Tối nay, tôi chọn ình bộ quàn áo vừa vặn, áo thun tinh nghịch + Quần kaki mốt nhưng k quá cầu kì, cột tóc lên gọn gàng rồi mang số sách vở cần thiết cùng hộp bánh( dụ dỗ trẻ con mà). Rồi tôi chạy qua p` TV thấy nó đang sửa soạn, tôi cũng phụ nó tay. R` tôi gọi cho bác tài xế nhờ bác đến chở đi.
Sau ’thì chúng tôi cũng xong, chạy xuống nhà thì thấy bác tài xế đã chờ ở đó từ bao h. Chúng tôi nhanh chóng ngồi lên xe và lên dg`. Xe dừng ở quán cafe rộng rãi, thấy cũng đc nên tôi yên tâm đến nơi làm việc. Xe dừng trc’ ngôi nhà cao lớn, còn hơn cả ngôi nhà mà tôi đag ở. Nhìn cái bít ngay là nhà của ng giàu mà. Thấy tôi cô chủ nhà liền chạy ra, nắm tay tôi r` bảo
- Cháu là LA phải k- Cô nhìn tôi
- Vâng ạ.
- Ừ, cô là mẹ của bé My, cô nhờ cháu dạy dỗ con gái hộ cô.
- Vâng ạ.
- Ừ, mời cháu vào nhà.
Tôi theo cô tham quan ngôi nhà rộng lớn r` đến p` của bé My. Cô nói:
- My ơi, ra chào cô đi con
- Dạ, con chào cô
- Hì , cô ơi cháu chỏ đáng tuổi làm chị pé My thôi ạ- Tôi ngượng ngùng
- Ừ, sao cũng đc.
- Nhà cô bận lắm sớm tối tất baajk ai lo chuyện học hành của bé My cả, tất cả nhờ vào cháu hết nhá.
- Dạ, vâng ạ, nhưng cháu có nghe nói là cô còn ng con trai nữa mà sao k nhờ anh ấy ạ?- Tôi hỏi.
- Ừ, đúng là cô có ng con trai, nhưng cô k muố xen vào chuyện của nó. Mà thôi, hôm nay cô làm quen với pé My đi, r` nai dạy nó cũng đc.
- Dạ vâng ạ.
Nói r` cô đi xuống nhà, để tôi ở lại với pé My, chúng tôi mới gặp nhau mà có vẻ như thân lắm. Ở bên con pé tôi cảm thấy rất vui nên cười suốt thôi. Tôi nghe pé kể:
- Em có anh trai, anh thương em lắm, em muốn j anh ấy cũng chiều hết, em học lớp oy mà chưa bị anh ấy mắng hay đánh lần nào cả. Mà anh ấy đẹp trai lắm, chị mà nhìn chắc mê lun á.
- Hì hì – Tôi cười- À mà anh em học lớp mấy r`
- Dạ lớp ạ.
- Ừ vậy là hơn chị tuổi. Mà thôi, cũng muộn r` chị về đây, hẹn tối mai gặp em nhé.
Tôi nói r` bước xuống nhà, chào cô chú r` ra về. Đợi mãi vẫn chưa thấy ai đến đón, tôi thấy sốt ruột. Đứng chờ lát thấy có chiếc xe ô tô tới và dừng ngay trc’ chỗ tôi đag đứng. Thấy tôi, hắn ta quát:
- Cô là ai mà vào nhà tôi.
Tôi ngước lên nhìn thì lại là tên NO đáng ghét.
- Lại là anh à, tôi làm gia sư cho pé My, k bít kíp trc’ tôi làm sao mà xui thế này đây.
Mà anh là ai mà nói đây là nhà anh?
Thấy hắn ta có vẻ ngạc nhiên lắm, tôi chẳng nói j mặt vẫn lạnh như băng. Tôi bỏ về nhà mặc anh ta vẫn ngơ ngác. Về nhà thấy TV đã ở nhà r` tôi hỏi:
- Bác tài xế đâu r`?
- Bác ấy ốm r`, em cũng đi bộ về mà.
Tôi bỏ lên p`, đóng cửa lại. TV chạy theo tôi, thấy tôi lạ nó gõ cửa:
- Chị LA ơi. Chị có sao k?
- Tao k sao , mày để tao yên đi- Bực quá, tôi quát.
R` tôi mang sách vở ra học, mệt quá ngủ lúc nào cũng chẳng hay.