An Ninh nhắm mắt đồng ý tám giờ tối thứ bảy mở ca hội. Cậu còn một tuần lễ nữa để thích ứng thế giới kỳ diệu này.
Hơn bốn năm, đây là lần đầu tiên cậu phải tìm hiểu nhiều như vậy.
Đọc văn bản hỗ trợ, lên trên mạng tra cứu. An Ninh dần dà hiểu được một vài thuật ngữ cũng như quy trình, biết trong thế giới này có cái gọi là đam mỹ gì đó, đồng thời sâu sắc biết một chuyện – An Liễu là một CV vô cùng nổi tiếng, người đời gọi hai tiếng Đại Thần.
Cũng trong quá trình này, An Ninh trở nên yêu thích thanh âm của An Liễu. Đó là một thanh âm trong suốt vô cùng dịu dàng, không thể so sánh với bất cứ thanh âm khác An Ninh từng nghe qua. Thanh âm của An Liễu mỗi chữ, mỗi câu đều nhẹ nhàng gõ cửa trái tim cậu, thật khiến người khác tan nát cõi lòng. An Ninh chính thức bị thanh âm An Liễu mê hoặc. Còn hơn cả, An Ninh thích nhất chính là nghe An Liễu hát. Giọng ca êm dịu mang theo chút âm mũi nho nhỏ, khiến An Ninh say mê nghe đi nghe lại cả ngày, cái gì cũng mặc kệ.
An Ninh vốn không phải chưa từng sử dụng máy tính, cậu đương còn trẻ lại rất thông minh, rất nhanh đã lãnh ngộ được. Ca hội hôm ấy, An Ninh ngoại trừ một chút lo lắng, còn lại cũng không quá mức sợ hãi. Cậu thuần thục mở YY, đăng nhập, click vào phòng của An Liễu, đã luyện tập rất tốt nên trong lòng An Ninh không khỏi sinh ra chút cảm giác hưng phấn, đó là thứ cảm giác rất nhiều năm nay cậu không có.
Thế nhưng khi thấy số lượng người có mặt trong phòng, trong nháy mắt cả người cậu đông cứng.
Phía dưới kênh bình luận không ngừng nhấp nháy.
Liễu Ngạn Nhóm ① – Quản lý nhóm – Dã Bách Hợp: Lâu rồi hông được đùa giỡn đại nhân nhà chúng ta, thật không thoải mái mà!
Liễu Ngạn Nhóm ③ – Thụ của nhóm – Quế Hoa Liên Tử Cao: Mọi người nhớ kỹ cho tôi, hông được dọa đại nhân a Thân thể cậu ấy vẫn còn chưa tốt
Liễu Ngạn Nhóm ③ – Nhóm viên – Hoa Viên: Quế Hoa đại thần thật tình cảm a
Liễu Ngạn Nhóm ③ – Nhóm viên – Tiểu Mễ: thật tình cảm +
Meo méo mèo meo meo meo meo mèo: thật tình cảm +
Liễu Ngạn Nhóm ① – Nhóm viên – Đầu Của Ngươi Mặt Của Ta: thật tình cảm +
Liễu Ngạn Nhóm ⑤ – Trưởng nhóm – Chuyển Giác: Thật tình cảm + chỉ những người như Quế Hoa Đại Thần mới có thể yên lặng dịu dàng chăm sóc Liễu tổng thụ nhà chúng ta a Ha ha ha a.. bất quá, thụ yêu thụ chính là hông có tương lai ha ha ha!
Thanh Minh: Bao giờ chính chủ đến?
Liễu Ngạn Nhóm ① – Trưởng nhóm – Dã Cúc: Sắp thôi sắp thôi cậu ấy nói sắp tới rồi
Liễu Ngạn Nhóm ① – Trưởng nhóm – Dã Cúc: A a tới rồi tới rồi Mọi người đừng rộn Liễu tiểu thụ giá lâm
Cậu vừa bị ôm lên mạch.
An Ninh khẩn trưởng mở ra một file ghi âm, dựa vào tên click một âm tần rồi ấn nút F.
“Ha ha, mọi người khỏe chứ, tôi Hà Liễu Triêu Phong đây.” Thanh âm An Liễu vừa vang lên, chỉ cần một câu thăm hỏi, bên dười không ngừng điên cuồng bình luận, một loạt [Triêu Phong đại thần khỏe chứ! Triêu Phong đại thần em yêu anhhh!] An Ninh không kịp nhìn theo, thấp thỏm nhìn xuống bình luận phía dưới. Theo thứ tự mở tiếp âm tần.
“A.. gần đây bị dày vò liên tục a. Phẫu thuật này, phải nhập viện này. Làm tôi bây giờ rất nhớ mọi người. Hôm nay thân thể khá hơn một chút, nhưng không thể chơi đùa lâu được, chỉ có thể hát một lúc. Thật sự xin lỗi.”
Bên dưới đồng loạt bình luận [Xin hãy chú ý thân thể], [Sức khỏe mới là quan trọng! Không sao cả, đều không sao cả!]
An Ninh kìm lòng không đặng, khẽ nở nụ cười.
Các bước sau tiến hành rất thuận lợi, An Liễu đều đã ghi âm rất tốt, kéo dài đến tận mười giờ rưỡi. An Liễu đều vì ca hội lần này mà cố ý thu. Giữa chương trình còn xen kẽ vài câu hỏi cùng tiếng ho khan, tiếng uống nước của em ấy. An Ninh không khỏi sinh ra một chút kính nể với em họ.
Vốn tất cả đều đã thuận lợi, thế nhưng Dã Cúc không biết ở đâu ra nhảy lên phá sóng.
“Được rồi được rồi Đại Thần đích thân hát thật cừ khôi bất quá bây giờ đến phiên giải đáp thắc mắc nào nào chưa từng nghe đến đúng hông haha, kỳ thực tụi tuôi chưa từng bàn với chính chủ vụ này! Đây là kinh hỉ ha! Âm tần Dã Cúc không quá tốt, thanh âm có hơi trung tính, nghe vào rất êm tai, thế nhưng lại nói ra những điều khiến An Ninh cảm thấy kinh hãi.
[Làm sao bây giờ?!! Không có, không có âm tần đối phó cái này a..] An Ninh hốt hoảng tìm tài liệu cùng file ghi âm.
“Trả lời mấy câu hỏi kia để cho tôi đi, cậu ấy hát đã lâu rồi, cổ họng khó chịu, để cậu ấy nghỉ ngơi một chút!” Thanh âm trong trẻo của một thiếu niên vang lên. An Ninh sững người, lên mạch là một áo may ô màu cam – Quế Hoa Liên Tử Cao.
“Hửm? Vậy sao được! Quế tiểu thụ cậu đừng giành đại thần của bọn tuôi chứ ” Giọng nữ nhu hòa của Chuyển Giác vang lên.
“Đúng vậy, Quế Hoa tiểu thụ tâm ý cậu thật quá rõ ràng! Muốn dọa đại thần của bọn tuôi chạy luôn sao.” Dã Cúc cũng vui đùa.
An Ninh thấy người cứu mạng, nhanh chóng gõ xuống một hàng chữ.
Hà Liêu Triêu Phong: Để Quế Hoa nói đi, chuyện gì của tôi cậu ấy cũng biết.
An Ninh ngây thơ không biết nói như vậy cũng không được, mấy ngày nay cậu hay ở trên QQ cùng người này hàn huyên, Quế Hoa cũng kể cho cậu không ít chuyện tình giới võng phối trong thời gian vừa qua, có lẽ quan hệ với An Liễu không tệ. Quế Hoa Liên Tử Cao chính là tên đầy đủ của Quế Hoa (CV). An Liễu cũng đã chuẩn bị một vài ghi chú.
Bình luận của Hà Liễu Triêu Phong rất nhanh bị các bình luận khác cuốn đi. An Ninh có chút vội vàng xao động, còn đang định type lại một lần nữa, lại phát hiện cả kênh bình luận đột nhiên biến thành [Hà Liêu Triêu Phong ::: Để Quế Hoa nói đi, chuyện gì của tôi cậu ấy cũng biết.]
“What! Quế Hoa tiểu thụ từ thiếp phong lên làm vợ rồi sao!” Dã Cúc nhịn không được rít gào: “Tuôi không chịu đâu! Thụ yêu thụ chính là không có hạnh phúc a a a a a a a a!”
An Ninh nhất thời khẽ thở dài.
“Không được! Không thể khinh địch mà dễ dàng buông tha các người!” Dã Cúc vẫn còn gầm thét: “Không tự trả lời cũng được, hôn đi, hôn đi!” ( Nguyên văn QT là mạch vẫn: hiểu nôm na là tiếng kiss trên mạch)
Bình luận phía dưới cũng thuận theo Dã Cúc, điên cuồng rep [Hôn đi!!]
[Hôn…] An Ninh biết hôn là cái gì, mấy ngày hôm nay để tìm hiểu, An Ninh đã chạy đi nghe ca hội của Tiểu Phấn Hồng. Vừa vặn Tiểu Phấn Hồng đã cho một mạch hôn.
Thế nhưng An Ninh không biết là, An Liễu tới bây giờ cũng chưa từng cho một mạch hôn nào, cũng không chú ý tới có một văn bản tên là [Phương pháp ứng phó mạch hôn].
An Ninh hứng trí dạt dào [Cái này! Mình có thể làm được!]
Không sai, An Ninh mặc dù không nói được, thế nhưng mạch hôn chính là hoàn toàn không cần dùng đến tiếng nói! An Ninh gỡ tai nghe xuống, xoay người lấy ra microphone của An Liễu, liên tiếp thực hiện thao tác mở mạch mà quên mất đeo tai nghe lên, vô tình tạo ra một sự kiện ảnh hưởng tới cả cuộc đời mình – cậu khẽ chạm hai cánh môi vào với nhau, phát ra một tiếng hôn nhỏ nhẹ.
Toàn bộ thao tác xong xuôi, An Ninh còn chưa kịp nhìn bình luận, cậu nhớ ra quên chưa đeo tai nghe, lại cuống quít đeo lên.
“A” Một tiếng cười rung động lòng người khẽ vang lên, tiếp theo nói một câu An Ninh không hiểu: “Tặng cái này?” An Ninh chỉ cảm thấy, tim mình đập điên cuồng theo thanh âm này.
Kênh bình luận đột nhiên điên cuồng.
Rít gào chói tai, hoa, còn có một cặp lễ vật.
An Ninh còn chưa hiểu gì. Bên kia YY trò chuyện riêng tư của Quế Hoa đột nhiên nhảy ra. An Ninh lập tức mở.
Quế Hoa (CV):!!!!!!!!!!!!!!!!!!
Hà Liễu Triêu Phong:.. Sao vậy, rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì.
Quế Hoa (CV):!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!! Cậu cư nhiên..!
Hà Liễu Triêu Phong: Cái kia.. tôi rốt cuộc đã làm sai cái gì?
Quế Hoa im lặng một hồi sau đó gửi đi một âm tần. An Ninh lập tức nhận lấy, tốc độ down rất nhanh, văn kiện không lớn lắm.
An Ninh không để ý tình trạng bên kia mà mở âm tần ấy ra.
“Hừm? Người đâu? Chạy đi rồi?” Vang lên đầu tiên chính là thanh âm của Dã Cúc.
“Cậu ấy chưa bao giờ cấp mạch hôn, xem đi, bị dọa chạy rồi!” Kế đó là thanh ngạo kiều của Quế Hoa.
“Thật là Nhất định không chịu cho sao.. Quế Hoa tiểu thụ cậu còn.. A..? a..a a? Hình như tuôi nhìn thấy Quy Ẩm đại thần!!!”
Một màn tĩnh lặng. Sau đó một thanh âm đầy từ tính vang lên: “A, bị phát hiện rồi.” Thanh âm lười biếng pha chút trêu đùa hỏi:”Tiểu Phong, lễ vật trước kia nói đâu, là cái gì vậy? Mau mang ra đây đi.”
Đương lúc cậu còn không biết chuyện gì đang xảy ra.. thì An Ninh nghe được tiếng hôn của mình………
[……Tôi… Đã làm gì?]
An Ninh hốt hoảng vội tắt máy tính, rúc đầu vào ổ chăn.
Ở một nơi mà An Ninh không biết, trên một trang web phấn hồng, có một bài post náo loạn cả đêm.
[ aaaaaaaaaaaaaaaa! Nhập học! ẨmPhong kiếp này hông tốt nghiệp! Đây mới chính là tình yêu đơm hoa kết trái! Nụ hôn đầu của em sẽ do anh phụ tráchhhhhhhh aaaaaaaaaaaa!]
Quy Ẩm nhìn Hà Liễu Triêu Phong đột nhiên biến mất, không khỏi bật cười.
Người này đêm nay là ngọn gió gì vậy? Đột nhiên tặng mình một nụ hôn, sau đó liền biến mất.
Quy Ẩm thật ra đã quen với loại chuyện mạch hôn này, thế nhưng tình huống này phát sinh trên người Hà Liễu Triêu Phong thật quỷ dị.
Quy Ẩm từng hợp tác với Hà Liễu Triêu Phong mấy bộ kịch, cũng tán gẫu không ít lần. Người này cho anh hay tám chữ “Giữ thân trong sạch, chính trực không cong”. Đúng, chính là không cong. Hà Liễu Triêu Phong từng nói với chính anh, cậu là một thẳng nam thẳng tắp, thế nên Quy Ẩm với cậu mới không sinh ra ý niệm gì trong đầu mà chỉ coi là bạn bè bình thường. Hơn nữa, thanh âm cùng tính cách Hà Liễu cũng không phải khẩu vị của Quy Ẩm. Thế nhưng hôm nay, Quy Ẩm nghe được tiếng hôn nhẹ nhàng của cậu, trong lòng nảy lên một chút ngứa ngáy.
Quế Hoa Liên Tử Cao cũng nhốn nháo cả đêm, nói không gặp liền không gặp! Ca hội phải làm sao! Sau đó phải làm sao! Vốn nghĩ đêm nay là cơ hội cho cp mình.. Thế nhưng sao lại thế này.. Xong cả rồi!