Lý Thanh Lộ trong nóng ngoài lạnh nên cực kỳ khó chịu. Nàng thấy Phạm Thiên xuất hiện liền ôm chặt lấy và hắn cảm nhận được hơi ấm từ cơ thể đối phương.
Phạm Thiên ôm chặt lấy Lý Thanh Lộ sau đó thừa dịp mà tiến vào lấp đầy hư không trong lòng nàng.
Lý Thanh Lộ ý chí mơ hồ chỉ cảm thấy hạ thân đau nhức sau đó một khoái cảm kỳ lạ dần xâm chiếm tâm trí nàng.
……
Lý Thanh Lộ chỉ là một thiếu nữ ngây thơ chưa biết mùi đời, trong đêm được hưởng thụ nhân gian cực lạc thì ban ngày tỉnh lại thấy mình đã trở về tẩm cung của mình thì liền thất lạc vì nghĩ rằng đó chỉ là mơ.
Từ hôm đó đêm nào Lý Thanh Lộ cũng mơ thấy mình cùng một nam nhân cá nước hoan lạc trong một hang động lạnh lẽo, khi thức dậy thì đã là buổi sáng nàng lại nằm ở trên giường của mình.
Lý Thanh Lộ đã từng hỏi xem người nam nhân cùng mình truy hoan hàng đêm này là ai nhưng hắn chỉ đáp:
- “Không lâu nữa chúng ta sẽ được gặp nhau”
Nói xong hắn liền xoay người lên trên và tiếp tục cuộc chinh chiến của mình.
Lý Thanh Lộ mấy ngày nay chỉ mong thời gian trôi cho nhanh đến khi trời tối để gặp lại vị Mộng Lang này.
Ngày này nàng nằm lên giường muốn đi ngủ nhưng không hiểu sao lại trằn trọc không ngủ nổi.
Lúc trước Lý Thanh Lộ đã thử thức chờ cả đêm xem có gặp được Mộng Lang không nhưng cuối cùng tới sáng lại không có chuyện gì xảy ra.
Từ đó Lý Thanh Lộ không dám thức đêm nữa mà cố gắng lên giường ngủ rất sớm để gặp lại nhân tình trong mộng của mình.
Hôm nay Lý Thanh Lộ nằm mãi không thể ngủ thì trong lòng càng thêm vội vã, nếu không thể ngủ thì nàng sẽ không thể gặp được Mộng Lang.
Trong khi Lý Thanh Lộ đang cố gắng ru ngủ bản thân thì bỗng bên trong phòng nàng xuất hiện một người. Lý Thanh Lộ cũng biết võ công nên ngay lập tức nhận ra, nàng nhìn vào bóng tối thì thấy được một bóng người cực kỳ quen thuộc trong góc tối.
Lý Thanh Lộ vội vàng lên tiếng:
- Mộng Lang, là ngươi sao?
Phạm Thiên lúc này mới từ từ bước tới trước giường của Lý Thanh Lộ, ánh trăng mờ nhạt chiếu lên khuôn mặt tuấn tú của hắn khiến cho Lý Thanh Lộ ngơ ngẩn nhìn.
Tình nhân trong mắt đều hóa Tây Thi, Hư Trúc vốn là một tên hòa thượng xấu xí mà khi gặp lại Lý Thanh Lộ còn không thèm để ý nói gì tới Phạm Thiên.
Phạm Thiên đi tới bên giường ngồi xuống và đưa tay chạm vào khuôn mặt mềm mại của Lý Thanh Lộ nói:
- Ta đã nói rằng chúng ta sẽ có cơ hội gặp lại mà.
Lý Thanh Lộ hai mắt hiện lên một tầng sương mờ nhào vào lòng hắn nói:
- Mộng Lang, ta biết là sẽ có thể gặp được ngươi mà.
Phạm Thiên đưa tay ôm lấy Lý Thanh Lộ vuốt nhẹ lưng ngọc an ủi mỹ nhân.
Sau hơn một tháng cùng Phạm Thiên hoan hảo thì trong lòng Lý Thanh Lộ đã sinh ra cảm tình sâu sắc nên hắn mới tự tin lộ diện trước mặt nàng.
Lý Thanh Lộ cùng Phạm Thiên ôm lấy nhau nói lời tâm tình thì sau một lát nàng đã bắt đầu động tình.
Mối quan hệ của hai người được phát triển dựa trên tình dục nên đâu chỉ tâm tình bằng miệng là xong.
Phạm Thiên nhìn khuôn mặt hồng hồng của Lý Thanh Lộ thì dục hỏa lại nổi lên.
Dù là con cháu của Lý Thu Thủy nhưng vẻ đẹp của Lý Thanh Lộ pha lẫn những nét của nữ nhân tây vực hoàn toàn khác với nhi nữ Giang Nam như Vương Ngữ Yên.
Phạm Thiên không hề khống chế mà đẩy ngã Lý Thanh Lộ xuống giường, nàng cực kỳ phối hợp để hắn thoát y phục của mình rồi cả hai liền hợp nhất làm một.
Một lúc lâu sau Phạm Thiên mới đưa tay gạt những sợi tóc rối trên mặt Lý Thanh Lộ và nhìn nàng cười.
Đây là lần đầu Lý Thanh Lộ được quan sát thấy khuôn mặt của nhân tình nên khoái cảm lại càng tăng cao.
Tình cảm của hai người đã được phát tiết trong cuộc truy hoan nên bây giờ cả hai chỉ yên lặng ôm lấy nhau mà thôi.
(Viết thế thôi không lại bị rp:v)
Phạm Thiên lúc này mới lấy ra một tấm Tỏa Linh Lệnh, Lý Thanh Lộ có thể nói là người duy nhất trong lòng không tồn tại sự bài xích nào đối với hắn, dù chỉ là một chút.
Phạm Thiên chỉ cần tới duy nhất một tấm Tỏa Linh Lệnh đã thành công, hơn nữa còn không phải do vận khí mà do Lý Thanh Lộ thật sự nguyện ý làm mọi thứ vì hắn.
……
Tiếp tục là một tháng trôi qua, sau khi công khai quan hệ thì Lý Thanh Lộ hàng đêm đều mở rộng cửa chờ Phạm Thiên tới sủng hạnh mình. Nàng cũng đã dẫn hắn tới nơi Lý Thu Thủy cất giấu võ học và tìm được Tiểu Vô Tương Công được khắc trên đá.
Phạm Thiên chép Tiểu Vô Tương Công ra một tấm lụa vì hệ thống yếu cầu nó phải ở trong một quyển trục hoặc thư tịch thì mới có thể dung hợp.
Tiểu Vô Tương Công công năng chính là mô phỏng, bây giờ chỉ cần hắn nhìn thấy một loại võ kỹ hắn có thể lập tức mô phỏng ra võ kỹ đó. Chỉ cần nó không phải thần thông thì Phạm Thiên đều có thể mô phỏng theo.
Sau khi dung hợp với Tiểu Vô Tương Công thì Vô Tự Thiên Thư đã trở thành một quyển Thiên Cấp công pháp chính hiệu.
Ngoài Tiểu Vô Tương Công thì mấy thứ như Bạch Hồng Chưởng Lực Phạm Thiên cũng học được nhưng cũng chỉ học qua mà thôi.
Hai tháng này tâm lực của Phạm Thiên đều đặt hết vào việc nghiên cứu Thiên Sơn Chiết Mai Thủ. Hắn đã tìm tới Vu Hành Vân để thỉnh giáo nàng vì bàn về kiến thức võ học hắn còn thua xa Vu Hành Vân.
Phạm Thiên mặc dù xuất thân Thiên Thế đại lục võ học vô số nhưng hắn chết no cũng chỉ mới luyện võ được chưa tới năm nếu tính cả thời gian trong phó bản.
Nếu đem ra so với Vu Hành Vân đã luyện võ suốt năm thì Phạm Thiên quả thực là không bằng.
Nhưng ngộ tính của hắn rất cao nên muốn bắt kịp Vu Hành Vân cũng không phải không thể.
Tính cả thời gian đi đường tới Tây Hạ thì Vu Hành Vân đã trải qua hơn ngày kể từ khi phản lão hoàn đồng rồi. Chỉ cần hơn nửa tháng nữa là công lực của nàng sẽ hoàn toàn khôi phục và mạnh hơn nhiều lúc trước.
Lần này phục hồi công lực Vu Hành Vân tuyệt đối là đạt tới năm công tinh thuần. Cộng thêm Bát Hoang Lục Hợp Duy Ngã Độc Tôn Công chỉ cần qua cái tên cũng đủ thấy nó là loại võ công cường hoành bá đạo nên nếu chỉ xét riêng về công lực nàng tuyệt đối không thua gì Phạm Thiên.
Nếu Vu Hành Vân sở hữu võ hồn thì với năm công lực tinh thuần đủ khiến cho võ hồn của nàng biến dị đạt tới một tầng thứ cực cao.
Ngày này Phạm Thiên cảm thấy độ hảo cảm của Vu Hành Vân đối với mình cũng đã đủ rồi. Nàng là người thẳng tính, yêu ghét rõ ràng nên có thể thông qua thái độ mà nhận xét rằng Vu Hành Vân không quá bài xích Phạm Thiên.
Phạm Thiên quyết định bắt đầu đối với Vu Hành Vân sử dụng Tỏa Linh Lệnh được vài ngày rồi.
Mỗi ngày hắn sẽ chỉ thử dùng tấm Tỏa Linh Lệnh để thử vận khí, nếu hết tấm mà vẫn chưa thành công thì liền dừng lại hôm sau tiếp tục thử.
Hôm nay đã là ngày thứ và hắn đã tiêu tốn tấm Tỏa Linh Lệnh rồi.
Tấm thứ !
“Tỏa Linh thất bại”
Tấm thứ !
“Tỏa Linh thành công”
Phạm Thiên mừng rỡ, cuối cùng thì hắn cũng đã thành công Tỏa Linh được Vu Hành Vân rồi.
Việc đầu tiên hắn muốn làm khi thành công thu phục Vu Hành Vân đó chính là yêu cầu nàng Bát Hoang Lục Hợp Duy Ngã Độc Tôn Công.
Tam đại thần công của Tiêu Dao Phái cuối cùng cũng đã toàn bộ về tay Phạm Thiên. Cầm trên tay tấm lụa ghi chép Bát Hoang Lục Hợp Duy Ngã Độc Tôn Công thì Phạm Thiên ra lệnh:
- “Hệ thống, dung hợp Bát Hoang Lục Hợp Duy Ngã Độc Tôn Công”
“Dung hợp thành công, Vô Tự Thiên Thư đã tiến hóa lên Thiên Cấp trung phẩm”
Dung hợp hai môn công pháp khiến cho Vô Tự Thiên Thư tăng thêm hai phẩm thì Phạm Thiên liền cảm thấy nội khí của mình càng thêm dày nặng, tốc độ chuyển hóa hồn khí lại được gia tăng.
Phạm Thiên cảm thấy mặc dù mình mới đột phá nhất tinh Võ Linh được ba tháng nhưng có lẽ không bao lâu nữa hắn sẽ đột phá tới nhị tinh.
Hơn nữa chiến lực của hắn cũng được tăng thêm không ít. Lúc trước dung hợp Vô Tự Thiên Thư Phạm Thiên liền đạt được khả năng mô phỏng lại võ kỹ của người khác.
Bát Hoang Lục Hợp Duy Ngã Độc Tôn Công là một loại võ học khá kỳ dị, nó tuy không thể hấp thu nội lực như Bắc Minh Thần Công cũng không vô hình vô tướng như Tiểu Vô Tương Công. Môn nội công này sau khi được tiến hóa thì lại có khả năng nghịch chuyển âm dương, biến đổi thuộc tính nội kình.
Loại công năng này có khả năng phối hợp với Tiểu Vô Tương Công.
Tiểu Vô Tương Công có khả năng mô phỏng ra đủ loại võ kỹ nhưng vẫn có sự khác biệt nhất định còn Bát Hoang Lục Hợp Duy Ngã Độc Tôn Công lại có thể biến hóa nội kình. Hai môn công pháp giúp hắn có thể thi triển võ kỹ của kẻ khác một cách hoàn hảo mà không chỉ là mô phỏng lại hình thức mà thôi.
- ------☆☆☆☆-------