Già Thiên

chương 412: tề sát thần vương

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Ầm!

ở sâu trong Địa Cung rung chuyển mãnh liệt, tất cả mọi người gần như ngã xuống, bọt nước Hóa Long Trì bắn ra tung tóe, Khương Thái Hư thiếu chút nữa bị hút đi.

Người của Khương gia đại kinh, mấy lão nhân liền ra tay, trong cơ thể lao ra một cũ mệnh Nguyên tiên thiên, tiến nhập thân thể Thần Vương, đồng thời định trụ Hóa Long Trì.

Đông!

Thánh binh Đại đế thức tỉnh, như đại dương mênh mông mãnh liệt, xuyên qua thiên địa, nhiều người suýt chút nữa đã tứ phân ngũ liệt, không thể chịu đựng được loại thần uy Cực Đạo này.

Nếu không phải là Hằng Vũ Thần Lô trấn thủ nơi này, hết thảy đã không còn tồn tại nữa, tất cả hóa thành tro bụi, cả Địa Cung cùng vỡ nát.

Ầm!

Hằng Vũ Thần Lô khẽ chấn động, hào quang vạn trượng, Thần Hoàng màu vàng kim xông tận trời, nó cùng thức tỉnh, đối kháng với một kiến Thánh binh Cực Đạo khác, còn nắm giữ chủ động.

Địa Cung rốt cục bình tĩnh lại, hào quang Hoàng Huyết Xích Kim bao phủ, tràn ngập thần lực ấm áp.

Nhưng bên ngoài lại như sôi trào, như một ngân hà cửu thiên buông xuống, thần quang bắn ra bốn phía, trên bầu trời xích quang lượn lờ, cả Thần Thành như bị thiêu đốt.

giờ phút này, mọi người đều kinh hãi, không ai có thể không bị ảnh hưởng, hầu hết bị ngã rạp xuống. Loại uy thế này cực mạnh, gần như không ai có thể chịu đựng được.

Mà hết thảy điều này là vì có hai kiện Thánh binh đang thức tình. Chúng còn chưa đánh ra thần uy Cực Đạo, nếu không dưới một kích, cả Thần Thành đều trở thành bụi bặm.

- Rốt cuộc là người nào, thật sự muốn cứng rắn đối kháng thần lô của Khương gia sao?

- Trời ạ! đã xảy ra chuyện gì, có người mang vũ khí Cực Đạo tới sao?! Hai kiện Thánh binh Đại đế sẽ giao thủ sao?

Ngàn vạn lần không được gia thủ, bằng không núi sông băng toái, đại địa sụp đổ, hết thảy đều bị hủy diệt, không ai có thể sống sót rời đi.

Trong Thần Thành, rất người người hoảng sợ kêu lớn, càng nhiều người lại đang âm thầm cầu nguyện. Nếu song phương thật sự giao thủ thì còn đáng sợ hơn hiện tại vô số lần! Không ai muốn phát sinh một cuộc chiến như vậy!

chỉ riêng Thánh binh Đại đế thức tỉnh đã có uy thế như vậy, chân chính va chạm thì không thể tưởng tưởng được hậu quả sẽ như thế nào!

giờ phút này, tất cả mọi người đều vô cùng kinh ngạc, không biết kiện Thánh binh Đại đế đang giằng co với Hằng Vũ Thần Lô của Khương gia là thứ gì vì căn bản không thể nhìn thay được, nơi đó tràn ngập một mảnh mông lung.

thần lô do Hoàng Huyết Xích Kim luyện thành chiếu sáng thiên địa, một con Thần Hoàng đang giương cánh, gần như bao phủ cả Thần Thành, vô cùng to lớn, che kín bầu trời.

Mà kiện Thánh binh Đại đế còn lại lại chỉ như một mảnh hắc ám, chỉ có tản mát ra uy áp khủng bố mà không nhìn ra tung tích. Đây không phải là do không muốn bại lộ tung tích trước người đời.

Thậm chí ngay cả dao động của nó cũng rất khó nắm bắt, chỉ cảm ứng được đế uy mà thôi, không thể bắt giữ được thần vận và khí tức đặc biệt.

cũng không phải cố ý như vậy mà nó thức tỉnh không nhanh bằng Hầu Vũ, gần như bị áp che nên khó có thể lộ ra đế uy khủng bố.

ở sâu trong Địa Cung, Khương Vân và những lão bất tử nơi này đều nhíu mày, còn chưa thật sự cảm ứng được, không thể phán đoán kiện Thánh binh Đại đế này là thứ gì! Đối phương thật sự che giấu quá tốt.

Diệp Phàm lại không biết được. Hắn còn chưa nhìn ra chân thân Hằng Vũ thần lô, thánh lô do Hoàng Huyết Xích Kim luyện thành dù bảo hộ Hóa Long Trì nhưng lại không ở trong lòng đất.

- Là ai nhằm vào chúng ta, phải giết Thần Vương Khương gia chúng ta sao?!

Cường giả Khương gia vô cùng kinh ngạc.

ở Đóng Hoang, những Thánh binh Cực Đạo nằm trong tay người đời mà hoàn hảo vô khuyết thì chỉ đếm được trên đầu ngón tay. Dao Trì có một, Yêu tộc có một.

Ngoài ra, Diêu Quang có Long văn Đình, Cơ gia có Hư Không cổ Kính, còn lại chính là Hằng Vũ Thần Lô của Khương gia. Rốt cuộc kiện này là của nhà nào?

Đại địa mênh mông có trăm vạn vương triều, muôn vạn năm tháng cùng gần như chỉ có năm kiện Thánh binh còn tồn tại, được ác thế lực lớn nắm trong tay, mỗi lần vận dụng đều vô cùng kinh thiên.

Ầm!

Kiện Thánh binh Đại đế kia bị Hằng Vũ Thần Lô áp bách quá mức, phun ra nuốt vào thiên địa tinh khí, lập tức khiến linh khí trong Thần Thành như đang cấp tháo nước, mãnh liệt chẩn động.

- Đánh ra thần uy Cực Đạo!

Khương Vân đột nhiên hét lớn!

- Cái gì?! Thật sự phải thúc dục Hằng Vũ thần lô?

Các lão nhân Khương gia cũng đều khiếp sợ.

- Đối phương đánh tới cửa, chúng ta còn gì phải kiêng kị! Đánh! Đánh! Dù Thần Thành hóa thành tro bụi, ta một người chịu trách nhiệm!

Khương Vân vô cùng kiên quyết!

Hằng Vũ Thần Lô đánh ra, sẽ có hậu quả đáng sợ như thế nào, bọn họ có thể phán đoán ra đôi chút từ trong ghi chép của cổ nhân. Những lão nhân nơi này thật hết hồn.

- Thật quyết đoán!

Từ trên Địa Cung truyền tới một tiếng hừ lạnh, sau đó uy áp Thánh binh Cực Đạo như thủy triều rút đi, đối phương lập tức viễn độn, không dám cứng đối cứng.

Người Khương gia cùng thở phào một hơi, chung quy không đánh ra Hằng Vũ Thần Lô. Nếu không cả Thần Thành sẽ bị san bằng, dẫn phát đại chiến kinh thiên.

cũng không biết qua bao lâu, cả thiên địa lại trở nên yên tĩnh, nhưng mà cả Thần Thành cũng khó có thể bình tĩnh được, cả đám đều vô cùng kích động.

Hai kiện Thánh binh Đại đế giằng co, thiếu chút nữa đã giao chiến, khiến mọi thứ đều bị hủy diệt. Tất cả mọi người đều đã vô cùng hoảng sợ, hắn không thể lập tức rời đi.

Nhưng mà Thần Thành bị phong bế, không ai có thể rời đi được. Trong tòa thành vô cùng khủng bố này, rất nhiều tu sĩ không kiềm nổi thấy lạnh cả người.

Sáng sớm hôm đó, Diệp Phàm nói ra phương pháp thứ hai, hắn lấy ra một bình ngọc màu trắng, sau khi mở ra thì thanh hương phiêu đãng, tuy nhiên cũng không quá nồng nặc.

- Đây là thứ gì?

Khương Vân hỏi.

- Thiên địa kỳ trân, tạo ra tinh hoa này!

Bản thân Diệp Phàm cũng không biết đây là thứ gì. Lần thứ hai hắn mở ra Thần Tàng Nguyên Thiên Sư lưu lại, ngoại trừ một thạch đảm màu tím ra thì có một ít chất lỏng do một loại quả thực nào đó tan chảy ra.

Khương Vân tiếp lấy, quan sát một lúc liền động dung nói:

- Có chứa sinh cơ vô tận, còn mạnh hơn cả Thần Nguyên!

- Cái gì?!

Những lão nhân bên cạnh nghe vậy đều lần lượt quan khán chất lỏng trong bình ngọc này.

- Đây không phải là chất dịch của thiên địa kỳ quả nào đó chứ?!

Mọi người cũng không ai nhận ra, cuối cùng quyết định luyện hóa, dùng sinh cơ trong đó rót vào thân thể Khương Thái Hư.

Hai ngày sau đó, Thần Thành vô cùng bình tĩnh, cũng không có ai dám xâm nhập Hóa Long Trì, tất cả cao thủ cái thế đều bị Thánh binh Đại đế chấn nhiếp.

Rất nhiều tu sĩ dần an tâm lại, tiếp tục truy tìm tung tích Diệp Phàm, muốn bắt hắn ra.

Nhất là những người của thế gia Nguyên Thuật cổ xưa và Âu Dương Diệp, cùng vài lần đi tới gần Hóa Long Trì.

Các Thánh tử và Thánh nữ cùng huy động rất nhiều nhân thủ, gần như quét qua Thần Thành một lần nhưng vẫn không có thu hoạch gì.

Bất kể thế nào bọn họ cũng không nghĩ được Diệp Phàm lại trong nơi phòng thủ nghiêm mật nhất là trong Hóa Long Trì. Dù có người suy đoán nhưng căn bản không dám tiến vào tìm kiếm.

Hai ngày sau, thân thể Khương Thái Hư tuy vẫn rất khô héo nhưng đã có thêm một tia sinh khí, không hề trầm lặng như ban đầu.

Nhìn thấy tình cảnh này, mọi người đều mừng rỡ, tin rằng lão Thần Vương có lẽ sẽ được cứu. Những lão nhân nơi này giờ nhìn về phía Diệp Phàm đều rất hiền lành, trong lòng còn mang theo cả sự cảm kích.

- Có lẽ có thể vận dụng thần dược được rồi! Ta đi Thiên Yêu Cung thương lượng, mang tới hạt giống Kỳ Lân kia!

Khương Vân mở miệng.

- chỉ sợ có người cầm vũ khí Cực Đạo phục kích sẵn ở đó!

Có một lão nhân lộ ra vẻ lo lắng.

Trong tay địch nhân có một kiện Thánh binh Đại đế, nếu đi ra khỏi Hóa Long Trì, không có Hằng Vũ Thần Lô thủ hộ, dù là đại năng cũng phải nuốt hận.

- Không cần hạt giống thần dược, ta còn phương pháp thứ ba nữa!

Diệp Phàm lấy ra một bình nhỏ, còn chưa mở ra nhưng toàn Địa Cung đã tràn ngập mùi hương.

- Đây là...

Rất nhiều người đồng loạt nhìn lại.

- Tinh hoa thần dược!

Diệp Phàm phun ra bốn chữ, những lão nhân này như bị thạch hóa tại chỗ.

Hắn giao bình nhỏ này cho Khương Vân, khi mở ra lập tức mùi hương nức lòng truyền ra, câu động tâm thần mọi người, khiến họ cảm giác đê mê.

- Thật là thần dược?!

Những người ở đây đều là những lão già bất tử, ánh mắt hơn người, nháy mắt đã phân biệt thật giả, xác định đây khẳng định là thần dược!

Tất cả mọi người ngây ra, gần như không thể tin được!

- Đây là tinh huyết Chân Long thần dược, đáng tiếc không thể bắt lấy bản thể nó. Ta không biết nó có thể phi thiên độn địa!

Diệp Phàm vô cùng đáng tiếc, giải tlúch cho những người nơi này.

- Ngươi phát hiện một gốc thần dược... Còn từng bắt giữ?!

Đám lão nhân nơi này nghẹn họng nhìn.

Thần dược là cái gì?! Nó chính là thánh vật thiên địa, dù là thời kỳ trước Thái Cổ

cùng vô cùng hiếm có, đã sớm tuyệt tích. Dù là Thánh địa cũng không thể tìm ra được một gốc nào.

Trong bình nhỏ này có chín con tiểu long, kim quang chói mắt, trông rất sống động, giống y như Chân Long, vô cùng thần kỳ.

- Chín giọt tinh huyết thần dược! Có lẽ có thể cứu sống lão tổ tông!

Cả đám lão nhân nơi này gần như run rẩy vì kích động, đều thi đại lẽ đối với Diệp Phàm.

- Chư vị tiền bối không cần như thế!

Diệp Phàm trốn sang một bên đáp lễ nói.

- Trong thiên hạ, không có chỗ nào ngoài bảy đại cấm địa sinh mệ còn có được Cổ thần dược, loại đại ân này khó có thể báo đáp!

Một đám lão nhân bái tạ.

- hãy nhanh nhanh cứu sống Thần Vương đi!

Diệp Phàm nói.

- Đúng, nhanh nhanh luyện hóa, thần dược không thể giữ được lâu, tuyệt không được lãng phí!

Những lão nhân này vô cùng trịnh trọng. Bạn đang đọc truyện được copy tại Truyện FULL

Chín lão nhân tiến lên, từ trong bày lấy ra từng con tiểu long, đều phun ra một đạo thần quang tiên thiên, rồi tiến nhập vào trong thân thể Khương Thái Hư.

Mùi hương ngào ngạt, chín con tiểu long lượn lờ bên ngoài cơ thể Khương Thái Hư như hóa hình của chín con Chân Long, vô cũng có sinh mệnh, như đã thông linh khí thân thể khô héo cũng như phát sáng.

- Thần dược Thái Cổ quả nhiên thần diệu, tinh hoa ẩn chứa bên trong đúng là có thể cải tử hoàn sinh!

Tất cả mọi người kinh thán.

- Đêm nay chúng ta phải thật cẩn thận, ta tổng cảm giác được có đại sự phát sinh!

Khương Vân nhắc nhở.

Trong lòng mọi người trở nên nghiêm nghị. Nhiều ngày qua, mỗi khi đêm xuống, cả Thần Thành đều có khí huyết xông thiên, như một con đại long thăng thiên. Có thể nghĩ cùng biết đây là một nhân vật vô cùng khủng bố.

Nếu có người cầm Thánh binh Đại đế xông tới, những người khác lại hùa lên hành động thì chính là một hồi đại nạn, lão Thần Vương hơn phân nửa sẽ bị giết chết!

Dự cảm không rõ này trở thành sự thật!

Ngay đêm đó, tất cả người Khương gia cảm giác được một cỗ khí tức kinh khủng, cuồn cuộn mãnh liệt ập tới.

Tất cả mọi người trong Thần Thành đều bị kinh động, chỉ cần ngẩng đầu lên là có thể thấy được từng đạo huyết khí hình rồng xông thiên, tất cả đều tụ về phía Hóa Long Trì.

Trong Thần Thành, những nhân vật khủng bố đều xuất động, từng đạo huyết long vô cùng lớn xuyên qua thiên địa, khí thế bằng bạc, thần lực mênh mông như đại dương.

Mỗi người đều giống như một thần lô vĩnh hằng, khí huyết tràn đầy, hừng hực thiêu đốt, phi hành cực nhanh trên bầu trời, cường đại tới độ khiến mọi người sợ run.

Những người này tuyệt đối đều là nhân vật cấp Thánh chủ, thậm chí còn mạnh hơn, tụ cùng một chỗ, huyết khí như hải, gần như sôi trào, khiến cả Thần Thành lay động.

Bọn họ muốn giết Thần Vương Khương Thái Hư, quyết không cho phép hắn sống lại, tối nay sẽ triển khai một kích lôi đỉnh vạn quân.

những người này không biết nhau nhưng lại có cùng một loại cảm giác, cùng nhau xuất động, tiêu diệt Thần Vương ngút trời ngày xưa.

Ầm!

Hằng Vũ Thần Lô thức tỉnh, vạn đạo hào quang trùng tiêu, cả tòa Thần Thành lay chuyển!

giờ phút này, nó trên động cửu thiên, dưới động Cửu U, trở thành thánh lô duy nhất trong thiên địa, áp chế hết thảy, là thần vật vĩnh hằng.

Thánh binh Đại đế cổ thức tỉnh, thần uy mãnh liệt, như đại giang nhập hải, gào rít vang trời, như mặt trời rơi xuống va chạm đại địa.

Nhưng rất nhanh, một kiện Thánh binh Đại đế khác cùng thức tỉnh, chống đỡ Hằng Vũ thần lô, như ức vạn ngôi sao rơi xuống, đẹp mắt vô cùng.

Trên không Thần Thành, phảng phất có ngàn vạn dòng sông màu bạc lao xuống.

Thánh binh Đại đế cổ thức tỉnh, đối kháng với nhau, lay động Thần Thành, chấn động thương khung.

Khí huyết như Chân Long trùng thiên, từng đạo từng đạo chậm rãi di chuyển tới gần Hóa Long Trì.

Một đám người không rõ lai lịch, thực lực tuyệt đỉnh rốt cục động thủ, tề sát Thần Vương.

Đáng tiếc, Thần Vương Khương Thái Hư năm đó oai hùng vĩ ngạn, hùng thị thiên hạ, không ai dám khiêu khích nhưng hiện tại lại bị người ta đánh tới cửa, muốn lấy đi tính mạng hắn.

Hơn bốn ngàn năm trước, Thần Vương phong thái vô thượng... Nhưng về già lại như vậy! Không thể không nói là một loại bi thương! Anh hùng mạt lộ...

-o0o-

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio