Tống Nam mấy ngày này đang cần lượng lớn tài nguyên để tu luyện, hắn dốc lòng muốn khai mở tầng đầu tiên của thần bí bảo tháp thì đã lãng phí không biết bao nhiêu năm tháng tu luyện rồi.
Cũng may mà sau khi tầng đầu tiên được khai mở thì Tống Nam cũng đã khổ tận cam lai thu được rất nhiều thứ. Bên trong đó bao gồm có hàng trăm bộ công pháp và Hàn Phong Quyết là một trong số đó.
Sau khi vượt qua được đạo cửa ải đầu tiên thì việc khai mở các tầng sau cũng trở nên dễ dàng hơn vì bây giờ hắn chỉ cần gia tăng cảnh giới là được.
Tối hôm qua đột phá tứ tinh Đại Võ Sư giúp Tống Nam mở ra tầng thứ hai của tòa thần bí bảo tháp và biết được danh tính thật sự của nó.
Thượng Cổ Thần Khí Bất Diệt Tháp!
Thứ này từng là bản mệnh thần khí của Bất Diệt Đại Thánh, sau khi bị kẻ địch sát hại thì Bất Diệt Tháp cũng bị tàn phá nặng nề nhưng khí linh của nó đã kịp vận dụng chút sức mạnh cuối cùng của mình xé rách không gian trốn đến phương thiên địa này.
Trải qua ngàn vạn năm Bất Diệt Tháp cuối cùng cũng bị Tống Nam đạt được và đồng nghĩa hắn cũng nhận được Bất Diệt Đại Thánh truyền thừa.
Tới tầng hai Tống Nam mới biết được rằng những môn công pháp bên dưới tầng một chỉ là những phần công pháp rác rưởi do Bất Diệt Đại Thánh lười vứt đi nên mới để ở đó mà thôi.
Công pháp mạnh nhất được lưu lại trong Bất Diệt Tháp chính là Bất Diệt Kinh do đích thân Bất Diệt Đại Thánh sáng tạo ra.
Tống Nam khi biết được tin này thì vô cùng hưng phấn nhưng sau đó lại bị dội cho một gáo nước lạnh.
Bất Diệt Kinh được chia ra làm ba tầng tầng đầu tiên phân biệt được ghi lại trong ba tầng đầu của Bất Diệt Tháp.
Khi mà kẻ tiếp nhận truyền thừa đủ khả năng mở ra tầng thứ hai của Bất Diệt Tháp có nghĩa là hắn đã phải đem tầng thứ nhất của Bất Diệt Kinh luyện không sai biệt lắm rồi.
Nếu không có căn cơ tầng thứ nhất của Bất Diệt Kinh mà vội vàng đi luyện tầng thứ hai thì chỉ có một con đường chết mà thôi.
Nhưng vấn đề là Bất Diệt Tháp lúc trước đã bị tử địch của Bất Diệt Đại Thánh đánh vỡ, phần đế tháp cũng là nơi ghi lại tầng đầu tiên của Bất Diệt Tháp đã bị rơi mất cùng với đó là tầng đầu tiên của Bất Diệt Kinh cũng bị thất lạc.
Niềm vui còn chưa tới thì Tống Nam đã bị giáng một đòn đau điếng khiến hắn không biết phải nói gì.
Cuối cùng hắn chỉ có thể tiếp thu sự thật này mà thôi.
Nhưng rất may là trời không tuyệt đường của người, Tống Nam vốn chỉ định tới đấu giá hội lần này để chờ lấy tiền đấu giá Hàn Phong Quyết về để mua tài nguyên tu luyện thì không ngờ lại gặp được phần đế tháp của Bất Diệt Tháp.
Hắn cố gắng khống chế tâm tình của mình sau đó chờ cho những người khác từ bỏ ý định đấu ra rồi bản thân mới ra tay.
Ôm trong lòng miếng đế tháp nặng bằng cả gian nhà thì Tống Nam cảm thấy hạnh phúc đến quá bất ngờ.
Hắn vội vàng đem phần đế tháp cất vào trong không gian trữ vật của Bất Diệt Tháp.
Vừa rồi những kẻ mang đế tháp lên có nói vật này không thể cất vào trong không gian trữ vật nhưng nó vốn là một phần của Bất Diệt Tháp nên hoàn toàn có thể cất vào.
Tống Nam không vội để cho Bất Diệt Tháp dung hợp với đế tháp vì hắn không biết nó sẽ có động tĩnh gì to lớn gây kinh động tới người khác không. Tống Nam dự định sẽ chọn thời cơ thích hợp để chữa trị Bất Diệt Tháp sau.
Tống Nam cố nén tâm tình kích động ngồi chờ màn đấu giá Hàn Phong Quyết thành công thì vui sướng cầm theo chiếc vòng tay trữ vật chứa viên linh thạch thượng phẩm (% phí giao dịch) và lặng lẽ rời khỏi đấu giá hội.
Tống Nam tìm một nơi tháo bỏ cải trang rồi thản nhiên lên đường trở về nơi ở của mình. Hôm nay hảo sự thành song khiến cho hắn vô cùng kích động thầm nói:
- Bằng vào bất diệt tháp tiến cảnh của ta sẽ như cưỡi phi chu mà đề thăng. Không bao lâu nữa ta nhất định sẽ trả lại ngươi toàn bộ sự sỉ nhục mà ta phải nhận ngày hôm đó.
Phạm Thiên âm thầm ẩn nấp ở một bên nghe vậy thì có chút khinh thường cười. Kẻ mà Tống Nam nhắc tới không cần nói cũng biết là hắn.
Xem ra mấy tên nhân vật chính này lòng dạ quả thực là vô cùng hẹp hòi, uổng cho Phạm Thiên còn từng có suy nghĩ có nên tha cho đối phương để thu lấy hảo cảm không đây.
Bây giờ xem ra cho dù hắn cố dùng mặt nóng đưa lên thì cũng chỉ úp vào cái mông lạnh của đối phương. Cùng lắm thì chỉ là đem căng thẳng tan biến, mối quan hệ hai bên lại trở nên nhạt như nước ốc mà không có giao tình gì cả.
Phạm Thiên không định chủ động cúi đầu nhượng bộ mà không đổi lại được cái gì.
……
Tống Nam dọc đường đi trở về thì không biết tại sao lại có một cảm giác vô cùng bất an. Nơi ở của hắn tại Tống gia là nằm ở phía ngoại vi nên vô cùng vắng vẻ gần như không có một người nào qua lại.
Tống Nam âm thầm tiến hành quan sát xung quanh mà không thể phát hiện được cái gì. Ngay cả Phá Cấm Chi Quang của Bất Diệt Tháp cũng không thể tìm ra bất cứ manh mối nào.
Phạm Thiên ở bên hơi giật mình trước tính cảnh giác của Tống Nam và cũng không hiểu đối phương làm cách nào mà lại cảm nhận được điều kỳ lạ.
Nhưng nhìn hành động của Tống Nam thì Phạm Thiên biết sự hiện diện của mình vẫn chưa bị lộ. Thần cấp võ hồn thần thông không phải là dễ bị phá như vậy.
Nếu như Tống Nam có đủ tu vi để vận dụng toàn lực của Bất Diệt Tháp thì may ra mới có thể phát hiện ra được Phạm Thiên đang sử dụng Thông Thiên Độn Địa thần thông đi theo phía sau.
Có lẽ là do đám thiên đạo chi tử này có một loại giác quan thứ sáu nên mới mơ hồ cảm nhận được sự hiện diện của Phạm Thiên đi.
Không nhận ra là tốt rồi, Phạm Thiên nhận thấy đoạn đường này vô cùng vắng vẻ, trời lại đang dần về chiều nên nơi này có vẻ âm u vô cùng thích hợp sát nhân đoạt bảo.
- Thất phu vô tội, hoài bích kỳ tội. Tham niệm quả là thứ vô cùng nguy hiểm… tội lỗi, tội lỗi...
Phạm Thiên miệng nói những lời này nhưng trên mặt lại mang theo ý cười nhàn nhạt.
Toàn thân hắn lao đi trong lòng đất trên tay nắm chặt Vong Trần Táng Vân. Đối phó với một tên tứ tinh Đại Võ Sư còn không cần vận dụng tới Hỏa Long Truy Hồn Đao. Hơn nữa Địa Ngục Hỏa Long uy thế quá lớn rất dễ bị lộ.
!!!
Tống Nam bất chợt cảm thấy toàn thân như bị một con dã thú nhìn chằm chằm vào, lông tơ toàn thân lập tức dựng đứng lên và hắn có cảm giác không thể thở nổi.
- Nguy hiểm!!!
Như một loại bản năng Tống Nam bất ngờ kích phát ra Bất Diệt Tháp và chỉ trong chớp mắt toàn thân hắn liền được hút vào bên trong tầng hai của tòa tháp.
- A!
Tống Nam tiến vào bên trong tầng hai của Bất Diệt Tháp thì lập tức ngã xuống sàn, toàn thân run rẩy. Cản giác cái chết cận kề vẫn còn bao vây lấy tâm trí khiến hắn khó có thể bình tĩnh lại được.
- Kẻ nào muốn giết ta!? Nếu không phải ngày hôm trước ta vừa vặn mở ra tầng thứ của Bất Diệt Tháp nên biết cách tiến vào bên trong thì hôm nay đã bỏ mạng ở đây rồi.
Tống Nam cố gắng bình ổn lại tâm tình rồi yên lặng ngồi chờ bên trong Bất Diệt Tháp. Thứ này sau khi được gọi ra có thể tùy ý điều chỉnh kích thước xuống chỉ còn bằng một hạt cát nên Tống Nam không lo sẽ bị kẻ ám sát mình phát hiện. Bây giờ chỉ cần chờ Bất Diệt Tháp được gió đưa đi theo những hạt cát khác là Tống Nam có thể an toàn thoát thân.
Trong lúc này thì Tống Nam không ngừng suy nghĩ xem rốt cuộc là kẻ nào muốn làm hại mình.
- Tống Thạch? Không thể nào… hắn làm sao có thể đến gần mà ta không phát hiện ra. Chẳng lẽ là cha hắn tam trưởng lão?
……
Phạm Thiên ra tay đánh lén Tống Nam một kích thất bại thì âm thầm kinh ngạc. Nhưng sau khi nghĩ tới trong tay Tống Nam nắm giữ một loại thượng cổ thần khí Bất Diệt Tháp thì không thể nào xem xét theo lẽ thường được.
Phạm Thiên thầm nghĩ những tháp loại thần khí này thường sẽ có công năng làm một nơi trú ẩn cho chủ nhân nó trong lúc nguy cấp. Nếu như nó chỉ có thể đơn giản ẩn thân thôi thì còn dễ tìm chứ nếu nó có thể đem Tống Nam đưa tới tiểu không gian thì sẽ khó làm đây.
Phá Vọng Chi Nhãn!!
Phạm Thiên vừa mở ra Phá Vọng Chi Nhãn thì trước mắt hắn liền hiện lên một đợt xích hồng chi sắc. Hắn nhìn vào một cái hồng sắc điểm sáng trước mắt thì khóe miệng khẽ cong lên.
- Ít nhất thì không phải là tiến vào tiểu không gian nên cũng còn may.
- ------☆☆☆☆-------