Translator: Wave Literature
Editor: Wave Literature
Trong căn phòng tối tăm, Á Lịch Sơn Đại đang cầm trong tay tờ báo, trên báo viết "Lĩnh chủ Hạ Lạc Khắc của thành phố ngầm Vĩnh Hằng Quốc Độ phá đại án thương đội Lâm Đông Thành bị tập kích".
Tờ báo không phải là báo tháng của Lâm Đông Thành quảng cáo đầy trời, mà viết chữ "Báo tháng công quốc phương Bắc".
"Á Lịch Sơn Đại đại nhân, đến bây giờ vẫn chưa có tin tức gì của Phượng Hoàng Phỉ Ni Khắc Tư."
Tên Nhuyễn Nê Quái kia đứng trước mặt Á Lịch Sơn Đại, cầm cặp hồ sơ nói với Á Lịch Sơn Đại.
"Ừm, tôi biết rồi, tìm cơ hội cắt đứt luôn cái đuôi đi."
Á Lịch Sơn Đại xem xong tờ báo nói, nhưng Nhuyễn Nê Quái kia lại tỏ vẻ khó xử: "Nhưng tình huống canh phòng bên Ban Tạp Tư A có chút khó khăn ạ."
"Vậy thì xử xong trước khi đưa đến Ban Tạp Tư A đi."
Á Lịch Sơn Đại cũng không ngẩng đầu lên nói.
"Tôi biết rồi."
"Đúng rồi, nghe nói bên cạnh Lĩnh chủ Hạ Lạc Khắc có một phù thủy rất mạnh, tên là Học Phách, đúng không?"
Nhuyễn Nê Quái đang định đi ra, nghe Á Lịch Sơn Đại phía sau hỏi, lập tức xoay người, dùng xúc tua ướt át mở cặp hồ sơ trên tay ra: "Không sai, là phù thủy thiên tài được mệnh danh là ngàn năm mới có một, là sinh viên xuất sắc của học viện phù thủy, thầy chính là giáo sư Bồi Căn – một chuyên gia giáo dục Linh Hồn nổi tiếng."
"Giáo sư Bồi Căn sao? Bản kế hoạch Học viện Linh Hồn hợp tác với chúng ta, cậu còn giữ chứ?"
Á Lịch Sơn Đại ngồi trên ghế hỏi.
"Còn giữ ạ."
"Bắt đầu đi, càng nhanh càng tốt."
- --
Sự việc thương đội bị tập kích ở Hắc Hỏa Sơn kết thúc tốt đẹp, điều không trọn vẹn chính là toàn bộ quân bảo vệ thương đội đều bị diệt sạch, ngay cả tung tích của trung tâm thành phố ngầm mà bọn họ hộ tống cũng không rõ, tình cờ phát hiện Phỉ Ni Khắc Tư giải trừ phong ấn, cũng biến mất không thấy đâu.
Điều duy nhất đáng được ăn mừng chính là, tổn thất của Lâm Đông Thành không phải không thể bù lại được, toàn bộ tổn thất cư dân trong trấn nhỏ xa xôi đã tham dự vào kế hoạch tấn công này gây ra sẽ do chính họ tiến hành bồi thường.
Chẳng qua lúc Liên minh thương nhân cử nhân viên qua đây kiểm kê lại tài sản, lại phát hiện tài sản của trấn nhỏ xa xôi còn ít hơn cả sổ sách, trực quan nhất chính là hàng hóa, đồ dùng trong nhà, còn có thẻ ma thạch, đa số đều không thấy đâu nữa, nghi ngờ là bọn họ đã gấp gáp chuyển đi, tuy nhiên không rõ vì sao lại phải chuyển đồ dùng trong nhà đi.
Cho dù như vậy, vẫn còn bất động sản hoặc tài sản khác có thể dùng để gán nợ, coi như là đủ dùng rồi.
Về phần Hắc Hỏa Sơn, bởi vì Phỉ Ni Khắc Tư giải trừ phong ấn, liền liên tục phun trào không ngừng nghỉ, toàn bộ chân Hắc Hỏa Sơn đều không còn nơi nào thích hợp để sinh sống nữa cả.
Liên minh thương nhân tất nhiên cũng cử chuyên viên qua xem xét một phen, cho ra kết luận là: "Vì Phỉ Ni Khắc Tư nên các yếu tố lửa ở nơi này cực kỳ hỗn loạn, núi lửa hoạt động rất mạnh, lần phun trào này rất có khả năng sẽ liên tục trong thời gian dài, đề nghị tăng cấp du lịch lên một sao!"
Tuy càng thích hợp du lịch hơn, xem như tin tốt đối với Liên minh thương nhân, nhưng nguyên tố sinh vật trong hang động dung nham cũng tăng thêm, điều này cực kỳ gây đau đầu cho người ta.
Nhưng may mắn cho Liên minh thương nhân, bởi vì bọn họ có một người hàng xóm vô cùng tốt bụng lại hay giúp người - Đó là thành phố ngầm Vĩnh Hằng Quốc Độ!
"Không sao. Các con dân của tôi đều tha thiết yêu cầu canh giữ hang động dung nham, trợ giúp Liên minh thương nhân duy trì trật tự thế giới ngầm, là trách nhiệm của chúng tôi."
Hạ Lạc Khắc rất có ý thức sứ mệnh nói.
Nhưng vì Hạ Lạc Khắc tha thiết yêu cầu, cuối cùng cảm động thành chủ Ni Cổ Lạp Tư, Ni Cổ Lạp Tư lập tức báo cáo việc này với Liên minh thương nhân, Liên minh thương nhân vô cùng cảm kích Hạ Lạc Khắc, có người nguyện ý nhận công việc phỏng tay này, đương nhiên bọn họ bằng lòng vạn lần rồi!
Đương nhiên, về phương diện thù lao, cũng được đưa ra một cách tượng trưng, tuy Hạ Lạc Khắc rất hào phóng bày tỏ không cần, nhưng bọn họ vẫn quyết định, mỗi tháng trả thù lao bằng một số vật tư nhất định, dù sao đối với sự phát triển của một thành phố ngầm thì vật tư vô cùng quan trọng.
Đương nhiên Liên minh thương nhân cũng không lỗ vốn, dù sao chỉ cần có thể để Hắc Hỏa Sơn tiếp tục làm thắng cảnh du lịch thì bọn họ cũng đã thu được lợi rồi.
Sự việc đến đây, đối với Liên minh thương nhân cũng có thể xem như kết thúc tốt đẹp, về chuyện bồi thường tiếp theo cho công quốc phương Bắc cũng là chuyện của bọn họ.
Nhưng đối với Hạ Lạc Khắc, chuyện cần điều tra vẫn còn rất nhiều.
- --
"Không có chút manh mối nào về bàn tay gây tội ác phía sau màn hướng dẫn những cư dân trong trấn giải trừ phong ấn sao?"
Hạ Lạc Khắc ngồi trong một căn phòng xa hoa, xung quanh đặt đầy giá sách, còn có hàng loạt bộ sách, tràn ngập mùi vị tri thức. Điều này làm cho Hạ Lạc Khắc cảm thấy có chút không khoẻ.
Trước mặt anh chính là Nhuyễn Nê Quái đang ngồi trên ghế ông chủ, anh ta đã nhiều lần cung cấp tin tình báo cho Hạ Lạc Khắc, hơn nữa còn có vụ làm ăn trường luyện thi ở Lâm Đông Thành không thể lộ ra ngoài ánh sáng.
"Đối phương làm việc rất sạch sẽ, hơn nữa cũng không giống như phần đông gián điệp của Ban Tạp Tư A, có nhiều con đường cung cấp tin tình báo cho chúng ta như vậy, nhưng tôi vẫn đoán là tên Á Lịch Sơn Đại kia làm, mục tiêu hành động gần đây của hắn ta đều nhằm vào vị Đại Ác Ma, tuy không biết con quỷ xui xẻo kia ở chỗ nào."
Nhuyễn Nê Quái vừa dứt lời, vẹt lông đỏ vẫn đứng trên vai Hạ Lạc Khắc phát ra giọng nói có tính uy hiếp: "Hả? Nhuyễn Nê Quái ông nói cái gì đấy?"
"Hửm?"
Nhuyễn Nê Quái hiển nhiên không ngờ thú cưng của Hạ Lạc Khắc lại nói được như vậy, rõ ràng ngây ra một lúc.
Hạ Lạc Khắc vươn một ngón tay ra, gõ đầu con vẹt một cái, cười nói: "Thú cưng mới mua, trước đó hình như học được nhiều thứ kỳ quái lắm, không cần để ý."
Sau khi bị ngón tay Hạ Lạc Khắc gõ đầu, vẹt liền biết điều hơn rất nhiều.
"Không có gì, thú cưng rất trí tuệ."
Nhuyễn Nê Quái tùy tiện nói một câu, sau đó tiếp tục nói: "Bên công quốc phương Bắc tôi sẽ chú ý quan sát."
"Làm phiền cậu, đây là chi phí cho tin tình báo lần này."
Hạ Lạc Khắc ném ra một kim tinh thạch, Nhuyễn Nê Quái nhanh chóng chụp lấy kim tinh thạch, khi ma lực được nhập vào, hiển thị ra hình ảnh xung quanh cả căn phòng, công thức toán học, con số và đủ loại ký hiệu xuất hiện như những ngôi sao, quay xung quanh Nhuyễn Nê Quái, để anh ta lộ ra biểu cảm hưởng thụ nó.
"Thật sự là một đám sinh vật sa đọa."
Hạ Lạc Khắc lại đội mũ của mình lên, sau đó mang theo con vẹt trên vai, rời khỏi phòng Nhuyễn Nê Quái.
Phỉ Ni Khắc Tư đứng trên vai Hạ Lạc Khắc, chờ khi ra khỏi phòng Nhuyễn Nê Quái liền hỏi: "Có người đang tìm kiếm Đại Ác Ma sao? Hắn tìm để làm gì? Muốn sưu tầm thẻ như La Cơ Lãng Khai Mễ sao?"
"La Cơ Lãng Khai Mễ có sở thích này sao?"
Hạ Lạc Khắc kỳ quái hỏi.
"Nếu không thì sao? Vì muốn sưu tập đủ con số này, một vài tên vô cùng kỳ quái yếu ớt, ngài ấy cũng đều thu nạp vào tổ chức. Rõ ràng chúng tôi đều là tinh anh, nhưng những tên bộ dạng như Ba La, nhìn thế nào cũng chẳng thấy giống tinh anh phải không? Cả ngày như sương mù bay lượn khắp nơi, lúc nào muốn thì giở trò hề khống chế tinh thần kẻ khác, thật sự là quá làm giảm giá trị con người của chúng tôi rồi. vị Đại Ác Ma của La Cơ Lãng Khai Mễ, nói ra khí phách biết bao, lại xuất hiện cái tên như vậy. Đúng rồi, con mèo đen ngài nuôi cũng tên Ba La, cảm giác thật giống cái tên rác rưởi Ba La kia."
Phỉ Ni Khắc Tư đứng trên vai Hạ Lạc Khắc không chút khách khí nói.
"Nó chính là Ba La, cái tên Ba La mà anh nói là bay lượn khắp nơi, lúc nào muốn thì giở trò hề khống chế tinh thần kẻ khác đấy."
Hạ Lạc Khắc nói với Phỉ Ni Khắc Tư như thế.
"À há, thật là thích đùa, tên Hắc Long kia cũng nói như vậy."
Phỉ Ni Khắc Tư hô hô nở nụ cười, dường như cảm thấy rất vui, nhưng nó nhanh chóng nhìn thấy vẻ mặt nghiêm túc của Hạ Lạc Khắc, sau đó nụ cười dần dần biến mất.
"Thật vậy sao? Tên... Ba La kia?"
"Đúng."
"Làm sao có thể, cái tên cuồng rình dòm ngó kia bây giờ có thực thể rồi sao? Lại còn là một con mèo đen ngu ngốc không chịu được à? Không thể nào, tôi tuyệt đối không tin, trừ khi một ngày nào đó tôi biến thành một con vẹt, khà khà trách... Trách... Trách..."
Vẹt Phỉ Ni Khắc Tư nói xong liền khóc lên. Dáng vẻ một con vẹt nức nở khóc thật sự không có gì đẹp đẽ, thậm chí có phần buồn cười.
"Hạ Lạc Khắc đại nhân, tôi thật sự không thể hiểu được, vì sao ngài không duy trì hình thái Phượng Hoàng cho Phỉ Ni Khắc Tư, lại biến nó thành vẹt, phải biết rằng một con chim phượng hoàng là vô cùng lợi hại."
Ngay lúc Phỉ Ni Khắc Tư đang nức nở, Bố Lỗ nói bên tai Hạ Lạc Khắc.
"Hửm? Anh muốn thành phố ngầm Vĩnh Hằng Quốc Độ biến thành một biển lửa sao? Hơn nữa, nếu bị người khác biết Phỉ Ni Khắc Tư đang ở chỗ tôi thì sẽ tạo thành vấn đề vô cùng nghiêm trọng, uỷ ban ác ma nhất định sẽ cho một hóa đơn phạt khổng lồ."
Hạ Lạc Khắc tiếp tục hỏi Bố Lỗ: "Việc dung hợp trung tâm thành phố ngầm của anh xong chưa?"
"Đương nhiên, rất ngon, thậm chí có phần khó tiêu hóa, hiện tại bất cứ lúc nào tôi cũng có thể thăng cấp thành trung tâm thành phố ngầm cấp bốn, thậm chí có thể mở rộng quy mô đến năm vạn người!"
Bố Lỗ nhanh chóng nói: "Nhưng nếu làm như vậy thì ngài và Lị La tiểu thư có thể đều phải trở thành thượng vị ác ma đầu tiên chết vì bị rút cạn ma lực."
"Không đến mức rút cạn ma lực mà chết, không đủ dinh dưỡng hẳn là có."
Hạ Lạc Khắc sửa đúng nói: "Xem ra nhất định phải tìm thứ thay thế ma lực rồi."
"Làm một cái hồ chứa ma lực thì thế nào?"
Bố Lỗ đề nghị nói.
"Không có tác dụng gì, không có hồ chứa ma lực nào có thể chống đỡ được nhu cầu ma lực từ nhiều người như vậy, trừ khi là Thế Giới Thụ."
Sau khi Hạ Lạc Khắc nói xong, Bố Lỗ nhanh chóng hô: "À? Không phải trong vườn hoa của chúng ta có một gốc Thế Giới Thụ sao?"
"Anh đang nói cái cây của Vũ Trà sao? Quá nhỏ, có lẽ nó chỉ có thể sử dụng được khoảng chừng một trăm năm nữa thôi."
Hạ Lạc Khắc khoát tay áo.
"Thật sự quá đáng tiếc rồi."
"Chờ một chút... Đột nhiên tôi có một suy nghĩ lớn mật."
Hạ Lạc Khắc đột nhiên nói.
"Đối với suy nghĩ lớn mật của ngài, đất nước tôi có đầy đủ hình pháp."
"Anh đang nói gì đấy?"
"Không có gì, đùa một chút thôi mà, nhưng Hạ Lạc Khắc đại nhân ngài có ý nghĩ gì vậy?"
"Quảng bá Thế Giới Thụ thì thế nào?"