã về không, có lẽ còn có thể sống ở nhà của người bố cặn bã của nó, cũng là sống dưới bóng của bố nó, cả đời không ra được, đến lúc đó, nếu hai người gặp nhau trên thương trường, thực có khi nào anh xem như không quen biết?"
"Nếu chúng ta kết hợp nhất định là một vở bi kịch, trong cái giới này có bao nhiêu ví dụ, Lịch tổng, anh cắn răng leo đến vị trí này, chính là vì biến thành loại người anh xem thường nhất lúc trước ư?" Quân Nguyệt Nguyệt không nói dối một câu, thậm chí không khuếch đại, chỉ là dựa theo chính xác một bước kia của ông cụ Quân, tình huống tương lai có thể sẽ xuất hiện mở ra trước mặt Lịch Cách.
Người đàn ông này một mình cứng cỏi còn không bị cuộc đời vặn bể hoàn toàn, lúc trước anh ấy nghĩ muốn làm người ở bề trên, quả thực cũng không phải vì kiểu tồn tại giống như Quân Nguyệt Nguyệt nói.
Cho nên Lịch Cách lại thật sự bị một phen nhìn như nói xằng nói xiên của Quân Nguyệt Nguyệt làm cho dao động.
Anh ấy đang chuẩn bị mở miệng nói gì đó, điện thoại cô đột nhiên vang lên, Quân Nguyệt Nguyệt tay chân luống cuống để xuống món ăn chuẩn bị ăn, cầm lấy điện thoại trên bàn nhìn thoáng qua, đột nhiên nở nụ cười.
Cô cười đến vô cùng xinh đẹp, lộ ra hàm răng trắng, khiến con mắt của Lịch Cách đều như bị kim châm.
Người phụ nữ này, từ lúc bắt đầu gặp anh ấy, ngoại trừ hành động quái gở thì là răng sắt răng thép, không ngờ có thể cười rạng rỡ như vậy.
Là cuộc gọi video của Phương An Ngu!
Sau khi Quân Nguyệt Nguyệt ấn mở, màn hình nhảy ra Phương An Ngu nằm nghiêng trên gối, trái tim bị treo cả tối của Quân Nguyệt Nguyệt, cuối cùng cũng để xuống một chút.
Cô ấn cửa sổ nhỏ, nhanh chóng đọc gõ chữ --- Ban nãy anh ngủ rồi hả, sao lại không nhắn lại tin của em, xẹp ."
Phân nửa đầu của Phương An Ngu đều vùi trong gối đầu, sau khi cầm điện thoại qua đọc tin nhắn, chìa tay gõ nhắn lại --- Ừm, ngủ rồi, nhìn em gửi thật nhiều tin nhắn, anh không sao, chỉ là ngủ thôi."
Quân Nguyệt Nguyệt cười với màn hình, trên tay gõ chữ cực nhanh --- Vậy buổi tối còn ngủ được ư?
Phương An Ngu nhìn chằm chằm Quân Nguyệt Nguyệt một lúc lâu, mắt cũng không dịch chuyển, mãi mới gõ chữ, không trả lời vấn đề của Quân Nguyệt Nguyệt, mà là hỏi --- Em ở đâu à?
Quân Nguyệt Nguyệt nhắn lại --- Ở Bình Xuyên, ông nội em dẫn em đi tham gia một buổi tiệc rượu.
--- Vậy... em đang làm gì đó?
Quân Nguyệt Nguyệt trả lời --- Ăn cơm đó.
--- Cùng ai?
Cô hơi toát mồ hôi, nhìn thoáng qua Lịch Cách phía đối diện, nếu không phải cuộc gọi video này từ đầu tới cuối hướng về phía cô, mặt của cô ở phía trên, cô còn tưởng rằng Phương An Ngu nhìn thấy được Lịch Cách.
Cô không muốn giấu giếm, nhưng sự tồn tại của Lịch Cách, quả thực là không thể nói cho anh biết được, cô cũng không thể giải thích rằng người thay thế ông nội em giới thiệu cho em đang ăn cơm, bây giờ Phương An Ngu đã được cô dạy dỗ sẽ biết ghen tị, nếu tức giận xa như vậy cũng không quá dễ dỗ dành.
Cô chỉ nói không rõ ràng --- Ăn cơm với một nhóm hợp tác.
Phương An Ngu không hỏi lại, rất nhanh đã cúp cuộc gọi, Quân Nguyệt Nguyệt nhìn chằm chằm vào video tắt ngúm sững sờ một chút, vô thức đứng lên nhưng tin nhắn đã được gửi tới nhanh cóng --- Anh mệt, ngủ trước đã, em ăn cơm đi.
Quân Nguyệt Nguyệt cứ cảm giác thái độ của Phương An Ngu không bình thường lắm nhưng cẩn thận nghĩ lại cô cũng không sai cái gì, sau khi ngồi xuống nhìn Lịch Cách đã bắt đầu ăn rồi, tùy tiện ăn vài miếng, nói, "Tôi nói này anh suy nghĩ thật kỹ đi, nói hợp tác, chỉ cần kéo dài tới lúc ông nội tôi không thể can thiệp nữa, tôi cam đoan anh sẽ lên mặt đầu luôn, tôi phải đi trước rồi, trở về còn có chút việc."
Lịch Cách ngẩng đầu nhìn Quân Nguyệt Nguyệt, lại nhìn thoáng qua dáng vẻ của mình ánh lên rõ ràng trên cửa sổ sát đất đằng sau cô, anh ấy cười cười không nói cho cô biết, chỉ nói, "Được, có điều chúng ta nên lưu lại cách liên lạc có phải không?"
Quân Nguyệt Nguyệt gật đầu: "Được, vậy thì... anh nói dãy số đi."
Giúp nhau lưu lại số điện thoại, Lịch Cách không đứng dậy tiễn Quân Nguyệt Nguyệt, cô tự đi ra ngoài, ngừng động tác ăn lại, lau miệng xong, cười khẽ một tiếng, "Đồ phụ nữ ngu xuẩn."
Loại thịt mỡ đưa tới cửa này, không có đạo lý không ăn, Lịch Cách híp mắt, nếu như điều cô nói đều là sự thật, hợp tác... quả thực là lựa chọn tốt nhất.
Quân Nguyệt Nguyệt trực tiếp đi tới bàn tiếp tân, đến đó thì ông cụ Quân báo, hôm nay không quay về, đã đặt xong phòng ở khách sạn.
Tại bàn tiếp tân cô tìm phòng được đặt trước, trở về phòng sau đó tiếp tục nhắn tin cho Phương An Ngu, nhưng anh vẫn không chưa nhắn lại, gọi video cho anh cũng không thấy nhận.
Chẳng lẽ thật sự ngủ rồi sao?
Quân Nguyệt Nguyệt nhìn qua thời gian, còn chưa tới h, bình thường lúc này Phương An Ngu sẽ chưa ngủ mà...
Ban ngày đã ngủ suốt, buổi tối còn ngủ sớm như vậy, chẳng lẽ là không thoải mái ư?