Qủy Liên Giang ý thức được rằng, những hành động sai trái của mình cũng sẽ bị Triệu Phong đem ra ánh sáng.
Đối với ông ta thì trong cái nghề này, danh dự vẫn vô cùng quan trọng.
Đã có cách rồi! Bỗng nhiên, Qúy Liên Giang nghĩ ra một kể để hắt nước bẩn lên người Triệu Phong.
Sau đó, Qúy Liên Giang cố gắng chống đỡ thân thể, vội vàng gọi điện thoại cho viện trường Ngôn Hòa Đường.
"Viện trưởng Tiền, có người vi phạm hành nghề chữa bệnh, tôi muốn tố cáo cậu ta" Qúy Liên Giang nói.
Lúc này, Viện trưởng Ngôn Hòa Đường là Tiền Thuật đang tham dự cuộc họp ở nước ngoài.
Tiền Thuật nghe xong câu này lập tức nhíu mày: "Là bác sĩ ở Ngôn Hòa Đường sao? Nếu đúng như vậy thì bây giờ tôi sẽ đi tìm cậu ta để xử lí thích đáng.
Chú ý bảo vệ danh dự của bệnh viện chúng ta, nhất định phải cẩn thận chuyện này.
"
Tiền Thuật nghĩ, nếu chuyện bác sĩ ở Ngôn Hòa Đường vi phạm việc hành nghề chữa bệnh bị lộ ra ngoài thì chắc chắn sẽ ảnh hưởng tiêu cực tới danh tiếng của Ngân Hòa Đường.
"Viện trưởng Tiền, cũng không phải là bác sĩ ở bệnh viện chúng ta.
Qúy Liên Giang nói tiếp.
"Thì ra không phải ở bệnh viện chúng ta.
Thế cuối cùng là đã xảy ra chuyện gì?" Bỗng nhiên Tiền Thuật cảm thấy sợ bóng sợ gió.
"Có người đưa bệnh nhân rời khỏi Ngôn Hòa Đường, còn tuyên bố cậu ta hiểu về chữa bệnh, có thể điều trị bệnh cho bệnh nhân.
Cậu ta còn chửi Ngôn Hòa Đường là bệnh viện có lòng dạ đen tối.
Trên cương vị là phó viện trưởng, đồng thời lại là bác sĩ, thực sự tôi không thể chịu nổi chuyện này.
Tôi không thể nhẫn tâm nhìn cậu ta hãm hại người bệnh nữa!" Chiêu này của Qúy Liên Giang đủ nham hiểm, chưa nói đến những việc làm sai trái của ông ta, bây giờ lại còn muốn kéo Ngôn Hòa Đường cùng xuống nước với mình.
Có Ngôn Hoà Đường cùng dính vào chuyện này, ông ta có thể mượn danh tiếng Ngôn Hòa Đường để trả thù Triệu Phong.
Nếu thực sự xảy ra chuyện thì ông ta có thể đẩy hết trách nhiệm lên Ngôn Hòa Đường.
Thật quá nham hiểm! Tiến Thuật nghi ngờ chuyện này: "Ông Qúy, từ bao giờ mà ông lại tỏ ra ngay thẳng chính trực như vậy? Trước đây tôi nhớ ông không như vậy, gặp phải chuyện gì thì ông nóng lòng phải sạch sẽ mọi chuyện.
Lần này sao vậy?" "Viện trưởng Tiền à, thực ra lần này tôi cũng có tâm tư riêng của mình.
Tôi là bác sĩ điều trị cho bệnh nhân đó, nhưng thằng nhãi đó lại hớt người trên tay tôi đi, còn tuyên bố sẽ dùng sự thật chứng rằng năng lực của tất cả bác sĩ Ngôn Hòa Đường đều thua kém cậu ta.
Nếu danh dự phó viện trưởng của tôi bị tổn hại như vậy thì chẳng phải là ảnh hưởng rất lớn tới bệnh viện chúng ta hay sao.
Danh dự của Ngôn Hòa Đường chúng ta đâu phải quả hồng để cậu ta chà đạp" Qúy Liên Giang tiếp tục thêm dầu vào lửa, cố ý thu hút sự chú ý của Tiến Thuật vào chuyện này.
Chỉ cần có liên quan đến Ngôn Hòa Đường thì Tiền Thuật nhất định sẽ nghiêm túc để ý đến chuyện này.
"Hay là cậu ta cố tình gây chuyện để nổi tiếng? Bây giờ trên mạng rất thịnh hành kiểu này, hầu như mỗi ngày đều có một vài người như vậy.
Hay cậu ta là người đối thủ cạnh tranh mời đến để bôi nhọ danh dự Ngôn Hòa Đường chúng ta?" Tiền Thuật sinh nghi.
"Cũng có khả năng.
Viện trưởng Tiền nhất định phải làm rõ chuyện này, đừng để cho danh tiếng của Ngôn Hòa Đường bị hủy hoại trong tay cậu ta" Qúy Liên Giang tiếp tục thêm dầu vào lửa.
"Cậu ta nắm trong tay cái thóp gì của chúng ta sao? Nếu cậu ta nắm được cái thóp gì thì chuyện này nghe còn có lý.
Còn nữa, ông Qúy, tôi hỏi ông một chuyện, ông phải thành thật trả lời cho tôi biết, có phải là ông không chữa trị khỏi cho bệnh nhân đó?" Tiền Thuật hỏi.
"Viện trưởng Tiền, năng lực chữa bệnh của tôi viện trưởng còn không tin tưởng sao? Chúng ta đều tập trung vào việc đi chậm mà chắc, điều trị chậm nhưng tỉ mỉ cẩn thận.
Bệnh nhân tuân theo quy trình điều trị do tôi đặt ra thì có thể khỏi bệnh dứt điểm.
Nhưng bệnh nhân kia lại bị tẩy não, khăng khăng tin phương thuốc của cậu ta, khiến cho bao tâm huyết trong quá trình điều trị của đôi đổ sông đổ bể" Qúy Liên Giang giải thích một cách dối trá.
"Thì ra là như vậy.
Ông Qúy, tôi nói với ông, chuyện này phải nghiêm túc xử lý.
Đừng để chuyện này phá hủy danh tiếng của Ngôn Hòa Đường.
Tôi còn đang đi họp ở nước ngoài.
Trước khi tôi gấp rút trở về thì chuyện này giao cho ông xử lý, ông cứ sử dụng khủng hoảng quan hệ công chúng khi cần thiết, đánh rắn đánh bảy tấc, phải bắt được thóp của đối phương, khiến cho hắn không thể cựa mình!" Nghe Tiến Thuật nói những lời này, trong lòng Qúy Liên Giang lập tức nở một nụ cười nham hiểm.
Lần này, ông ta phải bóp chết Triệu Phong từ trong nôi, trước khi anh bước vào giới Đông y.
Trước khi Triệu Phong trở nên nổi tiếng thì ông ta phải dồn anh vào tình cảnh vĩnh viễn không thể trở mình.
Đúng là ác giả ác báo, sau khi Qúy Liên Giang vừa kết thúc cuộc nói chuyện với Tiền Thuật thì ông ta lập tức nôn ra máu.
.