Editor: Wave Literature
Trấn nhỏ xa xôi không tính lớn, Anh Đào không tốn ít nhiều công sức, liền tìm được[Khách sạn +]trong đó.
Đó là một nơi nhìn qua rất mờ nhạt, dù vậy, Anh Đào vẫn đoán thử xem nơi này có phải là nơi ẩn thân của hộ vệ phản loạn của thương đội kia hay không!
Nhưng lúc Anh Đào mang theo Á Sắt đến điều tra tất cả các ngóc ngách một lượt, lại không hề có bất cứ thu hoạch gì.
Cũng cũng không có mật thất có thể giấu kín hơn hai nghìn người dưới đất trong dự đoán, điều tra xong lại rơi vào bế tắc.
Tới cùng là vì sao? Lá thư tình báo này được gửi tới từ nơi nào?
"Vì sao chúng ta không hỏi thử chủ quán xem?"
Vẫn đi theo sau mông Anh Đào tìm kiếm manh mối, Á Sắt không khỏi đưa ra quan điểm cùng đề nghị của mình.
"Hỏi chủ quán? Ha ha, Á Sắt, cậu còn quá non rồi."
Anh Đào mặc bộ đồ to màu cà phê, trên đầu là chiếc mũ săn hươu cùng màu, chậm rãi đốt một điếu thuốc, sau đó đặt vào trong miệng, tạo ra âm thanh rít thuốc, sau khi nhả ra một ngụm khói có hương vị an-bu-min, anh ta mới chậm rãi nói: "Cửa hàng này có vấn đề, trải qua sự suy luận của tôi, người làm phản rất có khả năng ẩn thân trong cửa hàng này, nhân viên cửa hàng bao gồm cả chủ quán, đều là tòng phạm, bọn họ sẽ không cho chúng ta manh mối nào hữu dụng đâu!"
"Nhưng bọn họ hỏi rồi."
Á Sắt chỉ chỉ đám người chơi đang ở vây xung quanh chủ quán, sau đó mồm năm miệng mười hỏi nội dung cốt truyện.
Anh Đào nhìn cảnh tượng trước mắt, vội vàng đi tới bên kia, đồng thời trong miệng còn nhỏ giọng oán thầm những nhân sĩ không chuyên nghiệp này.
Nhìn thấy Anh Đào đến, rất nhanh những người chơi này đều nhường ra một con đường, mà vị chủ quán bị hỏi lại luống cuống tay chân thở dốc, khi ông ta thấy được Anh Đào đến, thậm chí không đợi Anh Đào mở miệng, liền chủ động nói:
"Ngài hẳn là thám trưởng mới đến ở trấn trên, Anh Đào đi? Thật sự rất cảm ơn ngài, đám người kia sắp khiến tôi thở không nổi rồi."Đám người mà chủ quán nói chính là những người chơi quan tâm đến nội dung cốt truyện này.
"Ông biết tôi?"
Trái lại Anh Đào có vẻ có chút ngoài ý muốn, nhưng nghĩ đến nhiều người bên cạnh như vậy, anh ta vẫn lại vẫn duy trì trấn định, thấp giọng, một tay chống ở trên quầy, trong miệng phả ra một luồng khói, hơi đè thấp vành mũ trên đầu xuống, nhìn qua dáng vẻ có chút âm trầm.
"Bởi vì ông là người ngoài thôn trấn hiếm có đến định cư ở đây, chuyện ông làm, trong trấn nhỏ đều có người bàn luận."
Chủ quán kia nhìn qua có vẻ khá nhiệt tình, nói với Anh Đào: "Đúng rồi, chuyện nhóm người này nói với tôi, tôi có chút tình báo...."
"Không, bọn họ không..."
Anh Đào vốn muốn cực lục phủ nhận, nhưng khi anh ta nhìn thấy các người chơi vây xung quanh anh ta, khí thế vô cùng lớn, Anh Đào một lần nữa đè thấp giọng nói, hơn nữa lại kéo thấp hơn vành mũ hơn chút, giọng điệu thâm trầm nói: "Cho nên, ông có tình báo hữu ích nào sao?"
"À..." Chủ quán nhìn cái mũ săn hươu đã bị Anh Đào kéo thấp đến mức sắp bọc cả gương mặt anh ta lại, ngay cả muốn nhìn ánh mắt Anh Đào nói chuyện, bày tỏ sự lễ phép cũng không có cách nào, nhưng ông ta vẫn nói: "Trên thực tế, chính là trước khi thương đội Lâm Đông Thành đi ngang qua trấn nhỏ xa xôi của chúng tôi, đã từng có người đưa cho tôi một tờ giấy cầu cứu."
Chủ quán vừa nói, vừa mở tờ giấy đã nhàu nhĩ ra cho Anh Đào xem.
Anh Đào mở tờ giấy kia ra, thấy được bên trên có viết mấy chữ xiêu xiêu vẹo vẹo:
[Có khả năng đội trưởng làm phản, nhanh tới cứu tôi ]
Chữ viết rất ngoáy, nhưng mặt trên hiển nhiên là cung cấp tình báo quan trọng.
Đó chính là xác minh cho nội dung được ghi lại trong bản nhật ký, đội trưởng thương đội hộ vệ, thật sự là người đứng đầu tạo phản lần này!
"Cảm ơn sự phối hợp của ông, sau khi phá án xong, tôi sẽ tặng ông phần thưởng thị dân."
Anh Đào nói với chủ quán xong, sau đó nói với với Á Sắt: "Đi thôi, chúng ta có đầu mối mới, mau đi điều tra!"
"Chờ một chút, đội trưởng." Á Sắt ở bên cạnh cau mày hỏi: "Manh mối gì?"
Câu hỏi của Á Sắt khiến cho Anh Đào ngây ngẩn cả người, quả thật, cái tờ giấy này chỉ xác thực nội dung bản nhật ký thôi, chứ không có đưa ra đầu mối để tìm kiếm mục tiêu tiếp theo!
"Chuyện đó, đội trưởng à, thật ra tôi còn tờ giấy thứ hai."
Chủ quán thoáng có chút xấu hổ nói với Anh Đào.
"Aha, tôi biết mà, đây chính là manh mối tôi nói."
Anh Đào đắc ý nhìn thoáng qua Á Sắt, tuy Á Sắt không rõ lắm anh ta đang đắc ý điều gì.
Anh Đào tiếp nhận tờ giấy trong tay chủ quán, mặt trên viết rằng:
[ Nhanh đến huyệt động dung nham, bản đồ ở trong quỹ tư nhân tại ngân hàng trong trấn nhỏ xa xôi!]
"Đi thôi! Đến ngân hàng!"
Anh Đào cũng không quay đầu lại mà đi ra bên ngoài.
- - - - - - - -
"Cho nên, đây là bản đồ sau cùng Anh Đào lấy được?"
Hạ Lạc Khắc nhìn bài post trên diễn đàn, nơi nơi đều là ảnh chụp và video, đó chính là bản đồ mà Anh Đào lấy được từ trong ngân hàng tư nhân.
Vốn Anh Đào còn coi là cơ mật gì đó, nhưng sau khi bị Á Sắt truyền đến trên diễn đàn, đã không tính là cơ mật gì rồi.
"Bố Lỗ, anh thấy thế nào?"
"Hạ Lạc Khắc đại nhân, theo tôi thấy, đây là cơ hội tốt, hiển nhiên là có người trung thành với Lâm Đông Thành, để lại bản đồ này, cực kỳ khả năng chính là nơi thương đội giấu hàng hóa vận chuyển của Lâm Đông Thành, chúng ta chỉ cần đi trước Anh Đào một bước, đuổi tới bên kia, khẳng định có thể tìm thấy trung tâm thành phố ngầm! Sau đó thăng cấp thành phố ngầm, tiến thêm một bước ưu hoá thể nghiệm cho người chơi, gia tăng dân số, tiến công Lâm Đông Thành, lấy Lâm Đông Thành làm ván cầu..."
Bên kia Bố Lỗ còn đang đưa ra triển vọng " kế hoạch chiếm lĩnh Lâm Đông Thành bản thứ n" của anh ta, Hạ Lạc Khắc thì lại nhìn bản đồ đến xuất thần, thừa dịp Bố Lỗ dừng lại, Hạ Lạc Khắc mở ra tấm bản đồ mà đã được chỉnh sửa sau khi các người chơi thăm dò ra.
Rõ ràng có thể nhìn thấy tấm bản đồ mà các người chơi chỉnh sửa chính xác hơn rất nhiều so với bản đồ mà Anh Đào lấy được, hơn nữa đường nét cũng rất dễ xem.
"Bố Lỗ, anh nhìn hai tấm bản đồ này có phát hiện gì không?"
Hạ Lạc Khắc không chút khách khí ngắt lời Bố Lỗ đang thao thao bất tuyệt kế hoạch chiếm lĩnh Lâm Đông Thành thế nào, sau đó hỏi.
"Vâng? Cực kỳ rõ ràng trình độ của các người chơi thế giới ngầm rất cao."
Bố Lỗ nhìn kỹ bản đồ xong, gật đầu nói."Không, anh nhìn nơi này đi."
Hạ Lạc Khắc chỉ vào hai tấm bản đồ nói: "Theo bản đồ mà Anh Đào lấy được, muốn đến nơi, nhất định phải đi qua huyệt động của cự nhân."
"Ồ thật sự là vậy! Hí, vậy thương đội này làm sao để đi qua huyệt động của cự nhân hỏa diễm đây? Đội ngũ của chúng ta còn không có cách nào đối phó với cự nhân nguyên tố hỏa vĩ đại kia a!"
Bố Lỗ cảm khái nói.
Hạ Lạc Khắc lấy ra một thủy tinh cầu, trên thủy tinh cầu chính là hình ảnh một đám người người trước ngã xuống, người sau tiến lên nhằm về phía cự nhân hỏa diễm, một bên hấp dẫn sự chú ý của cự nhân hỏa diễm, mặt khác tăng nhanh tốc độ bố trí ma pháp trận.
Mà Học Phách thì đang giám sát tiến độ của các người chơi, còn về Hắc Long Cẩu Đản thì đang cùng Mèo đen Ba La chơi trò mèo vờn chuột.
Công trình ma pháp trận, tốn mất thời gian hai ngày mới hoàn thành.
- - - - - -
Trên trang web chính thức của trò chơi lại cập nhật tên và tranh của quái vật BOSS mới nhất.
[Tên BOSS: Cự nhân hỏa diễm(thủ lĩnh)]
[ Cấp bậc: Thủ lĩnh]
[ Mô tả: Chỉ có ở nơi nồng đậm nguyên tố nhất, mới có khả năng xuất hiện sinh vật nguyên tố cường đại, tin tức có liên quan đến cự nhân hỏa diễm, đến nay còn chưa được tỉ mỉ, nhưng có thể khẳng định một điều, cự nhân hỏa diễm có năng lực thao túng lửa, có uy lực hủy diệt trời đất. ]
[ Chú ý: Không biết ]
Vào lúc nhóm người chơi hoàn thành ma pháp trận, lại đột nhiên cập nhật tranh và tên quái vật, không ít người chơi phỏng đoán có lẽ rất nhanh liền tuyên chiến với BOSS rồi.
Nhưng tin tức về BOSS, lại thật sự ít đến đáng thương, ít nhất đối với trận chiến kế tiếp với BOSS mà nói, thì chẳng có chút thông tin hữu dụng nào.
Chẳng qua điều này cũng không có gì đáng ngại, các người chơi định chuẩn bị tấn công cự nhân hỏa diễm.
Sau khi bố trí xong ma pháp trận, phù thủy Học Phách bắt đầu chậm rãi rót ma lực vào ma pháp trận, ma lực rất nhanh khiến ma pháp trận phát huy tác dụng, bắt đầu không ngừng có chất lỏng dung nhập vào ma pháp trận.
Kia cũng không phải nước, mà là thứ chất lòng sềnh sệch gì đó, cực kỳ lạnh lẽo, khiến cho ma pháp trên trên mặt đất dần chuyển động, sau đó không ngừng tiến gần đến cự nhân hỏa diễm, không ngừng bị sức nóng biến thành một đống sương mù.
Mà lửa trên người cự nhân hỏa diễm cũng lập tức nhỏ đi không ít, nhìn qua thật giống như sinh vật có bộ lông xù xì bị người ta cạo sạch, đồng thời cũng khiến cho sức nóng trong huyệt động cũng giảm đi không ít.
"Chính là lúc này! Lên!"
Thậm chí không cần Học Phách tới chỉ huy, trong số các người chơi liền có người hét to, sau đó một đám người liền vọt tới chỗ cự nhân hỏa diễm.
Những người chơi nôn nóng thậm chí không đợi đến lúc quái vật hấp hối, đã điên cuồng phát ra công kích từ xa, trong khoảng thời gian ngắn, tên, băng tiễn, gió lớn, thậm chí còn có người phóng ra quả cầu lửa với cự nhân hỏa diễm.
Chẳng qua rất nhanh hỏa cầu thuật đã bị người chơi bên cạnh bạo lực ngăn lại, dù sao sau khi cự nhân hỏa diễm này bị trúng hỏa cầu thuật, nhìn qua dường như càng thêm có tinh thần rồi.
Cuộc chiến hơn ngàn người đối chiến với BOSS liền được mở màn.
"Thật đúng là có tinh thần a meo."
Mèo đen vừa lên ý tưởng muốn làm một quả cầu len gì đó, vừa nhìn những người chơi không ngừng đối chiến với cự nhân hỏa diễm, lười biếng nói như thế.
"Dù sao cũng là thủ hạ của Hắc Diễm Chi Chủ ta!"
Hắc Long Cẩu Đản cũng dùng móng vuốt của anh ta gẩy gẩy một quả cầu len, tựa như tìm ra điểm thú vị trong đó, nhìn qua vô cùng chuyên chú.
"Meo, bọn họ vui vẻ là được."
Mèo đen Ba La nói một tiếng, cũng không xen vào các người chơi đang hăng hái chiến đấu với BOSS nữa rồi.
- - - - - - - -
Lúc các người chơi của thành phố ngầm Vĩnh Hằng Quốc Độ đang cố gắng chế phục đánh chiến với cự nhân hỏa diễm, thì tại thế giới trên mặt đất.
Các người chơi Duy Đa Lợi Á đang trong "Kỳ ngộ", cũng chuẩn bị xuất phát, bọn họ tính muốn bắt đầu cuộc đời làm chiến sĩ nô lệ của mình rồi.