Ni Cổ La Tư đứng bên ngoài đại sảnh cõi hạch tâm Ngục tối, mặc một cái áo bành tô đen, nếu không xét đến cái răng nhọn hơi gồ lên, và cái tai nhọn giống yêu tinh, theo tiêu chuẩn của loài người mà nói, Ni Cổ La Tư này cũng khá xuất chúng.
Mà hành động của Ni Cổ La Tư, rõ ràng gợi lên những người chơi kia, họ nhao nhao sau lưng Ni Cổ La Tư, Hạ Lạc Khắc hiểu hành vi của họ, là vì không thể bỏ qua cái gọi là "phim hoạt hình" có thể xuất hiện, trước ông ta cũng bị vây quanh điên cuồng như vậy.
Nhưng Ni Cổ La Tư, hoàn toàn không hiểu, ông ta đã thấy nhiều yêu tinh ào ào vây quanh như vậy, sau đó bám theo mình trên đường, tuy đều là yêu tinh, nhưng áp lực tâm lí vẫn rất lớn, quan trọng nhất là những người chơi này không ngừng nói bên cạnh:
"Triệu Tứ đây là đi đâu?"
"Ai kích động tình tiết vở kịch?"
"Không biết, lẽ nào có hoạt động mới?"
"Đi theo Triệu Tứ sẽ xong việc."
"Bạn thấy tôi đổi chiếc túi vải nhỏ sau thế nào."
"Đợi chút chúng tôi mở nhóm tiếp tục mua."
"Đầu tiên hãy lập nhóm, xem tình tiết thế nào thì xuất phát."
"Vừa thấy Á Sát lấy vũ khí hoạt động đi ra ngoài một mình, sợ là một mình đi đánh nhện mặt đất."
"Ngay cả khi hắn được huấn luận nhiều nhất, nhưng đơn chiến có chút khoa trương?"
"Mã Đức, sớm biết các nguyên liệu tôi đều giữ, giá nguyên liệu hôm nay có vẻ đắt."
"Trước kia vội vàng cường hóa trang bị bây giờ e rằng trong lòng đều hối hận."
Nghe không hiểu những lời đó cũng được, quan trọng là hàng mấy chục người cứ đi sau nói liên tục không ngừng, những yêu tinh này sao thích nói đến vậy sao! Ni Cổ La Tư cảm thấy tai của mình sắp bị những yêu tinh này làm điếc rồi.
Ni Cổ La Tư tự nhận là đã thấy rất nhiều yêu tinh, chưa thấy yêu tinh nào thích nói như vậy, một số yêu tinh ở bên nhau, nửa ngày cũng không đánh nổi quả rắm, ông ta đặc biệt không hiểu, những yêu tinh thích nói này đến từ đâu mà nhiều vậy a!
Ni Cổ La Tư đi đến cửa đại sảnh, bên tai đầy tiếng vo ve, nhưng may mà nó không kéo dài lâu, Hạ Lạc Khắc đã đi ra.
Khi nhìn thấy vị lãnh chúa ác ma xuất hiện, những tiếng vo ve bên cạnh dần dần dừng lại, khắp nơi là tiếng "xuỵt", còn có người nhắc nhở nhẹ nhàng:
"Mau ngừng nói, vở kịch bắt đầu rồi!"
Gạt vấn đề những yêu tinh này sang một bên, Ni Cổ La Tư không đề cập đến việc những yêu tinh, mà vì một chuyện khác.
"Lãnh chúa Hạ Lạc Khắc, xin thứ lỗi vì sự đến thăm đường đột của tôi." Hắn ta kính cẩn hành lễ với Hạ Lạc Khắc, sau đó nói: "Ngục tối của ngài từ trước đến nay, sự chăm sóc chu đáo của ngài với tôi làm tôi cảm động rơi nước mắt, xin cho tôi dâng lễ vật."
Hạ Lạc Khắc nhìn Ni Cổ La Tư trước mắt mình, nhíu mày.
Nếu nói sự chăm sóc chu đáo chính là chỉ chỗ đất trống chưa lát gạch nền, nên cái gọi là cảm kích chỉ là nói dỗi?
Hạ Lạc Khắc có chút không vui, con trai ma cà rồng ngài không phải ám chỉ lãnh chúa ta?
Ni Cổ La Tư đương nhiên không phải đến chế nhạo Hạ Lạc Khắc, ông ta thực sự hi vọng muốn nhân cơ hội này có thể có quan hệ hợp tác lâu dài với Hạ Lạc Khắc, dẫu sao cũng chỉ có hành động không được hay của đám yêu tinh khiến cho Ni Cổ La Tư lay động.
Quả thật Ni Cổ La Tư chưa thấy yêu tinh nào lại không kiêng nể gì trước mặt một ma cà rồng bậc cao như vậy, nói không ngừng như mở quán trà vỉa hè, ngay cả khi Ni Cổ La Tư đã ra oai, y nguyên không phản ứng gì.
Ni Cổ La Tư mặc dù mệt mỏi cả thể xác lẫn tinh thần vì sự quấy rầy của đám yêu tinh nói chuyên điên khùng, nhưng phương diện khác, nhưng Ni Cổ La Tư cũng ý thức được một sự thật, những yêu tinh này..... kinh khủng như vậy!
Những yêu tinh này không e ngại mình sao! Cái này là dựa vào sức mạnh của yêu tinh? Chắc chắn không phải! Chắc chắn dựa vào sức mạnh của lãnh chủ Hạ Lạc Khắc!
Ni Cổ La Tư đi qua rất nhiều ngục tối, đây cũng là lần đầu tiên thấy.
Ni Cổ La Tư thêm kiên định cách nghĩ nền tảng của Hạ Lạc Khắc không đơn giản, là một thương nhân, ông ta thấy mình cần đầu tư mạo hiểm một chút với Hạ Lạc Khắc, cũng là vì tương lai của ông ta, dốc lòng đầu tư.
Khi thấy biểu hiện không vui của Hạ Lạc Khắc, Ni Cổ La Tư vội nói tiếp:
"Lãnh chúa Hạ Lạc Khắc, tôi cảm thấy say mê ngục tối của ngài vì có những tôi tớ dũng cảm kiên nghị, nếu có thể, tôi hi vọng ngài có thể cho tôi đầu tư vào ngục tối của ngài, và một phần đầu tư, sẽ coi như vật phẩm tôi tặng ngài."
Hạ Lạc Khắc xem như hiểu, ma cà rồng này muốn tham gia đầu tư! Về phần nguyên nhân, là vì say mê với những tôi tớ dũng cảm kiên nghị và ngục tối của mình?
Hạ Lạc Khắc nhìn quanh ngục tối nghèo rớt mùng tơi, lại nhìn đám đang cười đùa cợt nhả sau lưng Ni Cổ La Tư, bàn bạc nhỏ lại bị những người chơi NPC khích lệ, Hạ Lạc Khắc mời ma cà rồng vào đại sảnh:
"Vào đây nói chuyện, về việc ngươi muốn đầu tư."
Sau khi Ni Cổ La Tư cung kính vào trong đại sảnh, Hạ Lạc Khắc đóng cửa lại, để lại bên ngoài những người chơi buồn, họ lại đang tự phát một lần thảo luận sôi nổi, không cần ra ngoài nghe Hạ Lạc Khắc cũng có thể đoán họ đang nói gì, chỉ là đang phỏng đoán và thảo luận về cái vừa thấy.
Hạ Lạc Khắc ngồi xuống nói chuyện với Ni Cổ La Tư, sau đó gõ ngón tay kêu cộc cộc cộc mấy cái lên mặt bàn, lúc này, trong đầu của hạch tâm "Bố Lỗ" của ngục tối đang đưa ra một ý định lừa gạt nam tước ma cà rồng.
Nhưng Hạ Lạc Khắc không trả lời hạch tâm "Bố Lỗ" ngục tối, mà cau mày nói với Ni Cổ La Tư:
"Nói thật, tôi không thiếu đá ma thuật, nhưng ấn tượng của tôi với ngài cũng tốt, nên tôi nghĩ trước tiên hãy nghe kế hoạch đầu tư của ngài một chút."
Ni Cổ La Tư niềm nở nói:
"Lãnh chúa Hạ Lạc Khắc, tôi sẵn sàng lấy tư cách của bản thân, đem ngục tối của ngài, giới thiệu vào hiệp hội thương nhân, ngục tối vương quốc vĩnh cửu ra nhập vào một trong những hiệp thội thường thái, chúng tôi sẽ thiết lập một cổng thông tin ở ngục tối của ngài, bố trí thương nhân thường trú, bất luận ngục tối của lãnh chúa Hạ Lạc Khắc ngài thiếu nguyên bất kì liệu phát triển thời kì nào, hoặc xây dựng bất kì kiến trúc nào, hiệp hội thương nhân chúng tôi đều sẽ cung cấp nguồn hàng và dịch vụ chất lượng tốt nhất, hơn nữa toàn bộ hành trình phát triển ngục tối của ngài, hộ giá về mặt tài nguyên, thanh toán % so với giá thị trường. Đây chính là vật phẩm tôi muốn tặng ngài. "
Hạ Lạc Khắc sau khi nghe xong, trong lòng vẫn do dự một chút, dù sao đề nghị này cũng có sức hấp dẫn, thương nhân thường trú miễn phí, cổng thông tin miễn phí, còn các nguyên liệu hàng hóa chỉ tính %.
Ni Cổ La Tư rời đi, Hạ Lạc Khắc cũng có thể tự mình xin cho Ngục tối của mình vào hiệp hội thương nhân, nhưng phí xin, đặt cọc cũng cần một khoản tiền, còn phải tự mình thiết lập cổng thông tin, tiền thuê thương nhân trú lại của hiệp hội thương nhân, tất cả đều cần tiền.
Rõ ràng, nếu Ni Cổ La Tư giới thiệu, sẽ tiết kiệm cho Hạ Lạc Khắc một khoản tiền.
Nhưng làm như vậy, cũng có rất nhiều vấn đề.
Đó là sự phát triển ngục tối của mình, sẽ có sự tham gia của hiệp hội thương nhân, mà ý thức của những người chơi dị giới và thế giới hoàn toàn khác biệt, khi những người chơi tiếp xúc lâu với hiệp hội thương nhân, sau đó sẽ có hàng loạt vấn đề, và có thể có hậu quả nghiêm trọng, Hạ Lạc Khắc chỉ là nghĩ thấy rất phiền phức.
Sở dĩ cho thương đoàn của Ni Cổ La Tư đến ngục tối của mình, một là cần ông ta đảm nhiệm vai chính trong hoạt động thử nghiệm thứ nhất, coi như là cho những người chơi vui mừng chút, tập trung tính tích cực làm việc của họ, hai là thương đoàn của Ni Cổ La Tư chỉ dừng lại ngày mà thôi, thời gian ngắn như vậy, Hạ Lạc Khắc không lo họ phát hiện ra cái gì, huống hồ đã có thỏa thuận giữa mình và Ni Cổ La Tư đảm bảo.
Ngoài ra còn một nguyên nhân chủ yếu, Hạ Lạc Khắc không hề tín nhiệm Ni Cổ La Tư, thân là chủ thành, nam tước Ma cà rồng vừa quen có một ngày đã chủ động đề nghị đầu tư vào ngục tối của mình, mình phấn khởi đồng ý, là Hạ Lạc Khắc ngốc, hay ác ma năm nay quá ngây thơ?
Dự tính của Ni Cổ La Tư, Hạ Lạc Khắc hiểu rất rõ, một là muốn thăm dò, hai có lẽ là thật sự muốn đầu tư.
Hạ Lạc Khắc tuy rất thiếu ma thạch, nhưng không đến mức tùy tiện mời người lạ vào ngục tối của mình.
"Thật ngại, nam tước Ni Cổ La Tư, đề nghị của ngày tuy rất hấp dẫn, nhưng tôi không thể không từ chối."
"Hạ Lạc Khắc buông lỏng một cách thông minh: "không giấu gì ngài, thương đoàn xin đến ngục tối của tôi đã hẹn trước với phía thư kí của ta đến sang năm, nhưng về ý tưởng vị trí buôn bán trong lòng ta đã có dự tính. "
"Nhưng lãnh chúa Hạ Lạc Khắc....."
Ni Cổ La Tư không nghĩ rằng Hạ Lạc Khắc lại dứt khoát từ chối mình như vậy, dù sao một ngục tối mới phát triển, nhưng mà dứt khoát ưng thuận như thế, đó là kế sách có lợi cho đôi bên, ngục tối có được sự bảo hộ tài nguyên phong phú, Ni Cổ La Tư cũng từ đó mà có lợi nhuận, còn có thể tăng tầm ảnh hưởng của mình trong hiệp hội thương nhân, nhân tiện tạo quan hệ tốt với chủ ngục tối, nếu không ngươi cho rằng một nam tước Ma cà rồng hèn mọn này sao có thể giả mạo cùng chủ ngục tối uống trà mua người?
"Không cần nói nhiều, bản đồ quy hoạch đặt biệt vị trí buôn bán hùng vĩ trong tưởng tượng của ta, không phải chỉ một cổng thông tin giao dịch một thương nhân trú lại là xong, nếu ngươi không có việc gì, hãy về trước đi, dù sao ngươi đến đây đối với tôi tớ của ta mà nói là một lần vui chơi ít có được, ta hi vọng trong thời gian ba ngày, các ngươi sẽ thấy vui vẻ, cũng có thể làm cho tôi tớ của ta vui vẻ, như thế họ sẽ càng nỗ lực làm việc." Hạ Lạc Khắc không chút do dự nói, sau đó đứng dậy, khoác vai Ni Cổ La Tư, vẻ mặt ôn hòa nói tiếp:
"Ô kìa, Ni Cổ La Tư, ngươi cũng không nên hiểu lầm, ta từ chối ngươi, không phải nhằm vào ngươi, càng không phải xem thường ngươi, ngươi cũng biết, xây dựng một ngục tối không dễ, cần chú ý đến mọi vấn đế, nhất là ta, ta không thể muốn làm gì là làm, phía sau có vô số đôi mắt nhìn vào ta, ta có một sơ xuất, truyền đi tin tức gì lớn, họ sẽ phát đi nhưng tin điên khùng, tin tức các ông đến ngục tối vương quốc vĩnh cửu, lúc đầu ta đều giấu, sau khi bị họ phát hiện, ta đã mất rất nhiều thời gian mới để làm ổn lại, bằng không các ngươi có thể cùng ta giao dịch hai lần, ngươi nói nếu ta cho phép ngươi tùy tiện dựng lên một cổng thông tin ở ngục tối, tôi ăn nói thế nào với người sau lưng tôi, tôi phải mất bao nhiêu thời gian mới có thể giải quyết ổn thỏa?"
Hạ Lạc Khắc vừa nói, cũng thân mật tiễn Ni Cổ La Tư về, trong tiếng nói ríu rít của những người chơi, Hạ Lạc Khắc nói tiếp:
"Ta kì thật rất xem trọng ngươi Ni Cổ La Tư, tuy bây giờ không thể hợp tác, nhưng ta tin dựa vào kinh nghiệm và tư chất của ông, chúng ta nhất định có một ngày hợp tác với nhau, ta tin ngươi, Ni Cổ La Tư."
Nói xong, Hạ Lạc Khắc đóng cửa đại sảnh, chỉ để lại Ni Cổ La Tư với vẻ mặt sững sờ, Ni Cổ La Tư im lặng nhìn những người chơi tàn ác vây quanh vài giây, sau đó tự nói với mình:
"Đúng, là Lão Đại."