Gả Chồng Thay Em

chương 36: 36: bí mật nhiều năm trước

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Tác giả: Ninh Ninh

Chương : Bí mật nhiều năm trước

Anh hai nói đúng cực kỳ, tôi với Hoàng An ăn cơm trưa xong thì mẹ chồng tôi qua.

Tôi muốn ngồi ngoài lắm mà anh tôi nói rồi chuyện mẹ chồng cùng An tôi, không nên dính vào.

Thực ra An có là chồng tôi nhưng tôi vẫn có sự tôn trọng, anh tôi nói đúng họ mẹ con nói riêng mình có là con dâu thì vẫn nên tránh mặt không nên để họ ngại với mình.

Nhất là con trai họ hiện tại sai trước!

Ở ngoài bà Viên thấy con dâu vào phòng đóng chặt cửa rồi bà biết Ngọc tránh mặt bà thở dài nhìn con trai hư hỏng của mình.

Hôm qua khi bà nhận được cái hình ảnh đó bà đã tưởng mình phải nhập viện vì suy tim vì con trai của mình.

"An, con đã biết mình sai quá sai chưa con? Vợ đẹp con khôn con không muốn chẳng lẽ con muốn lấy một đứa chỉ cần tiền, có tiền nó sẵn sàng lên giường với bất kỳ người đàn ông nào sao?"

"Con…..

mẹ con …."

"Con ngồi im nghe mẹ nói hết đã."

"Dạ!"

"Hoài Lan trước kia con quen nó cho nó vào công ty làm, con có từng nghĩ ba cùng anh hai con luôn bị người trong công ty phàn nàn con còn trẻ được ba con cho ngồi chức phó tổng giám đốc bên hội đồng quản trị chưa ai đồng ý.

Hoài Lan cùng con ở trong phòng làm việc gì con nghĩ nhân viên trong công ty không biết à?"

Bà Viên lắc đầu thở dài, đôi mắt già nua đi rất nhiều.

"Con trai, con làm nhiều việc ba mẹ hay anh hai con biết đó là tuổi trẻ bồng bột không có trách mắng con.

Ngày con nói con muốn giúp công ty Diệp Chi, con nói con muốn cưới Diệp Ngọc lại nói ba mẹ yêu cầu cưới Diệp Lâm rồi lấy lý do con bé đó bị bệnh nói ông bà thông gia gọi Diệp Ngọc từ pháp về để cưới.

Ba mẹ cùng anh hai con gật đầu nhưng con không biết anh hai con vốn đã chơi với Ngọc Minh từ trước.

Anh con đã muốn giúp Diệp Chi rồi con ạ.

Nhưng vì con, anh con để cho con quyền lợi đó.

Ba mẹ cùng anh con, thấy con muốn lấy con bé Ngọc mẹ đã rất vui.

Nhưng con lại làm một việc không thể nào chấp nhận được."

Bà Viên uống ngụm nước nói tiếp.

"Con sai lầm đưa con Lan về cái nhà này để làm việc đó.

Con có thể nói thật với Diệp Ngọc % đúng trong chuyện đó còn % con không nói ra vì con sợ con bé không cho con cơ hội đúng không con trai?"

Hoàng An mặt căng chặt nhìn mẹ mình, cậu tay đổ mồ hôi cậu không muốn để ai biết chuyện cậu để trong tâm bao lâu nay.

Cậu sợ vợ cậu biết chuyện!

"Mẹ, mẹ đừng cho Ngọc biết được không ạ?"

Bà Viên thấy con trai như vậy bà càng lo lắng hơn, chuyện này nếu không nói ra vợ chồng con trai bà sẽ đi về đâu, con dâu cháu nội là người bà lo lắng nhất.

"An, con còn muốn giấu?"

Hoàng An cười khổ:

"Mẹ, chẳng lẽ nói cho Ngọc biết con là….

mà thôi mẹ đừng nói có được không?"

"Không được, con phải nói ra, Ngọc Minh không giống Diệp Ngọc đâu con, con nghĩ thằng bé tuổi đã ngồi lên chức tổng giám đốc, sắp tới sẽ lên chức chủ tịch của Diệp chi mới chỉ tuổi.

Chủ tịch của một công ty không to như chúng ta nhưng Diệp Chi có thằng bé dẫn dắt cùng với vợ con thì con nghĩ có thể vượt qua công ty nhà mình không? Công ty nhà mình ba con vẫn phải điều hành là chủ yếu, anh hai con nói ra chưa qua được Ngọc Minh đâu.

Con không giấu được đâu con.

Việc hôm nay mẹ đến đây chính là thằng bé gửi lời cho anh trai con, cho ba mẹ đó.

Ông bà bên nhà không dính vào một lời."

Hoàng An trán toát ra mồ hôi, cậu biết anh vợ cậu không phải người bình thường, lúc công ty trong đà sắp phá sản mà Ngọc Minh mới tuổi đã có thể trụ được năm sau mới tìm đến trợ giúp.

Mà năm qua công ty một ngày một lớn mạnh.

tuổi được bầu làm chủ tịch của công ty thì năng lực không cần bàn nữa.

"Mẹ."

"Nói ra đi con, thà xin lần còn hơn để sau này con bé biết được nó cả đời không tha thứ cho con.

Cái sai của con chính là không nên có tình cảm với hai người con gái."

"Mẹ, con từ đêm đó con chỉ yêu Ngọc, con nhận ra con chỉ yêu vợ con, năm nay con dùng đủ mọi cách để yêu vợ cùng bé Su."

"Con trai nhiều thứ con nghĩ chỉ cần bù đắp là nó sẽ vào quên lãng sao con.

Con sai rồi con bé nó có thể sống ở Pháp mình, có thể đi thực tập trong tập đoàn lớn nhất ở đó thì con đừng bao giờ khinh thường năng lực của con bé.

Con bé chưa yêu con như nó nghĩ hay nói ra đâu con.

Giờ con cứ nói ra chuyện đó con sẽ biết tất cả câu trả lời."

Hoàng An mở lớn mắt, mẹ cậu vừa nói cái gì? Vợ cậu không yêu cậu như bề ngoài thể hiện.

Bà Viên dáng ngồi cao sang, bà nhấp trà cười.

"Năm năm trước trước một ngày con báo cho mẹ các con có bé Su, con có biết ngày hôm đó ai đã nói với con bé cho con cơ hội không con trai?"

Hoàng An càng nghe cậu càng cảm thấy có chuyện gì đó ẩn giấu bao năm nay mà cậu không biết.Cậu vội vàng hỏi.

" Mẹ biết là ai sao?"

"Biết, người đó nói với con bé hôm đó con về con thấy con bé khác với con không An?"

Hoàng An ngồi nhớ lại buổi tối ngày hôm đó, cô nói cậu một câu khi cậu hỏi cô có cho cậu một cơ hội sửa chữa hay không?

"Được, tôi chỉ cho cậu một cơ hội, chỉ một lần, tôi không mong muốn cậu sẽ gây ra một chuyện gì đó, tôi không muốn nhìn đến một lần nữa cậu làm giống ngày đó.

Hãy nhớ mình sắp lên chức ba.

Tôi cho cậu cơ hội tất cả nhờ bé con."

Hoàng An choàng tỉnh ngộ ra hoá ra từ năm trước người vợ của cậu vốn không cho cậu một cơ hội nào, cô sẵn sàng làm mẹ đơn thân cũng không muốn cùng cậu làm vợ chồng.

Cậu cười nước mắt chảy dài, hoá ra tất cả…..

tất cả đến giờ cậu mới biết mà ba mẹ cùng anh hai cậu đều biết hết….

cậu quá ngốc, cậu vẫn luôn ngẩng đầu đi khoe với mấy thằng bạn cậu là vợ cậu thương cậu lắm.

"Mẹ biết là ai không?"

Bà Viên nhìn con trai khóc bà cũng đau lắm chứ nhưng con trai bà sai trước không thể trách con dâu được.

"Là Ngọc Minh, mẹ cùng ba con, cả anh con đều cầu xin cậu ấy giúp con, Ngọc Minh thực ra không thể làm Ngọc nghe lời nhưng con bé biết năng lực của anh hai nó đã chấp nhận cuộc hôn nhân với con.

Khi đó ba con đã bỏ ra ba dự án to nhất năm mà công ty đấu thầu được nhường cho Diệp Chi.

Con có biết con bé vì sao khi vào công ty không khua chiêng gõ trống không?"

Hoàng An thành thật trả lời:

"Con không!"

"Thế nên nói anh con cùng con sẽ không bao giờ bằng được hai anh em Ngọc Minh.

Con bé từ khi vào công ty nó đã ở bên cạnh thằng Minh đưa ra rất nhiều cách giải quyết khiến công ty từ trong vực đi lên, con nghĩ con bé nó ở nhà trông con mà nó không làm việc sao? Mẹ nói cho con, dù con nói gãy lưỡi con bé sẽ không về công ty làm đâu con."

Hoàng An không biết trong lòng mình giờ là cảm giác gì, hóa ra vợ cậu không có hiền như bề ngoài cậu lầm tưởng, cô cũng không phải người không có năng lực như cô luôn miệng nói.

Cậu hiểu vì sao hôm qua anh hai cậu nhìn anh vợ đánh cậu cũng không nhúng tay rồi.

Người anh vợ này cậu không thể trêu vào.

Harry Potter fanfic

"Con trai, công ty nhà mình không giống như năm trước đâu, giờ Diệp Chi xem như ngang hàng thôi con, Ngọc Minh nói với anh con là sẽ bằng mọi giá làm cho cổ đông trong công ty gật đầu đồng ý để con dâu ngồi vào chỗ phó tổng giám đốc."

"Mẹ con không biết nên nói thế nào nữa, vợ con cô ấy!"

"Con trai, người vợ của con không giống bình nên nó mới kiềm được con năm nay nếu là người khác cho dù anh trai nói nó cũng không cần đâu con.

Con bé nhìn lợi ích rất xa.

Giống như làm kinh doanh phải nhìn xa không thể nhìn cái trước mắt mà bị người khác lừa dối.

Nếu con không ham chơi con sẽ không bị Lan, cô ta chụp lại bức ảnh đó, con cũng không điên rồ đưa cô ta về nhà làm cái chuyện đó."

"Con, con…."

"Con có tình cảm với cô ta không sâu như Diệp Ngọc, Hoài Lan không phải đối thủ của vợ con đâu.

Con hôm nay ở nhà có lẽ không biết giờ này cô ta đang phải phục vụ bao nhiêu người trên giường không con?"

Hoàng An ngả người ra sau lưng ghế.

"Bao nhiêu người vậy mẹ?"

"Con nghĩ Ngọc Minh nhúng tay thì bao nhiêu người? Anh hai con khi biết còn lạnh gáy nữa là.

Mẹ khi nhận được địa chỉ đi đến tận mắt nhìn mẹ đã nôn mửa ngay tại chỗ, giờ này mẹ ngồi với con, anh hai con cùng ba con vẫn còn ở chỗ đó."

Hoàng An giọng khàn khàn.

"Là ở đâu mẹ?"

Bà Viên vẫn bình tĩnh, đúng là người đàn bà sau lưng chủ tịch Hoàng Thịnh có khác.

"Cái nhà mà con cùng thằng Đình Đình mua cho cô ta vào năm trước đó."

Hoàng An hoàn toàn bất lực.

"Con biết cô ta trên giường với bao nhiêu người không?"

Hoàng An mê man lắc đầu:

"Con không mẹ!"

Bà Viên bật cười.

"Con trai con kém Ngọc Minh tuổi nhưng kém cậu ta quá nhiều.

Những người ở trên giường với cô ta ngày hôm nay đều là người tình với cô ta từ khi còn trong trường cấp đến nay, chỉ vắng con cùng thằng Đình Đình."

"Anh vợ con?"

"Ngọc Minh đã thu thập tất cả những người đó từ năm trước rồi, anh hai con không nói cho con mà thôi vì đã hứa với cậu ta không được hé lộ.

Ngày hôm trước Hoài Lan đã sai khi gửi cái hình đó cho Ngọc Minh.

Cậu ta chỉ đánh con như này là nhẹ.

Ngày mai tất cả những clip nóng sẽ được phát tán ở các nền tảng đen.

Dù con không còn yêu cô ta nữa nhưng do cô ta gây ra mà phải gánh chịu.

Thế nên mẹ nói con hãy thành thật nói ra, nói ra đi mẹ đã cầu xin Ngọc Minh khuyên Diệp Ngọc rồi.

Lần này không phải đổi chỉ là ba cái dự án đâu con, lần này phần trăm cổ phần của con là % tất cả được chuyển nhượng qua tên bé Su rồi.

Từ nay con ở công ty ngồi cái ghế phó tổng giám đốc là thay con gái con làm công ăn lương thôi con.

Con không còn một phần trăm cổ phần nào nữa rồi.

Chỉ còn làm này nữa thôi.

Ba mẹ không thể mãi đi xin người ta vì lỗi lầm của con mình được.

Con đã lớn rồi đừng làm ba mẹ lo lắng nữa, hãy học vợ con, con bé không bao giờ làm cho ông bà bên đó buồn rầu.

Chuyện này nên kết thúc con hãy suy nghĩ kỹ càng rồi ngồi nói chuyện đàng hoàng, cái giá con phải trả không có nhẹ nhàng như trước đâu con."

Bà Viên nắm tay con trai căn dặn xong bà cầm túi xách đi về nhà, hôm nay bà đã quá mệt mỏi.

Bà không ngờ được chỉ vì một bức ảnh mà nhà bà phải xuống nước cúi đầu trước một chàng trai trẻ nói tuổi.

Bà cũng phải khâm phục hai người thông gia nhà bà dạy bảo con quá thành công.

Anh em đồng lòng gia đình không có chuyện xô xát..

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio