Già Thiên

chương 709: thanh đế sống lại

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Đại đế, hai chừ này có thể trấn áp cổ kim tương lai, đại biểu cực hạn của chiến lực, cực hạn của đạo, cực hạn của con người

Từ xưa đến nay, Đại đế Nhân tộc chỉ có mấy vị như vậy, mỗi một vị đều để lại cỏng tích vĩ đại, cỏng lao chấn nhiếp lịch sử không thể vượt qua.

Sau thái cổ thời đại, mười vạn năm qua duy nhất một người là Thanh đế chứng đạo thành Đế, mà nay hắn chết đi không tới một vạn năm, lại đã xuất hiện một vị Đại đế sao?

Tin tức này như bùng nổ vù trụ, ngân hà tắt lịm, gần như làm cho người ta không thể tin, quá mức chấn động, trong lòng mọi người vừa kinh ngạc vừa kinh hoàng.

Một đội sinh linh màu sắc đa dạng này, tất cả đều chỉ cao một thước trong suốt trong sáng, như một đám tinh linh tạc bằng thần ngọc, nhưng đều cực kỳ cường

Chiến xa cổ xưa giống như là tồn tại cùng thế giới này, đây là thạch khí rèn luyện mà thành, chỉ có cao hơn một thước. Kỳ lân màu tím dài ba mươi phân kéo chiến xa lao ra cổ động.

- Kẻ quấy rầy giấc ngủ say của Đại đế phải chết!

Trên chiến xa, sinh vật hình người kia gầm nhẹ, một trăm lẻ tám đạo thần hoàn bao phủ, cao aiọng hét lớn.

Hẳn nhẹ nhàng vung lên, một mảng cổ tự bay ra, khắc ấn trong hư không, lập tức mấy vị đại năng kêu lên thảm thiết, siống như tờ aiấy vẽ cùng nhau bay tung ra ngoài.

Mỗi một chữ đều như một cây thần chùy đánh cho đại năng hộc máu mồm, đứt sân gãy xương, cường đại đến không thể chống đỡ. Đó là thể hiện căn nguyên của đạo, một chữ là một loại đạo.

Trong đó hai vị đại năng thân thể vỡ vụn. sau đó cũng không có trọng tổ, hình thần câu diệt; còn ba người khác thần hồn ảm đạm, thân thể không có chút máu.

Mọi người thấy thế không một chút chần chờ, đều chạy đi như bay. cổ động này dứt khoát không thể ờ lại, hiện ra nhân vật khủng bố như vậy, nếu còn chống lại, so với sinh vật lỏng đỏ kia chỉ có hơn chứ không kém.

- Chạy đi đâu!

Người nhỏ giống như tinh ngọc kia thét lớn, trên người thần hoàn sáng rực lên, ở phía sau vừa quát vừa thúc chiến xa truy đuổi theo.

Trên đầu hắn, con rồng nhỏ màu xanh cùng con phượng hoàng đỏ như máu vừa bay múa vừa đuổi theo, ngoài ra bảy tám gã người lùn mở đường, cũng đều cử binh đao cỏng tới phía trước.

Bên bờ Hóa Tiên Trì, Bàng Bác mắt lộ tinh quang, nói:

- Trong tay những người lùn này đều là ngọc binh, cũng không kém bao nhiêu so với cửu thần binh của ta!

Mọi người đều kinh sợ, đây rốt cuộc là một đám sinh linh gì, lùn như vậy nhưng mỗi người đều quá cường đại. căn bản không có người nào có thể chống lại.

- Sinh linh trên chiến xa có thần hoàn bao phủ, đương thời trừ Lão Phong Tử và Đấu Chiến Thắng Phật trên Tu Di Sơn, chỉ sợ cũng không có ai là đối thủ của nó!

- Ta cảm nhận được một loại lực lượng tan biến hết thảy. Con sinh linh kia cùng sinh vật lỏng đò hình người đều gần như sắp thông thánh, chiến lực hù dọa chết người.

Những nhân vật cấp Giáo chủ đều xông lên chỗ núi lớn Hóa Tiên Trì, vì lúc này chỉ có nơi đây có Hỗn Độn Thanh Liên và Thái Hoàng Kiếm mới có thể áp chế cường địch, nói cách khác bọn họ chạy trốn hướng nào cũng đều phải chết.

- Uy áp của Đại đế cổ không để cho khinh nhờn, các ngươi quấy nhiễu giấc ngủ say của ngài, chỉ có thể lấy cái chết để tạ tội.

Sinh linh hình người kia làm như là đang tuyên bố phán quyết cuối cùng.

Sinh vật lỏng đò hình người rống to, ở bên bờ Tiên Trì chấn vờ một thi thể, không ít người chết oan chết uổng.

Mấy vị Nguyên Thuật tỏng sư đến từ Đông Hoang, tất cả lỏng đò trên người đều dựng đứng, không còn lăn lộn, từ trên mặt đất bật lên, đứng ở bên cạnh con sinh vật, trong con ngươi huyết quang âm trầm, mất đi hết thảy nhân tính.

- Đây rốt cuộc là quái vật gì, còn mang đến lây nhiễm?

Mọi người đều kinh hoàng.

Xích Long đạo nhân, Khổng Tước Vương cầm trong tay Hỗn Độn Thanh Liên; Hoàng chủ Đại Hạ trên đinh đầu lơ lửng Thái Hoàng Kiếm, hai kiện Đế binh cùng nhau tòa sáng, có khí thế xuyên qua quá khứ, hiện tại, tương lai.

Hầu hết mọi người quỳ gối trên mặt đất, khó có thể ngăn chống uy áp của Đại đế cổ. Trong mắt Nguyên Thiên Sư đời thứ ba huyết quang sáng quắc, không hề tránh lui, muốn lần nữa ra tay.

Nhìn thấy cái dạng này của nó, mấy người cầm trong tay Đế binh cũng không khôi nói thầm trong bụng: "Nếu thực toàn lực vung tay, ai sống ai chết còn không biết được."

Đế binh Cực Đạo đích xác lợi hại, thế nhưng bọn họ có thể phát ra được mấy kích chứ? Có thể diệt Thánh nhân, nhưng ở phía sau một đám như tinh ngọc đuổi giết lên, không có khả năng luôn thúc động Đế binh, bởi vì lực tiêu hao quá lớn.

Một đám tu sĩ bị kẹt ở trước Hóa Tiên Trì, có thể nói là trước có lang sau có hổ, tới lui đều không được. Nhân vật cấp Giáo chủ đều lộ ra vẻ lo lắng, không biết làm thế nào cho phải.

- Trước dù giết chết sinh vật lỏng đỏ hình người. nhưng phía sau làm sao thu thập mười mấy con ngọc tinh linh? Nguồn:

Thái Hoàng bàn cách đối phó cùng Xích Long lão đạo.

Lúc này, Nguyên Thiên Sư đời thứ ba cũng nhìn ra bọn họ kiêng kị, liền phát ra tiếng rít gào, trong thân thể lao ra mười mấy đạo huyết quang, lại truyền tới rất nhiều tiếng kêu la thảm thiết.

Những Tầm Long Địa Sư của Trung Châu cũng không có một ngoại lệ, tất cả đều biến thành sinh vật lông đỏ hình người, hình dạng như lệ quỷ.

Cùng lúc đó, thánh huyết hoàng kim trong cơ thể Diệp Phàm lại một lần thiêu đốt lên, phóng ra một tầng hào quang chống lại lực lượng yêu dị bên ngoài.

- Hỏng rồi! Hiện tại nó nhập chủ nhiều thân thể như vậy, thiệt giả khó phân biệt đây! Rốt cuộc người nào mới là ký thân của chủ hồn?

Mọi người đều rất kinh hãi, thấy rõ ràng đây là Nguyên Thiên Sư đời thứ ba đang phân hoá thần hồn, cho dù đánh ra Đế binh nó cũng có thể tránh được một kiếp.

- Sinh ra lông đỏ đều là Nguyên Thuật Sư cùng Tầm Long Sư, chẳng lẽ người thường xuyên đi lại ờ chỗ sâu trong địa mạch, trên người đã sớm lây dính một loại ấn ký đáng sợ?

Diệp Phàm lẩm bẩm.

Cùng lúc đó, Kỳ Lân kéo cổ chiến xa lên tới, hiện ra trên đỉnh núi, Khổng Tước Vương cùng Hoàng chủ Đại Hạ cầm trong tay Đế binh, không biết trước nên giết phương nào.

- Đế binh chân chính! Đây chính là một hồi thịnh yến, Đại đế tộc của ta vừa lúc còn thiếu binh khí, các ngươi đồng loạt lên đi!

Người nhỏ trên chiến xa kia cười lạnh nói.

- Ta xem ra ngươi là ngại sống lâu rồi!

Xích Long lão đạo quát khẽ, cầm Hỗn Độn Thanh Liên quét ngang tới phía trước.

- Ngươi nghi rằng ta sợ các ngươi hay sao! Chủ thượng của tộc ta sớm đã trở thành Đại đế, tại phiến Thăng Tiên Địa này ngài ấy chính là kẻ thống trị, hết thảy đều cho ngài sử dụng.

Trước chiến xa do kỳ lân kéo, tám gã người lùn đều tự ôm một cây lệnh kỳ, phân biệt đứng ở tám hướng, bắt đầu tế lên trời, còn con rồng nhỏ màu xanh cùng con phượng hoàng đỏ thẫm thì bắt đầu ngâm hót vang động.

Tần Lĩnh bị chấn động kịch liệt, vô cùng long khí xông thẳng lên trời cao, hội tụ thành một con rồng thật lớn, ngưng tụ ở trên bầu trời nhìn xuống dưới. Long uy như biển cả ép xuống khiến mọi người hít thở không thông.

- Đây là long mạch vạn cổ, tất cả long lực đều vọt ra, muốn đối kháng cùng Đế binh!

Mọi người giật mình, đây là long mạch mạnh nhất ở Trung Châu, kéo dài trăm vạn dặm, tồn tại lâu đời, sớm đản sinh ra thần linh tổ căn, có được lực lượng không thể tường tượng.

- Đây là muốn dùng tổ căn Trung Châu đối kháng với Đế binh Cực Đạo!

Mọi người đều chấn động, tổ căn cường đại nhất Trung Châu đại biểu cho đại khí vận của Trung Châu, mà nay lại dùng đế đối phó với binh khí của Đại đế cổ, có thể nghi mà biết sự tình nghiêm trọng đến mức nào.

Nếu như long lực bị đánh tan, từ nay về sau Trung Châu sẽ phát sinh biến đổi khó lường, sẽ có hậu quả đáng sợ, bởi vì tinh nguyên của đại địa này hòng mất.

Do đó không khó nhìn ra Đế binh cường đại và khủng bố, cần phải dùng đại khí vận mênh mông vô tận của khắp cả Trung Châu để đối kháng, đây là bá đạo cùng mạnh mẽ tuyệt đối đến cờ nào.

- Nhân loại! Các ngươi dù có Đế binh lại như thế nào, Đại đế của tộc ta còn sống, ngài sắp hiện thế, các ngươi ai có thể chống lại được?

Tên sinh linh hình người bao phủ một trăm lẻ tám đạo thần hoàn kêu lên.

Nhưng mà, thân thể hắn lại không kìm nổi run rẩy, hoàn toàn bị Đế binh Cực Đạo áp chế, ngay cả cường đại như hắn mà dưới khí tức tràn ngập của Đại đế cổ cùng không chịu nổi.

Tuy nhiên, song phương cũng không có đánh ra, đại long Tần Lĩnh cùng Đế binh một khi va chạm, đó chính là một hồi tai ương. Vì thế hiện giờ bọn họ chỉ uy hiếp lẫn nhau, không đến lúc vạn bất đắc dì, ai cũng không dám ra tay.

-Hừ!

Khổng Tước Vương hừ lạnh một tiếng, nói:

- Đại khí vận Trung Châu chống lại một kiện Đế binh đã rất miễn cường, chúng ta nơi này có hai thanh, ngươi lấy gì để áp chế?

Đột nhiên, ở chỗ sâu trong lòng đất truyền ra một tiếng hừ lạnh, một đám đế uy phóng lên, oai của Đế binh lập tức giảm đi rất nhiều, gần như bị che lại.

- Thật sự có một vị Đại đế ư?

Mọi người trố mắt nhìn, rất nhiều người còn tường là Ngọc tinh linh đe doạ, mà nay thực sự có một nhân vật vô thượng ngủ say ở chỗ sâu trong địa mạch.

- Nhân loại vô tri! Các ngươi quấy nhiễu Đại đế, dù có chết cũng khó rửa sạch tội nghiệt của các ngươi! Mau dâng lên Đế binh ra đây!

Sinh linh hình người đứng trên chiến xa quát to.

Bên kia, Nguyên Thiên Sư đời thứ ba dẫn dắt mười mấy sinh vật lông đỏ từng bước một bức tới hướng Diệp Phàm, sát khí vô tận.

Diệp Phàm thi triển Nguyên Thuật, từng mảng từng mảng văn lạc bay ra, lạc ấn ở trên hư không, chính là bí thuật ghi lại trong Nguyên Thiên Thư.

Giờ khắc này, Nguyên Thiên Sư đời thứ ba thân thể cứng đờ, thất thần trong giây lát lại có chút ngơ ngác sững sờ.

- Tổ sư!

Diệp Phàm kêu gọi.

Nguyên Thiên Sư đời thứ ba phát ra một tiếng gầm nhẹ, trong mắt lại có huyết lệ cuồn cuộn tản ra, tràn ngập tuyệt vọng cùng bi thương vô tận, vươn tay như muốn chộp bắt vô hình.

Diệp Phàm thất thần, Nguyên Thiên Sư rốt cuộc gặp phải điều gì, mà lại lộ ra vẻ mặt như thế, sự bất tường của lúc tuổi già đến tột cùng là thứ gì?

Nhưng mà, tổ sư đời thứ ba đột nhiên ngẩng đầu lên, hết thảy cảm xúc đều biến mất, lộ ra khí tức lạnh như băng, nhanh như thiểm điện phóng vọt tới.

"Xoát!"

Diệp Phàm kinh hãi, chân đạp bí quyết chừ "Hành", nhoáng lên một cái đi tới trước người Khổng Tước Vương. Hỗn Độn Thanh Liên run lên, sinh vật lông đỏ hét to một tiếng, lộn một vòng bay ra ngoài không dám tới gần.

- A...

Liên tiếp vang lên tiếng kêu thảm thiết, Nguyên Thiên Sư đời thứ ba liên tục ra tay, gặp người liền giết, không người nào có thể chống lại được.

Hỗn Độn Thanh Liên, Thái Hoàng Kiếm phân biệt bị đại long Tần Lĩnh, cùng với loại sát khí gần giống như Đại đế kia ngăn chặn, bọn họ cũng không dám phân tâm can thiệp bên này.

- Là Thần tủy cấp Mộng Huyễn, hắn nhất định thông linh hóa thành hình người, chẳng lẽ thật sự chứng đạo thành công, trở thành một Đại đế?

- A...

Tiếng kêu thảm thiết nổi lên, Nguyên Thiên Sư đời thứ ba cùng với sinh linh thân thể bao phủ một trăm lẻ tám đạo thần hoàn kia đồng thời đại khai sát giới, ngay cả nhân vật cấp Giáo chủ đều chết đi mấy người.

Đây là một trường hạo kiếp, mọi người không đủ sức chống cự, đều kêu gào chạy trốn tới hướng Thái Hoàng Kiếm và Hỗn Độn Thanh Liên mong được che chở.

- Nhân tộc không có gì hơn sao! Thực lực của các ngươi như vậy, cũng xứng trở thành kẻ thống trị đại địa này sao! Thật sự quá yếu ớt, không chịu nổi một kích!

Sinh vật hình người trên chiến xa cổ kia cười lạnh tàn nhẫn.

Mọi người biết rằng cho dù là Lão Phong Tử đến đây, hoặc là Đấu Chiến Thắng Phật ở Tu Di Sơn buông xuống, đều không nhất định có thể giải quyết vấn đề. Bởi vì, tồn tại đáng sợ giống như Đại đế trong long mạch kia sắp xuất thế, phát ra uy nghiêm càng ngày càng mãnh liệt.

- A...

Một thiếu nữ khóc thảm, bị kỳ lân kéo xe chạm qua, người trẻ tuổi xinh đẹp như hoa bị nghiền ép đứt thành hai đoạn, sinh mệnh từ đây kết thúc.

- Quá yếu! Nhân tộc loại sinh linh này thật sự là không chịu nổi một kích, có thể so với con kiến.

Sinh vật trên chiến xa liên tục cười lạnh.

Cách đó không xa, Nguyên Thiên Sư đời thứ ba cũng lộ ra ma tính giết tới, cả người đều nhiễm đỏ máu tươi, trẽn mặt đất thi thể vô số, trong miệng hắn cũng không biết nuốt bao nhiêu trái tim rồi.

- Các ngươi mà gọi là cường giả sao, yếu đuối không thể tả!

Trên chiến xa sinh linh hình người kêu lên.

"Rầm!"

Ngay thời điểm thây chất thành núi máu chảy thành sông này, trong Tiên Hồ bọt nước văng khắp nơi, một miếng đồng xanh xuất hiện, mặt trên mọc một gốc cây Thanh liên nhỏ vờn quanh hào quang xanh biếc.

"Xoát!"

Quang ảnh nhoáng lên một cái, cây Thanh liên hóa hình xuất hiện một thân ảnh nam nhân anh vĩ, từ trong hồ nước bước từng bước một đi lên bờ, ánh mắt nhìn quét qua toàn trường, hào quang màu xanh bắn ra.

- A...

Trên chiến xa sinh linh bao phủ một trăm lẻ tám đạo thần hoàn kia phát ra một tiếng hét thảm, lập tức bị cắt ra thành ba khúc.

Đây là lực lượng loại nào, vẻn vẹn chỉ là ánh mắt liếc nhìn một cái, đã làm cho sinh linh khủng bố đại sát Giáo chủ tứ phương, thân thể đứt đoạn, quả thực khiến cho tâm thần người ta sợ hãi.

- Thanh đế!

- Không ngờ là Thanh đế!

- Thanh đế chưa chết, hắn lại còn sống!

Có Yêu chủ sợ hãi kêu lên, cũng có Thánh chủ cả kinh kêu lên, tất cả đều hoảng sợ thất sắc.

Yêu đế chết đi đã qua một vạn năm, ở trong tay thế lực lớn bất hủ vẫn còn có bức họa chân dung của hắn, nam nhân anh vĩ này khẳng định là Thanh đế không thể nghi ngờ.

- Không! Là Thanh đế, hắn thật sự không có chết...

Hướng Vũ Phi thiên kiêu của Trung Hoàng chín ngàn năm trước thất thần một trận.

- Tổ tiên!

Nhan Như Ngọc kêu lên sợ hãi.

- Thanh đế vẫn luôn còn sống...

Trong đôi mắt Bệnh lão nhân có tinh thần tiêu tan.

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio