Giả Cán Bộ

chương 436: vương gia

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Thời điểm năm đó Vương Kẽm Tích và cha Dương Tử Hiên chiến đấu, Dương Tử Hiên đã muốn xuất thế, lúc ấy đã tra ra trí lực Dương Tử Hiên có chỗ thiếu hụt, đến bảy tuổi vẫn chưa thể nói, thành thục về trí lực nếu so với rất nhiều người bình thường đều muộn hơn rất nhiều.

Nhưng người cha kinh tài tuyệt thế của Dương Tử Hiên kia có thể nói là dùng hết sức mạnh, cực kỳ chú ý bảo vệ Dương Tử Hiên, nếu như còn tại thế, Dương Tử Hiên cũng không đến mức bị lưu vong đến La Phù tỉnh.

Nhưng thông qua phái bản địa tìm hiểu về hoạt động của Dương Tử Hiên tại tỉnh La Phù, thật sự không phải một người thiếu hụt trên mặt trí lực có thể làm được.

Vương Kẽm Tích xác định rất vững chắc, Dương Tử Hiên đã thoát khỏi chứng thiếu hụt trí lực kỳ quái trước kia, bộc phát ra trí tuệ khác hẳn với thường nhân.

Tuy Vương Kẽm Tích biết rõ quá trình chuyển biến này khẳng định có một câu chuyện, nhưng Vương Kẽm Tích nhìn người vẫn hết sức lợi hại.

Hắn nhìn ra trong ánh mắt Dương Tử Hiên ẩn sâu một tia không tín nhiệm đối mới mình, hơn nữa thời gian khẩn cấp, không truy hỏi Dương Tử Hiên làm sao vượt qua căn bệnh thiếu hụt trí lực mà mấy thầy thuốc nổi danh nhất cả nước liên thủ cũng không thể phá giải được.

Con mắt Dương Tử Hiên hiện lên một tia quái lạ, đây là vì cái gì? Sợ Trang lão gia tử hay vừa ý bối cảnh sau lưng tôi?

Vương Kẽm Tích mỉm cười nói: "Hiện tại cũng bởi vì Trang lão gia tử tưởng cậu là cháu của tôi, nghĩ đến chuyện cậu là người Vương gia chúng ta, coi trọng cậu! Bằng không thì cậu cho rằng hắn sẽ đối xử với tốt cậu, thanh niên vừa mới đưa cháu rể hắn vào ngục giam tốt như vậy sao?”

Trên mặt Dương Tử Hiên vẫn bất động, nhưng nội tâm kinh ngạc đến tột đỉnh, Vương Kẽm Tích quả nhiên không đơn giản, vừa tới La Phù tỉnh đã điều tra rõ ràng rành mạch việc hắn làm đổ Đường Đại Minh, con rể phái bản địa này rồi.

Trang lão gia tử và Trang Đạo Hiền, Trang Đạo Tông, những người này chắc chắn sẽ không nói những việc đó với Vương Kẽm Tích, nhưng Vương Kẽm Tích hiểu rõ ràng như vậy, đương nhiên cũng có con đường tin tức của hắn.

Chỉ là, Dương Tử Hiên vẫn chú ý, trong lời nói của Vương Kẽm Tích, còn có một "Vương gia".

Cái Vương gia này cũng là hào môn đại phiệt giống như Dương gia sao?

Kiếp trước, mặc dù Dương Tử Hiên rất rõ ràng đối với quỹ tích lên chức của Vương Kẽm Tích, nhưng hiểu biết rất ít về gia đình Vương Kẽm Tích.

Xem ra Vương Kẽm Tích cũng là con ông cháu cha, khó trách ở kiếp trước có thể nhanh chóng nhảy lên trong bộ đội.

"Tôi tới tìm cậu, không chào hỏi với những chú bác Dương gia các cậu, cậu cũng không cần kỳ quái..."

Vương Kẽm Tích đưa tay khoác lên trên bờ vai Dương Tử Hiên, không nghĩ tới, Dương Tử Hiên đã triệt để lột xác thành một người khác rồi, rất nhiều cách nghĩ trước khi Vương Kẽm Tích đến đây đều đã thay đổi.

Gia yến cực kỳ phong phú, Dương Tử Hiên và Trang lão gia tử, Trang Vũ Nhi, Trang Đạo Hiền, Trang Đạo Tông, Vương Kẽm Tích ngồi ở ghế trên, Trang Lộ Lộ cũng được an bài ngồi ở trên, những thiếu gia ăn chơi như Trang Dịch Tây đều an bài tại địa phương khác.

Dương Tử Hiên và Trang Vũ Nhi được an bài ở vị trí gần.

"Tử Hiên, cậu đúng là một mực đều che dấu cực kỳ sâu!" Trang Đạo Hiền giơ ly về hướng Dương Tử Hiên, cười nói: "Ai cũng không nghĩ ra, cậu lại là cháu trai tướng Vương Kẽm Tích quân, trước kia vậy mà cậu không để lộ một chút nào!"

Dương Tử Hiên cười cười, Trang Đạo Hiền những lời này đúng là nói toạc ra nguyên nhân thực sự việc phái bản địa muốn kết quan hệ thông gia với hắn.

Việc này cũng làm cho Dương Tử Hiên càng thêm khắc sâu đối với Vương gia sau lưng Vương Kẽm Tích.

Chỉ sợ phái bản địa cũng không phải coi trọng bản thân Vương Kẽm Tích, mà là bối cảnh Vương gia!

Vương Kẽm Tích phát triển tại quân đội, đối với phái bản địa phát triển ở trên mặt chính trị cũng không có quá nhiều ích lợi, chỉ sợ là tộc nhân khác ở Vương gia chiếm cứ một ít vị trí mấu chốt, mới được phái bản địa chú ý và nịnh bợ.

Trên bàn rượu nhiều người nhiều miệng, đương nhiên cũng không thể nói lời xuất phát từ nội tâm.

Tửu lượng Dương Tử Hiên khá thấp, kính rượu một vòng cho tất cả người đang ngồi xong, một lần nữa trở lại trên chỗ ngồi, đã có chút ít màu đỏ hiện lên mặt.

Vương Kẽm Tích xuất thân quân nhân, cuống họng rất to, tửu lượng cũng là kinh người, nhưng không có người thực sự có can đảm để cho Vương Kẽm Tích đến mới mình, đều là tự bản thân hướng hắn mời rượu.

Dương Tử Hiên được an bài ngồi cùng Trang Vũ Nhi, dù sao nhân vật chủ yếu hôm nay vẫn là Trang Vũ Nhi và Dương Tử Hiên.

Lúc này Trang Vũ Nhi mới bắt đầu tinh tế dò xét Dương Tử Hiên—— ánh mắt thanh tịnh, làm việc thoả đáng chu đáo, đầu óc linh hoạt mà cơ cảnh, đương nhiên, hình dạng cũng là tốt nhất, dường như không thể bắt bẻ.

Nhưng nghĩ đến thời điểm Dương Tử Hiên phi ngựa, thái độ sỗ sàng đó, lại làm cho Trang Vũ Nhi sinh ra một cảm giác tức giận, thật sự không chấp nhận Dương Tử Hiên được.

Nhưng bị lợi ích của gia tộc buộc chặt, Trang Vũ Nhi cũng không thể không giả vờ trong chốc lát.

Trang lão gia tử nhìn thấy là hiểu, Dương Tử Hiên và Trang Vũ Nhi trước kia đã có tiếp xúc, nhưng hai bên nhìn nhau không quá thuận mắt.

Trang lão gia tử cũng tinh tế quan sát, Vương Kẽm Tích thật tâm coi trọng đối với Dương Tử Hiên, một người thế hệ con cháu, nếu Trang Vũ Nhi thực sự gả cho Dương Tử Hiên, cũng là một cái lựa chọn rất không tệ.

Hơn nữa, thế bay lên của Dương Tử Hiên trong tỉnh rất mạnh, năng lực thủ đoạn đều là tốt nhất, đối với phái bản địa, cũng là một trợ lực rất lớn.

Sau khi ăn cơm xong ở trang viên, mọi người liền theo đường nhỏ, dạo bước đến bên hồ, ven đường hiện ra đầy đèn đặt trên mặt cỏ, không đến mức đen ngòm, lại tăng thêm vài phần mờ ảo.

Dương Tử Hiên cũng không nhịn mà âm thầm than thở, phái bản địa không hổ danh là thế lực địa phương căn cơ thâm hậu, chỉ cần từ một cái trang viên tư gia xếp đặt thiết kế tinh xảo như vậy, cũng có thể thấy được tài lực và quyền lực chính trị của phái bản địa.

Có thể xây một cái trang viên tư nhân như vậy, trên mặt thẩm tra chính trị đã gặp phải không ít phiền toái.

Dương Tử Hiên và Vương Kẽm Tích, Trang lão gia tử, Trang Đạo Hiền, Trang Vũ Nhi cùng nhau chậm rãi bước chậm trên đường nhỏ, trò chuyện một ít việc nhà.

Vương Kẽm Tích không nói nhiều lắm, Trang lão gia tử phụ trách dẫn chủ đề, Trang Đạo Hiền và Dương Tử Hiên vây quanh những đề tài này, nói một ít cái nhìn của mình.

"Nghe nói Tử Hiên cậu đã từng nhiều lần phát biểu qua văn vẻ bên trong tòa báo chính phủ, lúc cậu đang ở Hồng Thủy huyện đã bắt đầu chú ý trạng thái xí nghiệp nhà nước sinh tồn, hơn nữa tại phương diện thôi động xí nghiệp nhà nước cải cách cũng từng có chút hiệu quả..."

Vương Kẽm Tích và Trang lão gia tử đi ở bên trong, Trang Vũ Nhi nâng đỡ Trang lão gia tử, Dương Tử Hiên cùng Trang Đạo Hiền đều rớt lại phía sau vị trí bọn hắn một bước, không dựa vào là quá thân cận, nhưng cũng sẽ không cách quá xa.

Thời gian công tác, kinh nghiệm của Vương Kẽm Tích đã đủ để sóng vai cùng Trang lão gia tử rồi, nếu không được, vậy sang năm sẽ thăng thành trung tướng, đủ để sóng vai cùng Trang lão gia tử.

Dương Tử Hiên lại không nghĩ tới khứu giác Trang lão gia tử linh mẫn như vậy, chủ động nói lên vấn đề thay đổi chế độ xã hội xí nghiệp nhà nước, tuy người già này đã về hưu rồi, nhưng vẫn luôn là lui mà không về hưu, chú ý mật thiết đến động thái trong tỉnh.

Trang Đạo Hiền ở vào vị trí trưởng thư ký tỉnh ủy, rất nhiều che giấu tin tức và chính sách trong tỉnh đều tập hợp lên trên mặt bàn hắn, như vậy cũng có đầy đủ tài nguyên tin tức cho Trang lão gia tử để phân tích tình hình.

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio