Giả_Diện_Hoàng_Kim - Tác Giả Trường Lê
Tiếng hét của Vũ khiến cho cả nhà thi đấu phải ngỡ ngàng, trong khoảnh khắc, mọi người im lặng hướng mắt về phía người vừa la lối om sòm. Tất cả những ánh nhìn đều hướng về phía khu vực dành cho cổ động viên của trường Vạn Mỹ, vì trường chỉ có - người đi theo để ủng hộ cho đội thi nên không khó để mọi người phát hiện ra Vũ chính là kẻ vừa lớn tiếng.
Nhác thấy có vẻ như mình đang là tâm điểm chú ý, cũng nhận thức được hành động vừa rồi của mình là sai. Vũ lập tức tìm cách đánh bài chuồn, phía sau lưng Vũ là cánh cửa dẫn ra bên ngoài hành lang đường đi lên sân thượng. Vũ nhanh trí lẻn ra phía sau rồi lẩn mất. Cả nhà thi đấu nhìn nhau không hiểu chuyện gì xảy ra, mấy người đồng đội với Vượng hỏi:
- - Ai vậy nhỉ, nó nhanh quá, còn chưa kịp nhìn rõ đã chạy mất rồi....Mà hình như nó vừa gọi tên ông phải không Vượng..?
Vượng ấp úng chối:
- - Tớ....tớ cũng không biết.....Chắc là ai đó trong trường theo dõi nên cổ vũ vậy thôi.
Mặc dù cố gắng chối, nhưng câu nói của Vũ trên khán đài có vẻ như đội bạn cũng đã nghe thấy. Những ánh mắt từ phía họ nhìn đội trường Vạn Mỹ có chút gì đó không hài lòng. Phía bên kia, cô gái tóc xoăn ( đội trưởng trường Vạn Xuân) cười khẩy nói với Vượng:
- - Cái gì mà trả lời được nhưng lại cố tình trả lời sai vậy mấy bạn...? Nói mới chú ý ha, bên đó bấm chuông nhưng chưa trả lời đúng câu nào cả...? Mà tui nghe nói, trường Vạn Mỹ có một học sinh nam rất xuất sắc, không lý nào lại không trả lời được những câu vừa rồi. Các bạn đang coi thường tụi này phải không...? Hay do đây chỉ là một cuộc thi giao lưu nên bên đó không thèm chơi hết mình. Đúng là tính toán nham hiểm quá ha......Nếu ngay từ đầu đã không muốn thi thì đừng chấp nhận tổ chức ra cuộc thi này chứ.
Đồng đội của Vượng muốn cãi lại, nhưng Vượng đưa tay ngăn cản, Vượng nói:
- - Thôi nào các bạn, có vẻ như chúng ta bị lộ rồi......Chậc, nhưng dù sao bên đó nói cũng đúng. Cho dù là sân chơi nào đi chăng nữa, đã chấp nhận tham gia thì phải cháy hết mình. Ngay khi hiệu trưởng đề xuất ý kiến này, tôi đã thấy không ổn. Đành vậy, tuy có hơi trễ một chút nhưng chúng ta cũng phải thể hiện một chút chứ. Đồng ý không...?
Ba người bạn của Vượng gật đầu đồng thanh đáp:
- - Tới luôn đi bồ......Chúng ta đâu cần phải suy nghĩ nhiều, chiến đấu và chiến thắng.
Vũ xin nói với ban giám khảo cũng như hai MC:
- - Xin lỗi mọi người vì sự gián đoạn này, nhưng giờ chúng ta có thể tiếp tục cuộc thi được không ạ....?
Ban giám khảo gật đầu, nhìn vẻ mặt của học sinh của đội trường Vạn Mỹ lúc này thật sự nghiêm túc, không còn cái vẻ hời hợt đứng đó cho có, hay dù trả lời sai vẫn thản nhiên như không có chuyện gì. Giờ đây cả học sinh giỏi nhất của trường Vạn Mỹ mới thực sự bắt đầu " cuộc chơi ".
Dường như tinh thần thi đấu của đội Vượng cũng đã ảnh hưởng đến hai đội của trường Vạn Xuân và An Thái. Phía bên Vạn Xuân không ai bảo ai cũng tụm lại hội ý, không biết họ nói với nhau điều gì, chỉ biết sau khi hội ý xong, cả người chụm tay đồng loạt hết lên cao rồi hô lớn:
- - CHIẾN THẮNG.
Phía An Thái cũng không chịu lép vế, đội trưởng đội An Thái hô:
- - ............
Sau nhịp thứ , cả người của đội An Thái nhìn về phía hai đội còn lại cùng nhau đưa tay ra trước làm biểu tượng " Like Ngược " với ý đồ đầy thách thức.
Hành động bất ngờ của cả đội chơi khiến cho không chỉ ban giám khảo, mà ngay đến các cổ động viên bên trên khán đài cũng thấy hào hứng, rạo rực, bùng cháy, sức nóng trên khán đài được đẩy lên cao bằng những tràng pháo tay cổ vũ nồng nhiệt.
Dĩ nhiên, hai MC cũng không khỏi bị cuốn khỏi cái khí thế hừng hực đang lan tỏa khắp nhà thi đấu.
Nữ MC hít một hơi thật dài rồi chiếm lĩnh lại sân khấu bằng một từ chất lượng:
- - SUỴTTTTTTTTTTT.
Tất cả im lặng trong giây, ngay lập tức nữ MC nắm bắt thời điểm:
- - TIẾP TỤC NÀO, BA ĐỘI CHÚ Ý, SAU Đ Y SẼ LÀ C U HỎI THỨ .
Cuộc thi bắt đầu thêm một lần nữa, và lần này nó mới chính xác là một màn đấu trí đích thực. Đội trường Vạn Mỹ do đã bỏ qua câu đầu tiên nên không dễ dàng gì có thể nhanh chóng lấy lại thế cân bằng. Bên cạnh đó, hai đội kia cũng đặt quyết tâm cao độ. Ba bên tranh nhau từng cái bấm chuông, mọi người như bị cuốn vào từng câu trả lời, phân tích cặn kẽ, chặt chẽ của từng đội. Rồi lại vỡ òa cảm xúc mỗi khi MC công bố kết quả hoặc phía các thầy cô giám khảo phân định, cho điểm khi hai đội có chung đáp án ở những phần thi sau.
Chẳng ai còn quan tâm đến " kẻ " náo loạn nhà thi đấu tổng hợp khi nãy nữa. Cuộc thi đã diễn ra được phút. Tổng số điểm của đội không cách nhau là bao nhiêu, đội đang dẫn đầu chính là Vạn Xuân, xếp thứ là An Thái, và đứng cuối cùng là Vạn Mỹ.........Nhưng đội đứng đầu chỉ hơn đội xếp cuối cùng điểm, câu hỏi cuối cùng nếu trả lời đúng sẽ ghi được điểm. Như vậy có nghĩa là, dù xếp cuối, nhưng chỉ cần trả lời được câu hỏi này, Vạn Mỹ vẫn là người chiến thắng. Dĩ nhiên cả đội kia cũng không chịu đứng yên nhìn. Điều đặc biệt ở phần thi cuối cùng này nếu trả lời sai sẽ bị trừ điểm, không trả lời điểm giữ nguyên. Mỗi đội đều có tính toán của riêng mình.
Và câu hỏi cuối là một câu về toán học, sau khi đề được giám khảo viết lên bảng, các đội sẽ có phút để giải bài và đưa ra kết quả. Đúng với tính chất quyết định, cả câu hỏi, cũng như số điểm của mỗi đội khiến cho cả nhà thi đấu căng thẳng một cách hồi hộp, không ai dám thở mạnh.
Cả đội chăm chú giải bài, nhưng có lẽ thời gian phút là quá ít để tìm ra đáp án......Tuy nhiên, đó chỉ là suy nghĩ của đội Vạn Xuân và An Thái, phía bên này, Vượng dành s để đứng nhìn đề bài, s để suy nghĩ tìm đáp án và cuối cùng là s để viết kết quả ra bảng trả lời.
" Reng.....Reng......Reng "
Vượng bấm chuông báo khiến đội còn lại sững sờ, bởi lúc này đội nào cũng đang chụm lại chạy đua với thời gian. Tiếng chuông khiến cả nhà thi đấu lặng người đi vài giây. Ngay đến ban giám khảo, những người đưa ra đề cũng còn đang nói nhỏ với nhau các đội khó mà giải được đáp án trong vòng phút bởi đây là toán nâng cao của chương trình cấp .
Thời gian phút kết thúc, hai đội còn lại không đưa ra được đáp án. MC nữ đi thu lại bảng kết quả rồi khẽ úp xuống, MC nam nhận kết quả được ghi ra giấy từ phía ban giám khảo. Để tăng độ kịch tính cho cuộc thi, MC nữ yêu cầu MC nam cũng viết kết quả của ban giám khảo ra bảng, sau khi xong cả hai sẽ cùng đưa vào máy chiếu để phóng lên màn hình lớn, so kết quả với nhau.
Bên trên khán đài, cổ động viên của các trường hồi hộp muốn vỡ cả tim.......Nhưng ngày hôm nay, cuộc thi này thực sự là một màn tranh đấu, giành giật kiến thức cực kỳ gay cấn. Đến phút cuối mọi thứ vẫn chưa ngã ngũ.
Hai MC sau khi cầm bảng kết quả thì cùng nhau đi đến máy chiếu rồi đồng loạt đặt bảng vào. Trên màn hình lớn hiện ra hai đáp án, một của đội trường Vạn Mỹ, một của ban giám khảo.
Cả hai MC đồng thanh hô lớn:
- - KẾT QUẢ TRÙNG NHAU.........XIN CHÚC MỪNG ĐỘI VẠN MỸ ĐÃ CHIẾN THẮNG TRONG CUỘC THI LIÊN TRƯỜNG NÀY. XIN CHÚC MỪNG......
Vì trường Vạn Mỹ không có đông người cổ vũ nên cả cầu trường trong khoảnh khắc ấy chỉ có một vài tiếng reo hò. Nhưng bên trường Vạn Xuân cũng lập tức thể hiện sự Fair Play bằng cách vỗ tay chúc mừng, cổ động viên trường Vạn Xuân thấy vậy cũng hân hoan vỗ tay mừng cho đội thắng cuộc.......Nhà thi đấu thêm một lần nữa trở nên sôi động.
Nhưng: " Ở đâu cũng có anh hùng, ở đâu cũng có kẻ khùng, kẻ điên ". Câu nói này lại vô tình được áp dụng ở phía khán đài nơi học sinh của trường An Thái đang ngồi, ngoài một số học sinh đến đây để cổ vũ, số còn lại là một nhóm cũng là học sinh nhưng có vẻ như bọn chúng tới đây không chỉ để theo dõi cuộc thi.
Cuộc thi kết thúc, trường An Thái xếp thứ chung cuộc. Kết quả này khiến nhóm học sinh đó không vui.
Một đứa trong nhóm đó đưa tay kéo cái mũ sụp xuống mặt, nó nói:
- - Tụi mày thấy rõ rồi chứ....? Là thằng đeo kính tên Vương, nó chính là vật cản đường.......Chỉ còn ngày nữa là cuộc thi chính thức sẽ diễn ra, việc của bọn mày là làm sao để nó không đi thi được.....Hiểu chứ...?
Những đứa còn lại nhìn nhau nhếch mép cười, bọn nó đáp:
- - Chúng em rõ rồi, thưa chị.......!!