Nếu không có gì bất ngờ xảy ra thì những nhân viên chủ chốt khác cũng sắp đến Giang Nam rồi.
Không lâu sau, đã đưa anh đến tòa cao ốc của Hiệp hội thương mại Giang Nam.
Tòa cao ốc này nằm ở khu tài chính thuộc mảnh đất trung tâm của Giang Nam.
Ở đây có những tòa nhà cao tầng san sát nhau, giống như là một thanh kiếm sắc bén, chọc thẳng lên trời.
So với Vân Thành, khu vực Giang Nam lại càng phồn hoa hơn.
Thật đúng là khu vực phồn hoa thứ hai của nước Hoa Hạ, đi trên đường lớn, sẽ có thể cảm nhận được sự đắt đỏ của những khu đất ở đây.
Đứng trước tòa cao ốc của Hiệp hội thương mại, Triệu Phong bình tĩnh đi vào.
- Không đợi anh bước vào thang máy, thì anh đã nhìn thấy Dương Kim đang đứng ở cửa thang máy, vẻ mặt đầy tươi cười vẫy tay với anh.
"Cậu Triệu, đúng là rất giống trong ảnh chụp, dáng vẻ đường hoàng, vô cùng đẹp trai lại có khí chất" Dương Kim không đợi ở văn phòng tiếp đón anh mà trực tiếp tự mình đứng ở cửa thang máy đón tiếp Triệu Phong.
Bởi vì cuộc gọi lúc nãy nên ông ta cũng hiểu sơ qua về Triệu Phong, anh không thích náo nhiệt nên ông ta đã giải tán đội ngũ đón tiếp anh đã chuẩn bị từ trước, chỉ để lại một thư ký thân tín đã gắn bó nhiều Mà Triệu Phong cũng ý thức được, sự tín nhiệm của nhà họ Triệu đối với Dương Kim.
Ảnh chụp của cậu chủ của dòng tộc Ngoan Nhân, đó là một điều vô cùng bí mật, nhà họ Triệu sẽ không dễ dàng mà tiết lộ chuyện này ra ngoài.
Mà Dương Kim loại có thể vào thời điểm trước đó thấy được ảnh của anh, điều này cũng thể hiện được sự tín nhiệm của nhà họ Triệu đối với ông ta.
Lúc trước ở Thành phố Bình An, Tống giám đốc Tống của chi nhánh ngân hàng Thần Châu cũng không được đối xử như thế này nữa.
Nhưng mà, ngược lại Triệu Phong lại không vui.
Đúng là nhà họ Triệu rất tín nhiệm Dương Kim, vì vậy Triệu Phong càng yêu cầu Dương Kim phải cực kỳ trung thành với mình.
Nhưng hôm nay, vậy mà Dương Kim lại muốn lợi dụng anh, lấy được một phần ân tình của những nhà giàu có ở Giang Nam.
Những việc như thế này, sau này tuyệt đối không được xảy ra một lần nữa! Triệu Phong nhìn Dương Kim, ánh mắt ngay lập tức trở nên lạnh lùng! "Dương Kim! Về sau nếu như là chuyện liên quan đến tôi, vậy thì tất cả phải nghe theo lời của tôi, không được tự tiện quyết định! Lại càng không nên giở trò trước mặt tôi! Nếu không ông tự biết hậu quả rồi đấy!" Sự oai phong toát ra từ Triệu Phong làm cho sắc mặt Dương Kim ngay lập tức trở nên tái nhợt.
.
Không ngờ ngay từ lần đầu tiên tiếp xúc ông ta đã khiến cho cậu chủ Ngoan Nhân này không vui rồi, trong lòng Dương Kim cực kỳ lo lắng.
“Phải!
phải rồi, cậu chủ nói rất đúng, là do Dương Kim tôi không đúng.
Tôi hứa với cậu chủ rằng từ nay về sau sẽ không bao giờ tái phạm nữa, xin cậu chủ hãy tha lỗi cho tôi”
Dương Kim cúi đầu xin lỗi Triệu Phong.
Triệu Phong lạnh lùng cười, nói: “Nếu như có lần sau, thì cả thần thánh cũng không cứu được ông đầu đấy”
“Vâng, như lời cậu chủ nói, lần sau tôi không dám nữa, không bao giờ dám tái phạm nữa đâu ạ”
Một người thấp kém như Dương Kim, không dám nói thêm một câu phản bác nào cả.
Đây chính là sự oai phong của Triệu Phong, sự oai phong của một cậu chủ Ngoan Nhân.
Thư ký đứng ở bên cạnh run lên, không dám ngẩng đầu lên nhìn.
“Còn ngẩn ra làm cái gì vậy, nhanh chóng đưa tôi đến phòng làm việc của ông rồi giải thích sự việc xem nào”
Triệu Phong ra lệnh cho Dương Kim.
Ngay khi vừa gặp mặt, Triệu Phong đã ra oai đánh đòn phủ đầu với Dương Kim khiến cho Dương Kim cảm thấy áp lực hơn rất nhiều.
Ông ta có thể thấy rằng cậu chủ Ngoan Nhân này không hề tầm thường chút nào, sau này ông ta nhất định phải nghiêm túc xử lý mọi việc để không phạm sai lầm nào nữa.
Nếu như làm mất đi sự tín nhiệm của nhà họ Triệu, thì sẽ là một tổn thất vô cùng lớn, Dương Kim biết rõ, có thể dựa vào nhà họ Triệu giống như dựa vào một cây cột chống trời vậy, là một chuyện vô cùng hiếm có.
Đây có thể là vinh quang lớn nhất trong cuộc đời của ông ta.
“Vâng, cậu chủ Triệu, mời đi lối này, rồi lên thang máy ạ”
Dương Kim cẩn thận mời anh, người thư ký đứng bên cạnh cũng đưa tay ra mời.
Tầng mười hai, trước văn phòng làm việc của hội trưởng hiệp hội thương mại Giang Nam.
Thư ký mở cửa ra, Dương Kim mời Triệu Phong vào trong, sau đó thư ký đóng cửa lại, đứng ở bên ngoài canh giữ.
Cô thư ký này đã ở bên Dương Kim rất nhiều năm, cực kỳ hiểu chuyện, cô ta nhất định sẽ không nghe lén cuộc nói chuyện giữa Dương Kim và Triệu Phong.
Hơn nữa cũng sẽ không can dự vào chuyện của hai người họ.
Lúc này, Dương Kim đã mời Triệu Phong vào trong văn phòng.
Đầu tiên, Dương Kim pha một ẩm Bích Loa Xuân thượng hạng.
Sau đó ông ta tự mình bưng tra đến mời Triệu Phong.
“Cậu chủ, mời dùng trà, đây là loại Bích Loa Xuân thượng hạng, được pha bằng nước suối tự nhiên, rất ngon đấy ạ”
Dương Kim kính cẩn bưng trà mời Triệu Phong.
Triệu Phong cười lạnh lùng, sau đó nhấp một ngụm trà rồi nói: “Trà ngon, nước tốt, uống xong cảm giác rất dễ chịu, là trà mới thu hoạch từ giữa tháng ba năm nay”
“Cậu chủ thật hiểu biết, cậu chủ nói đúng rồi ạ.
Đúng là trà mới của tháng ba năm nay, do một cô gái mười sáu tuổi hái về và do chính tay những người thợ có kinh nghiệm nhất làm ra.
Bình thường cũng phải đến hơn nghìn tệ, không biết có xứng với thân phận của cậu chủ Triệu không ạ”
Dương Kim cười nói.
Sau khi nhập một ngụm trà, Triệu Phong đặt tách trà xuống, nói với Dương Kim: “Trước tiên chúng ta đừng nói đến chuyện uống trà nữa, hãy đi thẳng vào vấn đề chính đi, nói đi, nhà họ Triệu đã nhờ ông chuẩn bị những gì?”
Cuối cùng cũng phải nói chuyện một cách nghiêm chỉnh, Triệu Phong rất tò mò không biết phần thưởng dòng tộc rốt cuộc là gì, hơn nữa lần thứ nghiệm luyện tập thứ tư này có gì đặc biệt.
Dương Kim nghiêm túc gật đầu, sau đó nói: “Xin cậu chủ hãy đợi tôi một chút, tất cả mọi giao dịch với nhà họ Triệu tôi đều để trong két sắt, tôi sẽ lấy cho cậu chủ xem”
Sau đó, Dương Kim xoay người, đi mở két sắt.
Ngay sau đó, ông ta lấy ra từ bên trong hai văn kiện.
“Cậu chủ Triệu, từ nay về sau, trang viên Tống Nghị cùng với trung tâm quốc tế toàn cầu Giang Nam đều sẽ thuộc về cậu”
Khi Dương Kim nói những lời này, ông ta vẫn không ngừng thèm muốn.
Là một người đàn ông trung niên có danh vọng, đặc biệt là một người đàn ông trung niên đã tham gia vào giới kinh doanh bao nhiêu năm qua, ông ta luôn muốn có một thế giới riêng của mình.
Nhưng người đàn ông tên Triệu Phong đang đứng mặt ông ta, dù mới hơn hai mươi tuổi nhưng đã có được một thế giới riêng của chính mình rồi.
Trung tâm quốc tế toàn cầu Giang Nam là một trong hai trung tâm tài chính và thương mại lớn nhất khu vực Giang Nam.
Con số này tương đương với cả Phố Wall ở nước Mỹ.
Có hơn năm mươi phần trăm các công ty tài chính và công ty Internet của Giang Nam đều được đặt tại đây.
Đây là nơi quy tụ nhiều nhân tài, những nhà quản lý xuất sắc, những thiên tài tài chính và những tài năng nghiên cứu và phát triển.
Nói không hề quá lố nhưng trung tâm quốc tế toàn cầu Giang Nam là nơi phát triển nhất ở Giang Nam này.
Khi Dương Kim giao hợp đồng cho Triệu Phong, điều đó thể hiện rằng Triệu Phong đã trở thành người nắm giữ tất cả mọi thứ của khu vực phát triển nhất Giang Nam.
- Không sai, tất cả các tòa nhà cao tầng, tất cả công viên, tất cả cao ốc, đất đai ở đây đều thuộc về Triệu Phong.
Mỗi một tháng, mỗi một năm, Triệu Phong chỉ cần thu tiền thuế ở đây thôi cũng đã không thể đếm hết rôi.
Hơn nữa Trang viên Tống Nghị này có có sức hút tương đối lớn.
Đây được lưu truyền từ xưa đến nay, là một khu tư trang riêng, phong cảnh được xếp hạng cao nhất, diện tích lên đến hơn tám mươi mẫu.
Trong trang viên có những gian hàng nhỏ, những cây cầu nhỏ, những hàng cây rợp bóng, phong cảnh Giang Nam đẹp đến nao lòng.
Một khu vườn có quy mô siêu rộng như vậy, Triệu Phong có toàn quyền sử dụng và quyền sống ở đây.
Có thể dùng một trang viên rộng lớn như vậy làm chỗ ở cá nhân, có lẽ chưa có người nào ở Giang Nam này được hưởng đãi ngộ như vậy cả.
Trang viên Tống Nghị này so với hầu phủ Vĩnh Định Giang Nam không thua kém chút nào, thậm chí còn tốt hơn cả hầu phủ Vĩnh Định.
Với hai phần thưởng như thế này, dòng tộc thực sự quá phóng khoáng rồi.
So với máy bay tư nhân, thì cái này tuyệt vời hơn rất nhiều.
Trong trung tâm quốc tế toàn cầu, việc có thể tùy ý sử dụng một tầng ở đây đã có giá trị hơn một chiếc máy bay tư nhân rồi.
Ngoài ra còn có trang viên Tống Nghị nơi có thể so sánh với cung điện của vua chúa thời xưa.
Ánh mắt của Dương Kim không khỏi thèm khát, nhưng giới hạn chỉ đến đó mà thôi.
Ông ta không dám nghĩ thêm điều gì sai trái cả.
Thực ra, Triệu Phong cũng có chút bất ngờ khi nhìn thấy hai phần thưởng lớn như vậy.
Tất cả những thứ này đều là do những người lớn tuổi trong gia tộc đã ra sức để đạt được.
Nếu như đã hành động lớn đến như vậy, thì có thể thấy được rằng dòng tộc nhà họ Triệu đã sắp xếp cho nhiệm vụ thí luyện cấp bốn này sẽ tương đối nặng nề và vô cùng thử thách.
Phần thưởng của dòng tộc, tôi đã nhận được rồi, còn nhiệm vụ của dòng tộc thì sao? Nhiệm vụ thí luyện là gì vậy?”
Triệu Phong nhìn Dương Kim hỏi.
"Xét về mặt vĩ mô mà nói chính là lật tung và đánh bại mười dòng tộc giàu có nhất ở Giang Nam.
Không nhất thiết phải đánh bại bọn họ.
Nếu như có lý do để có thể hợp tác với được với các dòng tộc đó thì có thể trở thành bạn bè dựa trên lợi ích, nhưng cậu tuyệt đối phải nắm quyền khống chế”
Dương Kim trả lời.
“Tôi hiểu rồi”
Triệu Phong nhẹ nhàng nói.
Nhiệm vụ thí luyện cấp bốn này chắc chắn khó hơn nhiều so với lúc ở Vân Thành.
Mười dòng tộc đứng đầu ở Giang Nam đều là những dòng tộc có quyền lực nhất trong cả nước, tài chính và thể lực đều tương đối mạnh.
Đây là một thử thách rất lớn.
Thân là người thừa kế Ngoan Nhận của dòng tộc, Triệu Phong không còn đường để lại nữa.
Anh chỉ còn cách tiến lên! “Hành động cụ thể hơn của mỗi nhiệm vũ sẽ đều do ông đưa ra sao? Triệu Phong hỏi.
Theo tình hình chung, nhất định phải đánh bại hoặc chinh phục được mười dòng tộc lớn đứng đầu Giang Nam, nhưng dòng tộc chắc chắn đã sắp xếp một số nhiệm vụ nhỏ khác ở trong đó.
Nói tóm lại, để sở hữu được khu thương mại Giang Nam, thì cần phải đi từng bước mới có thể đạt được.
“Cậu chủ Triệu, tôi chỉ chịu trách nhiệm truyền đạt nhiệm vụ một cách Tống quát mà thôi.
Cô Hồng Diệp sẽ nói cho cậu chủ biết chi tiết cụ thể ạ”
Dương Kim trả lời.
Triệu Phong gật đầu.
“Cậu chủ Triệu, sau này hiệp hội thương mại chính là nhà của cậu, cậu muốn tới thì tới, muốn đi thì đi.
Đây là giấy thông hành đặc biệt.
Xin cậu hãy nhận cho”
Hiệp hội thương mại Giang Nam có nhiều tầng cơ sở an ninh, nếu như đi một mình mà không có thể thông hành, sẽ bị từ chối cho vào cửa.
Tấm thẻ này thực sự rất hữu ích.
Ngoại trừ nhân viên làm việc trong hiệp hội thương mại, thì người ngoài khó có thể vào được các văn phòng quan trọng của hiệp hội thương mại được.
Được rồi, nhập gia thì phải tùy tục, vì hiệp hội thương mại Giang Nam có hệ thống an ninh nghiệm ngặt nên Triệu Phong sẽ chấp nhận.
Triệu Phong nhìn qua tấm thẻ một lượt, sau đó nhẹ nhàng cất vào túi.
Sau đó Triệu Phong còn có chuyện rất quan trọng cần nói với Dương Kim.
"Ông Dương này, bây giờ ông hãy nói cho tôi biết tất cả mọi chuyện về mười dòng tộc hàng đầu ở Giang Nam đó đi.
”
Triệu Phong nói với Dương Kim.
Chuyện này quan trọng! Biết địch biết ta là mới cả thể trăm trận trăm thắng được.
Triệu Phong cần biết rõ hơn về mười dòng tộc đứng đầu ở Giang Nam này.
Chỉ có cách đó, thì nếu như sau này có hợp tác hay cạnh tranh thì anh mới nắm được lợi thế.
“Được rồi, cậu chủ Triệu, chúng ta vừa uống trà vừa nói chuyện”
Mãi đến năm giờ chiều, Triệu Phong mới ra khỏi hiệp hội thương mại Giang Nam.
Triệu Phong đã có thể hiểu qua về tình hình của mười dòng tộc hàng đầu ở Giang Nam.
Dương Kim đã nói hết với Triệu Phong tất cả những gì mà ông ta biết.
Dương Kim càng ngày càng yêu thích hoặc là do kính nể Triệu Phong.
Bởi vì thái độ nghiêm túc của anh, khiến ông ta cảm thấy người thanh niên có rất nhiều quyền lực này thật sự rất khác biệt.
Khi Triệu Phong đang trên đường trở về Thúy Tâm Tiểu Trúc, Mộc Hồng Diệp đã gọi điện cho anh.
Chắc chắn là để truyền đạt nhiệm vụ đây mà.
Giọng nói của Mộc Hồng Diệp vẫn rất nhẹ nhàng và tinh tế như vậy.
Có cảm giác giống như chị gái nhà bên.
"Cậu chủ, nhiệm vụ luyện tập thứ tự đã chính thức mở ra, dòng tộc cho cậu chủ thời gian nửa năm để làm mười dòng tộc đứng đầu Giang Nam khuất phục" Cái gì đến rồi cũng sẽ phải đến.
Trong vòng nửa năm, làm cho mười dòng tộc đứng đầu Giang Nam khuất phục nhất định không phải chuyện dễ dàng.
Có thể nói điều đó là vô cùng khó! Lúc trước, khi biết chuyện về Dương Kim, Triệu Phong vẫn bình tĩnh, dù sao cũng không có thời hạn.
Nhưng lúc này khi nghe Mộc Hồng Diệp nói như vậy, chỉ dùng nửa năm để làm cho mười dòng tộc đứng đầu Giang Nam khuất phục, đều là thật hay sao? "Thời gian nửa năm cũng thật là quá ngắn".
Triệu Phong nói thẳng.
"Đó là sự thật, cậu chủ cũng biết đấy, ý kiến trong dòng tộc cũng không thống nhất.
Ông nội của cậu chủ đã đứng về phía cậu chủ và đã cố gắng hết sức để giành mọi thứ tốt nhất cho cậu chủ, nhưng những người phản đối cậu chủ lại không hề vừa lòng cũng như không chấp thuận nó, nên mới tạo ra phiền phức cho cậu chủ.
Cuộc tranh luận diễn ra rất lâu, thậm chí còn có người đề nghị làm việc này chỉ trong năm tháng, nhưng cuối cùng hai bên đều lùi một bước dẫn đến quyết định trong nửa năm" Mộc Hồng Diệp đáp lai.
Triệu Phong tin rằng tất cả những gì Mộc Hồng Diệp nói đều là sự thật.
Hiện tại trong nội bộ nhà họ Thấm quả thật đang không thống nhất, có thể thấy rõ qua những chuyện mà Triệu Tự Nguyên đã làm.
Anh cũng biết rằng ông nội và ủng hộ anh mà đã phải ra sức giúp đỡ anh rất nhiều.
Bao gồm cả phần thưởng này, trang viên Tống Nghị đã là món quà lớn nhất với anh rồi.
Chỉ là!
nửa năm cũng chỉ có sáu tháng, cũng không khác biệt với năm tháng bao nhiêu thời gian.
"Tôi hiểu các ông đã cố gắng hết sức để giúp đỡ tôi rồi, nửa năm thì nửa năm, nếu như người thừa kế của nhà họ Thấm làm tốt như vậy thì sẽ có tư cách được hưởng vinh hoa phú quý vô tận.
Cô có thể phân phát những nhiệm vụ nhỏ rồi" Cuối cùng Triệu Phong lựa chọn cách thản nhiên tiếp nhận hết tất cả mọi thứ.
Anh ngồi ở vị trí này thì đã được định sẵn là vận mệnh của anh không giống như những người khác.
"Được rồi cậu chủ, xin cậu chủ hay nghe rõ những điều dưới đây, nhanh chóng chiếm đoạt nhà họ Vũ ở Giang Nam" Mộc Hồng Diệp nói.
Nhà họ Vũ ở Giang Nam, tại khu bắc Giang Nam có một chút thể lực và đứng thứ ba ở đó.
Đương nhiên nếu đặt nó vào Vân Thành, nó sẽ là dòng tộc hạng hai đúng nghĩa.
"Chiếm đoạt nhà họ Vũ? Nhà họ Vũ ở Giang Nam, tầng lớp thứ mấy?" Triệu Phong nhìn về phía Dương Kim đã hiểu rõ mọi chuyện về mười dòng tộc đứng đầu Giang Nam, nhưng ông ta cũng không hiểu rõ về ba dòng tộc ở Giang Nam, ví dụ như nhà họ Vũ.
"Nhà họ Vũ sống tại khu bắc Giang Nam, có chút thể lực, gia chủ nhà họ Vũ đã quay về từ lâu.
Sau vài năm thì ở đám nhà giàu ở Giang Nam có tài xế nhà họ Bàng, sau khi tách ra khỏi nhà họ Bàng thì bị một nhân vật bí ẩn nào đó ra tay đầu tư sau đó tạo dựng ra công ty Vũ thị”
Mộc Hồng Diệp nói.
"Ừ, tôi nhớ kỹ rồi, xem ra để tôi có thể chiếm đoạt được nhà họ Vũ vào tay thì nhất định phải có điều gì bí ẩn trong đó" Triệu Phong nói.
"Cậu chủ, cậu chủ nói đúng.
Các thế lực lớn ở Giang Nam phức tạp hơn nhiều so với tưởng tượng, ngoài mặt thì bọn họ hi vọng có thể có quan hệ tốt với nhà họ Triệu, bám dính lấy nhà họ Triệu.
Tuy nhiên, tình huống ở trong thực tế thì lại phức tạp hơn nhiều.
Một số đại gia thực sự muốn dựa dẫm vào nhà họ Triệu nhưng có một số đại gia thì có dã tâm lớn hơn.
Có người giàu có tham vọng lớn, trong âm thầm nâng đỡ một số các doanh nghiệp vừa và nhỏ, để họ có thể theo mình và làm việc cho mình, tiếp tục không ngừng phát triển để lớn mạnh và củng cố quyền lực của mình, từ từ tích lũy đi lên" Mộc Hồng Diệp nói.
Trong nội tâm Triệu Phong cũng hiểu rằng, sở dĩ dòng tộc để anh chiếm đoạt nhà họ Vũ vào tay chính là bởi là vì nhà họ Vũ có người bí ẩn nào đó đầu tư phía sau.
Không những vậy, nhà họ Vũ cũng từng có quan hệ gắn bó chặt chẽ với nhà họ Bàng giàu có, cho nên trận chiến đầu tiên ban đầu chính là muốn khai triển với nhà họ Vũ.
Chỉ sau khi hai bên đánh nhau thì mới có thể thăm dò được thông tin có giá trị.
Hơn nữa, Triệu Phong cho rằng có khả năng nhà họ Vũ chỉ là một quân cờ nhỏ của người đầu tư bí ẩn đằng sau, nhưng từ quân cờ này sẽ có thể đào sâu hơn nữa.
"Tôi đã hiểu, như vậy dòng tộc cho rằng người thần bí đứng đằng sau có thể là người giàu có Giang Nam sao?" Triệu Phong nói.
"Dòng tộc cho rằng, không chỉ có một thế lực đầu tự bí ẩn mà còn nhiều hơn nữa, tôi cũng nghĩ rằng mười dòng tộc lớn ở Giang Nam cũng không bằng lòng cả đời làm những dòng tộc cùng đứng thứ nhất mãi" Mộc Hồng Diệp nói.
Những dòng tộc hạng nhất ở vùng Giang Nam được coi là hạng nhất cả nước.
Mà giữa lớp gần đầu và lớp ở giữa, vẫn còn kém một cái cấp bậc.
"Hầu hết các đại gia Giang Nam đều có tham vọng, những dòng tộc gần đầu cũng muốn biết cảm giác trở thành dòng tộc hạng nhất trong nước sẽ như thế nào.
Như vậy, nhiệm vụ của tôi đánh bại hoặc thuyết phục những dòng tộc giàu có không có lợi cho nhà họ Triệu.
Nếu như thật lòng muốn hợp tác cùng nhà họ Triệu thì đó không thành vấn đề, hoạn.
nghênh hợp tác giống như nhà họ Tống lúc ở Vân Thành, nhất định sẽ không đối xử tệ bạc" Ngay lập tức, giọng điệu của Triệu Phong dần dần trở nên lạnh lẽo tựa như sương lạnh bên trong trời đông giá rét.
"Nếu như chống lại họ nhà Triệu của tôi thì tôi tuyệt đối sẽ không mềm lòng nương tay" Triệu Phong có thể cảm nhận được áp lực từ nhiệm vụ này nhưng anh cũng dũng cảm bùng lên với tinh thần chiến đấu cao.
Sau khi kết thúc cuộc trò chuyện cùng với Mộc Hồng Diệp, Triệu Phong liền lập tức yêu cầu đến điều tra nhà họ Vũ và tìm hiểu xem hướng đi gần đây của nhà họ Vũ như thế nào.
Rất nhanh ngay sau đó, đã đưa ra tin tức.
"Cậu chủ, đêm nay nhà họ Vũ sẽ tổ chức lễ kỉ niệm mười lăm năm thành lập công ty.
Tại khách sạn Đông Pha, bữa tiệc mời cùng một tầng lớp xã hội và các nhân vật có mặt mũi trong giới" "Tốt lắm, vậy đêm nay lập tức tiến vào nhà họ Vũ tham gia tiệc mừng" "Cậu chủ, trước đây cậu chủ chưa từng có bất kì liên hệ gì với nhà họ Vũ, bây giờ đột nhiên tham gia tiệc, không phải sẽ gây ra những nghi ngờ hay sao?" Lí do lo lắng cũng không phải không có lý.
Tuy nhiên, Triệu Phong đã có sẵn kế hoạch trong tay "Không cần phải lo lắng, tôi có thân phận, tôi là học trò của sự phụ Bất Du, tôi sẽ dùng thân phận này để tham gia bữa tiệc".
Dùng thân phận này khá là hợp lý.
Sư phụ Bất Du cũng không phải là một nhân vật trong giới kinh doanh, sư phụ là một họa sĩ vĩ đại.
Trong lĩnh vực hội họa, địa vị của sự phụ tuy có đặc biệt nhưng bởi vì không phải người làm ăn cho nên địa vị trong giới kinh doanh không cao lắm, thế nhưng cũng không yếu hơn so với những dòng tộc hạng ba ở Giang Nam.
"Cậu chủ, cậu chủ nói đúng, lấy thân phận là học trò của sự phụ tham gia không dễ gây sự nghi ngờ" Cứ quyết định như vậy, tạm thời cũng không có thân phận khác thích hợp hơn để thay thế.
Đển hơn bảy giờ tối, Triệu Phong để lái chiếc xe Rolls-Royce trong chỗ chứa phía Nam tiến đến khách sạn khu Bắc Giang Nam, hướng Đông sườn núi.
Gần đây thật sự rất bận rộn, các cuộc gọi liên tục đến.
Dù sao thì mới từ Vân Thành đến Giang Nam, cần thời gian để giải quyết.
Lúc này, khi xe vừa mới khởi động đã nhận được cuộc gọi của Tống Trí Viễn.
Nghe giọng điệu, dường như mang tới những lời phàn nàn.
"Triệu Phong, cháu đã đến Giang Nam nhanh như vậy sao? Đã thu xếp ổn thỏa chưa? Nếu chưa được thu xếp ổn thỏa thì cháu đi sớm như vậy để làm gì?" Lúc trước, muốn đưa Triệu Phong cùng đi đến Giang Nam, vì thế nên Tống Trí Viễn cố ý hơi chậm lại, có sự giúp sức của đám bạn bè tại Giang Nam thì sẽ có sự chuẩn bị tốt về phòng ở và xe, như thế này thì khi đến Giang Nam sẽ thuận tiện hơn rất nhiều.
.
Hơn nữa, ông ta còn có cái ý nghĩ khác.
"Việc công ty cần đến sớm hơn một ngày.
"
Triệu Phong nói.
"Công ty thật sự cần sao? Tên nhóc nhà cậu sẽ không ung dung vui vẻ mà đưa Tống Từ của tôi đi chứ?" Trong lòng Tống Trí Viễn hoài nghi.
"Công ty truyền thông Tử Đằng cần tìm kiếm nghệ nhân, công việc truyền thông giải trí của Giang Nam phát đạt như thế, công ty truyền thông Tử Đằng làm sao có thể bỏ lỡ cho được, thời gian là tiền là bạc" Triệu Phong nói bừa cái lý do để giải thích, Tống Trí Viễn có tin hay không thì cũng kệ.
"Đã như vậy, cố gắng thật tốt, tôi sẽ lập tức đến Giang Nam, chờ đến sân bay cậu đón tôi cùng Tiểu Từ, chúng ta cùng nhau về nhà"Tống Trí Viễn nói.
"Tình hình là như thế nào? Về nhà? Về nhà nào?" Triệu Phong hỏi ba lần liên tiếp.
"Đương nhiên là về nhà của chúng ta, tôi đã chuẩn bị cho cậu với Tống Từ một ngôi nhà cưới trong tương lai, cũng có thể tính đến là một căn biệt thự ở Giang Nam, mặc dù nhà họ Tống của tôi cũng không phải là nhà có quyền thể ở Giang Nam nhưng về tài sản riêng cũng có thể cùng dòng họ hạng hai ở khu vực Giang Nam phân thắng thua" Tống Trí Viễn cũng không muốn đồng nhất với dòng họ ở dưới, ông ta vừa đến Giang Nam là muốn tạo thế.
Triệu Phong nghe thấy nhà cưới, trong nháy mắt lặng im.
"Cháu đã đồng ý kết hôn với Tống Từ lúc nào?" "Cái gì? Cậu cho rằng Tống Từ nhà tôi không xứng với cậu sao?" Giọng điệu của Tống Trí Viễn bỗng nhiên lạnh đi.
"Vấn đề ở đây không phải là xứng hay không mà là không thích hợp" Triệu Phong nói.
"Triệu Phong, cậu biết tôi mua cái biệt thự nào ở Giang Nam sao? Là một căn nhà nhỏ bé sao? Cậu còn chưa hỏi rõ ràng đã không đồng ý, cậu đừng hối hận nha" Tống Trí Viễn ném biệt thự ra ngoài.
Hối hận cái con khỉ.
Ngay cả cái vườn nhà họ Tống ở Giang Nam đều thuộc về Triệu Phong, còn muốn cho Triệu Phong đồ đạc, đơn giản là không có cửa đâu.
.
Tuy nhiên, Triệu Phong cũng không phải ghét bỏ việc Tống Trí Viễn chuẩn bị nhà cưới, không phải việc nào anh cũng có thể lấy tiền tài ra để cân nhắc được.
Anh hiểu tâm ý của Tống Trí Viễn.
Anh cũng hiểu rõ kế hoạch của Tống Trí Viễn.
Tuy nhiên, cuộc hôn nhân của anh tuyệt đối không đơn giản như nhà họ Tống nghĩ.
"Cháu không muốn sống trong biệt thự của nhà họ Tống.
"
Triệu Phong đáp lại.
Nhưng mà, Tống Trí Viễn không hề tức giận, ngược lại còn cười ra tiếng: "Ha ha, về cái này thì!
tôi biết đàn ông ai cũng có lòng tự trọng, thực sự ở rể không hề thuận tiện, nhưng hạnh phúc là của riêng mình, Tống Từ nhà tôi là một người đẹp, coi như người đẹp tại khắp nơi trên cái đất Giang Nam này cũng không thể so bì sắc đẹp với Tống Từ được.
Tài lực của nhà họ Tống tôi ở Giang Nam cũng được gọi là một dòng tộc đứng thứ hai, hơn nữa nhà họ Tống tôi còn được tập đoàn Phi Vũ hậu thuẫn, tôi tin rằng nhất định trong tương lai dòng tộc của chúng tôi sẽ phát triển hơn nữa ở Giang Nam.
Nếu như cậu rể tại nhà họ Tống tôi thì tuyệt đối có thể khiến cho cậu không cần phấn đấu mấy chục năm" Nhưng mà Triệu Phong lại không cười lên nổi.
.