Gia Hữu Tiểu Tiện

chương 87

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Rất nhanh rửa xong mặt trở về, Tiểu Tiện mới biết màn nghiêm phạt này còn chưa kết thúc!

Đỗ Hàng xích lõa nằm trên giường, đem thuốc bôi trơn ném qua. “Chính mình tự bôi trơn sau tới ngồi trên người ta.”

Tiểu Tiện đen mặt, “Không nên, rất thẹn!”

Đỗ Hàng cười lạnh một tiếng, không nói một câu.

Tiểu Tiện đánh thương lượng: “Có thể không làm cái này không? Anh đổi một yêu cầu khác được không?”

Đỗ Hàng tà nghễ liếc mắt, “Được a, đứng trước mặt tôi, tự an ủi cho tôi coi.”

O__O … Tiểu Tiện mãnh trảo tóc, đỏ mặt rống to: “Anh, anh lưu manh!”

Đỗ Hàng dùng một bộ dáng đạo mạo nói: “Hai chọn một, chính cậu làm, hai cái đều chọn càng tốt.”

Tiểu Tiện thử thăm dò hỏi: “Nếu em không làm, anh sẽ không cần em nữa phải không?”

Đỗ Hàng nghẹn cười, “Sẽ.”

Tiểu Tiện bĩu môi, ủy khuất muốn chết, “Em chọn cái đầu tiên…”

Đỗ Hàng cong miệng cười, cười đến có chút ác liệt, “Ân, làm đi.”

Tiểu Tiện tận lực không nhìn tới biểu tình ác liệt của hắn, mở nắp chai lấy trơn dịch ra tay, sau bôi lên mông mình. Tay cậu cứ dán trên mông không nhúc nhích, nếu nhìn kỹ sẽ để ý thấy hai đùi cậu đang phát run.

“Đừng lo lắng a, đem ngón tay vói vào.” Ngữ khí không nhịn được quả thực khiến người khác sôi gan!

Tiểu Tiện muốn khóc a, khẽ cắn môi, vươn một ngón tay vào địa phương tối thẹn kia. Bởi vì cậu thật khẩn trương, thân thể ép chặt, chui vài lần cũng không vào, cậu thương cảm hề hề nhìn Đỗ Hàng một bộ không biết làm sao.

Thanh âm đáng đánh lại vang lên lần hai, “Cậu có thể chọn cái thứ hai.”

(╰_╯) học trưởng, anh thật ghê tởm! Tiểu Tiện tức giạn đến khóe miệng run rẩy, tưởng rống nhưng rống không được, chỉ có thể trong lòng rít gào: đánh chết ta ta cũng không ở trước mặt ngươi làm cái trò đó!!

Đỗ Hàng trưng ra một bộ quấn quýt, than nhẹ một tiếng. “Cậu kia không làm này cũng không, căn bản là không có thành tâm ăn năn. Quên đi, ngủ đi. Sau đó cậu muốn làm gì thì làm, tôi không bao giờ quản nữa.

Không bao giờ quản nữa…

Lời này nghiệm trọng a! Tại giờ khắc này Tiểu Tiện có loại cảm giác bị người bỏ rơi. Cảm giác đó thực không xong! Cậu tình nguyện bị Đỗ Hàng đánh mắng, nhưng không thể không để ý tới cậu. Bạo lãnh gia đình còn đáng sợ hơn bạo lực gia đình! Cậu lập tức khôi phục khuôn mặt tươi cười, giống như một chú chó con, hướng Đỗ Hàng thẳng vẫy đuôi, “Học trưởng, đừng mặc kệ em. Anh nếu mặc kệ em, em sẽ học xấu đó! Em làm em làm, em làm cái đầu tiên nha!”

Đỗ Hàng lung lay ngón tay, được một tấc tiến một thước, “Không được, hai cái đều làm.”

Tiểu Tiện lần thứ biến sắc, hai mắt đẫm lệ lưng tròng nói: “Học trưởng, anh còn bức em, em liền .. em liền … liền đâm chết!”

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio