Thanh Tam Xoa Kích khổng lồ cắm nghiêng xuyên qua Phi Không Đĩnh, ma lực xám phủ trên thân Phi Không Đĩnh, ngay cả những quái vật da đỏ cũng không muốn đến gần khu vực dày đặc ma pháp xám.
Trong những mảng sương mù dày đặc, có một âm thanh của yêu tinh phát lên:
"Mau tập hợp lại đây! Cái Phi Không Đĩnh này có thể đi vào trong được! Ai nghe được tranh thủ tập trung lại đây! Tôi là Mai Xuyên Khốc Tử!"
Mai Xuyên Khốc Tử đứng gần Phi Không Đĩnh mà hô hào lên, phía sau anh ta lúc này có yêu tinh tụ tập lại và hai Cẩu Đầu Nhân.
"Như vậy là nhiều rồi, chúng ta đi vào đi." Cẩu Đầu Nhân đỉnh đầu có chữ Gặt Lúa thúc giục.
Các người chơi bên cạnh cũng hô theo:
"Đúng vậy đó, chúng ta tranh thủ đi vào đi, tôi cũng rất muốn hy sinh."
"Chắc chắn không có ai, sương mù như thế, cho dù có tìm thì cũng chả thấy được, chúng ta đi vào tìm trước, có người nhìn thấy chắc chắn sẽ đến."
Mấy người bên kia nói, Á Sắt nói theo sau:
"Không đợi nữa, nhiêu đây đủ rồi."
Mai Xuyên Khốc Tử nghe Á Sắt nói như vậy, không nói nữa, liền xoay người đi về phía Phi Không Đĩnh cách đó không xa.
"Chờ tôi một chút!"
Đám người nghe được tiếng hô hoán từ trong sương mù, một bóng người mau chóng đi ra, là một Goblin hai tay trần, toàn thân treo đầy bom bàng quang, đó chính là Dây Gai Lý Công.
Bên cạnh tên anh ta là chữ "Người mở đường"
"Đi thôi, tiện thể cho tôi đến nghiên cứu Phi Không Đĩnh một chút!"
Dây Gai Lý Công run lên những quả bom bàng quang trên và dưới thân, nói như thế.
...
Phi Không Đĩnh to lớn yên ắng lạ thường, sau khi rơi xuống vẫn tiếp tục phát ra các vụ nổ, Tam Xoa Kích to lớn cắm nghiêng xuống đất, vừa vặn để các người chơi có thể nắm chuôi kiếm mà leo lên, tiến vào Phi Không Đĩnh.
Bên cạnh vẫn còn nghe được âm thanh chiến đấu, chém giết, nhưng trong màng sương mù này, không gặp nhiều quân địch.
Gặt Lúa cầm theo đoản kiếm,
Giơ lá chắn lên, người đầu tiên bò đến chỗ bị hỏng của Phi Không Đĩnh, Tam Xoa Kích đâm rất sâu vào bên trong Phi Không Đĩnh, ở chỗ bị tấn công, vừa đủ cho hai Cẩu Đầu Nhân chui vào.
Các người chơi lúc ấy biểu cảm:
"Trò chơi ẩn giấu tràng cảnh, nhiệm vụ cũng ẩn giấu, nếu chúng ta không ở gần thì cũng không phát hiện được."
"Cảnh tượng này, chà chà, lúc đầu tôi nhìn thấy Phi Không Đĩnh đang bay trên đầu, không nghĩ rằng tôi lại lên sớm như vậy."
"Quao, trong đây tối mờ mịt, ma pháp này có hiệu quả đặc biệt gì vậy?"
Các người chơi cũng đặc biệt hiếu kì với tình huống này, Mai Xuyên Khốc Tử chụp ảnh xung quanh, mặc dù ở ngoài đang đại chiến, nhưng các người chơi phát hiện tình huống này, một tí gấp gáp cũng không thấy. Ngay trước mặt họ xuất hiện nhắc nhở nhiệm vụ:
(Nhiệm vụ có thời hạn: Tìm nơi điều khiển của Phi Không Đĩnh)
(Chi tiết nhiệm vụ: Phi Không Đĩnh của đồng minh bị chỉ huy quân địch đánh rơi, nhân lúc tình hình chiến đấu chưa thực sự chuyển biến xấu đi, tranh thủ thời gian tìm phòng điều khiển của Phi Không Đĩnh, tìm xem có thể khởi động lại Phi Không Đĩnh không)
(Giới hạn nhiệm vụ: phút. Lố thời gian sẽ không có thưởng)
(Phần thưởng nhiệm vụ: điểm danh vọng, ngân tệ)
"Chết tiệt! Làm nhiệm vụ đi! Tranh thủ thời gian tìm phòng điều khiển đi!"
"Như thế nào là phòng điều khiển?"
"Tôi làm sao biết được, tìm tới nơi nào được ban thưởng là biết!"
Bên trong sương mù, các người chơi vừa la vừa tìm tứ phía.
Trong khắp khoang của Phi Không Đĩnh, khắp nơi đều thấy được NPC ngã xuống đất, đang khó thở, các người chơi không để ý đến những NPC tử vong kỳ lạ này, chỉ coi đó là khung cảnh được thiết kế mà thôi.
Phi Không Đĩnh mặc dù lớn, nhưng kết cấu bên trong không phức tạp, thực tế thì để cho thuận tiện trong việc thuyền viên hoạt động và truyền tin, Phi Không Đĩnh không có quá nhiều ngã ba, đa số đều là một đường đi thẳng, vừa liên kết với khoang, mà phòng điều khiển nhô lên ở giữa khoang của Phi Không Đĩnh.
Các người chơi chăm chú tìm kiếm, phút sau liền tìm được phòng điều khiển, cũng không cần đến nhắc nhở ban thưởng nhiệm vụ, vì trên cửa có viết mấy chữ thật to "Phòng điều khiển"
"Chính là cái này à? Gặt Lúa tiến lên!"
Mai Xuyên Khốc Tử nâng lá chắn lên, hướng về phía Gặt Lúa nói.
"Chết tiệt, lại là tôi, cứ nguy hiểm là đên tôi!"
Gặt Lúa bất mãn nói.
"Trang bị và kỹ thuật phòng ngự của cậu là tốt nhất!"
Thiêu Đốt Lông Ngực bên cạnh nói.
"Tránh ra để tôi."
Dây Gai Lý Công mình treo đầy bom bàng quang định tiến lên, nhưng các người chơi xung quanh liền giữ lại:
"Này, lão đại đừng đùa chúng tôi, anh khẽ lùi ra sau đi, với trang bị của anh, ngộ nhỡ có chuyện bất trắc, chúng tôi không chết vì nổ thì cũng chết vì khí độc!"
"Đúng đấy, lão đại Dây Gai cứ bảo vệ tốt bàng quang của mình là được rồi!"
"Dây Gai Lý Công là sát thủ của chúng ta, tiếp cận sau cùng."
Dây Gai Lý Công muốn dẫn đầu mở cửa nhưng lại bị mọi người kéo ra đằng sau.
Gặt Lúa lúc đó không nói gì, đứng ở cửa, khi các người chơi khác đề phòng cẩn thận, anh tung cước đạp tung cánh cửa trước mặt.
Liên gặp được một yêu tinh, toàn thân mặc giáp, đứng ở bên trong, trên mặt là một màu xám quái lạ.
Yêu tinh kia hiển nhiên không nghĩ là có người đến, hắn ta dựa vào một cái máy to, hắn có chút bối rối, nhưng khi có người đi vào thì định thần lại.
"Các người.... là người của Vương quốc Vĩnh Hằng?"
Yêu tinh kia nhìn thấy nhóm người trước mặt có chữ màu lục trên đỉnh đầu, lập tức nhận ra những người này là người của Vương quốc Vĩnh Hằng.
"Có nhiệm vụ gì cho chúng ta sao?"
Gặt Lúa nhìn thấy dáng vẻ chán đời của yêu tinh trước mặt, sợ anh ta sẽ tắt thở, vội chạy tới hỏi.
"Chúng ta đã phát hiện được vị trí chỉ huy của quân địch, nhất định phải khởi động Phi Không Đĩnh một lần nữa, nhất định phải có pháo ma năng của Phi Không Đĩnh trợ giúp! Vân vân... Các người tại sao không bị ăn mòn bởi Cổ Thần?"
Yêu tinh kia ngập ngừng nói xong, sau đó tỏ vẻ kinh ngạc nhìn những yêu tinh trước mặt và một yêu tinh toàn thân treo đầy bom bàng quang.
"Nói chung là vì chúng tôi là anh hùng của thế giới dưới lòng đất, anh nói ăn mòn Cổ Thần này là từ những mảng sương mù màu xám sao?" Mai Xuyên Khốc Tử suy nghĩ một chút, vỗ vỗ Gặt Lúa:
"Gặt Lúa, thi triển ma pháp hệ phong của cậu đi!"
Gặt Lúa sửng sốt một chút, cố gắng hô:
"Phong tinh linh chất chứa trong không khí. Nghe lệnh ta triệu hồi 嚟 đến với ta!"
Sau đó xung quanh Gặt Lúa, một luồng gió ma lực cuốn lên, ma lực kéo theo những mảng màu xám quây quanh cơ thể Gặt Lúa.
"Đi đến cửa đi, chặn cửa lại."
Các người chơi nhao nhao tránh đường, để Gặt Lúa cùng với vòng khí màu xám đi đến cửa rồi đứng đấy, lập tức, toàn bộ khí màu xám trong phòng điều khiển tản đi.
Yêu tinh kia gần như điên loạn, có rất nhiều linh hồn xung quanh, Gặt Lúa sững sờ nhìn bản thân mình bị Cổ Thần ăn mòn, ánh mắt như đang nhìn một người anh hùng.
Hóa ra là do vị đại ma pháp sư này...
Trong tâm hắn nghĩ như vậy
"Các dũng sĩ! Chúng ta nhất định phải khởi động lại hạch tâm ma năng của Phi Không Đĩnh, tiếp thêm năng lượng cho Phi Không Đĩnh!"
Yêu tinh kia vất vả đứng lên, sau đó dùng hai tay nhấn lên cỗ máy to lớn và hạch tâm của Phi Không Đĩnh, ma lực được hấp thụ, nhưng không có phản ứng gì.
Yêu tinh kia thử mấy lần cũng không được, hắn tuyệt vọng đấm vào cỗ máy, tuyệt vọng nói:
"Xong đời rồi, hẳn là vẫn còn chỗ trục trặc..."
"Tránh ra, để tôi xem nào."
Dây Gai Lý Công đẩy yêu tinh kia ra, sau đó bắt đầu kiểm tra cẩn thận máy máy trước mắt, tự nhủ:
"Chết tiệt...trò chơi này khó vậy sao...Cái này chắc không phải động cơ? Ừm, hơn nữa động cơ xi lanh dường như khác nhau, kỳ diệu?"
Dây Gai Lý Công nhìn một lúc, nói:
"Có dụng cụ không? Tôi thử xem có thể sửa được hay không!"
"Anh, anh sẽ sửa lại Phi Không Đĩnh ư? Goblin?!"
Yêu tinh kia khiếp sợ nhìn Dây Gai Lý Công.
"Quao, NPC đều kì thị Goblin sao? Thực sự như thế à?"
"Trò chơi này quá khó."
"Buồn cười, cái này tôi nhất định phải đăng lên diễn đàn, NPC kỳ thì lão đại Lý Công."
Yêu tinh kia tỏ vẻ khiếp sợ, nhưng sau khi Dây Gai Lý Công yêu cầu lần hai, liền nhanh chóng tìm được một thùng dụng cụ, bên trong là các dụng cụ kỳ lạ, Dây Gai Lý Công nhìn vài lần, bắt đầu bận rộn.
Mà từ bên ngoài, truyền đến âm thanh "Phù phù phù", đồng thời, trước mặt nhóm người chơi xuất hiện một nhiệm vụ:
(Nhiệm vụ ẩn: Bảo vệ hiện trường sửa chữa)
(Chi tiết nhiệm vụ: Bởi vì ảnh hưởng do bị Cổ Thần ăn mòn, những người đã chết sắp biến thành quân đoàn Cổ Thần, các dũng sĩ, để Phi Không Đĩnh cất cánh một lần nữa, bảo vệ cẩn thận phòng điều khiển!)
(Phần thưởng nhiệm vụ: Xem quân đồng minh có gì)