Lê Duyệt đánh xong tài liệu cá nhân, liếc xem giờ dưới gốc máy tính, hơn bốn giờ, cách thời gian ăn cơm chiều còn sớm, tiện thể đăng ký tiên ma tìm sư đi thăng cắp vậy, nhưng Bạch Y Ngự Phong không online, trái lại Hòa Thượng Trong Miếu cùng những người khác đang vui sướng nhảy lên. Nghĩ đến bản thân muốn loại sư phụ ra, điều quan trọng là cùng các huynh đệ khác khai thông hiểu biết, đặc biệt là không có tiền khen thưởng, theo cô quan sát ý tứ của các huynh đệ này không lao, tốt hơn là đánh chiếm, từ trong miệng moi ra lời nói.
Vì thế cô bắt đầu chào hỏi đến mọi người trong bang.
[Bang tán gẫu] Hoang Thành Minh Nguyệt: Chào buổi chiều mọi người!
Hòa Thượng Trong Miếu như các hòa thượng quanh năm ở tình trạng đói khát, đối với MM có thái độ vượt quá mức bình thường, vô cùng hoan nghênh, nếu MM đã chủ động chào hỏi, tất nhiên sẽ đáp lại. Giống “Nguyệt muội đã đến đây! Hoan nghênh hoan nghênh!” Nói như vậy, còn đang tại tuyến hầu như cũng xuất hiện những câu đại loại như vậy. Vừa đánh xong, đã thấy:
[Bang tán gẫu]Tịch Mịch Như Tuyết: Khốn nạn, MM login, thừa dịp Bạch mỗ không có ỡ đây, mau hỏi mau hỏi!
[Bang tán gẫu] Hoang Thành Minh Nguyệt: Chuyện gì?
[Bang tán gẫu] Ngỗn Ngang Trong Gió: Ha ha.. MM em không cần ngại với anh mấy chuyện bát quái đó! Em là bổn bang trấn giữ hoa bang, anh đối với mấy chuyện hiếu kỳ muối giải thích thay em, giải thích muôn năm….
[Bang tán gẫu] Chích Xuyên AD: Đồ điên, cậu bình thường nói chuyện thật lưu loát, vì sao bây giờ lại nói không nên lời thế…!
[Bang tán gẫu] Ngổn Ngang Trong Gió: Cậu có miệng không chịu hỏi, dựa vào cái gì muốn ta mở miệng chứ?
Thấy bọn họ noi quanh co như vậy, Lê Duyệt cảm thấy tò mò, tròng lòng mơ hồ đoán được cái gì, cũng không thể xác định, vì thế:
[Bang tán gẫu] Hoang Thành Minh Nguyệt: Mọi người có chuyện gì cứ nói rõ đi, đều là cùng một bang…
[Bang tán gẫu] Khuôn chó hình sói: MM nói chuyện thật thẳng thắng! Kỳ thật mọi người muốn nhìn ảnh của MM một chút, tăng thêm hiểu biết…
[Bang tán gẫu] Tay Lớn Dắt Tay Nhỏ: Mấy anh lúc nhập bang, đều đã từng làm qua rồi…
[Bang tán gẫu] Đã Thuần Khiết Lại Khờ Dại: Cái này kỳ thật là quy định của bang…
[Bang tán gẫu]Không Có Tiền Khen Thưởng: Đúng, đúng, có điều này!
Đọc đến đây, Lê Duyệt không khỏi thở dài, vì sao người đời đều ham thích nhìn vẽ bề ngoài phía sau màn hình, chơi trò chơi giống như cùng người không liên quan đến bộ dạng thế nào đi, suy nghĩ, gõ xuống:
[Bang tán gẫu]Hoang Thành Minh Nguyệt: Các anh xác định muốn xem? Haizzz, tôi sợ các anh…
Mọi người trong Miếu Hòa Thượng sớm biết từ trước đến nay LẠc Thiếu Thừa tôn sùng lý luận hoang đường “Đẹp như tiên giáng trần nhưng tâm lại độc như bò cạp, giả làm tướng mạo xấu xí nhưng tâm địa thiện lương”, giờ phút này gặp Hoang Thành Minh Nguyệt giống như đau khổ kể lễ, nghĩ đến LẠc Thiếu Thùa có thể cùng “Gái càng xinh đẹp càng nguy hiểm” tín phụng kết làm thầy trò, đoán chừng diện mạo thật sự … Khó có thể nói nên lời. Nhưng tư tưởng ngắn ngủi sau khi đấu tranh, lòng hiếu kỳ vẫn áp đảo toàn bộ, Không Có Tiền Khen Thưởng thở nặng nề, ôm quyết tâm to lớn, gõ xuống:
[Bang tán gẫu] Không Có Tiền Khen Thưởng: Nguyệt MM quá khiêm tốn rồi … mấy anh không là người thấp hèn, sẽ không vì MM mỹ lệ hay không mà đối xử khác với MM, xin yên tâm gởi ảnh chụp đi!
Sợ Hoang Thành Minh Nguyệt không đồng ý, thân là phó bang chủ Ngổn Ngang Trong Gió cũng nói thêm một câu:
[Bang tán gẫu] Ngổn Ngang Trong Gió: MM, chúng ta chỉ chấp hành quy định trong bang, đây là chuyện người mới gia nhập cần phải làm qua! Hy vọng MM phối hợp.
Thấy đối phương có ý không đạt mục đích không chịu từ bỏ, Lê Duyệt cảm thấy cực kỳ buồn rầu, đột nhiên trong đầu nghĩ đến một ý nghĩ ác liệt, gõ bàn phím:
[Bang tán gẫu] Hoang Thành Minh Nguyệt: Haizzz, đã như vậy… Kỳ thật….
[Bang tán gẫu] Bờ ruộng trăm mét: Xin mời MM!
[Bang tán gẫu] Hoang Thành Minh Nguyệt: Ngỡ băng thanh ngọc khiết, khuê danh Phù Dung, quốc sắc thiên hương, cũng là tây môn, thanh xuân thường thường, danh gọi thuần mỹ, nét đẹp nội tâm âm hảo, nhân xưng Suzanne… ( cái này mình thấy để nguyên hay hơn nên mình chỉ edit lại cho không ngược thôi nha )
Quả nhiên kích thích phản ứng mãnh liệt của những người trong bang:
[Bang tán gẫu] Ngỗn Ngang Trong Gió: Tôi sặc nước, khụ khụ….
[Bang tán gẫu] Bờ Ruộng Trăm Mét: Mồ hôi.. MM đúng là thế hệ tài nữ…
[Bang tán gẫu] Không Có Tiền Khen Thưởng: Cái thứ nhất chính là FR JJ, mấy cái sau là ? ?? Không nhận ra…
[Bang tán gẫu] Chích mặc AD: Khen Thưởng, sử dụng Bách Khoa Toàn Thư, siêng năng vô hạn.
Thành công làm nghiêng nhà tâm tình Lê Duyệt cảm thấy bất an:
[Bang tán gẫu] Hoang Thành Minh Nguyệt: Ách… Cái đó, Khen Thưởng huynh, tốt nhất ngươi không nên tra…
[Bang tán gẫu] Đã Thuần Khiết Lại Khờ Dại: Khen Thưởng, cậu phải chuẩn bị tâm lý thật tốt, đến lúc đó sợ lực sát thương quá lớn, cậu bị thổ huyết, té xuống đất không đứng lên nổi.
Lúc này Ngổn Ngang Trong Gió thuyết phục, cực kỳ mong chờ phản ứng của Không Có Tiền Khen Thưởng sau khi nhìn thấy ảnh chụp này:
[Bang tán gẫu] Ngổn Ngang Trong Gió: Ha ha ha ha , không liên quan, Khen Thưởng, dũng cảm nên đi thăm dò đi! Tôi tin cậu chính là đàn ông, có trình độ chống đả kích cao, cho dù bất hạnh tử trận, cũng có thể tại chỗ sống lại!
phút sau…
[Bang tán gẫu] Không Có Tiền Khen Thưởng: Nguyệt MM, tôi sai lầm rồi, về sau tôi sẽ không hỏi nữa, sấm chết ta rồi….
[Bang tán gẫu] Hoang Thành Minh Nguyệt: Khen Thưởng Huynh, không phải lúc trước nanh luôn nói diện mạo tôi như thế nào, đều đối xử bình đảng với tôi sao? Tại sao lại bị thiên lôi đánh?
[Bang tán gẫu] Bờ ruộng trăm mét: Ka ka, muội muội quả thật là cao nhân! Hỏi rất hay!
Mọi người không thấy được MM chiếu cố như vậy, vẫn có chút không cam lòng:
[Bang tán gẫu] Ngổn Ngang Trong Gió: Sư phụ Tiểu Bạch của cô có thấy hình của cô không?
[Bang tán gẫu]Hoang Thành Minh Nguyệt: Không.
[Bang tán gẫu] Không Có Tiền Khen Thưởng: Vậy cô có gặp qua bộ dạng của Tiểu Bạch không?
[Bang tán gẫu] Hoang Thành Minh Nguyệt: CŨng không. Anh ta lớn lên như thế nào? Thê thảm giống như tôi sao?
Lê Duyêt nắm lấy cơ hội nói sang chuyện khác, mà mọi người trong Miếu Hòa Thượng không thấu được hình của MM thì không cam lòng, thường xuyên bị lòng dạ hiểm độc của Lạc Thiếu Thừa oán niệm trong bi phẫn, hận lấy hết sức lực bội nhọ hình tượng Áo Trắng NGự Phong:
[Bang tán gẫu] Ngổn Ngang Trong Gió: Sư phụ của cô, anh ấy… Bộ dáng có chổ không thể gặp người khác…
(Lời thầm: Vừa ra tới gặp người, ánh mắt nhóm người MM đã mê luyến đi theo anh ta rồi.)
[Bang tán gẫu] Không Có Tiền Khen Thưởng: Rất bi kịch! Nếu ngày nào đó cô bất hạnh nhìn thấy, không cần phải để trong lòng.
(Lời thầm: Tâm hồn MM đều đã ngu muội vì anh ta, đối với anh ta trộn lẫn cùng bạn thân mà nói, là một Đại Bi Kịch! Nguyệt MM, ngàn vạn lần cô đừng thật lòng thật dạ.)
[Bang tán gẫu] Tịch Mịch Như Tuyết: Bộ dạng của anh ta không có lỗi, ra ngoài dọa người chính là vì anh ta không bình thường…
(Lời thầm: Loại yêu nghiệt như anh ấy nên ngồi chồm hổm ngồi ở nhà làm trạch nam, cùng các anh em cả đời chuyện đại sự đều có tin tức, trở thành không khí!)
[Bang tán gẫu] Đã Thuần Khiết Lại Khờ Dại: Giáo sư giảng dạy các người tự làm tự chịu, thầy giáo dâm dân cương thi. Tên kia xuất thân từ một gia đình nguy hiểm, không chỉ là người xấu, lầ có nội tâm tà ác… không giống mấy người chúng tôi đã thuần khiết lạo khờ dại…
(Lời thầm: Tên kia đối với con gái xinh đẹp coi như không cố, đã có em gái cuồng si đi theo, anh đối với mấy người em gái này quan tâm lại thiếu người hỏi thâm, nhất định tên kia đã động tay động chân sau lưng, nhất định…)
[Bang tán gẫu] Bờ ruộng trăm mét: MM, người như bóng đêm đáng sợ như vậy, yêu quý sinh mạng, rời xa Áo Trắng…
(lời thầm: Quyết định vứt bỏ sư phụ của cô đi, cùng mấy anh đi…)
Lê Duyệt cùng các nam sinh trong Miếu Hòa Thượng nói chuyện huyên thuyên, nhìn thấy hình tượng đại thần Áo Trắng Ngự Phong kim quang lấp lánh bị mọi người nói biến thần người bên ngoài mạ vàng mà bên trong như hoa rụng dập úng, không khỏi cảm thấy buồn cười, cũng càng thêm tò mò đối với người thực của Bạch Y. Về sau mọi người bận tâm chuyện Lê Duyệt đau khổ về cấp bậc, cho nên tâm tình thích náo nhiệt cùng tổ đội đi đánh mấy quái mà bọn họ hết sức khi dễ, cấp bậc mọi người cao, cho nên đồ vật văng ra trên cơ bản đều cho Hoang Thành Minh Nguyệt, sau đó là đến lúc nên đi ăn cơm tối.
Bên này Hoang Thành Minh Nguyệt cùng mọi người bồi dưỡng tình cảm cách mạng, bên kia Mặc Vũ Ưu Thương đang vùi đầu vào trong những sự việc liên kết phức tạp. Lúc trước anh ta biến mất mấy ngày, đồng chí Tiểu Trà rất không vừa lòng, trả thù tính tự ý bỏ đi ra ngoài. Căn cứ vào thời gian anh cùng Tiểu Trà hổ trợ lẫn nhau đè ép đối phương lấy đồ thừa, làm bạn bè cũng không bất đồng ý kiến nhiều lắm, nán lại làm cho xong những chuyện này, lại tự mình an bài người thân cận đuổi theo luân bạch mấy thứ hỗn tạp, đợi đến khi anh có thời gian nghĩ ngơi, bên cạnh bàn S vang lên, bảo anh đi đến nhà ăn sáu.
Nhà ăn sáu lấy đủ loại hương vị cùng nhiều loại thức ăn đều đầy đủ trong món rau trộn độc nhất thiên hạ lừng danh ở đại học C, Lê Duyệt ở khu nhà ở Sáu tương đối gần với căn tin bốn và năm, hôm nay cô lại có ý tưởng đột phá đi căn tin sáu ăn rau trộn. Bởi vì nẩy lòng tham tức thời, cho nên các cô gái khác cùng phòng không đi cùng với cô, Lê Duyệt đi được nữa đường thì tách ra khỏi các cô, tự mình đi tới căn tin sáu.
Không biết có phải trường học muốn bồi dưỡng học sinh có tế bào trượt băng hay không, mặt đất ở căn tin sáu được sửa lại như một sân trượt băng tự nhiên, nhất là thời điểm sau bốn năm giờ, gạch men sứ sáng bóng trơn trượt, bước lên từng bước kêu ken két. Sớm biết mặt nền căn tin sáu rất nguy hiểm, cô đi đường cũng coi như có cẩn thận, nếu là người khác là không được rồi. Cô vừa mới gọi món gà luột, lại bị người phía sau đứng không vững đẩy tới, vô cùng bi thảm bị mất thăng bằng ở đây, chân bước lên phía trước, liền muốn tiếp xúc thân mật với mặt đất một cái.
Trùng hợp giờ phút này Lạc Thiếu Thừa cùng hai người khác ngồi rất gần với cô, hai người kia đang tập trung ăn, Lạc Thiếu Thừa ngồi ở đối diện bạn, cùng bọn họ tám chuyện câu được câu không, ánh mắt nhìn lung tung, vừa vặn nhìn thấy Lê Duyệt đang ở tình cảnh nguy hiểm, vội vàng đứng dậy chạy hai ba bước đến dùng tay lôi kéo - -
Nếu đổi lại là mặt đất bình thường, mọi nguy cơ đều có thể loại bỏ, không may căn tin sáu này có mặt nền trơn bóng, mà Lạc Thiếu Thừa cùng Lê Duyệt không phải là đệ tử thiếu lâm chưa học ra võ công Mai Hoa, Lạc Thiếu Thừa chạy hai ba bước đi thẳng đến nhưng lại vội vàng, bản thân bước đi đã không ổn định, vì thế, đương sự giả một người, thảm kịch lùi lại vài giây, tiếp tục tiến hành—
Lạc Thiếu Thừa nắm lấy chính là tay trái của Lê Duyệt, nơi anh hướng đến, bởi vì sự việc đột nhiên phát triển, tuy anh hành động phản ứng nhanh chóng, lực nơi anh nắm quá mạnh, vì thế tác dụng lực cùng phản lực hạ xuống, cánh tay Lê Duyệt bị xẹt qua thành hình vòng cung, dĩa gà luột bưng gần ra, văng nước sốt ra làm bắn tung tóe lên trên áo khoác của cô, bản thân cũng theo quán tính đụng vào Lạc Thiếu Thừa, dưới chân Lạc Thiếu THừa cũng trơn bóng, vì thế cả hai người đều đứng không vững, phi thường hoa lệ cùng té ngã xuống, Lê Duyệt té trên người LẠc Thiếu Thừa, Lạc Thiếu Thừa trở thành miếng điệm lót ở phía dưới, lưng anh dưới đất còn lại là người gây ra hoại – đồng chí gạch men sáng suốt.
“Haizzz thật là thất bại… Tiểu Duyệt, cô có khỏe không?” Lạc Thiếu Thừa cừoi giễu, chợt hỏi tới người đang ở trên người anh, Lê Duyệt cũng đang vùng vẫy đứng lên.
“Tôi… không sao.” Nghĩ đến hiện tại trước mặt công chúng cùng với tên hồ ly này ở cùng một chỗ, vài người dùng ánh mắt tò mò chuyện bái quái nhìn đến hai người bọn họ, Lê Duyệt có chút xấu hổ. Lại nhìn thấy thịt của cô đang đặt lên miếng đệm cường bạo Lạc Thiếu Thừa, có chút áy náy: “Lạc Thiếu Thừa, anh sao thế?” Sau khi đứng dậy chần chừ mấy giây, vẫn như bạn bè có ý tốt vươn tay muốn kéo anh đứng dậy.
“Tiểu Duyêt, chăm sóc bản thân mình thật tốt, chúng ta sẽ không phải té ngã một lần rồi!” Lạc Thiếu Thừa cười xua tay, muốn cố gắng không chật vật nhưng lại không được, động tác có vẽ chật vật đứng lên.
“Ha ha ha ha ! Tiểu Lạc, cậu quá mất mặt rồi!”
“Đúng đúng, em gái xinh đẹp không cần phải xen vào cái đồ vô dụng này!”
Lúc này hai người bạn cùng ăn cơm với Lạc Thiếu Thừa đi tới, không chút lưu tình châm chọc anh hùng cứu mỹ nhân chưa được đã bị mỹ nhân đánh gục. Đồng thời oán thầm: Có vấn đề, nhất định có vấn đề, Tiểu Lạc vậy mà chủ động đến gần con gái, còn có tâm tốt cứu giúp… Lấy cá tính không từ thủ đoạn trêu chọc con gái đến khóc của anh, cho nên bọn họ nhất định là biết nhau! Rốt cuộc đến khi nào thì phát triển JQ, trong đó nhất định sẽ là một đại văn chương…
“Tiểu Lạc, còn không mau thay chúng ta giới thiệu đi!” Đi đến trước mặt Lạc Thiếu Thừa cùng Lê Duyệt, một người trong đó vẫn hơi ác một chút đẩy Lạc Thiếu Thừa vừa mới đứng dậy, rất muốn lần này làm cho anh hôn mặt đất lần thứ hai.
Lạc Thiếu Thùa đứng vững thân một chút, mắt hồ ly nhíu thành một đường ngang, chỉ vào hai người bên cạnh, chậm rãi nói với Lê Duyệt: “Doãn Phong, người gọi là kẽ điên, Tiền Tần, người gọi là cầm thú.”
“Fuck! Ngu ngốc, cậu muốn chết à!” Chỉ thấy một nam sinh thân hình cao lớn có khí chất như ánh mặt trời kèm với một cú đấm giận giữ đấm Lạc Thiếu Thừa!
“Đường trợt, động võ cẩn thận!” Một tay Lạc Thiếu Thừa cố định trên mặt đấy, thân hình né tránh phía sau, tránh thoái một đấm công kích.
“Đại gia đây mới không giống cậu thiếu canxi, đi trên đường cũng bị té ngã!” vừa nói bắt động tác của người ta, vừa tiếp tục tiến hành.
Đương nhiên Lạc Thiếu Thừa có đầy đủ lợi hại lợi dùng cái bàn cạnh mình chơi trò chơi truy đuổi.
“Ngại quá, em gái xinh đẹp, làm em chê cười rồi, anh em bọn họ quanh năm đùa giỡn, kỳ thật hai người đó mấy tháng nay không được biểu đạt tình cảm… Haizzz, Làm cho bọn họ điên lên, chúng ta tán gẫu chút đi…” Một trong hai người mới vừa đi tới đang mừng rỡ đứng một bên xem phim hành động miễn phí, thuận tiền đi đến gần Lê Duyệt, vừa báo thù mối hận chuyện Lạc Thiếu Thừa vừa rồi giới thiệu lúc nãy, “Đúng rồi, em gái, em có biết hay không, Lạc Thiếu Thùa.. Kỳ thật người này gọi là Tiểu Bạch… cũng là Tiểu Bạch cấp thấp ngu ngốc!”
Nghĩ đến đối với chuyện Lạc Thiếu Thừa cùng Tiền Tần chơi trò rượt bắt này đã thành thói quen, tầm mắt của anh dần dần chuyển lên người Lê Duyệt, nhìn kỹ hơn, “Là tôi thất lễ, không biết em gái họ gì? Có thể cùng em gái ngồi ăn chung, căn tin sáu đơn sơ này cũng là thiên đường của dân gian…”
Nếu nói lúc trước Lê Duyệt có một chút không xác định, bây giờ người này liên tục phóng điện đà hoa vào, nghe xong câu nói hàm ý kia mười phần mà nói, cô khẳng định: Đây là đảng P trong miệng Sơ Du phóng đãng không kiềm chế được, tên của bộ phận khác ngoài hội học sinh, phong lưu lại không hạ lưu trong truyền thuyết.