Editor: Tô
Beta: Mòi, Mian
꧁LẠC CẨU TEAM꧂
______________________________
Quán cafe, văn phòng tầng hai.
Triệu Giác ngồi sau bàn làm việc vẻ mặt vô cùng khó coi lật xem sổ sách nhưng tâm tư cũng không nằm trên sổ sách.
Trong đầu hắn toàn là hình ảnh những tên đầu đường xó chợ kia chất vấn hỏi tại sao bọn họ lại cám dỗ bạn gái chúng.
Triệu Giác cực kỳ phẫn nộ nhìn Trương Uyên đang ngồi trước mặt hút thuốc phun khói mù mịt.
Từ lúc anh vào phòng làm việc không nói một câu nào, ngoại trừ cắm đầu hút điếu thuốc cũng không định giải thích gì cả.
Triệu Giác không nhịn được nữa, đứng dậy ném sổ sách sang một bên, tức giận nói "Dưới mí mắt tôi anh thông đồng với con đàn bà khác mà còn bình tĩnh như vậy, lần đầu tiên tôi thấy đấy.
Trương huynh ngày càng biết chơi ha, nếu không phải đám ranh con này tìm tới cửa gây chuyện thì anh còn lừa dối tôi bao lâu hả? Nếu thật sự muốn đàn bà thì bây giờ anh có thể đi tìm ngay và luôn!"
Trương Uyên ngẩng đầu lên nhìn hắn sau đó tiếp tục cúi đầu hút thuốc.
Chờ hút hết điếu thuốc trong tay liền dúi vào trong gạt tàn, sau đó mới ngồi thẳng người nhìn Triệu Giác, cười lạnh nói "Không phải em ở sau lưng anh nói chuyện thân mật với cô ta trước sao? Mở mồm một câu em gái hai câu em gái gọi thân thiết như vậy.
Em nói thử anh xem là ai ở trên mạng dụ dỗ phụ nữ trước?"
Triệu Giác nghe vậy tức đến bật cười "Tôi dụ dỗ phụ nữ lúc nào, cô ấy chính là một người bạn tôi quen được trên mạng.
Anh còn biết tôi gọi cô ấy là em gái? Cô ấy nhỏ hơn tôi mười tuổi, chỉ xem tôi là anh thôi.
Anh thì giỏi rồi, gần quan được ban lộc, lúc nào thì thêm bạn cô ấy ở trên mạng? Sau lưng tôi gặp gỡ người khác, quyến rũ người ta xong ngay cả bạn trai cũng không cần, tới trước mặt kích thích tôi?"
Trương Uyên nhíu mày, bị hắn nói càng khó nén giận dữ.
Anh đứng dậy đi về phía Triệu Giác, đứng đối diện cách hắn một cái bàn hung hăng bóp lấy cằm người kia, trong mắt hừng hực lửa giận.
Khác hoàn toàn với dáng vẻ thân thiện dịu dàng thường ngày, lúc này anh như dã thú bị chọc giận "Anh gặp ả chỉ để bảo ả cút đi mà thôi.
Một đứa con gái thích em mà em cũng dám nhận làm em gái? Ả chẳng qua chỉ coi em là kim chủ, đưa cho em mấy thứ không đáng tiền, trước mặt em giả bộ đôi ba câu đáng thương liền móc tình cha thương cảm của em ra? Còn lấy tiền anh cực khổ kiếm được đi phát hồng bao cho ả, ông đây hạ mình phục vụ em lâu như vậy mà sao chưa thấy em bắn tiền cho một cắc nào.
Lòng tốt của em cứ đem ra ngoài thế?"
Triệu Giác sững sờ, nghe những lời này không những không hết giận mà càng tức hơn, thô bạo đánh gạt tay đối phương ra "Bảo ả cút kết quả cút lên tận giường?!"
"Em tin đám côn đồ kia?" Trong mắt Trương Uyên thoáng qua sự tức giận, nhưng dần dần biến thành bi thương.
Triệu Giác không nhìn thấy biểu tình thất vọng của anh, hắn cắn răng khắc chế sự tức giận của mình móc điện thoại ra, mở app bấm vào giao diện trò chuyện với cô gái kia rồi vứt xuống trước mặt đối phương, cười lạnh nói "Tự nhìn đi, đây là ả gửi tới, người nằm trên giường kia là anh sao? Luôn mồm nói tôi hãy thả anh đi, tác thành cho mấy người, con mẹ nó cuối cùng ông đây còn biến thành tiểu tam!"
Trương Uyên mở hình ra liếc nhìn, đột nhiên cười xuỳ ra tiếng "Đều nói đàn bà khi yêu vào là biến thành não tàn, anh thấy lời này nên dùng để hình dung em đấy.
Nhìn kỹ một chút đây là anh sao?"
Triệu Giác không thèm để ý, biểu tình đừng hòng lừa gạt tôi.
(Đã update chương - trên wp, mọi người lên đó để đọc chương mới sớm nhất nhé, wt Tô sẽ update dần tránh bị mấy trang auto reup >..