Bình minh mọc lên trên các sườn đồi. Lại đêm thất bại nữa ở khu ổ chuột. Họ đã quét tất cả những người đàn ông, phụ nữ, và trẻ em trong khu vực quy định. Ngày mai họ cũng sẽ làm như vậy, bắt đầu từ những khu ổ chuột phía bắc trong vùng Jacarezinho. Tinh thần của đội đang bắt đầu giảm sút. Mimi đã không nghĩ rằng họ sẽ bao giờ sẽ tìm thấy Jordan. Ít nhất là ở Rio. Kingsley đã lập ra chiến dịch tốt, nhưng Mimi có thể nói anh đã thất vọng.
- Bản năng của tôi nói với tôi rằng tôi đã đúng, rằng bà ấy ở đây. - anh nói khi họ bước xuống cách nhanh nhẹn xuyên qua mê cung của những cầu thang tạm thời cắt vào sườn đồi. Những con đường chật hẹp, trống không trừ những chú chó giống junkyard thỉnh thoảng là những chú gà trống.
- Glom nói rằng anh đã sai, thưa sếp. - Mimi nói.
Cô biết anh ghét nó khi cô gọi anh như vậy. Anh nhổ ra mẩu thuốc lá, lượng nước bọt màu nâu uốn cong quanh miệng anh. Thật ấn tượng, nếu điều đó không quá ghê tởm.
- Ước gì anh không làm điều đó. - Mimi nói.
- Tại sao không cho anh biết những gì mà em muốn anh làm? - Kingsley mỉm cười.
Mimi đã không đề cao lời trêu chọc của anh bằng câu trả lời. Cô tự hỏi Máu Bạc hoàn lương là như thế nào. Cho dù nó có nghĩa là gì. Anh vẫn còn có người bạn đời trong tâm hồn không? Có phải các quy tắc tương tự cũng được áp dụng? Dù gì thì, Máu Bạc sẽ làm gì? Họ vẫn còn cần Máu Đỏ để tồn tại không? Hay họ chỉ sống dựa vào cafein và đường, dường như là những thứ Kingsley sống dựa vào. Anh chàng gầy trơ xương, nhưng anh có thể ăn tá bánh rán trong lần.
- Chỉ huy - Ted Lennox gọi. - Cô bé này muốn nói chuyện với Force.
Đó là cô bé đã theo họ vào đầu tối nay. Cô bé mà Mimi đã tặng con thú nhồi bông, mà bây h cô bé đang ôm.
- Bé cưng, em đang làm gì khi đi bộ mình quanh đây vậy? - Mimi hỏi.
- Em phải ở trên giường. Bây h mới h sáng.
- Senhora. Senhora. Cô đang tìm kiếm ai đó, phải không? - cô bé nói bằng giọng Bồ Đào Nha khập khiễng.
Mimi gật đầu. Venator đã ngụy trang. Nếu có ai hỏi lý do họ ở trong khu ổ chuột, họ giả dạng là cảnh sát đang điều tra vụ mất tích.
- Đúng vậy. - Mimi trả lời bằng tiếng mẹ đẻ của cô gái.
- Một cô bé như em?
- Làm sao em biết. - Mimi hỏi dồn.
Đó không phải là phần của câu chuyện. Tưởng tượng là họ đang tìm kiếm một tên trộm, một tên tội phạm, một kẻ bị kết án đã trốn thoát, một người đàn ông trưởng thành. Không ai biết họ đang tìm kiếm một cô bé, bởi vì sau đó nó sẽ gây ra sự chuyển hướng chú ý trong những giấc mơ. Nếu người dân biết họ đang tìm kiếm cái gì, chắc chắn họ sẽ mơ về nó. và nó sẽ làm cho công việc của Venator khó khăn hơn nhiều.
- Làm thế nào em biết chúng ta đang tìm kiếm một cô bé?
- Bởi vì cô bé đó nói với em.
- Ai nói với em? Nói cái gì? - cô hỏi dồn.
Cô bé lắc đầu, thình lình trông sợ hãi.
- Em đã quét cô bé chưa? - Kingsley nghiêng đầu hỏi.
Mimi gật đầu. Đó là đêm đầu tiên họ đến, cô đã quét tất cả những đứa trẻ. Không có gì hết. Nhưng cô đã làm kỹ lưỡng chưa? Hay cô đã quá nhẹ nhàng? Glom là không thể đoán trước, một số người không thể chịu được sự xâm lược vào ý thức của họ. Nếu họ tỉnh dậy, có thể điều đó sẽ làm hại họ, thậm chí khiến họ bị điên. Hãy nhìn những gì đã xảy ra với người gọi là nhân chứng của họ.
Venator có tay nghề cao và tỉ mỉ, và đã không làm thiệt hại bất kỳ Máu Đỏ nào cho đến nay. Nhưng có lẽ Mimi đã không muốn để mất cơ hội. Không phải với cô bé này. Cô đã làm một cuộc kiểm tra lướt qua và đã phản đối thăm dò tiềm thức cốt lõi của cô bé.
Sam móc ra tấm ảnh từ túi của anh. Đó là bức ảnh trong trường của Jordan. Bà nhìn có vẻ lo lắng và nghiêm nghị trong bộ đồng phục kẻ sọc của mình.
- Em đã từng nhìn thấy cô bé chưa? Đây có phải là cô bé đó không?
Cô bé gật đầu, ôm chặt lấy con chó nhồi bông vào ngực.
- Vậy, em biết được gì? - Kingsley nói.
- Shush! - Mimi khiển trách.
TIm cô bắt đầu nện thình thịch. Có thể nào sau tất cả, câu trả lời cho câu hỏi của họ ở ngay trước mũi họ? Theo sau họ trong mỗi bước đi? Khi nào thì những đứa trẻ bắt đầu theo sau họ? Chúng đã ở đây từ khi mới bắt đầu, vào đêm đầu tiên. Họ đã bỏ qua nó bởi vì Mimi đã quá yếu đuối, liên lạc quá nhẹ nhàng, để quét cô bé này cách chính xác?
- Em có chắc không? Em có chắc là đã thấy cô bé đó không? - Mimi đã muốn lắc người cô bé, mặc dù bản thân cô thật sự muốn lắc chính mình. Cô đã để cho cảm xúc của mình len vào công việc. Và kể từ khi nào Azrael có cảm xúc?
Cô bé gật đầu. - Vâng. Đó là cô bé. Sophia.
Cô bé gọi Jordan bằng tên thật của bà. Mimi cảm thấy ớn lạnh dọc sống lưng cô.
Ted quỳ xuống trước cô bé. - Làm thế nào em biết cô bé?
- Bạn ấy sống đằng kia. - cô bé nói. - Với bà ngoại của nó. Chúng em đầu sợ bà lão đó. Sophia cũng vậy.
- Bây h cô bé ở đâu?
- Em không biết. Họ đã đưa bạn ấy đi.
- Ai?
Cô bé không nói.
- đề nghị quen thuộc. - Mimi nhẹ nhàng nói, trong tông giọng cưỡng chế của ngôn ngữ thiêng liêng.
- Hãy kể về bạn của em. - Cô sử dụng ép buộc. Cô không muốn mang lại bất kỳ tổn hại nào đến cô bé, nhưng họ phải biết. - Sẽ không có gì xảy ra với em. Hãy nói cho chúng ta nghe em nhớ những gì.
- Người xấu. Một người đàn ông và một phụ nữ. Họ đưa bạn ấy đi, - cô bé nói trong tông giọng bèn bẹt.
Hôm thứ hai. Các Venator trao đổi những cái nhìn sắc bén. Họ đã đến Rio vào ngày hôm đó. Và người bà của cô bé là...
- Cô bé có còn ở đây không? - Mimi hỏi.
- Không. Bạn ấy đã đi cách đây vài ngày. - Cô bé nhìn họ với đôi mắt mở lớn đầy sợ hãi.
- Sophia nói sẽ có người đến vì bạn ấy, người tốt và người xấu. Lúc đầu chúng em không chắc chị là loại người gì. Nhưng bạn ấy nói với chúng em người tốt sẽ có quý cô xinh đẹp, và cô đã cho em con chó đồ chơi. - cô bé ngập ngừng nói.
- Cô bé nói là chúng ta sẽ đến? - Mimi gặng hỏi.
- Khi người tốt đến, bạn ấy bảo đưa cho họ cái này. - cô bé móc ra phong bì từ túi của mình.
Đó là cái phong bì bẩn thỉu và dính đầy bùn bẩn. Nhưng chữ viết tay rất đẹp, là loại chữ thường được thấy trên những phong bì bằng ngà voi thông báo lễ kết hôn.
Nó là địa chỉ đến Araquiel.
Thiên thần phán xét, Mimi biết. ũng được gọi là Thiên Thần Hai Mặt. Thiên thần mang cả bóng tối và ánh sáng trong người.
Kingsley Martin.