Lê Sầm nắm tay Đường Gian, dắt cậu bạn có khả năng trở thành bạn đời tương lai của hắn bước vào nhà.
Cậu đánh giá cấu trúc nhà hắn, có chút co quắp bất an. Cậu nên quỳ xuống mới đúng chứ? Nhưng Lê Sầm không yêu cầu.
Hắn dẫn cậu tới trước bàn ăn, kéo ghế cho cậu ngồi xuống rồi gọi người máy quản gia dọn bữa sáng.
Đường Gian nhẹ nhàng thở ra, cậu tuân theo lời hắn ngồi ăn bữa sáng. Đồ ăn sáng khá đơn giản, bánh mì nướng kết hợp với cháo trắng do người máy chế biến, không ngon lắm.
Cậu càng ăn càng thấy vô vị.
Lê Sầm chậm rãi dùng bữa, sau khi ăn xong bèn dẫn cậu tham quan nhà.
Phòng khách, nhà bếp và phòng ăn ở tầng một, lên tầng hai là phòng ngủ chính và thư phòng, ngoài ra còn có... phòng điều giáo.
Lê Sầm đẩy của phòng điều giáo, chậm rãi bước vào, đến giữa phòng thì dừng lại, quay đầu cười, nói: "Thất thần cái gì?"
Thất thần làm gì? Còn không theo vào? Ngoài cửa, Đường Gian tự cho là hiểu ý hắn, vội vàng nhấc chân bước vào.
"Dừng!" Ý cười trên mặt hắn thu lại, "Cậu không thể bước vào. Riêng căn phòng này, cậu không thể đứng thẳng."
"Xin lỗi Lê tiên sinh, em đã nhớ." Đường Gian ngoan ngoãn quỳ xuống, cúi người, bò vào phòng, bò đến dưới chân hắn.
Cửa cảm biến phía sau tự động đóng lại.
Lê Sầm sờ đầu cậu, nói: "Ngẩng đầu, nhìn bốn phía."
Cậu nghe lời ngẩng đầu, nghiêm túc nhìn đạo cụ khắp phòng.
Các loại roi, dây thừng, xích, khung tra tấn, giường mổ, thậm chí là lồng sắt với các kích cỡ khác nhau đều có đủ. Cái tủ trong góc phòng còn có một số đạo cụ nhỏ khác nhưng hiện tại cậu không thể nhìn thấy.
Lê Sầm bước đến bên người cậu, cúi người, cười: "Thích không?"
Đường Gian thút thít không trả lời. Bàn tay hắn không biết từ lúc nào đã chạm tới đũng quần cậu, đè lên thứ kia, giọng điệu uy hiếp: "Không được bắn!"
Cậu sao có thể chống lại sự đụng chạm đến từ hắn, lời hắn còn chưa dứt cậu đã nức nở, không nhịn được bắn ra. Hoàn cảnh kích thích, kết hợp với sự đụng chạm của Lê Sầm và câu nói "Thích không" phạm quy kia, cậu một chút cũng không nhịn được.bg-ssp-{height:px}
Tận hưởng dư vị cao trào không bao lâu, một cái tát đau điếng lập tức hạ xuống mặt cắt ngang, lúc bấy giờ cậu mới nhận ra mình vừa làm gì.
Lê Sầm nói "Không được bắn", thế mà cậu lại không nghe lời.
"Xin lỗi Lê tiên sinh.. Thật xin lỗi, em không làm được... Ngài phạt em được không?" Đường Gian luống cuống, vi phạm mệnh lệnh của Lê Sầm, liệu hắn có thất vọng về cậu không?
Hắn thở dài, "Dường như tôi luôn nghe cậu xin lỗi... Thôi đi, căn cứ vào tình huống của cậu hiện tại không làm được cũng bình thường, tạm thời không phạt cậu."
Lời nói vừa dứt, theo sau là nụ cười mỉm, "Cậu nhạy cảm như vậy, nếu thật sự theo tôi, chắc chắn tôi sẽ hành hạ cậu rất thảm. Cậu không sợ sao?"
Đường Gian ngẩng đầu, "Không, sẽ không. Em sẽ rất vui."
Lê Sầm từ chối cho ý kiến, "Đã xem hết số đạo cụ đó chưa? Tất cả đều là thứ tôi chuẩn bị cho bạn đời tương lai của mình. Mỗi một cái tôi đều muốn sử dụng trên cơ thể người đó. Tôi muốn kiểm soát cậu ấy, tra tấn cậu ấy, ngược đãi cậu ấy. Tôi tự cảm thấy bản thân biến thái, cậu vẫn không sợ sao?"
Đường Gian lùi đầu gối, cúi người hôn xuống mũi giày hắn, "Nếu là vậy, Đường Gian khao khát vinh hạnh đó, muốn bị ngài khống chế, bị ngài tra tấn, ngược đãi. Đường Gian cũng hiểu mình là kẻ biến thái."
Lê Sầm lạnh lùng nhìn cậu nhóc biến thái quỳ phục dưới chân mình, giơ chân phải giẫm lên đầu cậu. Một bên mặt cậu dán sát mặt đất lạnh lẽo, mặt còn lại bị hắn đạp dưới chân.
Hắn cố sức dùng đều lực, giày da cứng rắn lướt trên mặt cậu, từng li từng tí đặt lên cái cổ trắng nõn và mỏng manh của cậu, hơi dùng sức, "Cậu có biết tại sao tôi lại chọn Beta thay vì Omega không? Bởi Omega quá mảnh mai. Người như thế có cố gắng chăm sóc cũng chưa chắc đã sống tốt, thế nhưng Beta không như vậy. Cơ thể Beta có sức chịu đựng nhất định, tuy rằng không bằng Alpha nhưng có thể thụ thai, đây là điểm Alpha không thể sánh bằng."
Cổ họng Đường Gian nghẹn lại, lặng lẽ chảy nước mắt.
Lê Sầm hơi giật mình, vừa định trấn an thì lại nghe cậu nghẹn ngào nói: "Lê tiên sinh... Em... Em muốn bắn..."
Hắn không nói nên lời, phát triển theo hướng này, ngay cả xúc phạm nhân cách cũng có thể khiến cậu kích tình.
Chân hắn cũng hơi đau, dứt khoát tăng thêm lực đè lên cổ cậu.
"Bắn đi."
Đường Gian có chút hít thở không thông, một lần nữa leo lên đỉnh dục vọng.