h tối, và những vị khách đầu tiên đã hạ cánh. Như để phù hợp với chủ đề phương Đông, trung đội của thuyền Trung Quốc được thuê cho bữa tiệc làm cuộc diễu hành trịnh trọng trên sông, những biểu ngữ tung bay trên đỉnh của những Ngôi Nhà Vĩ Đại của Châu Âu. Hapsburg. Bourbon. Savoy. Liechtenstein. Saxe-Coburg. Máu Xanh vẫn ở trong Đất Nước Cũ để tìm kiếm một ngôi nhà mới trên đại dương.
Schuyler đứng canh gác với đội ngũ nhân viên được xếp hàng áp vào bức tường đá, chỉ là một máy bay không người lái vô danh, hoặc để cô hy vọng. Mỗi người trong số họ mang loại rượu khác nhau : loại rượu màu hồng trong những ly thủy tinh chứa martini, những ly thủy tinh có chân tốt nhất của vùng Burgundy và Bordeaux từ vườn nho của những người chủ ở Montrachet, nước lấp lánh với những lát chanh cho những người kiên rượu hoàn toàn. Cô bưng khay năng rượu sâmbanh, những chiếc bong bóng tụ tập lại ở miệng ly, có màu vàng và tươi sáng. Cô có thể nghe thấy những tiếng răng rắc của gió đang quất mạnh vào nhiều cánh buồm. Một số được trang trí như thuyền rồng, hoàn chỉnh với lớp sơn mạ vàng và đôi mắt ngọc lục bảo phát sáng tại mũi tàu. số được trang bị như tàu chiến với súng đại bác màu sắc rực rỡ nhô ra ở phía đuôi. cuộc diễu hành to lớn, tráng lệ, cùng lúc với khoan dung và đẹp đẽ. Cô nhận thấy cái gì đó khác thường, những tiêu ngữ trên biểu ngữ bắt đầu di chuyển, biến đổi với ánh sáng, thay đổi trong một điệu nhảy chất lỏng của hình thể và màu sắc.
- Cậu có thấy không? - cô quay qua cô gái đứng bên cạnh mình.
- Thấy gì? Một loạt những người giàu có trong những con thuyền ngu ngốc? - cô phục vụ nói đùa, nhìn cô cách ngờ vực.
Chỉ sau đó Schuyler mới nhận ra rằng những biểu tượng nhấp nháy chỉ những người có tầm nhìn ma cà rồng mới có thể trông thấy được. Chúng là những ký hiệu của Máu Xanh, từ Ngôn Ngữ Thần Thánh. Cô gần như đã để lộ thân phận mình, nhưng may mắn không có ai chú ý. Môi cô run run, và cô cảm thấy cơ thể căng thẳng khi các vị khách bước xuống bến tàu và đến gần những người phục vụ. Điều gì sẽ xảy ra nếu một người nào đó nhận ra cô? Điều gì sẽ xảy ra nếu một người nào đó từ New York Coven có mặt tại bữa tiệc? Sau đó là gi? Thật điên rồ khi nghĩ cô và Oliver có thể trốn thoát bằng điều này. Venator chắc chắn có ở đây, phải không? Nếu bất kỳ Máu Xanh nào nhận ra cô trước khi cô có thể nói cảnh ngộ của cô với nữ bá tước, cô sẽ không có cơ hội nào nữa, và sau đó những gì sẽ xảy đến với họ? Cô không sợ nhiều cho bản thân mình như Oliver. Cô sợ những ì ma cà rồng sẽ làm đối với Conduit con người mà họ không chấp nhận.
Hy vọng rằng đám đông sẽ vẫn không biết gì khi họ nhìn, loạt những nhà xã hội tìm kiếm vui thú khác, như đồng nghiệp của cô đã mô tả. Chỉ vì họ bất tử không có nghĩa là họ không thích sự tầm thường. Schuyler cố gắng không nhìn chằm chằm vào những người phụ nữ, hầu hết họ trông thậm chí còn tuyệt vời hơn so với các tàu thuyền. Những vị khách nữ ăn mặc rất đa dạng như geisha Nhật Bản, trang điểm loại bột màu trắng những bộ kimono bằng vải hoa bắt mắt, hoặc những hoàng hậu Trung Quốc với những kiểu tóc với những tranh sức nhọn màu đỏ và vàng, hoặc những nàng công chúa Ba Tư với những đồ trang sức thực được dán trên trán. nhà xã hội nổi tiếng người Đức được biết đến tủ quần áo táo bạo của cô ăn mặc như một ngôi chùa, một bộ trang phục kim loại nặng sẽ không cho phép cô đi bộ hoặc ngồi trong suốt buổi tối. Thay vào đó, cô tung người lên thuyền Segway. Trong giây lát, Schuyler đã quên mất sự điềm tĩnh của mình và cố gắng nín cười khi những vị công chúa hầu như tàn sát một nhóm nhân viên phục vụ mang trứng cá muối và bánh blinis.
Người đàn ông mặc bộ quân phục sĩ quan Nga, Fu Manchu ria mép và mũ không vành. Đó là tất cả các chính trị không chính xác và chưa lạ lùng tuyệt điệu và lỗi thời. vị khách, người đứng đầu ngân hàng lớn nhất châu Âu, tô điểm bằng chiếc mũ lớn làm bằng da lông chồn zibelin và áo choàng lông sói sang trọng. Bây h là tháng Tám! Ông chắc phải ngạt thở vì sức nóng, và còn nữa, như quý bà trong trang phục Ấn Độ không thể ngồi xuống. Schuyler hy vọng là nó đáng giá. Những Thần Linh thân thiện có mặt khá nhiều, chỉ có vết sẹo nhỏ, kín đáo ở cổ mới tố giác được họ. Nếu không, họ chỉ như những người tham dự lễ hội và hầu như không phân biệt được chủ nhân ma cà rồng của họ.
Bóng đêm êm dịu và trong trẻo. Âm nhạc Sitar của Ấn độ vọng xuống từ nhà lầu hình tròn, âm thanh the thé dễ phân biệt đang rền rĩ và từng dãy thuyền xếp thành hàng đang chờ để đón trả hành khách trong những trang phục kỳ lạ. Một số tàu cao tốc chở những Máu Xanh Châu Âu tr tuổi đang cắt hàng. Trang phục của họ táo bạo hơn rất nhiều so với những trưởng lão. Một trong các cô gái, con gái của Bộ trưởng Tài chính Nga, chẳng mặc gì trừ dây thừng bằng kim loại xếp nếp và mớ đồ trang trí màu đen. người con gái mảnh dẻ xinh đẹp khác mặc chiếc áo giáp bằng dâ xích trong suốt. Dĩ nhiên, các chàng trai ăn mặc như sát thủ ninja trong những bộ đồ bằng lụa đen, hoặc như các chiến binh samurai, và mang những thanh kiếm trang trí. Khi khay thức ăn của cô trống không, Schuyler quay trở lại, đi ngang qua tầm nhìn của Oliver ở tầng . Cô nhìn lên và thấy anh đang làm một ly cocktail màu ngọc lam được tô điểm bằng những trái pháo kêu xèo xèo.
Cô thấy anh gật đầu, và cô biết anh đã nhìn thấy cô. Cô bỏ khay thức ăn trong một góc tối và nhanh chóng đi vào sảnh chính, ngang qua khu vực phong tỏa của cánh dân cư. Đây là nơi cô và Cordelia đã ở trong những lần ghé thăm của họ. Có một phòng tắm ở bên phải, phía sau các bức tranh tường của Sabine.
Căn phòng trống không. Cô khóa cửa và hít một hơi thật sâu. Giai đoạn một của kế hoạch đã hoàn tất. Họ đã thành công trong việc lẻn vào bữa tiệc. Bây h là thời gian cho giai đoạn thứ . Cô lắc chùm tóc đuôi ngựa và tuột ra khỏi bộ đồng phục phục vụ, cởi các lớp quần áo. Cô tìm thấy bao tải nhỏ mà cô đã giấu bên dưới bồn rửa chén trước đó. Cô mở bao và bắt đầu mặc quần áo, mặc vào bô váy sari Ấn Độ bằng vải lụa màu hồng gợi cảm đính kim cương. Oliver đã giúp cô chọn tại cửa hàng Little Jaffna ở quận . Anh khăng khăng muốn có nó mặc dù nó rất đắt.
Lớp lụa vắt qua bả vai trần của cô cách tao nhã và màu hồng rực rỡ tương phản cách xinh đẹp với mái tóc dài màu xanh-đen của cô. Cô ngắm mình trong gương. Cô ốm hơn bao h hết : thiếu ngủ và thiếu an toàn sẽ gây nên điều này cho bất kỳ ai. Xương gò má của cô, gần như sắc nét, nổi bật vẻ sắc cạnh, giống như các cạnh của một lưỡi dao. Bộ váy sari sáng màu đem lại màu sắc cho má cô, và những viên đá quý rực rỡ lấp lánh trong ánh sáng. Cô hóp bụng vào mặc dù xương hông của cô nổi bật trên chiếc váy eo thấp.
Cô lấy ra một túi nhỏ mỹ phẩm từ cùng một ba lô và bắt đầu trang điểm. Cô đặt hộp phấn xuống sàn, và chỉ ngay sau đó nhận ra rằng tay cô đã bắt run lẩy bẩy lần nữa.
Cô không sẵn sàng cho việc này. Bất cứ khi nào cô dự tính những gì cô ấy đang sắp làm, những gì cô sắp hỏi, cô không thể thở. Điều gì sẽ xảy ra nếu nữ bá tước ngoảnh mặt làm ngơ? Cô không thể chạy trốn mãi mãi, phải không?
Nếu nữ bá tước từ chối làm thính giả của họ, họ sẽ không có nơi nào khác để đi.
Hơn bất cứ điều gì, Schuyler muốn về nhà. Cô muốn ở cùng chỗ mà ông bà cô đã sống. Quay trở lại phòng ngủ nho nhỏ của cô với mảng sơn bong tróc và lò sưởi kêu lanh lảnh. Cô đã bỏ lỡ cả năm học. Trong một tháng, trường Duchesne sẽ trở lại năm học. Cô muốn quay trở lại với cuộc sống đó, mặc dù cô biết nó đã lạc mất khỏi cô. Ngay cả khi hội đồng châu Âu đưa ra nơi trú ẩn cho cô, thì cũng không có nghĩa cô sẽ có thể quay trở lại New York. Ở bên ngoài ban nhạc đang chơi bản Thriller, trong nhịp điệu bhangra của Michael Jackson, âm nhạc chũm chọe. Cô gói bộ đồng phục phục vụ vào túi và nhét nó vào thùng rác, sau đó rời khỏi căn phòng đầy phấn, trượt qua các dây nhung.
- Sâm banh? - người phục vụ mời. Rất may, cô phục vụ đã không nhận ra Schuyler là đồng nghiệp trên xe buýt.
- Không, cám ơn - Schuyler phản đối.
Cô bước xuống cầu thang, trang phục cầu kỳ như một công chúa Ấn Độ. Cô ngẩng cao đầu ngay cả khi cổ họng cô siết chặt lại bởi nỗi sợ hãi. Cô đã sẵn sàng cho bất cứ điều gì xảy ra đêm nay, và cô hy vọng cô sẽ không phải chờ đợi quá lâu