Vào một ngày đẹp trời:
- AAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAA!! Ba hại con rồi ba ơi.. Một thiếu nữ vừa đi vừa hét khiến bao nhiêu nguời thầm thì " Trời ơi, đẹp mà điên cũng uổng ".
Truyện là như thế này, ba Hân vừa đánh đề và cược căn nhà của mình, nhưng vận may của ông chưa đến và cha con bị đá bay ra khỏi nhà. Hân hiện giờ đang đi tìm nhà thuê và một công việc cho mình, bỗng một cơn gió nhẹ thổi đến làm một tờ giấy đập vào mặt Hân : TUYỂN GIA SƯ KIÊM VỆ SĨ CHO CON TRAI, YÊU CẦU LÀ NAM GIỚI, LƯƠNG CAO, BAO ĂN BAO Ở. Hân nhìn chăm chú vào tờ giấy thuê gia sư ấy có hơi thất vọng vì chỉ tuyển nam, nhưng cô đâu dễ từ bỏ, cô quyết định đi đến địa chỉ được ghi lên giấy.
Trước mặt cô bây giờ là một căn biệt thự lầu nhưng nhìn rất cổ kính và sang trọng, một sân vuờn rộng với nhiều lòai cây, tay phải là một bãi cát trắng, tay trái là một bể bơi mini. Đánh liều, cô bấm chuông, phút sau một người đàn ông mặc bộ vest xám chạy tới, trông chừng đã cỡ rồi nhưng dáng nguời tầm thôi. Ông lên tiếng:
- Cô cần gì ạ?
- À tôi thấy nhà tuyển gia sư - cô cười hiền
- Nhưng chúng tôi tuyển gia sư nam.
- Cứ cho tôi gặp chủ nhà đã.
- Vâng, mời cô vào - Ông không làm khó cô và mở cửa mời cô vào nhà.
Căn nhà rộng và thóang mát với tông màu gỗ chử yếu, nhìn đơn sơ nhưng thật quí phái. Một nguời phụ nữ trung niên đi tới, nhìn cô cười hiền. Bà rất đẹp, ăn mặc sang trọng, chắc là chủ nhà. Bà nói:
- Cô muốn làm gia sư à?
- À vâng, hãy cho tôi làm
- Nhưng cô không phải nam giới
- Nhưng học lực tôi rất giỏi ( t đã đậu đại học dồi :)) )
- Chưa đủ, cần đủ sức bảo vệ cho con trai tôi nữa, nhìn dáng cô mỏng manh yếu đuối thế làm được không - bà nhìn cô lo ngại.
- Không sao đâu thưa bà, tôi học karate, kiếm đạo cả vovinam nữa, nhìn dáng thôi chứ không phải dạng vừa ạ - cô cuời tươi.
- Vậy cô thử với quản gia của tôi nhé - vừa nói bà vừa đưa tay ra phía nguời đàn ông mặc vest xám vừa nãy. Ồ, thì ra ông là quản gia nhà này. Không chần chừ, tôi gật đầu cái rụp. Tôi và ông ấy thủ thế, nhìn nhau chừng s rồi tôi lao lên, cả hai đánh được chiêu thì ngừng lại, ông quản gia quay qua bà chủ nói:
- Cô ấy mạnh lắm thưa bà chủ, nhìn dù ngang sức nhưng ánh mắt cô ấy không hề lưỡng lự, rất mạnh mẽ.
Bà chủ ngồi nghĩ một lúc rồi búng tay cái chóc làm tôi giật mình:
- Hay giờ vầy cô hãy giả nam đi - Bà nhìn Hân
- Mà tại sao phải là nam giới ạ ?
- Vì con trai tôi rất háo sắc, sợ nó không tập trung vào học đuợc thì ai gánh công ty bây giờ.
- Vậy tôi hiểu rồi, tôi sẽ giả nam, khi nào thì tôi bắt đầu việc?
- Ngay sáng mai, h hãy sang đây, sắp sẵn vali đầy đủ tôi sẽ phổ biến nhiệm vụ của cô.
- Vâng, vậy tôi xin phép về. - Nói rồi Hân bước ra cổng cúi chào bà chủ rồi đi.
Cô như bay chạy về nhà trọ để sắp quần áo chuẩn bị cho ngày mai thì đúng lúc cha cô về:
- Con định đi đâu à?
- Con đã tìm được công việc ổn định, ba hãy ở đây tự lo nhé, mỗi tháng con sẽ về một lần và gửi tiền cho ba - tuy ba cô đã làm việc có lỗi với cô nhưng từ khi mẹ mất, ba cô đã một thân một mình nuôi nấng cô nên cô rất cảm kích và quí trọng ba.
Ba cô cười nhẹ và gật đầu.
Sáng hôm sau, đang sách vali ra cửa thì nghe cha gọi:
- Hân! - ba chạy lại ôm lấy cô con gái - Con đi nhớ cẩn thận nghe không, phải biết tự chăm sóc mình đấy - ông nhìn cô cười hiền.
- Con biết rồi, ba cũng vậy nhé, con đi đây, bái bai ba - cô hôn nhẹ lên má ba mình rồi đi.