- Hai người họ nói gì mà lâu thế nhở? Mình có nên lên xem hay không đây? A! Hai người họ xuống rồi, còn có cả anh hai nữa!
Tiểu Hi mừng rỡ, đôi mắt nở hoa, miệng cười lúm đồng tiền!
- Anh Gia Hi! Chị Dao Dao! Anh cũng chịu ra khỏi căn phòng đó rồi sao! Thiệt là!
- Tiểu Hi em thật biết lo lắng cho anh hai của mình!
- Chị Dao Dao em cảm ơn chị vì đã giúp anh hai của em!
Tiểu Hi chấp hai tay, cúi người xuống thật lòng cảm ơn!
- Em không cần phải như thế đâu Tiểu Hi! Chị không có cao quý đến như vậy! Ngẩng mặt lên đi!
- Cảm ơn chị!
- Mà Tiểu Hi nè, anh đói bụng rồi hay em nấu gì đó đi, lâu rồi anh em mình chưa ăn cơm cùng với nhau!
- Vâng! Đợi em một tí! Chị Dao Dao cũng ở lại ăn cơm luôn nhé!
Tiểu Hi thỉnh cầu một cách thật lòng, cô mong muốn Dao Dao cũng ở lại!
- Tiểu Hi! Chị phải về rồi! Xin lỗi em để lần khác nhé!
Vậy thì tiếc quá! Tiểu Hi tỏ vẻ tiếc nuối,!
- Tạm biệt hai người nhé, em về trước đây!
- Vâng! Chị về cẩn thận!
- Về cẩn thận nhé! Dao Dao
Dao Dao lúng túng, đỏ mặt khi nghe chữ “ Dao Dao” ngọt lịm của Gia Hi! Cô vội vã quay đầu và rời đi!
- Chị ấy xinh quá, lại còn tốt bụng nữa, em muốn chị ấy làm chị dâu ghê!
- Em có vẻ thích cô ấy nhở?
- Vâng! Chị ấy là gì của anh vậy ạ?
Gia Hi chặn lòng, tuy rất vui nhưng có cảm giác dây dứt và miễn cưỡng!
- Cô ấy là....bạn của anh,...
- Hả? Vậy tiếc quá, cô ấy tốt thế mà, mà thôi kệ đi hai anh em chúng ta vào ăn cơm!
- Gia Hi buồn lòng, anh ấy không thể hiểu tại sao anh ta lại cảm thấy dây dứt và khó chịu, trong sâu tận đáy lòng anh vẫn có thể hiểu rằng “ anh ấy chỉ là một người thay thế”! Cảm giác của Gia Hi như một bông hoa xinh đẹp nhưng lại không có ánh nắng mặt trời, một ngày nào đó nó sẽ héo tàn, cái loại cảm xúc vui mừng pha lẫn cơ đơn,...
- Tiểu Hi nè, chuyện của em với Đại Thịnh thế nào rồi?
- Cũng bình thường thôi ạ, sau khi nghe em trai nuôi của cậu ấy quản lí công ty, cậu ấy hoảng hốt mau chạy về, mặc dù em cũng chả biết tại sao?
- Em trai nuôi?
Đúng vậy, em trai nuôi, cậu ấy tên Kim Chí!
- Cái gì! Kim Chí!
- Um! Cậu ấy có phản ứng y như anh vậy!
Tiểu Hi kể cho anh nghe đầu đuôi mọi việc!-
- Vâng=)). Nói vậy thôi chứ tới lúc này. Tiểu Hi vẫn chưa biết chuyện gì xảy ra!
Tại một nơi khác!
Niên Vũ! Con đến rồi à!
- Vâng! Mẹ, con đến rồi!