Editor: LunaYang
Tề Thành rất chú ý có qua có lại, khi cây thuốc lá nở rộ anh cũng quay video gửi cho fan nhỏ của mình, nhân tiện cho Ngô Nguyên thưởng thức vẻ đẹp mỹ lệ là gì.
Nửa giờ sau khi tin tức được gửi đi, Ngô Du trả lời tin nhắn của Tề Thành, “Một học sinh giỏi cũng chơi điện thoại di động trong lớp.”
Tề Thành suy nghĩ một chút, dường như anh đã phá hủy hình tượng của mình trong mắt fan nhỏ, “Tôi không chơi, chỉ quay video thôi. "
Fan nhỏ thực sự tin vào điều đó, gửi một vài biểu tượng cảm xúc, đánh Tề Thành với đôi mắt ngôi sao và nắm tay nhỏ.
Tề Thành nằm ở trêи bàn tựa trán vào cánh tay, nghiêm túc nói: "Cho dù chơi, tôi học tốt như vậy, không cần ôn nữa."
"..." Fan nhỏ thở dài một hơi, "Con người thực sự rất khác nhau. Tớ buổi tối đều làm bài tập, làm đến hai mắt choáng váng, tóc dựng đứng vẫn không biết phải làm bài như thế nào. ”
“ Bài tập gì? ”
Ngô Du trả lời anh “ Bài toán. "
Tề Thành cười." Toán học rất đơn giản. Nếu cậu có bất kỳ câu hỏi nào không biết, có thể gửi cho tôi, tôi sẽ cho cậu biết quá trình. "
" Tốt như vậy. "bên kia," Cậu muốn vào trường đại học nào. "
Khi học sinh ở độ tuổi này hỏi ai đó rằng bạn chọn trường nào thường là có tình cảm khác lạ với họ, nỗi xấu hổ mạnh mẽ ập vào đầu.
Giống như anh hỏi em câu này là anh đã thú nhận rồi, như đang nói rằng anh đang dự định tương lai của mình là có em.
Kỳ Chung để điện thoại xuống, chống tay lên lưng ghế, tay cầm sách giáo khoa quạt quạt.
Chóp mũi đổ mồ hôi, tốc độ tay cực nhanh, gió vù vù từ bên trái thổi tới, hất tung mái tóc của Ngô Du.
“Cậu thiệt hay giả thế,” Ngô Du không thể tin được “Nóng như vậy à?”
Kỳ Chung không có thời gian nói chuyện với hắn, trong lòng nghĩ đến thời gian đã mấy giây trôi qua, gõ một chữ liền mất nhiều thời gian như vậy sao?
Bên kia điện thoại, Tề Thành gõ vài chữ vào ô nhập liệu, sau đó nhíu mày xóa đi, “Tôi còn cần phải suy nghĩ thêm.”
“Thật ra tớ không có ý gì,” Ngô Du lại bắt đầu vòng vo nói: “Tớ chỉ muốn nhìn học bá làm mục tiêu tham khảo.”
“Vậy tôi phải đặt điểm cao cho cậu, A đại và B đại đi, là hai cái này.”
“…”
Kỳ Chung bỏ qua tán gẫu. Vào Baidu tra điểm xét tuyển khối A, B năm ngoái rồi mắt dán vào.
Điểm này là bội số của ba môn học khác ngoài toán học, nhân với hai.
CMN.
Tề Thành thấy cậu đã mấy phút không có phản hồi, đặt điện thoại xuống, đặt hoa thuốc lá trêи bàn trở lại bên cửa sổ.
Chu Phàm ở phía trước chụp vài tấm ảnh rồi trở về chỗ ngồi, Từ Ninh mới phát hiện hoa đã nở sau khi đi qua, cô rất ngạc nhiên: "Bìm bìm nở vào ban đêm?!"
"Đây không phải là cây bìm bìm." Hạ Lập thay Tề Thành giải thích, “Nó được gọi là hoa thuốc lá, chờ Tề Thành nuôi tốt, có thể kéo lá ra hút.”
“Muốn bị đánh sao?” Tề Thành cười mắng anh, “ Tớ sẽ hái cho cậu một chiếc. Pha thuốc lá? "
Từ Ninh do dự một chút," Tề Thành có hút thuốc sao? "
" Không "
Hạ Lập trả lời ngay lập tức," Chúng tớ đang đùa thôi. "
Sau khi Từ Ninh quay đầu lại, Tề Thành nhìn Hạ Lập nói: “Nói ra cũng không quan trọng.”
“Đừng.” Hạ Lập nói, “Tuy rằng hút thuốc không là gì, nhưng thật ra chúng ta đang học năm ba trung học, người mới trưởng thành suy nghĩ cố định ở đây. Cho rằng hút thuốc là học sinh hư. Giải thích cũng vô dụng. Ngày nay, nhiều người vẫn giữ định kiến. Dù cậu nói rằng cậu hút thuốc đẹp trai nhưng chúng tôi không quảng bá điều đó. "
" Giống như những người nổi tiếng trong nhóm kia." Hạ Lập," Ngô Nguyên và anh em của hắn đó, ôi! Còn Kỳ Chung và những người khác... Họ hút thuốc, đều không sốc bằng cậu. "
Tề Thành," Kỳ Chung không hút thuốc. "
Hạ Lập dừng lại, sau đó bị sốc, "Cậu ta không hút thuốc?!"
Mẹ kiếp! Kỳ Chung tốt như vậy sao?!
Tề Thành nghĩ đến tiếng ho sặc sụa không ngừng của Kỳ Chung, anh cong môi lên, “Có phải không giống không.?”
“Không phải như vậy,” Hạ Lập lắc đầu, “Mẹ nó, thật sự không thể tin được.”
Sau khi tan lớp, Ngô Du gửi tin nhắn cho anh, đó là một bảng biểu, nội dung là điểm xét tuyển khối A, B của tỉnh S các năm trước.
“Điểm này,” bên kia nói, “Khá… cao lắm”
“Cậu cần đặt mục tiêu cao cho bản thân”, Tề Thành cũng biết được vạch điểm của hai trường này cao như vậy, nhưng không nói ra, “Cố lên.”
Kỳ Chung đột nhiên ngồi thẳng, sáng mắt nhìn chằm chằm điện thoại.
Nói với cậu điều này là có ý gì?
Này cố lên có nghĩa là gì? Cố lên cái gì, cố lên ở đâu?
Cậu đâm Ngô Du bên cạnh “Cổ vũ cậu là có ý gì?”
“…“ Ngô Du “Kỳ Chung cậu ngốc sao?”
Tề Thành đối với cậu cổ vũ.
Kỳ Chung quay đầu lại nhìn Ngô Du.
Không phải Tề Thành muốn cùng cậu học đại học chứ?!
Một hồi lâu, “Fuck!”
“Mình làm được rồi!”
Kỳ Chung ném điện thoại di động vào ngăn kéo, lật xem đáp án cuối cùng trêи tờ giấy kiểm tra, bắt đầu từng bước giải quyết vấn đề. Lông mày cau lại nghiêm túc, nếu không biết các bước, sẽ mở sách giáo khoa ra xem thử, một hai phải moi ra câu trả lời.
Không phải muốn học đại học chung với cậu sao?
Liều mạng!
Theo chế độ tự học buổi tối của trường trung học số , Tề Thành không phải dạy các lớp khác mỗi tối, anh học vào tối thứ bảy, chỉ chừa một ngày để dạy các lớp khác. Vậy đó. Thầy Dương đã đến hỏi anh bao nhiêu lần liệu có làm trì hoãn việc học không.
Tài năng của Tề Thành tốt, các giáo viên đang trông đợi vào anh. Bản thảo ký tự anh viết cầm chừng mỗi tối, sáng hôm sau sẽ bị lão Dương lôi ra, đứng ở hành lang giải thích cho anh một cách đau đớn, có khi sau khi giải thích vấn đề bài viết xong, Tề Thành đầu ốc đều đau.
“Đây không phải là vấn đề viết lách,“ thầy Dương ”đó là thái độ của cậu.”
Khi Trì Nghiên xuống cầu thang, hắn tình cờ thấy thầy Dương đang ôm chặt lấy Tề Thành.
Khóe mày và mắt Tề Thành có chút bất lực, nhưng anh yên lặng lắng nghe, tôn trọng từng lời của thầy Dương. Trì Nghiên mỉm cười đi tới, “thầy Dương.”
“Cô giáo dạy Ngữ văn ở lớp chúng em đang tìm thầy.”
Sau khi thầy Dương đi rồi, Tề Thành thở dài xoa tóc. “Thật là phiền phức. Tai nạn buổi sáng”
Trì Nghiên khóe miệng khẽ nhếch lên, thanh âm nhẹ nhàng, kèm theo gió ban mai làm cho người ta run rẩy bừng tỉnh,“ Tề Thành, cậu lại làm cho thầy Dương tức giận. ”
“ Tôi không có, ”Tề Thành “Tôi rất nghe lời.”
“Lần sau cẩn thận một chút,” Trì Nghiên cười nói, “Xem đề tài mà thầy Dương giao cho cậu ít nhất vượt qua điểm cũng không có vấn đề gì.”
Bọn họ tán gẫu vài câu, Trì Nghiên chào tạm biệt Tề Thành đi đến tòa nhà quản lý.
Khi Tề Thành quay trở lại lớp học, mọi người xung quanh đều nhìn anh đầy thiện cảm.
Anh lại thở dài thườn thượt.
Thứ ba, Năm ba cuối cấp thông báo thời gian thi cuối tháng.
Vẫn là phân phối như lần trước, Tề Thành vẫn sẽ ở trong phòng thi cùng Trì Nghiên.
Buổi chiều tan học, Tề Thành bị công việc buổi sáng tra tấn đến nỗi còn chưa ngủ, chán nản ngồi bên cửa sổ nhìn ra ngoài.
Thời tiết tháng lúc nào cũng mát mẻ, có khi lạnh đến mức mặc áo khoác, có khi mặc áo ngắn tay lại thấy nóng.
Anh nhìn xung quanh, đột nhiên nhìn thấy một người từ bên ngoài tòa nhà ký túc xá đi vào.
Đó là Kỳ Chung.
Kỳ Chung đang cúi đầu lật xem một cuốn sách nhỏ, nhíu mày thật sâu, xen lẫn cáu kỉnh cùng nhẫn nại, trong khoảng thời gian ngắn không nhìn phía trước cả người đều ghim vào cuốn sách nhỏ trong tay.
Tề Thành cố gắng nheo mắt, nhưng cũng không thấy rõ tên sách trong tay Kỳ Chung. Khi Kỳ Chung đi qua cửa sổ của mình, anh thở dài chán nản.
Bạn cùng phòng kinh ngạc nhìn anh, “Hôm nay cậu không buồn ngủ sao?”
“Buồn ngủ quá,” Tề Thành từ từ chớp mắt, “nhưng không ngủ được.”
Hàn An nhảy xuống giường, “Thật là Tề Thành. Lần trước cậu ở top , lần này chắc cậu đứng trong top mới đúng chứ? ”
Tề Thành không nói gì.
Hạ Lập "Top ! Bức ảnh có chữ ký của Lăng Bạch.!"
Chu Phàm ghen tị, "Tớ cũng muốn bức ảnh có chữ ký của Lăng Bạch. Có thể bán với giá rất cao."
Tề Thành nói lớn, "Lần này muốn làm gì thì làm. Có lẽ sẽ lui về sau không ít. "
Anh nghĩ một hồi," Chắc vẫn hơn . "
Chơi và thi giống nhau, người khác cũng quen rồi. Chỉ cần anh nghiêm túc thi vào đại học thì không ai có thể thuyết phục được.
Hàn An lấy điện thoại di động ra, bước tới chỗ Tề Thành, "Ngày kỷ niệm năm thành lập trường, khi Lăng Bạch giao lưu với các bạn chơi game, đoạn video đó đã được trường gửi cho Tieba của chúng ta. Năm anh chàng đẹp trai các bạn đi lên thì ở dưới xếp hàng dài quỳ xuống để biết thông tin liên lạc. ”
Tề Thành nghiêng đầu nhìn anh, đôi mắt rũ xuống.
“Cho cậu ngủ, cậu không ngủ, còn muốn nói cái gì thì lại buồn ngủ.” Hàn An trừng mắt nhìn anh, đánh thức đem màn hình điện thoại cắm vào mặt." Có rất nhiều người muốn thông tin liên lạc của cậu, có lẽ có bạn gái tương lai của cậu trong đó. ”
Tề Thành cầm lấy điện thoại di động, mở tin nhắn bên trêи.
Lâu chủ: Tôi muốn biết thông tin liên lạc của anh chàng đẹp trai thứ ba từ trái qua, tên và lớp, tôi sẽ cho bạn năm phút, ai không tìm được sẽ không bao giờ được tôi yêu, Mộng Lộ - Thủy Tinh Linh - Mã Lệ Liên và Điệp Vũ Yêu Cơ
L: Lâu chủ đang nói về người anh em thứ ba từ bên trái? Tôi thực sự xin lỗi, cậu ta có đối tượng.
L: Tôi xin lỗi, cậu đã tiết lộ tin tức về mình nhanh như vậy? Tôi hy vọng các cậu giữ thái độ bình tĩnh khi chúc phúc cho chúng tôi. Suy cho cùng, việc chồng tôi đẹp trai cũng không phải lỗi của anh ấy.
L: Hahahaha, tôi cười rồi, lần trước chồng tôi khó mà bị bạn phỉ báng, vợ anh ấy ở lầu trêи à? Đùa thôi, lúc này anh ấy đang nằm cạnh tôi, vừa ôm tôi vừa khóc, hứa yêu tôi sợ tôi không yên tâm chạy trốn khỏi nhà.
...
L: Hai chị em ở lầu trêи vậy zqsg?
L: hhhh bạn dễ thương quá hahahahaha.
Tề Thành trượt ngón tay xuống.
L: Đây không phải là Tề Thành ban sao? Chị ơi, chị nói từ trái qua không có Lăng Bạch? Trong đó phải kể đến là Tề Thành ở ban năm ba, nam thần đứng đầu khối, mà Kỳ Chung ở ban cũng không có, anh chàng đẹp trai bóng rổ.
L: Tất cả đều là học sinh trung học?
L: Ba chị sướиɠ quá.
L: Bây giờ tôi phải vạch trần bản thân, thật ra tôi là một người phụ nữ xấu, tôi đã từng nhận lời theo đuổi một anh chàng bóng rổ đẹp trai, sau năm tháng yêu nhau, tôi vô tình bị bóng rổ đánh trúng, sau khi tỉnh dậy thì tôi lại yêu anh chàng đẹp trai thần học. Anh chàng thư sinh đẹp trai hiền lành, dáng người cao ráo, thường xuyên ôm ấp ôm ấp, yêu thương tôi vô cùng, bấy lâu nay tôi đã choáng ngợp, anh mạnh mẽ hơn nhiều so với vẻ ngoài... Nhìn cả hai. Tại sao nét mặt của anh ấy lại bộc lộ sự cáu kỉnh, thù địch, nhẫn nhịn và chiếu lệ, tất cả là do tôi, một người phụ nữ rắc rối.
L:...
L:...
L:??? Cái quần què gì đây??
Tề Thành buông điện thoại xuống, nói: “Cậu có thể đọc nó như một cuốn tiểu thuyết.”
“Anh à, anh hãy tập trung vào những điểm mấu chốt,” Hàn An trợn tròn mắt, “Mấu chốt là nhiều người biết đến cậu.”
“Tớ tưởng họ biết tớ từ lâu rồi,” Tề Thành, "Đưa điện thoại lại cho tớ xem. ”
Hàn An,“ Tự tìm, bài đăng của trường chúng ta. ”
Tề Thành đi ngủ trước, sau đó tìm tin tức trêи Tieba.
Hot nhất là lễ kỷ niệm thành lập trường mấy ngày nay, đa phần nội dung cũng liên quan đến lễ kỷ niệm thành lập trường, người nào ló mặt lên màn ảnh rộng ít nhất cũng có thể thốt lên "Tôi đã từng đứng chung sân khấu với Lăng Bạch " đây là thứ đáng để khoe khoang. Sau khi đọc nhiều bài viết, Tề Thành cũng đã nhìn thấy một người thực sự bước ra và thừa nhận là một trong năm anh chàng đẹp trai lên sân khấu vào ngày lễ thành lập trường.
Cái tên "Tôi là một anh chàng đẹp trai", làm Tề Thành phát điên lên, nằm trong chăn vừa cười vừa run.
Còn hơn thế nữa, thậm chí còn có người viết về những người giống nhau, còn có những cuộc cãi vã thuộc về những anh chàng đẹp trai trêи sân khấu, nơi nào cũng hài hước và nghiêm túc. Tề Thành cũng nhìn thấy một người viết về mình và Kỳ Chung tranh giành một cô gái trẻ trung không chủ đạo tiểu hoàng muội.
Anh cười với tốc độ nhanh hơn, mọi người kiểm tra phòng vừa đi ngang nghiêm mặt nói: " Ai dựa vào cửa sổ đúng là làm càn"
"Ra đây"
Đầu ngón tay sạch sẽ và bàn tay mảnh khảnh vươn ra, giọng nói của Tề Thành từ trong chăn bông truyền đến, " Thầy, có chuyện gì không?”
Giáo viên tưởng hắn đang tự sướиɠ liền ngượng ngùng, “Mau lên giường đi, yên lặng ngủ.”
tưởng ảnh đang sóc lọ đó mn =))))
Chờ giáo viên kiểm tra đi khỏi, bên trong ký túc xá. Những người khác không thể không cười ầm ĩ.
Tác giả có chuyện muốn nói:
Tề Thành:??? Vu khống.
Sau khi tin đồn lan truyền qua lời truyền miệng...
Kỳ Chung (mặt đỏ bừng): Này, Tề Thành đánh máy bay?!