- Hoa Tranh công chúa lớn lên xinh đẹp động lòng người hơn nữa còn giỏi cưỡi ngựa bắn cung, ai cưới được nàng làm vợ thì quả là phúc phận ba đời. Điều kiện đại hãn đưa ra quả là hấp dẫn khiến ta khó lòng từ chối…
Thiết Mộc Chân nghe vậy thì cười vui vẻ, lúc trước Đà Lôi đã nói cho hắn biết rằng Phạm Thiên có rất nhiều nữ nhân xinh đẹp ở bên mình nên mới đưa ra điều kiện này.
Từ xưa anh hùng khó qua được ải mỹ nhân, ngay cả bản thân Thiết Mộc Chân cũng rất yêu mỹ nhân và có tới vài chục thê thiếp. Không chỉ thế trên đường chinh chiến mỗi khi bắt được nữ tù hắn luôn chọn những nữ nhân xinh đẹp nhất để hưởng dụng nên đời sau Thành Cát Tư Hãn mới được gọi là người truyền giống vì có hậu duệ ở khắp hai lục địa á âu.
Biết được Phạm Thiên có sở thích giống mình thì đương nhiên Thiết Mộc Chân biết cách để giưc hắn lại. Hoa Tranh dù ở Mông Cổ nhưng là con gái của Thiết Mộc Chân dung mạo lại hết sức xinh đẹp nên danh tiếng của nàng lan truyền tới tận Trung Nguyên.
Phạm Thiên nói tiếp:
- … Chỉ tiếc là ta không có hứng thú với binh quyền hay thế lực nên không thể nhận lời đại hãn được.
Phạm Thiên đương nhiên không phải là đang tỏ ra thanh cao thoát tục trong mắt không màng tới quyền lực hay gì đó. Quyền lực là thứ cực kỳ hấp dẫn, nhưng vấn đề là hắn không phải người của thế giới này.
Phạm Thiên cho dù thống trị toàn bộ thế giới này thì cũng có lúc hắn sẽ phải rời đi. Chỉ có quyền lực tại Thiên Thế đại lục mới có thể khiến hắn để tâm mà thôi.
Phạm Thiên thấy vẻ thất vọng trên khuôn mặt của Thiết Mộc Chân thì không chờ hắn khuyên giải mà đã chủ động nói:
- Có điều ta không thể giúp đại hãn cầm quân chinh chiến không có nghĩa là ta không thể trợ giúp đại hãn chinh phục thiên hạ.
Thiết Mộc Chân nghe vậy thì liền hứng thú hỏi:
- Ngươi nói vậy là có ý gì?
Phạm Thiên đáp:
- Thứ cho ta nói thẳng, đại hãn dù vẫn còn rất khỏe mạnh nhưng tuổi tác của ngươi đã cao rồi, tuổi trẻ lại chinh chiến không ngừng nên thân thể đã gần tới giới hạn. Ta đảm bảo không quá ba năm ngươi sẽ gặp phải bạo bệnh mà chết, lúc đó Đại Mông Cổ Quốc ngươi đã mất bao công sức gây dựng nên có thể tồn tại được bao lâu khi không có đại hãn đứng đầu?
Mấy tên quan binh Mông Cổ lúc đầu chỉ ngồi bên cạnh ăn uống mà không nói gì bây giờ bỗng nhiên nhảy dựng lên:
- Hỗn xược!! Sao ngươi dám nói ra những lời đó.
Cái chết của một vị quân vương là một đề tài cực kỳ nhạy cảm. Cho dù vị quân vương đó đang nằm hấp hối trên giường thì cũng không ai được phép nói tới chuyện đó.
Thiết Mộc Chân bỗng giơ tay ngăn đám thuộc hạ của mình lên tiếng và hỏi:
- Nếu như ngươi nói ra những lời này, thì chắc hẳn là ngươi phải có cách giải quyết chứ?
Thiết Mộc Chân nhanh chóng hiểu ra ý của Phạm Thiên và nói. Cho dù vẻ ngoài hắn rất bình tĩnh nhưng trong lòng lại cực kỳ kích động. Thiết Mộc Chân hiểu rõ tình trạng sức khỏe của mình hơn ai hết nên nếu có cơ hội kéo dài mạng sống thì hắn nhất định sẽ không bỏ qua.
Thiết Mộc Chân chinh chiến bao năm nay thì hoàn toàn không sợ hãi cái chết nhưng sự nghiệp của còn chưa thành nên hắn chưa thể chết được.
Thiết Mộc Chân hiểu rõ mâu thuẫn trong dòng tộc của mình nên nếu hắn nằm xuống thì cho dù chọn ai làm người kế thừa thì cũng vẫn sẽ tạo ra xung đột.
Đến lúc đó các phe phái đấu tranh giành quyền lực sẽ khiến cho Đại Mông Cổ Quốc sụp đổ vì lãnh thổ của bọn họ là xâm chiếm mà có. Nếu có mâu thuẫn xảy ra thì những thuộc địa này chắc chắn sẽ nổi dậy và lật đổ sự thống trị của Mông Cổ.
Cho tới khi Thiết Mộc Chân bình đình được mâu thuẫn trong dòng tộc thì hắn chưa thể chết được.
- Nếu nói về cầm quân đánh trận thì ta đứng trước mặt đại hãn chẳng khác nào tiểu vu kiến đại vu (cháu trai gặp ông nội) nhưng nếu nói về việc dưỡng sinh thì người luyện võ bọn ta lại cao minh hơn nhiều.
Thiết Mộc Chân hỏi:
- Ngươi nói là ta cần phải luyện võ?
Thiết Mộc Chân biết luyện võ có thể dưỡng sinh nhưng hắn ngày bận trăm sự thì thời gian đâu mà luyện võ?
Phạm Thiên lắc đầu nói:
- Đại hãn tuổi tác đã cao, cho dù có luyện võ thì thành tựu cũng không lớn. Ta đây có một loạiđan dược có thể trị liệu thương thế cho ngươi, không dám nói có thể khiến đại hãn sống lâu trăm tuổi nhưng để ngươi sống thêm - năm thì vẫn thừa sức.
Phạm Thiên nói xong lấy ra một bình Sinh Huyết Đan và đặt xuống trước mặt. Khác với Kim Sang Dược chỉ là loại thuốc chữa trị thương thế thì hoàng cấp thượng phẩm đan dược Sinh Huyết Đan có khả năng phục hồi khí huyết loại bỏ ẩn tật và gián tiếp giúp Thiết Mộc Chân kéo dài tuổi thọ.
Thiết Mộc Chân nhìn thấy lọ đan dược trong tay Phạm Thiên thì kích động nhưng trong lòng vẫn mang theo nghi ngờ. Làm một vị quân vương hắn không thể không đa nghi được.
Một trong tứ kiệt dưới trướng Thiết Mộc Chân là Bác Nhĩ Truật nhìn ra nghi ngại của chủ thượng liền đi tới và nói:
- Đại hãn sao có thể dùng dược lung tung được? Bác Nhĩ Truật ta nguyện thay đại hãn thử thuốc.
Bác Nhĩ Truật cực kỳ trung thành với Thiết Mộc Chân, trong trận đánh Vương Hãn của bộ lạc Khắc Liệt, thoạt đầu Khắc Liệt đánh úp doanh trại của Thiết Mộc Chân khiến bộ lạc Mông Cổ thua trận phải rút lui, mất hết lều trại. Đêm đến tuyết rơi dày, Thiết Mộc Chân mỏi mệt nằm ngủ, Bác Nhĩ Truật và Mộc Hoa Lê cầm đã tấm da cừu đứng suốt đêm trong tuyết để che cho Thiết Mộc Chân.
Nay hắn tình nguyện thay Thiết Mộc Chân thử thuốc thì Phạm Thiên cũng không ngăn cản để Bác Nhĩ Truật cầm lấy bình Sinh Huyết Đan và lấy ra một viên đan dược cho vào miệng.
Đan dược này thậm chí có thể khôi phục lại huyết nhục khi bị đồ đằng chi lực của Yêu Linh tàn phá thì chút thương thế sa trường đã là gì. Vừa phục dụng Sinh Huyết Đan Bác Nhĩ Truật đã cảm thấy toàn thân mình trở nên nhẹ nhàng khoan khoái, những vết thương cũ bắt đầu sinh da non ngứa ngáy.
Chỉ một lát sau Bác Nhĩ Truật tinh thần minh mẫn nhìn lọ đan dược trên tay với vẻ kinh hãi.
Phạm Thiên lúc này mới lên tiếng:
- Đan dược này tên là Sinh Huyết Đan, ăn vào có thể phục hồi khí huyết, trị liệu thương thế. Nó không chỉ có thể chữa trị ẩn tật cho đại hãn mà mỗi khi bị thương chí mạng chỉ cần còn một hơi thì phục dụng Sinh Huyết Đan có thể cứu ngươi một mạng.
Bác Nhĩ Truật lúc này mới biết đan dược mình vừa ăn quý giá đến thế nào, hắn cẩn thận dùng hai tay dâng bình Sinh Huyết Đan lên cho Thiết Mộc Chân.
Thiết Mộc Chân đã chờ không kịp mà lấy ra một viên Sinh Huyết Đan ném vào trong miệng. Đan dược không cần nhai mà vào miệng đã hóa thành một dòng dược dịch lan tỏa khắp toàn thân khiến cho Thiết Mộc Chân cảm nhận được tác dụng ngay tức khắc. Giờ thì hắn đã hiểu tại sao Bác Nhĩ Truật có biểu hiện như vừa rồi.
- Ha ha ha!!!
Thiết Mộc Chân cảm thấy toàn thân sức lực tràn đầy thì không nhịn được mà cười lớn một tiếng. Đám thuộc hạ lập tức đi tới lên tiếng chúc mừng Thiết Mộc Chân.
Đám người này nhìn về phía Bác Nhĩ Truật với vẻ hâm mộ, nếu biết trước như vậy bọn họ đã xung phong lên thử dược thì đã được dùng một viên Sinh Huyết Đan rồi.
Nhưng đó chỉ là nếu như mà thôi, chính vì sự trung thành của Bác Nhĩ Truật nên hắn mới có được phúc phận hưởng dụng một viên đan dược quý giá như vậy còn những kẻ khác chỉ có thể ước ao.
Một bình Sinh Huyết Đan có viên đan dược sau khi Thiết Mộc Chân và Bác Nhĩ Truật mỗi người dùng một viên thì còn tới viên trong bình ngọc được Thiết Mộc Chân cẩn thận cất vào trong ngực. Sau này Thiết Mộc Chân có dùng hết hay ban thưởng cho ai thì đó cũng là chuyện của hắn không liên quan đến Phạm Thiên.
- Phạm Thiên, ngươi đã giúp cho giang sơn của ta càng thêm vững chãi, ta phong ngươi làm Trấn Nam phò mã, sau này nếu như ta thành công đánh hạ Nam Tống thì Trung Nguyên sẽ là do ngươi quản.
Thiết Mộc Chân không chỉ đồng ý gả Hoa Tranh cho Phạm Thiên mà còn hứa hẹn cho hắn quyền lực lớn như vậy thì Phạm Thiên cũng bất ngờ.
Không ngờ rằng chỉ tốn một bình Sinh Huyết Đan mà hắn được nhận lại một lãnh thổ rộng lớn như vậy.
Nếu nói vậy không phải lãnh thổ vốn thuộc về Nguyên triều nay sẽ do hắn cai quản hay sao.
Không chỉ nắm giữ quyền lực to lớn mà thông qua việc này Phạm Thiên còn có thể trở thành tấm bình phong ngăn không cho quân Mông Cổ tiếp tục tiến công về phía nam và xâm chiếm quê hương của mình tránh được thương vong cho dân tộc.
Chuyến này đi tới Mông Cổ quả thật Phạm Thiên thu lại được rất nhiều.
- ------☆☆☆☆-------