Sau gần một tuần nghỉ ngơi tĩnh dưỡng, họ đã gần như làm quen với sức mạnh phép thuật của ruột trứng cầu vồng.
Mặc dù hiện tại, họ vẫn chưa biết được tình hình trên thế giới phép thuật có yên ổn hay không, đặc biệt là ba của Bắp Cải, hội trưởng phái Nguyên Lão. Còn thế giới con người thì virut ma thuật vẫn đang hoành hành khắp nơi, vẫn may mắn là chưa có ai chết.
Mọi người vẫn đang gấp rút tìm thuốc giải nhưng kết quả vẫn quay về con số không. Vẫn không có một chút hi vọng hay tin tức gì cả.
Chú Mây và dì Hoa Hồng vẫn đang ngồi trong phòng phép thuật để đọc sách phép thuật. Tuy đã đọc thêm được rất nhiều sách nhưng vẫn không có một chút thông tin gì về virut ma thuật.
- Anh Mây, nhìn nè.
- Gì vậy Hoa Hồng? Cô tìm được gì về virut ma thuật rồi à?
Hoa Hồng lắc đầu. Có lẽ không phải là virut ma thuật, nhưng có vẻ là tin tốt. Nhìn Hoa Hồng có vẻ rất vui.
- Là cánh cổng thứ giao giữa thế giới phép thuật và thế giới loài người.
Chú Mây nghe vậy thì ngạc nhiên vội lấy quyển sách trên tay của Hoa Hồng rồi đọc lấy đọc để.
Chú Mây và Hoa Hồng cảm thấy thông tin này rất quan trọng liền dịch chuyển không gian về phòng của ông Baram.
Ông Baram thấy cả hai người xuất hiện cùng lúc thì liền hỏi.
- Tìm được rồi à?
Chú Mây lắc đầu rồi đưa quyển sách cho ông Baram xem.
- Không có thuốc giải của virut ma thuật. Nhưng lại có thứ hay hơn. Anh Baram xem thử.
Ông Baram cầm quyển sách ấy lên đọc. Trong mắt của ông Baram hiện lên những tia khó hiểu.
- Mau gọi mọi người tập trung lại. Nhanh.
Ông Baram vừa dứt lời. Hoa Hồng đã liên lạc cho mọi người tập trung lại trong phòng của ông Baram.
Sau khi mọi người tập trung lại, biết là có thông tin gì đó, nên ông Baram mới gấp như vậy.
- Có chuyện gì mà ba gọi tụi con gấp vậy?
Ông Baram liền nói.
- Trong quyển sách này có ghi về cánh cổng thứ hai giao giữa thế giới loài người lẫn thế giới phép thuật.
Mọi người nghe vậy thì ngạc nhiên. Bắp Cải liền thắc mắc.
- Vậy thì chúng ta có thể dùng cánh cổng này để quay trở về thế giới phép thuật ngay đúng không ông?
Chú Mây nghe vậy thì thở dài rồi lắc đầu, nói.
- Chúng ta chưa thể quay trở lại thế giới phép thuật ngay lúc này được. Tình hình trên thế giới phép thuật bây giờ đang rất nguy hiểm, và có thế giới con người cũng vậy. Quay về thế giới phép thuật hiện tại không phải là cách.
Mọi người nghe vậy thì gật đầu đồng ý. Yeye liền hỏi.
- Vậy cánh cổng đó nằm ở đâu vậy ông? Nó có gần chúng ta không.
Ông Baram nhìn vô đọc lướt qua quyển sách rồi nói tiếp.
- Cánh cổng nằm khá gần chúng ta. Nhưng để mở được cánh cổng thì cần phải có chìa khoá.
Pungun nghe vậy thì liền hỏi.
- Vậy chìa khoá đó nằm ở đâu?
- Chìa khoá là "Ánh sáng bảy màu tượng trưng cho hoà bình"
Câu nói của ông Baram càng làm cho mọi người ngạc nhiên hơn. Rốt cuộc nó là cái thứ gì chứ?
Đúng thật là rất khó hiểu. Đã đau đầu vì mọi chuyện đang diễn ra ở đây thì chớ mà còn gặp câu nói này được.
Yeye ngẫm nghĩ một hồi rồi lên tiếng.
- Bảy sắc, có vẻ rất quen.... Là bảy sắc cồng vồng hả ông?
Ông Baram nghe vậy thì liền gật đầu.
- Cũng có thể, bảy sắc và hoà bình...
Chini liền nói.
- Là ruột trứng cầu vồng. Chìa khoá của cánh cổng này chắc chắn là ruột trứng cầu vồng.
Chú Mây nghe vậy thi gật đầu nói tiếp.
- Phải, rất có thể là nó. Vì cánh cổng này đã có từ rất lâu, hầu như không ai biết về nó cả. Chỉ có những quyển sách cổ này được ghi chép kĩ càng lại về nó. Chìa khoá của cánh cổng, ắt hẳn phải là một thứ gì đó rất bí ẩn, người người không thể mở được cánh cổng này ra khiến cánh cổng bị chìm vào quên lãng.
Những điều chú Mây nói hoàn toàn có thể xảy ra. Puni liền hỏi.
- Nhưng chẳng phải ruột trứng cầu vồng đã bị chúng ta hấp thu hết rồi sao?
Bắp Cải nghe vậy thì chợt trong đầu xuất hiện ra một ý nghĩ.
- Nếu vậy thì... Chả lẽ sức mạnh phép thuật của chúng ta chính là chiếc chìa khoá để mở ra cánh cổng thứ giao giữa thế giới con người và thế giới phép thuật.