Đúng lúc này, Tống giám đốc Yến Hải của câu lạc bộ siêu xe Phi Tường cũng kịp đến rồi.
Yến Hải ba mươi tuổi, đã kết hôn, trên miệng anh vẫn còn giữ lại một chòm râu mờ nhạt.
Chỉ thấy sau khi anh ta trở lại câu lạc bộ thì lập tức đi chầm chậm đến chỗ Triệu Phong.
"Cậu chủ, cậu chủ là cậu sao?" Yến Hải vừa đi đến nơi đã lộ ra dáng vẻ vô cùng kích động.
Anh ta nắm chặt tay Triệu Phong, vô cùng kích động, nhìn thấy Triệu Phong như kiểu nhìn trăng nhìn sao vậy.
Nếu như không phải trong đoàn xe có một tên nhà giàu mới nổi xảy ra tai nạn giao thông thì khi anh ta nhận được điện thoại của cô gái ở quầy lễ tân anh ta đã vội vàng trở về ngay lập tức rồi.
Đối mặt với sự kích động của Yến Hải, trên mặt Triệu Phong tràn đầy sự lạnh nhạt.
"Là tôi" Triệu Phong thản nhiên nói.
"Rốt cuộc cũng có thể nhìn thấy chân thực rồi, tôi đã chờ giây phút này rất lâu rồi.
Cậu chủ, cậu có biết không, ngay tại giây phút đầu tiên tôi nhận được tin tức, tôi đã hưng phấn đến suýt chút nữa thì ngất đi.
Thậm chí tôi còn mất ngủ hai đêm liên tiếp, chỉ sợ làm hỏng chuyện này.
Bây giờ nhìn thấy cậu, tôi thực sự rất vui" Ngày hôm kia, khi Yến Hải nhận được tin tức của dòng tộc Ngoan Nhân nói rằng phải chuẩn bị một chiếc xe cho cậu chủ Ngoan Nhân.
Không còn gì nghi ngờ nữa, chiếc siêu xe đắt tiền nhất câu lạc bộ, Mercedes Benz Pagani Zonda, viên kim cương màu hồng không xuất bản nữa trị giá gần triệu tệ.
Lúc này, cô gái ở quầy lễ tân cùng với nhân viên nam kia đều sợ ngây người.
Tuy rằng cô gái ở quầy lễ tân đã chuẩn bị tâm lý từ lâu rồi nhưng khi nhìn thấy khí thế của anh chàng đẹp trai ở phía sau quản lý Yến Hải của câu lạc bộ siêu xe Phỉ Tường cô ta vẫn vô cùng kích động.
Đây là điều mà cô ta không bao giờ ngờ tới.
Còn trên mặt nhân viên nam kia tràn đầy biểu tình khiếp sợ, không thể tin được tất cả những gì đang xảy ra ở trước mắt.
Bây giờ anh ta mới suy nghĩ lại một chút, thực sự nghĩ mà cảm thấy sợ không gì sánh được.
Nếu như vừa rồi anh ta cố ý đối đầu với người kia thì thực sự chính là không biết tự lượng sức mình, lấy trứng chọi đá! Lúc này, Triệu Phong mới đáp lại: "Đừng nói linh tinh nữa, đưa tôi đi xem xe nhanh lên, nhân viên nam này của các người không lễ phép chút nào hết, tôi nói Ỗmuốn xem xe mà anh ta lại cứ chất vấn thân phận của tôi" "Cậu chủ, tôi biết rồi, tôi sẽ xử lý chuyện này sau" Yến Hải vội vàng gật đầu.
Sau đó, Yến Hải quét mắt liếc nhìn cô gái ở quầy lễ tân với nhân viên nam ở sau lưng Triệu Phong một cái, cuối cùng ánh mắt dừng lại ở trên người nhân viên nam kia.
"Ngày mai đừng tới đây làm việc nữa!" Yến Hải rất dứt khoát, trực tiếp sa thải người kia luôn.
Vẻ mặt của nhân viên nam kia tràn đầy sự tuyệt vọng.
Triệu Phong không muốn tiếp tục Phong phí thời gian nữa, nếu Yến Hải đã tới thì nhanh chóng đi xem xe rồi còn lấy xe, buổi trưa còn phải đến nhà bác của Lý Thư Yểu.
.