Đá tảng không nhận ra anh Tinh như đang muốn giết mình, thở dài nhìn sang Tế Tu, vẻ mặt hàm hậu mà chân thành tha thiết: “Thế nên khi biết anh Tinh của tụi em kết hôn với anh tụi em hoảng hốt quá trời, chắc chắn ảnh phải yêu anh say đắm thiết tha lắm luôn á. Nhất định hai người phải hạnh phúc đấy.” Nói xong, Đá tảng bỏ đi.
Hắn làm vầy có được tính là trợ công không ha? Nhất định anh Tu sẽ cảm động lắm, vì một người đàn ông mà bỏ đi hình mẫu lý tưởng của mình thì phải yêu sâu đậm tới cỡ nào cơ chứ.
Đá tảng nghĩ vậy, bước chân vô thức nhẹ bẫng, vui vẻ như một đứa trẻ nặng hơn trăm kí lô.
Lý Phá Tinh nghiến răng nghiến lợi nhìn bóng lưng hớn hở của Đá tảng.
— Cút con mịa cái hạnh phúc của chú đi!!!
Có câu kia của chú, ông đây sẽ mãi không hạnh phúc!!
Quả nhiên, hắn vừa quay đầu đã thấy Tế Tu cười với mình: “Thật ngại quá, ngực em không bự. Hẳn nào tối ngủ, có lúc anh sờ soạng ngực em. Phải kết hôn với em chắc anh uất ức lắm nhỉ.”
Lý Phá Tinh:… Anh không phải, anh không có, chớ nói lung tung.
Lý Phá Tinh đỏ mặt, ấp úng nói: “…Đàn ông chỉ thích ngực bự quá dung tục, anh không phải loại người như vậy đâu.”
Lý Phá Tinh bỗng chỉ Bạch tuộc đang nằm ngủ phía trước: “Là Bạch tuộc! Lúc ấy nó nói thích con gái ngực bự eo nhỏ chân dài trước. Cả phòng đều nói theo, anh cũng chỉ hùa bảo ‘anh cũng thế’ thôi!”
Bạch tuộc bị nhắc tên, mờ mịt mở mắt, quay lại nhìn Lý Phá Tinh: “Sao thế? Anh gọi em à.”
“Đâu có.” Lý Phá Tinh nhanh chóng phủ nhận. “Chú ngủ đi, lát vào giờ học anh gọi chú.”
Lý Phá Tinh nhìn Tế Tu bằng vẻ mặt hết sức đứng đắn: “Anh rất khinh thường hành vi hùa theo của mình khi đó, làm thanh niên thời đại mới, nhất định chúng ta phải trở thành một con người cách xa những sở thích nông cạn dung tục.”
“Ồ.” Tế Tu gật đầu, giọng nói bình tĩnh. “Vậy còn nữ Omega biết làm nũng lại không bám dai nhanh nhách, cao khoảng mét sáu có tóc đen dài thẳng, cũng là nói hùa?”
Lý Phá Tinh nghẹn lời, nhỏ giọng đáp: “…Anh đã biết sai biết hối cải làm con người mới rồi mà. Anh thề, dù có nữ sinh đáp ứng đủ những điều kiện ấy đứng trước mặt anh, anh cũng không ngửa đầu liếc một cái!”
Tế Tu gật đầu, miễn cưỡng tha cho hắn một mạng.
Editor chỉ đăng trên Parkyoosu, chỗ khác là cop trộm nghen.
Editor chỉ đăng trên Parkyoosu, chỗ khác là cop trộm nghen.
Giờ ăn trưa.
Tế Tu và Lý Phá Tinh sóng vai đi đến căng tin, Lý Phá Tinh cúi đầu đăng nhập game, nhận thưởng buổi trưa.
“Tiểu Tu, bao giờ anh mới được chơi game giả lập, chơi trên đầu cuối chẳng có cảm giác gì cả.”
Tế Tu: “Buồng giả lập có lượng phóng xạ rất nhỏ, một tháng chơi một đôi lần cũng được, tối nay anh có thể chơi một giờ, nhưng phải chờ tháng sau mới được chơi lần nữa.”
Lý Phá Tinh trầm mặc một lát, nói: “Thôi bỏ đi, anh không chơi nữa, một tháng chơi một lần không đã thèm, hơn nữa không chơi cũng an toàn cho con hơn.”
Lý Phá Tinh cúi đầu nhìn đầu cuối, thuận miệng nói: “Nhóc mập bảo tiệm hoành thánh tầng ba đổi chủ rồi, nhưng ăn cũng ngon phết —“
Tế Tu nhìn hai người đi hướng đối diện, lòng hơi động, bất ngờ nói: “Anh Tinh mau nhìn kìa, nữ Omega tóc đen dài thẳng.”
Lý Phá Tinh vừa nghe “Mau nhìn” liền ngẩng đầu lên theo phản xạ, hai nam Alpha cộng vào được hai trăm cân đập vào mắt.
Nam sinh kia còn biết Lý Phá Tinh, hơi kinh ngạc, vẫy tay: “Chào anh TInh.”
“Ha.” Bên cạnh vang lên tiếng cười lạnh của Tế Tu. “Không phải anh bảo, đứng trước mặt anh anh cũng không ngẩng đầu liếc một cái sao.”
Lý Phá Tinh:…
Con tim Lý Phá Tinh lạnh dần lạnh dần.
Tiểu Tu… Hãy nghe anh giải thích…
Lúc ấy đầu anh đang nghĩ đến hoành thánh tầng ba, anh chỉ nghe em bảo nên ngẩng lên theo phản xạ, anh không nghe rõ đoạn sau em nói… Anh… Bị oan mà.
Editor chỉ đăng trên Parkyoosu, chỗ khác là cop trộm nghen.
…
Editor chỉ đăng trên Parkyoosu, chỗ khác là cop trộm nghen.
Trong khi ăn cơm, Lý Phá Tinh không ngừng giải thích.
Tế Tu gật đầu qua loa: “Ừ, em biết rồi, anh bị oan.”
Lý Phá Tinh rõ ràng nhìn thấy dòng chữ to đùng trong mắt y ‘Lý Phá Tinh là đồ lừa gạt”.
Lý Phá Tinh càng bi thương hơn.
Ăn cơm xong, Tế Tu đi thẳng đến phòng thí nghiệm, hại Lý Phá Tinh cả chiều đều tâm thần không yên, tan học cũng không đi chơi với đám Bạch tuộc, hiếm có ngoan ngoãn ngồi chồm hỗm ở nhà, giương mắt chờ Tế Tu về.
Editor chỉ đăng trên Parkyoosu, chỗ khác là cop trộm nghen.
Editor chỉ đăng trên Parkyoosu, chỗ khác là cop trộm nghen.
Mãi tới mười giờ tối, Tế Tu vẫn chưa về, Lý Phá Tinh lại càng bi thương hơn. Thế là, Lý Phá Tinh bi thương vào diễn đàn trường, tính đăng bài xin giúp đỡ, cơ mà diễn đàn toàn người quen, nói gì nhiều khéo sẽ bị lộ. Lý Phá Tinh nghĩ một lát, quyết định vào một diễn đàn tình cảm quy mô lớn khác, đăng một topic nặc danh, tiêu đề là “Cậu nhà tôi biết hình mẫu lý tưởng trước kia của tôi, nhưng hình tượng ấy không giống cậu ấy, tôi đã giải thích rất nhiều lần, nhưng không biết tại sao cậu ấy vẫn giận, phải làm sao đây? Online chờ, rất cấp bách’
Nội dung: Như tiêu đề (Nghe nói tiêu đề càng dài càng tốt)
Comment : Các topic không nói rõ giới tính số một và số hai của đôi bên đều đăng bịa chơi hết.
Comment : ‘Tôi đã giải thích rồi nhưng không biết tại sao cậu ấy vẫn giận’, nghe cái giọng thẳng nam này, tôi mạnh dạn đoán chủ thớt là nam Alpha.
Comment : +
Comment : Nam Alpha à, vậy chơi trò gì khí phách tí. Vách tường đông (Kabedon) nè, cưỡng hôn nè, khéo lại hiệu quả.
Comment : Vách tường đông lỗi thời rồi, giờ phải là Giường đông, tưởng tượng mà xem, Alpha đè Omega của ảnh bíp bíp bíp, khàn giọng nói ‘Bảo bối, hình mẫu lý tưởng của tôi chỉ có em’, lúc này Omega bíp bíp bíp bíp… (Chú thích, những nội dung bị ẩn có liên quan đến quy định không được hiển thị, người trưởng thành đủ mười tám tuổi hãy đăng ký diễn đàn bằng thông tin thật mà xem)
Comment : Ê ông lầu , tôi nghi ngờ ông đang tuyên truyền bậy bạ, cơ mà tôi còn nửa tháng nữa mới nên không có chứng cứ.
Ban đầu Lý Phá Tinh định nói tuy mình là Omega nhưng không thua kém Alpha, nào ngờ topic càng nói càng lệch lạc.
Giường đông sao?
Nghe có vẻ rất kích thích, nhưng Tiểu Tu dễ thẹn thùng như thế, nhỡ thẹn quá hóa giận thì biết làm sao? Hơn nữa, bây giờ hắn đang mang thai, sức chiến đấu của Tiểu Tu lại mạnh như vậy, làm sao hắn cưỡng chế được bây giờ?
…Diễn đàn ngoài trường quả thật khác hẳn trong trường, không trong lành thanh tân tí nào.
Comment (chủ thớt): Giải thích tí, tôi là Omega, đối tượng của tôi là Alpha.
Comment : Omega à, quá đơn giản, cứ sắc dụ mà chơi.
Lý Phá Tinh đỏ bừng mặt, cái rồi khiêm tốn thỉnh giáo: “Có thể chỉ cách cụ thể không?”
Sau đó, những người bạn nhỏ vị thành niên nhìn thấy đủ dấu ô vuông che kín màn hình. Bọn họ hít mũi, bi thương ấn thoát khỏi topic đã không còn thuần khiết trong sáng này.
Editor chỉ đăng trên Parkyoosu, chỗ khác là cop trộm nghen.
Editor chỉ đăng trên Parkyoosu, chỗ khác là cop trộm nghen.
Tế Tu về nhà, phát hiện đèn đã tắt hết, cả nhà đều tối đen.
Anh Tinh đã ngủ rồi.
Tế Tu lặng lẽ rửa mặt, nằm xuống giường, nghiêng người lẳng lặng nhìn Lý Phá Tinh.
Dưới ánh trăng, anh Tinh ngủ ngọt ngào say giấc.
Ánh mắt Tế Tu dịu dàng quá đỗi. Y ngắm một lúc, định cúi người trao cho anh Tinh một nụ hôn chúc ngủ ngon như thường ngày, bỗng ngừng lại… Bởi vì lông mi anh Tinh rung liên tục.
“Anh Tinh.” Tế Tu kéo giãn khoảng cách, bình tĩnh gọi.
Lý Phá Tinh giả vờ mở mắt, vẻ mặt mơ màng. Đột nhiên, sắc mặt của hắn thay đổi, hàng lông mày của hắn dần nhuộm đẫm khó chịu, rồi cả khuôn mặt đều vặn vẹo, dường như đang cực kỳ đau đớn.
Tế Tu hoảng hốt: “Anh, anh sao vậy?”
Lý Phá Tinh nhìn Tế Tu, cả người run lên, nghiến răng rặn ra được một câu: “Nhiệt…Nhiệt phát tình tới rồi.”
Lý Phá Tinh níu Tế Tu, dụi đầu vào ngực y.
Tế Tu: “…Anh Tinh khó chịu chỗ nào sao?”
“Không.” Lý Phá Tinh sắc mặt thống khổ lặp lại: “Nhiệt phát tình của anh tới… tới rồi.”
Tế Tu im lặng một chặp, sau đó hỏi: “Anh bị đau bụng sao?”
“Không, không phải… Nhiệt phát tình… tới rồi.” Lý Phá Tinh khó khăn lặp lại lần thứ ba.
“Nhưng mà anh Tinh…” Tế Tu khó khăn nói: “Nhiệt phát tình của anh tới, tại sao anh lại ôm bụng…”
Đến giờ Lý Phá Tinh mới nhận ra mình đang khom người rúc vào lòng Tế Tu, tay phải ôm chặt bụng, trông vừa dữ tợn vừa đau đớn… Y chang một chiến sĩ bị thọc hơn mười nhát trên chiến trường. Nếu vẻ mặt hắn không nhăn nhó quá độ, có khi trông lại giống bị táo bón.
Lý Phá Tinh cứng đờ người, rúc trong lòng Tế Tu không nhúc nhích.
Tế Tu lãnh khốc vô tình xách Lý Phá Tinh ra: “Sáng mai còn phải đi học, anh ngủ sớm đi. Hơn nữa, đừng dụi mặt vào ngực em, chỗ này của em không có thứ anh thích đâu.”
Lý Phá Tinh nằm ngay đơ trên giường, như con cá mắm tuyệt vọng nhìn trần nhà, im lặng kêu gào:
Hận —
Diễn đàn quả nhiên gạt người!
Cái gì mà nếu Omega diễn đạt xác suất thành công sẽ là %, vì Alpha tuyệt đối không nỡ để bợn một mình chịu đựng thời kỳ phát tình/nhiệt phát tình.
Cái gì mà nếu Omega diễn tệ xác suất thành công cũng sẽ là %, vì Alpha sẽ bỏ qua chút tỳ vết nho nhỏ, biết thời biết thế thuận theo,
Chẳng phải hắn chỉ biểu cảm dữ tợn, động tác khoa trương, với cả chẳng may ôm bụng thôi sao!
Tại sao Tế Tu lại không bỏ qua?!
Lại còn nói gì mà ngực em không có thứ anh thích, đúng là em ấy vẫn còn giận!
Tính toán chi li!
Có phải là Alpha nữa không?!!
Editor chỉ đăng trên Parkyoosu, chỗ khác là cop trộm nghen.
…
Editor chỉ đăng trên Parkyoosu, chỗ khác là cop trộm nghen.
Nửa đêm, Tế Tu chợt cảm giác có ai đó sờ soạng người mình.
“Anh Tinh.” Tế Tu bắt cái tay đó, bất đắc dĩ thở dài: “Đừng làm rộn.”
“Tiểu Tu…Tiểu Tu…” Trong đêm tối, Lý Phá Tinh không ngừng gọi tên y, giọng nói khàn khàn như muốn bốc hỏa.
Bàn tay mà Tế Tu đang nắm cũng nóng tới đáng sợ.
Rõ ràng nghe bảo chỉ có nhiệt phát tình lần đầu tiên là nghiêm trọng nhất, tới mức ý thức sẽ mơ hồ, nhưng những lần sau sẽ đỡ hơn, thế mà Lý Phá Tinh vẫn cảm thấy mình khó chịu muốn chết.
Vậy nhưng có lẽ nụ hôn của Tế Tu quá dịu dàng, cho nên Lý Phá Tinh liền hôn hung hăng hơn, cho tới khi răng môi vương đầy mùi máu.
Tín tức tố Alpha trong máu càng nồng, gần như muốn hun đại não Lý Phá Tinh bất tỉnh. Hắn buông Tế Tu, vươn đầu lưỡi liếm máu dính trên môi, đôi mắt đen đặc nhìn chằm chằm Tế Tu như chứa lửa. Hắn khàn giọng nói: “Tiểu Tu… Triệt để ký hiệu anh đi.”