Sau đó Bạch Thanh Xuân cùng thuộc hạ đi khỏi núi quỷ lửa. Lúc này ở bên trong núi lửa xuất hiện một ánh sáng, nổi lên một cái vòng tròn bao quanh một người thì ra đó là Hàn Mạc Băng. Kế bên là ông lão tóc trắng, mắt đen không thề có tròng trắng trong rất ác nhưng dường như ông đó vừa mới cứu Hàn Mạc Băng. Lúc này Mạc Băng cũng mở mắt ra.
"Hàn Mạc Băng: tôi còn sống ư?"
" ông là ai?"
Ông lão tóc trắng đó liền cười
"Xích Trắng:hahaha...trên đời này ta phong ba bốn phương, không kẻ nào mà không biết danh tiếng của ta"
Mạc Băng đứng dậy
"Hàn Mạc Băng:vậy à, tại hạ xin cảm tạ lòng tốt của ân nhân"
" nếu có duyên tại hạ sẽ đền đáp"
"Xích Trắng:này nhà ngươi không muốn biết ta là ai sao"
"Hàn Mạc Băng:nếu như các hạ không muốn xưng tên thì ta cũng không ép"
"Xích Trắng: khoan...từ từ...thấy ngươi có hành ý ta sẽ nói cho ngươi biết tên của ta."
"ta là Phan Xích Trắng tự Xích nhưng ngươi cứ gọi ta là Xích Trắng."
" Hàn Mạc Băng: à chưa từng nghe qua nhưng tại hạ xin cảm tạ"
"Xích Trắng: khoan,...ngươi định đi đâu"
" ngươi vừa mới bị tên Bạch Xuân đó đá xuống nhà ta đấy"
" Hàn Mạc Băng: nhà? đây rõ ràng là một núi lửa sao gọi là nhà?"
"Xích Trắng: chứ ngươi nhìn ta có giống con người không? ""
"bây giờ ngươi nhìn ta đi, toàn bộ chỉ là ảo ảnh cũng như là linh hồn, ta đã chết lâu rồi
"nên đây gọi là nhà cũng là lẻ thường tình."
" Hàn Mạc Băng:sao cũng được, tại hạ xin cáo từ"
Mạc Băng quay lưng đi, ông Xích TRắng liền dùng phép trói Mạc Băng lại.
"Hàn Mạc Băng:này,..ông làm gì vậy?"
" Mau thả ta ra"
"sao lại trói ta"
"Xích Trắng:ai nói là ta sẽ cho ngươi đi"
" ta vừa mới cứu ngươi xong ta nghĩ ngươi nên đền đáp ta chứ"
" Hàn Mạc Băng:vậy người muốn ta đền đáp thế nào"
"ta không tiền..không bạc..không nhà cửa...người thân còn không có, biết lấy gì mà đền đáp "
Xích Tắng cười to
"Xích Trắng:tiền...nhà...hahaha...ta đã chết rồi làm gì cần mấy thứ đó."
"Hàn Mạc Băng: chứ ông gì?"
"Xích Trắng: hahaha...ta cần ngươi làm đồ đệ của ta "
Mạc Băng bất ngờ
" Hàn Mạc Băng:làm đồ đệ?"
" Xích Trắng:đúng vậy,do ta đã chết với không có người thân để nối nghiệp"
"với lại ta thấy ngươi có tố chất nên muốn nhận ngươi làm đồ đệ."
"Hàn Mạc Băng: ha...chứ không phải ông cần ta để nối tiếp cái tên Xích Trắng đó sao."
"Xích Trắng: hahaha...ngươi thật thông minh"
"giờ sao, điều kiện này không tồi chứ."
Hàn Mạc Băng suy nghĩ rất lâu
"Hàn Mạc Băng: được ta chấp nhận làm đồ đệ của ông"
" Xích Trắng: hahaha...tốt lắm"
"vậy bắt đầu từ đây gọi ta là sư phụ"
" ta sẽ giúp ngươi thống trị cả thế giới, giúp ngươi tiêu diệt những tên mà đã đối xử ngươi tệ bạc "
Vào ngày hôm đó tại núi quỷ lửa Hàn Mạc Băng đã nhận Xích Trắng làm sư phụ lấy tự là Xích Đỏ.
( tự: trong đây nói là tên hoặc biệt danh)
Hàn Mạc Băng tu ma đạo thống lĩnh khu núi lửa tiến đánh vào những bang chủ khác. Lúc này vào triều đị sụp đỗ của triều vua Lê. Hàn Mạc Băng lên nắm quyền cướp ngôi, thu nhận mỹ nữ làm phi. Bắt Bạch Thanh Xuân nhốt vào lọ rượu tay và chân điều bị niêm phong trong ủ rượu chỉ còn cái đầu lú ra. Hàn Mạc Băng lôi Bạch Thanh Xuân trong ủ rượu vào nhà lao hành hạ, không cho ăn uống.
==================================================================
Hết chương : nhớ theo dõi trang để sớm nhận chương mới nhé:)
Mấy chương đầu hơi ngược công nhưng từ mấy chương sau sẽ ngọt và hài hước nữa:)